Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàu Vũ Trụ

Tiểu thuyết gốc · 1941 chữ

Sáng Tác: Bàn Tơ Động

Nhân loại phát triển từ thửa sơ khai, từ loài vượn cổ cho đến khi bắt đầu sử dụng vũ khí thô sơ, học cách tạo ra ngọn lửa, sử dụng đá để có thể tạo ra vật dụng đơn giản, về sau nhân loại học được cách tạo ra vũ khí bằng kim loại, học cách giao tiếp...

Con người càng ngày càng học được nhiều thứ từ tự nhiên, như vũ khí học thừ những cái sừng và răng của động vật, xây dụng học từ tập tính của loài kiến loài ong ... họ không ngừng học hỏi, không ngừng tiến hóa và phát triển. Cho đến Thế Kỷ 21 nhân loại đã chính thức đặt chân lên bầu trời vũ trụ, viết lên sử sách cho ky nguyên đầu tiên cho việc chinh phục vũ trụ bao la và đầy huyền bí.

Thế Kỷ 25, năm 2529, đầu não kinh tế người Mỹ đã tuyên bố với cả thế giới tin tức động trời, nước Mỹ đã phát hiện được một con tàu vũ trụ bị hỏng, bên trong phi thuyền còn phát hiện ra thi thể người ngoài hành tinh đã bị vôi hóa vì năm tháng. Lần công khai này là vì nước Mỹ bó tay toàn tập bở vì chên lệch khoa học kỹ thuật quá lớn, họ đã nghiên cứu vô số năm tháng nhưng không có thu hoạch gì lớn, công bố cho cả thế giới đơn giản là vì muốn thu hút thêm kinh tế nghiên cứu cùng vô số nhân tài khoa học rải rác trên toàn thế giới.

Năm mươi năm sau cuối cùng nước Mỹ mới tuyên bố là bọn họ đã phá giải thành công về phi thuyền vũ trụ, đồng thời họ cũng công bố thành công nghiên cứu ra bước nhảy không gian, trong thời gian sau sẽ tiến hành thử nghiệm, đây cũng là cột mốc quan trọng trong việc khám phá, chinh phục thái dương hệ là bước đà qua trọng trong sự tiến hóa phát triển của nhân loại.

Nghĩ một chút rồi Thanh Bình bình tĩnh kể lại:

“Năm 2590 tôi nhận được một bưu kiên gửi đến từ nước ngoài, xem qua tôi mới biết đấy là bưu kiện của anh họ tôi, anh ấy là thiên tài hiếm hoi của Việt Nam lúc đó được quốc gia cử đi làm đại diện cho sở khoa học và kỹ thuật. Bưu kiện được gửi đến là một cái USB có chứa 1 đoạn mã hóa, tôi đã đem đến cho mấy vị công an giỏi về công nghệ để tiến hành giải mã, không ngờ lại thu được tọa độ cùng một đoạn chữ tiếng anh này”.

Thanh Bình giọng nó tỏ ra trầm trọng và nghiêm túc hơn, nhìn về phía các chiến hữu mà nói:

“Tôi đã đi xác minh vị trí trên tọa độ này. Nơi đó được canh phòng rất cẩn mật, trong ngoài đều có nhiều lớp đặc công ngụy trang ẩn nấp, tôi phải cẩn thận lắm mới mò được về. Bây giờ tôi mới biết được nơi này có vấn đề”.

“Sau khi trở về tôi bắt đầu điều tra và nghiên cứu tọa độ cùng mấy dòng chữ đến mấy năm trời. Cho đến khi tôi phát hiện ra, khoảng một tháng trước rất nhiều binh sỹ đang dần dần biến mất một cách mơ hồ. Tiến hành điều tra mới nhận ra, không phải chỉ các binh sỹ đang dần mất tích mà còn có các vị lãnh đạo cấp cao, các nhà khoa học, tỷ phú quyền quý, tất cả những người có thành tựu đặc biệt trên xã hội đều biến mất một cách khó hiểu. Tôi mới nhận ra thế giới sắp xảy ra điều gì đó rất khủng khiếp.”

“Trong những người đó có anh Tuấn trung tá, trước lúc anh mất tích thì anh ấy có uống với tôi vài chén, anh ấy như có như không vẻ mặt áy náy mơ hồ nói lên mấy chữ khiến tôi mơ hồ. Sau khi anh ấy mất tích thì tôi mới hiểu ý nghĩa của nó. Anh ấy nói”

“ Bình ạ! Các chú tài giỏi lắm, nhưng mà đôi khi quá tài giỏi sẽ khiến nhiều người sợ hãi mà vất bỏ”.

“Ngày hôm sau, khi tôi tỉnh lại thì thấy trên bàn có để lại 1 tờ giấy, sau khi tìm hiểu thì tôi nhận ra trên đó có thông tin về mấy chữ tiếng anh. Sau khi mày mò nghiên cứu cuối cùng tôi cũng tìm ra, thì ra đoạn tiếng anh này nói về câu chuyện về chiếc thuyền cứu thế trong thần thoại châu âu. Câu chuyện nói đến việc Chúa trời ko hài lòng vì nhân loại trên thế gian đầy xấu xa và tội ác nên ông đã tạo ra một cơn đại hồng thủy nhấn chìm thế giới. Chỉ có một người được chúa báo trước nên anh ta đã chặt cây thế giới, và tạo ra một con thuyền khổng lồ đi cứu vớt sinh linh, anh ta chỉ cho tất cả các giống loài một cơ hội, với một con đực một con mái được lên thuyền”.

Một người lính trong đó mở miệng hỏi:

“Anh Bình nếu như câu chuyện thực sự như anh nói, thì tọa độ này chẳng lẽ là tọa độ con thuyền khổng lồ kia”.

Thanh Bình gật đầu rồi noi:

“Uh! Đúng vậy nếu như tôi đoán đúng thì con tàu khổng lồ này chính là một con tàu vũ trụ, mà tọa độ này chính là tọa độ của nó, đây là hy vọng cho nhân dân chúng ta”.

Từ khi tất cả những nhà lãnh đạo cao cấp biến mất, toàn thế giới đã loạn thành một đoàn. Nếu như theo lẽ thường thì xã hội sẽ xuất hiện ra mấy cái ra dáng đầu tàu đứng ra lãnh đạo đất nước và xã hội, mấy chuyện bạo loạn hay cướp bóc sẽ chỉ diễn ra trong phạm vi nhỏ mà thôi, mấy tên chính trị gia sẽ điều hòa ổn thỏa trong thời gian ngắn. Dù sao mấy cái lãnh đạo cũ bỏ đi thì mấy tên ngấp nghé kia sẽ có điều kiện nắm dữ đất nước, bọn họ cũng không ngu đến nỗi tự đem cơm trong nồi của mình khuấy lộn nhào.

Chỉ là sau khi các vị lãnh đạo biến mất thì bắt đầu truyền ra thông tin khiến cho mọi người hoảng loạn, rồi mặt đất bắt đầu rung chuyển như chứng thực cho thông tin đó. Nhân loại bắt đầu tuyệt vọng, từ tuyệt vọng biến thành điên cuồng. Mấy tên nhảy ra nắm quyền thì đều là một đám có tài lừa người lấy tiếng, chứ năng lực thì chẳng được bao nhiêu xu tiền lẻ. Dân chúng bạo động, mà binh sỹ bình thường chỉ nghe lệnh của chỉ huy của bọn họ, thiếu lãnh đạo tài giỏi cả đám nhao nhao chạy về căn cứ quyết tử thủ chờ lênh chỉ huy. Được đà này đám giang hồ đầu trọc xăm trổ không biết móc đâu ra súng ống đạn dược, bắt đầu kéo bè kéo lũ đi cướp bóc diết người.

Thông tin này là khi khi nước Mỹ thành công thử nghiệm bước nhảy không gian ra ngoài thái dương hệ, sau đó sử dụng kính viễ vọng để quan sát xa hơn thì thì phát hiện ra việc cực kỳ đáng sợ. Đó là bên ngoài vũ trụ đang có một tiểu hành tinh bằng kim loại khổng lồ đang bay với tốc độ khủng bố về phía thái dương hệ. Theo các nhà khoa học tính toán quỹ tích di chuyển của nó thì sẽ có một vụ va chạm mạnh mẽ lên mặt trời, khi đó mặt trời sẽ phát ra luồn nhiệt phóng xạ khổng lồ ra bên ngoài, và điều xui xẻ nhất là trái đất nằm trong phạm vi ảnh hưởng. Nói là ảnh hưởng thì hơi nhẹ, nhưng mà nhiệt lượng mặt trời tỏa ra, cùng phóng xạ của nó thì bề mặt trái đất đơn giản là sẽ bị nó hòa tan, nói gì đến nhân loại nhỏ bé.

Đơn giản mà nói thì chuyện này gói gọn trong hai chữ Tận Thế.

Tận Thế không phải là đào cái hang rồi chui xuống mà có thể sống sót, chưa nói đến việc mặt đất sẽ biến thành hồ dung nham. Riêng về vấn đề thực phẩm, không khí hay tất cả nhu yếu phẩm đều là vấn đề không hề đơn giản. Mà cũng không cần suy nghĩ như trong phim, thảm họa này chạy đi đâu cũng không thoát nổi, đơn giản là địa cầu hủy diệt. Thượng đế đã chốt hạ xong một câu “ Mày không thoát đâu con trai, tu bi con tờ niu”.

Ở tình huống này cơ hội duy nhất chính là phát minh của người Mỹ, công nghệ bước nhảy không gian, chạy ra khỏi thái dương hệ. Đi ra ngoài vũ trụ rộng lớn, truy tìm hành tinh khác có thể sống, nơi đó mới là thời cơ tiếp tục sống sót của nhân loại. Nhưng lúc này các vị lãnh đạo đa ùa nhau chạy mất, khi tin tức được công bố thì bọn họ đã chế tạo phi thuyền không gian từ rất lâu về trước. Miệng thì im thin thít âm thầm tuyển chọn quyền quý, tỷ phú dàu có đưa lên thuyền, bọn họ nhắm mắt mà bỏ lại hàng triệu đồng, cắn răng mà rời đi. Thanh Bình không có trách cứ bọn họ, nếu là anh thì anh cũng sẽ lựa chọn như vậy, thuyền thì ít mà nhân loại nhiều lắm, có muốn cũng cứu ko hết được, làm như vậy có khi còn có thể đem theo một số nhân loại tốt nhất mà rời đi, có khi còn có thể sinh tồn sống sót.

Thế giới tuy có đến gần bảy tỉ dân chúng, nhưng mà trong đó toàn 1 đám không có trình độ cao về khoa học cùng kỹ thuật thì dù có gọi bọn họ đi đóng tàu cũng hoàn toàn không có một chút tác dụng gì, thứ mà một người dân bình thường khi hoảng loạn chỉ có hai loại trường hợp có thể xảy ra, một là bị kích động mà bạo loạn, hai là tự mình kích động một đám đi làm bạo loạn. Đến lúc đó một cái mạng cũng cứu không được.

Tuy nói là như vậy, nhưng sự thật là như thế nào chứ, với bản tính của nhân loại đám người kia có bao nhiêu người thực sự vì dân, có bao nhiêu người sẽ thực hiện theo chỉ thị của cấp trên, sự tha hóa xói mòn hiện ra rõ rệt ở việc đám kia mang theo một đống kẻ có tiền, con cháu bầy đàn, đoán chắc rằng số lượng họ có thể mang đi có thể nhiều gấp mấy lần bọn họ bây giờ đang có...

Thanh Bình cũng vậy mà thôi, anh đứng bật dậy đấm mạnh lênh cái bàn nói:

“Chúng ta có hi vọng sống sót, nếu tọa độ này là chính xác thì chúng ta còn có cơi hội cho dân chúng sống sót, một con tàu vũ trụ đủ cho vô số nhân dân rời khỏi Trái Đất, đây là hi vọng duy nhất mà chúng ta có”.

Bạn đang đọc Hắc Ám Đại Kỷ Nguyên ( Sáng Tác: Bàn Tơ Động) sáng tác bởi thanhbinh2012198
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.