Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

03

Phiên bản Dịch · 1642 chữ

03

Tiêu Chiến không biết nên tiếp lời Vương Nhất Bác như thế nào, đành nói lần sau đừng làm như vậy nữa rồi vội vã tắt máy.

Vừa mới đi họp về đã nhìn thấy một đống hoa hồng gần như chất đầy hơn nửa phòng làm việc của mình, Tiêu Chiến đọc ghi chú để lại mới biết là Vương Nhất Bác tặng đến.

Tiêu Chiến đang băn khoăn không biết nên xử lý đống hoa hồng này thế nào, thì cửa phòng làm việc đột nhiên bị người đẩy ra.

"Ui, sao lại nhiều hoa hồng thế này?" Hà Nghiễm Bái nghênh ngang bước vào, đứng dựa vào bàn làm việc của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến khẽ nhíu mày, anh không thích người trước mặt này nhưng lại không thể trực tiếp đuổi đi.

Hà Nghiễm Bái là một đối tác làm ăn quan trọng trong thời gian gần đây của anh, vài triệu tiền lời của năm nay đều đến từ công ty của phú nhị đại này, Tiêu Chiến thật không hiểu nổi cha của tên này sao lại có can đảm lớn như thế, cứ thế giao công ty cho người như hắn.

Nhưng điều khiến anh khó chịu nhất, chính là người này đã liên tục quấy rầy anh bốn năm tháng rồi, con người chẳng ra sao, cách thức theo đuổi người khác lại càng chẳng ra sao.

"Đến tìm tôi có chuyện gì không?" Tiêu Chiến lạnh mặt hỏi.

"Không có chuyện gì thì không thể tìm Tiêu tổng tán gẫu sao?"

Hà Nghiễm Bái thuận tay đốt điếu thuốc, nói tiếp: "Nể mặt tôi tối nay cùng nhau ăn cơm?"

"Không rảnh." Tiêu Chiến quay đầu đi.

"Thật sự không rảnh hay không muốn đi với tôi?" Hà Nghiễm Bái nhìn hoa hồng trong phòng làm việc một vòng, hỏi: "Cũng thật chịu chi tiền, xem ra Tiêu tổng lại có người theo đuổi rồi."

Tiêu Chiến nhìn hoa hồng, bỗng nhiên linh quang chợt lóe, nghiêm túc nói: "Không phải người theo đuổi, là bạn trai tặng."

"Bạn trai? Thật hay giả đây?" Đối phương nhướng mày, sau đó cười cười, "Đừng lừa tôi, muốn đuổi tôi đi chứ gì."

Trong lòng Tiêu Chiến nghĩ anh nói đúng rồi đấy, thế nhưng anh lại không chịu từ bỏ ý định.

"Tôi lừa gạt Hà tổng làm gì? Chính là bạn trai tặng." Tiêu Chiến nói.

Hà Nghiễm Bái nhìn thẳng vào hai mắt Tiêu Chiến, nói: "Được, vậy tôi cũng muốn mời cậu ta cùng ăn cơm, để tôi xem thử xem, người có thể thắng được tôi là người như thế nào, biết đâu còn không tốt bằng tôi."

"Cậu ấy bận rộn nhiều việc, không rảnh."

"Thế sao? Cậu ta làm nghề gì, bận như thế à?" Hà Nghiễm Bái đã nhìn ra lời nói dối của anh, quyết tâm truy hỏi đến cùng.

Tiêu Chiến thấy hắn không chịu đi, liền quyết định giải quyết dứt khoát, cầm điện thoại di động lên bấm số gọi cho Vương Nhất Bác.

"Minh tinh." Tiêu Chiến trả lời rất tự nhiên, "Đang quay phim."

Đúng lúc Vương Nhất Bác đang nghỉ giữa các cảnh quay, chưa đến hai giây đã nghe điện thoại của Tiêu Chiến.

"Đang bận à ?" Tiêu Chiến nhẹ nhàng hỏi Vương Nhất Bác.

Trong lòng Vương Nhất Bác run lên, đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy Tiêu Chiến dùng giọng thế này nói chuyện với cậu, cậu có phần vui vẻ, lập tức trả lời: "Vẫn ổn, đang đợi cảnh quay."

"Ồ." Tiêu Chiến liếc nhìn Hà Nghiễm Bái, tiếp tục nói: "Anh có một người bạn, muốn mời em cùng ăn cơm, có phải em bận quay phim không rảnh đi ăn, đúng không?"

Tiêu Chiến vốn muốn Vương Nhất Bác từ chối, nói không rảnh, chuyện này liền có thể kết thúc tại đây, nhưng ai ngờ Vương Nhất Bác lại nhanh chóng trả lời: "Được, lúc nào? Hôm nay hả? Sau khi quay xong cảnh hôm nay em sẽ nhanh chóng trở về, chín giờ hơn đi."

Hà Nghiễm Bái hít drama không chê lớn nhỏ, nhìn về phía Tiêu Chiến đang nhíu mày, Tiêu Chiến dừng hai giây, rồi nói: "Muộn quá, em sẽ mệt. Hôm sau còn phải bay trở về, hay là đổi hôm khác?"

"Không sao, không sao. Em không mệt." Vương Nhất Bác nói: "Em bảo trợ lý đặt vé liền đây, anh gửi địa chỉ nhà hàng cho em là được."

Tiêu Chiến cạn lời, chỉ đành phải nhắm mắt đồng ý. Sau khi anh tắt máy, Hà Nghiễm Bái cười cười nói: "Thật không ngờ tiểu minh tinh này lại để tâm đến anh như vậy. Được thôi, tối nay sẽ gặp, để tôi xem rốt cuộc cậu ta là người thế nào."

Chờ Hà Nghiễm Bái đi rồi, Tiêu Chiến thở dài ngửa đầu trên ghế, thật không hiểu nổi sao mình lại phải tự bê đá đập chân mình, cũng không hiểu nổi sao Vương Nhất Bác lại hăng hái như thế, bị bắt làm thêm việc, còn không được trả thêm tiền.

Anh bình tĩnh suy nghĩ một hồi, sau đó gọi điện thoại giải thích với Vương Nhất Bác, nói người mời cơm là một người theo đuổi đã quấy rầy anh rất lâu, hy vọng Vương Nhất Bác có thể diễn vai bạn trai anh, giúp anh giải quyết dứt điểm rắc rối này.

Vương Nhất Bác nghe xong vừa vui lại vừa không vui, vui là vì Tiêu Chiến đã nghĩ đến việc tìm cậu đóng vai bạn trai của anh, không vui là vì có người thế mà lại không có mắt dám tranh đàn ông với cậu?

Vương Nhất Bác quay xong liền quay về khách sạn thay một bộ quần áo vô cùng đẹp đẽ, so với chim công xòe đuôi còn lộng lẫy hơn. Tiểu Trương không cản được cậu, đành tự mình xách túi chạy theo.

Sau khi Vương Nhất Bác hạ cánh, Tiêu Chiến liền đến đón cậu tới chỗ ăn cơm, trước khi vào cửa Tiêu Chiến còn cẩn thận dặn dò Vương Nhất Bác một lượt, hỏi cậu còn nhớ những gì đã học trước đây không? Còn nhớ làm sao biết nhau, làm sao yêu nhau không?

Vương Nhất Bác đã nhớ rõ kịch bản, chỉ hỏi Tiêu Chiến một chuyện, "Có thể hôn không?"

Tiêu Chiến sững sốt một chút, cân nhắc đến việc hai người đang đóng vai người yêu, khó tránh khỏi phải hôn một chút, liền nói được.

Cứ như vậy, Vương Nhất Bác như một chú chim hoàng yến, hợp lý hợp lẽ nắm tay kim chủ, ôm eo kim chủ.

Trong lúc ăn cơm Hà Nghiễm Bái không ngừng truy hỏi hai người, diễn xuất của Vương Nhất Bác vô cùng thần sầu, khiến Tiêu Chiến cảm thấy, nếu Ảnh đế tiếp theo không phải là Vương Nhất Bác thì thật uổng phí tài năng của cậu.

"Tiêu tổng rất bận rộn, tôi thấy cậu cũng rất bận rộn, như thế yêu đương có tiện không?" Hà Nghiễm Bái cố ý hỏi.

"Có gì không tiện chứ?" Vương Nhất Bác lạnh nhạt nhìn sang, bình sinh chuyện cậu không sợ nhất chính là ép người, "Không phải anh ấy vừa gọi là tôi đã đến rồi sao?"

Nói xong cậu còn bồi thêm một câu, "Anh ấy không tiện, không rảnh, chẳng qua là với một số người mà thôi, không phải với tôi."

"Đúng không cục cưng?" Vương Nhất Bác vừa nói vừa gắp thức ăn vào chén Tiêu Chiến.

Chỉ trong một bữa cơm, với việc phát huy bản lãnh vừa chiều người yêu lên tận trời vừa chèn ép người khác xuống tận đất của mình, Vương Nhất Bác đã thành công đánh lui Hà Nghiễm Bái, có thể nói là khiến hắn chạy mất dép, dứt khoát không muốn nhìn Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến ngọt ngào thêm một giây nào nữa.

Tiêu Chiến uống hai ly rượu, lúc xuống lầu còn chóng mặt phải dựa vào Vương Nhất Bác, ra đến cửa rồi gió đêm thổi tới lạnh buốt khiến anh tỉnh táo một chút. Anh đẩy Vương Nhất Bác đang nắm tay mình ra, tự mình lên xe.

Vương Nhất Bác nhất thời có chút mất mát, nhưng chỉ đành cùng anh lên xe, cậu thật không ngờ thân phận bạn trai của mình lại hết hạn nhanh đến vậy, thân phận này rõ ràng là có tiếng mà không có miếng.

Hai người cùng im lặng một hồi, Vương Nhất Bác mượn men rượu mở miệng trước.

"Quan hệ của chúng ta lúc này là gì?"

Tiêu Chiến nhíu mày lại, nói: "Bao nuôi?"

"Đúng." Vương Nhất Bác nói: "Vậy anh có biết người làm kim chủ như anh nên làm những gì với người được anh bao nuôi không?"

"Làm gì?" Tiêu Chiến mù mờ hỏi, đây là lần đầu tiên anh làm kim chủ nên anh cũng không rõ lắm, nếu không phải đưa tiền thì là đưa tài nguyên, anh đều làm cả rồi.

Không đợi anh kịp phản ứng, Vương Nhất Bác liền nắm lấy cằm anh, hôn lên, mang theo mùi rượu cùng khí thế bá đạo.

"Làm thế này."

Vương Nhất Bác đè anh, ánh mắt sáng rực nhìn anh, khẽ giọng nói: "Làm hết nghĩa vụ của kim chủ, sao có thể không hưởng thụ quyền lợi của kim chủ chứ?"

"Anh nên hưởng thụ quyền lợi làm người yêu."

Nói xong cậu liền hôn lên.

----

P/s 1: Tuôi không biết ai mới là kim chủ luôn á. Tức cái lồng ngực.

P/s 2: Các chụy vẫn không buông tha vụ chim công của em Bo à?

Bạn đang đọc [BJYX][Bác Chiến] Bao Nuôi Một Chú Sói Con của 唐纳德呀
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi btcd
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.