Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nền Móng Đầu Tiên

Phiên bản Dịch · 1379 chữ

Lương thực, quần áo, nơi ở và phương tiện đi lại, thực phẩm là nền tảng của sự sinh tồn. Dù hắn có bao nhiêu kế hoạch vĩ đại và động lực thúc đẩy lớn, trước tiên hắn vẫn phải đảm bảo rằng bụng của toàn bộ người dân trong lãnh thổ đều được lấp đầy.

Khi ở Thị trấn Danzon, hắn đã mua đủ lương thực và nhà vua cũng hứa cung cấp lương thực cũng như vải vóc trong năm đầu tiên của lãnh thổ, nhưng những thứ này chỉ nhằm mục đích tạm thời. Để tồn tại lâu dài, tự cung tự cấp mới là điều cần thiết, mặc dù có thể khai thác quặng mỏ ở vùng lãnh chúa lân cận để sản xuất tài nguyên. Nhưng là người tiên phong xuyên không từ thiên triều đến, Gauvain mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế mà hầu hết mọi người đều mắc phải.

Không có lương thực, hoảng hốt và rối loạn cưỡng chế.

Khai hoang đất đai! Trồng trọt! Không dám đi ngủ khi chưa mở đủ mười mẫu ruộng? Nếu không có hai cái vườn rau xanh tốt ở đằng sau, liền cảm thấy xấu hổ mà nói mình đã có chổ đứng vững chắc? Từ xưa đến này, một tiêu chuẩn duy nhất để mở mang đất đai vùng biên giới, mở rộng lãnh thổ, chính là làm ruộng!

Đương nhiên, ý nghĩ này rất bình thường, nhưng với cái thế giới tồn tại sức mạnh siêu phàm này, Gauvain biết rất rõ mình còn nhiều thứ để học hỏi.

Một đạo lý hết sức đơn giản rằng, con người của thế giới này có thể tạo ra sắt bằng sức mạnh phù văn, thậm chí dùng rơm để làm nhiêu liệu, thì liệu ai còn dám bảo đảm rằng một đống phân cũng có thể so sánh với kỹ thuật nguyên thủy của nơi này?

Hơn nữa, khi hắn còn không xác định về các quy tắc cơ bản của thế giới này, Gauvain cũng không dám chắc chắn bao nhiêu kiến thức về trái đất trong đầu hắn có thể hoạt động ở đây. Điều gì sẽ xảy ra nếu các chuyển động của vi sinh vật ở thế giới này đều không tuân theo những điều luật cơ bản nhất…

Nhưng mặc kệ những chi tiết này, ý tưởng ban đầu của việc trồng trọt được xếp trước tiên luôn luôn không tệ.

Gauvain đã đến nơi khai hoang, mọi thứ ở đây vẫn đang ở giai đoạn rất cơ bản, Rebecca đã dành thời gian đến quan sát nơi này vào ngày hôm qua và không ngừng tạo ra quả cầu lửa lớn trên vùng đất hoang đầy cỏ dại và bụi rậm trong suốt nửa ngày, hoàn thành một vùng đất đai đã bị đốt cháy. Hôm nay, nông nô bắt đầu công viêc cày đất, để tro của thực vật màu mỡ được trộn lẫn vào đất, thuận tiện loại bỏ mấy tạp chất không cần thiết bên trong đám đất đá.

Gauvain hài lòng khi thấy hệ thống mà hắn phân phó trước đây cũng được triển khai tại đây, cứ cách một trăm bước chân đều được cắm một tấm biển gỗ trên vùng đất hoang rộng lớn, chia toàn bộ khu vực khai hoang thành nhiều ô đồng đều cũng như công việc của mọi người trong các ô này, và một số nhóm di chuyển giữa các ô để chuẩn bị cho việc đào mương. Bên rìa khu vực khai hoang, một lán gỗ được dựng tạm bợ, Herty ở đó cùng vài người, chịu trách nhiệm ghi chép tiến độ công việc, đăng ký việc thu hồi và trả lại dụng cụ của từng nhóm.

Đồng thời, có một cái bếp nồi lớn trong cái lều bằng gỗ kia, bữa ăn trưa của những người khai hoang đều được giải quyết trong lều tạm bợ này.

Những người làm việc không khỏi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Gauvain, "vị đại quý tộc có chút kỳ quái" này luôn thích lang thang trong công trường ồn ào và lộn xộn, đặc biệt còn đi nói chuyện với mấy kẻ chân lấm tay bùn khiến không ít người thoạt đầu lo lắng, bất an, nhưng bây giờ...

Căng thẳng thì vẫn còn đó, nhưng sự lo lắng đã giảm đi nhiều phần, đặc biệt là sau khi Gauvain đã thực hiện đúng hai lời hứa trước mắt là “tất cả những người lao động nghiêm túc đều có thể được ăn cơm no” và “những người làm việc cực nhọc đều có thêm thịt ăn”, do đó hầu hết dân thường và nông nô đều cảm thấy tin tưởng và gần gũi đối với vị lãnh chúa mới này.

Gauvain cứ như vậy một đường đi xuyên qua nơi lao động đang hết sức bận rộn này, tiến vào bên trong lều gỗ, Herty đang đứng bên cạnh một nông phu với làn da ngăm đen, hai người hình như đang trao đổi vấn đề gì đó với nhau, mà kỵ sĩ Philip thì đang đứng bảo vệ bên cạnh.

Bóng dáng cao gần hai mét của Gauvain khiến hắn có mười phần cảm giác tồn tại, hắn vừa tới gần, Herty đứng gần đó liền ngẩng đầu lên, người nông phu đang quay lưng về phía hắn cũng quay đầu nhìn lại, sau khi nhìn thấy lãnh chúa, anh ta vội vàng khom lưng, cúi đầu: “Lãnh chúa đại nhân…”

“Không cần khẩn trương,” Gauvain xua xua tay, “Ta chỉ đến xem tình hình như thế nào mà thôi.”

Sau đó, hắn tò mò nhìn người đàn ông trông giống như một nông dân nhưng đang thảo luận các vấn đề với Herty: "Ngươi có phải là một chuyên gia trong lĩnh vực trồng trọt hay không?"

Trong ngôn ngữ của lục địa Lauren, "chuyên gia" và "học giả" là hai từ giống nhau, khi người nông dân nghe Gauvain gọi mình như vậy, anh ta lập tức xua tay lo lắng và sợ hãi: "Làm sao tôi có thể được so sánh với những vị học giả uyên bác kia được chứ, tôi chỉ là một nông dân..."

"Tên anh ta là Norris," Herty thấy thế thì liền giới thiệu, "Anh ấy là một nông dân trên lãnh thổ của chúng ta, kỹ năng trồng trọt của anh ta rất tốt. Tôi đã nhờ một người hỏi về việc cải tạo đất và trồng trọt, sau đó tôi đã tìm được anh ấy."

Gauvain nhìn từ trên xuống dưới, âm thầm đánh giá Norris. Anh ta là một nông dân thời trung cổ điển hình, với nước da ngăm đen, bàn tay và bàn chân gầy, dày và nét mặt khiêm tốn. Anh ta trông khoảng bốn mươi hoặc năm mươi tuổi, hoặc lớn hơn, nhưng Gauvain thì không chắc về tuổi thật của mình, lao động nặng nhọc và suy dinh dưỡng đã khiến mọi thường dân trên lục địa Loren già đi sớm, mặc dù con người trên thế giới này có tuổi thọ vượt xa con người trên trái đất về sức khỏe, tuổi trung bình của các quý tộc đã lên tới một trăm đến một trăm năm mươi tuổi (không cần dùng đến ngoại lực như ma thuật để kéo dài tuổi thọ), nhưng thực tế 90% dân số thế giới này không được khỏe mạnh, và nhiều người lao động đôi khi chỉ mới đôi mươi đã già đi rồi.

Thường dân ở Cecil ít nhất có thể duy trì cơm ăn, áo mặc và sống lâu hơn thường dân ở các vùng lãnh thổ khác, nhưng không thể tránh khỏi tình trạng lão hóa sớm do lao động nặng nhọc.

Người nông dân tên Norris hơi lo lắng quay đầu lại dưới tầm nhìn của Gauvain, và nở một nụ cười khiêm tốn.

Nhưng chính nụ cười khiêm tốn như vậy lại khiến Gauvain có chút giật mình.

Đã bao lâu rồi hắn không nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của những người nghèo khổ ở thế giới này?

✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Ủng Hộ - Ứng Cử và Đẩy Kim Phiếu Cho Truyện✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯

Bạn đang đọc Bình Minh Chi Kiếm (Dịch) của Viễn Đồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.