Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Mật Của Mặc Ngọc Đại Sư (2)

Tiểu thuyết gốc · 1862 chữ

Một lúc sau, hắn dừng lại trên chiếc giường ngủ của Mặc Ngọc đại sư.

Mày Quốc Việt nhướng lên, có chút kì quái, hắn cũng không rõ một chiếc giường sạch sẽ như vậy mà lại phát ra những mùi cổ quái như vậy.

Hắn thử lục lọi các ngóc ngách của chiếc giường nhưng cũng chẳng phát hiện được gì.

Quốc Việt ngồi xuống, vịnh tay vào thành của chiếc giường tiếc nuối thở dài, hắn tưởng chuyến đi lần này ít nhiều có chút thu hoạch nhưng bây giờ xem ra bản thân đã đoán sai.

Đang định xoay người rời khỏi nơi đây thì đột nhiên bên ngoài cánh cửa vang lên tiếng động, tiếp theo đó một âm thanh già nua vang lên:

“Chuyện ta phân phó sao rồi?”

Cùng lúc lại một âm thanh của một trung niên nam tử đáp lại:

“Bẩm đại nhân, chuyện đại nhân phân phó tiểu nhân đã hầu như hoàn tất”

“Số lượng lần này là 100 đứa trẻ, để mọi người không nghi ngờ thì tiểu nhân đã phân phó người chia ra thành từng nhóm nhỏ để tham dự đại lễ sắp tới”

Sau một lúc, ngoài cửa vang vangg lên tiếng cười sang sảng của lão già, một lúc sau hắn nói:

“Không sai, không sai, haha, ngươi làm tốt lắm, đây là giải dược của Toái Cốt Đan”

Hơi dừng một chút âm thanh già nua lại vang lên lần nữa:

“Nếu lần này đại kế của ta thành công thì đến lúc đó không khéo ngươi lại bước được vào tụ nguyên cảnh”

“Tạ ơn đại nhân, tiểu nhân sẽ làm hết sức”

Trung niên nam tử liên tục cảm ơn, âm thanh mang lấy kích động cùng chờ mong, hiển nhiên tụ nguyên cảnh là khát khao của rất nhiều tu sĩ và hắn cũng không ngoại lệ.

Trong căn phòng, sau khi nghe thấy âm thanh già nua vang lên thì Quốc Việt giật thót, hắn rùng mình một cái, có chút luống cuống tay chân.

Âm thanh đó không ai khác, đó là lão già Mặc Ngọc, Quốc Việt không ngờ rằng tốc độ dập hỏa hoạn lại nhanh như vậy.

Hắn nào biết, tuy rất phẫn nộ nhưng Mặc Ngọc đại sư còn gấp hơn cả Quốc Việt, nếu không phải động tĩnh quá lớn thì lão đã mặc kệ mà tiếp tục thực hiện đại kế của mình.

Lúc bấy giờ, Quốc việt có chút luống cuống, bất chợt cây cột bên thành giường mà Quốc Việt để tay bỗng nhiên vô tình bị xoay chuyển.

Cùng lúc hai bên mép dường bỗng nhiên chuyển động, từ từ hiện ra một thông đạo xuyên thẳng xuống dưới lòng đất

Thấy vậy , Quốc Việt sửng sốt một lúc sau đó mừng rỡ như điên, hắn không do dự lần theo cầu thang chạy xuống dưới thông đạo và không quên đóng lại hai cánh cửa ở bên trên.

Không biết qua bao lâu, Quốc Việt chạy xuống phần cuối của thông đạo.

Quét mắt nhìn xung quanh thì nơi đây là một không gian rộng lớn, xung quanh được đặt rất nhiều kệ sách.

Chính giữa vùng không gian được đặt một chiếc dược đỉnh khổng lồ có thể chứa một người trưởng thành vào.

Phía dưới nó vẫn đang còn thiêu đốt bởi một ngọn hỏa diễm.

Điều Quốc Việt chú ý nhất là bên trong chiếc đỉnh là nơi bắt nguồn mùi két và mùi máu tanh mà hắn nghe thấy khi ở bên trên căn phòng.

Mà dưới tầng hầm này không chỉ có hắn mà có cả một đứa trẻ khoảng 15 tuổi, quần áo rách tung tué, máu me khắp người.

Thấy vậy Quốc Việt có chút sửng sốt, tiếp theo đó như nghỉ đến điều gì thầm mắng một câu lão sắc quỷ.

Hắn cũng không có thời gian để tò mò, nhanh chóng kiếm một khuất, xa với trung tâm bắt đầu nín hơi ngưng thần.

Cùng lúc, Mặc ngọc đại sư bước vào căn phòng, hấp tấp chạy thẳng vào phòng ngủ của mình mà không biết nơi đây đã từng bị người lẻn vào.

Cũng không phải mặc ngọc đại sư sơ ý mà Quốc Việt trong lúc tìm kiếm linh dược thì rất cẩn thận, tuy để lão già kia biết có người lẻn vào phòng mình cũng không sao nhưng tốt nhất nên cẩn thận một chút.

Lộc cộc, lộc cộc...

Một hồi sau thông đạo dẫn đến tầng hầm vang lên những tiếng lộc cộc.

Quốc Việt biết lão già kia cũng đã đến nên không dám thở mạnh, cường giả tụ nguyên cảnh tuy chưa mở ra được thức hải nhưng linh giác của bọn họ rất mẫn tuệ, vì vậy lúc chiến đấu ngoài linh lực ngoại phóng thì linh giác vượt trội của loại cường giả này là ưu thế so với những tu sĩ có cảnh giới thấp hơn.

Nếu Quốc Việt không có tấm mặt nạ có thể thu liễm khí tức thì hắn cũng không chắc mình có thể bị phát hiện hay không.

Một lúc sau âm thanh lộc cộc dừng lại, lúc bấy giờ Mặc Ngọc đại sư đã đứng trước chiếc đỉnh lớn.

Trầm mặcnhìn vào chiếc đỉnh một chút sau đó lão nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ:

“Tên trộm đáng chết, vậy mà làm hỏng một lần luyện chế của bổn đại sư, đừng để bổn đại sư bắt được ngươi”

Quốc Việt phía xa xa nghe lão già kia nhắc đến mình có chút giật thót, hơi lấy lại bình tĩnh hắncó chút suy đoán, trong đầu nghĩ thầm:

“Không lẽ lão già kia đang luyện tuyệt thế đại dược gì, ta lại trùng hợp cắt đứt quá trình luyện đan cuẩ lão”

Hành động tiếp theo của Mặc Ngọc đại sư chứng tỏ suy đoán của Quốc Việt chính xác, lão bắt đầu dùng linh lực khảm vào hai tay của mình bắt đầu lật ngược chiếc dược đỉnh lại.

Lúc bấy giờ trong dược đỉnh chảy ra một dòng nước càng đáng lưu tâm là bên trong có màu đỏ sậm tỏa ra mùi tanh hôi.

Càng quan sát, Quốc Việt càng cảm thấy không đúng, Mặc Ngọc sư phía xa sau khi vệ sinh dược đỉnh thì lão nhìn về thằng nhóc đang hôn mê dưới đất nhe răng cười nói:

“Tiểu tử, Lần này ngươi được chọn sớm hơn dự kiến, có trách thì trách tên tiểu thâu kia đã phá hoại lò đan dược của lão phu”

“Hắc hắc, dù gì trước khi chết ngươi cũng đã cảm nhận được cảm giác tiêu hồn cùng với lão phu nên ngươi chết cũng không nên có gì hối tiếc”

Lời vừa dứt lão mở đan đỉnh ra, cởi hết quần áo thằng nhóc dưới đất rồi trực tiếp ném vào dược đỉnh, tiếp theo lão lấy rất nhiều các loại dược liệu khác nhau từ túi bên hông bỏ lần lượt vào trong đan đỉnh.

Xong hết thảy, Mặc ngọc đại sư bắt đầu ngồi xếp bằng xuống, hai tay kết ấn pháp tạo ra một ngọn lửa đỏ sậm xung quanh đanh đỉnh.

Phía xa, thu hết từng cử động của Mặc Ngọc đại sư vào trong mắt, Quốc Việt có chút sởn cả lông tóc cả người.

Quả nhiên người không thể xem mặt ngoài, bình thường Mặc Ngọc đại sư một bộ hòa khí phát tài nhưng bây giờ thì sao? Lão lén lút luyện đan bằng người không những vậy mà còn trực tiếp luyện người sống.

Quốc Việt cũng không có tư cách nói đó đúng hay sai bởi vì công pháp của hắn cũng dựa vào thôn phệ sinh linh nhưng hắn biết một điều rằng hắn phải tìm cơ hội giết lão già kia bất kể vì bảo vệ bản thân hay vì tư lợi.

Thời gian cứ thế trôi qua, Quốc Việt trừng mắt quan sát hết thảy từng hành động của lão già.

Bên trong đan đỉnh lúc ban đầu còn vang ra tiếng va chạm cùng những âm thanh gào thét cùng cầu xin của đứa trẻ nhưng theo thơi gian âm thanh đó càng nhỏ dần và im bặt.

Lão già Mặc Ngọc cũng không ngừng nghĩ, cứ một lúc lão lại kết một cái ấn pháp, tương ứng với từng ấn pháp được kết ra thì thế lửa không ngừng biến đổi lúc lớn lúc nhỏ làm cho Quốc Việt đứng nhìn cũng mở mang tầm mắt.

Cũng không biết qua bao lâu, lúc đôi mắt của Quốc Việt cũng đã gằn từng tia máu thì bên trong tầng hầm vang lên tiếng cười sang sảng của Mặc Ngọc đại sư:

“Haha, 970 viên đợi đến lúc luyện thành 999 viên thì đến lúc đó ta là người đầu tiên chủa chân vũ đế quốc mở ra thức hải khi ở tụ nguyên cảnh, lúc ấy đừng nói là hoàng cấp trung phẩm mà ngay cả đan dược huyền cấp cũng có khả năng được bản đại sư luyện chế”

Lúc bấy giờ lão cầm một viên đan dược màu đỏ sậm từ trong đan lô, điên cuồng cười.

Cũng không trách lão đắc ý như vậy, từ khi lão phát hiện từ trong một động phủ được tấm cổ tịch nói về phương pháp mở ra thức hải thì lão đã chuẩn bị cho kế hoạch rất nhiều năm.

Lão biết đời này mình không thể bước lên dũng tuyền cảnh, mà muốn tấn cấp huyền cấp luyện đan sư thì trước hết phải đột phá dũng tuyền để mở ra thức hải.

Vì vậy cũng có thể tưởng tưởng ra Mặc Ngọc đại sư kích động ra sao khi nhặc được tấm cổ tịch này, nếu để phương pháp này lộ ra ngoại giới thì cũng có thể để chân vũ đế quốc diễn ra một tràng tinh phong huyết vũ.

Phía xa chứng kiến hết thảy thì Quốc Việt bấy giờ mới rõ hết đầu đuôi chân tướng, thì ra lão già này ngụy trang suốt bao lâu nay để dùng những đứa trẻ luyện ra đan dược để mở ra thức hải.

Tuy Quốc Việt không biết thức hải là gì nhưng hắn biết Dũng Tuyền cảnh, Hắn cũng đã tìm hiểu và biết Dũng Tuyền cảnh là cảnh giới nằm trên tụ nguyên cảnh.

Dũng tuyền tên như ý nghĩa, sau khi đột phá Tụ Nguyên tầng chín thì võ giả sẽ bước lên Dũng Tuyền cảnh.

Dũng tuyền cảnh tên như ý nghĩa, cường giả này trong khí hải sẽ hình thành nên một dòng sông linh khí vì vậy cường độ linh khí so với Tụ Nguyên cảnh đậm đặc hơn rất nhiều

----------------------------------------------------------------------

Cảm ơn các bạn đã theo dõi, để viết một tập truyện thì mình dành khoảng 2 đến 4 tiếng để lên ý tưởng và đề bút.

Nên nếu thấy hay thì hãy đánh giá và đề cử giúp mình nhé.

Mình xin chân thành cảm ơn các Đậu Hủ

Bạn đang đọc Bỉ Ngạn Thương Thiên sáng tác bởi Chicken03
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chicken03
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.