Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Tiểu thuyết gốc · 1447 chữ

Sáng hôm sau, Lan Anh được cô Lan dẫn ra bến cảng tiễn bố Đức Trung đi làm xa, và từ giờ phút này, cô bé sẽ không được gặp bố mình trong một khoảng thời gian. Nỗi buồn đi cùng sự cô đơn ngay lúc này khiến cô bé muốn chạy tới tới ôm chằm lấy Đức Trung và òa lên khóc vì suốt gần 8 năm nay, chưa bao giờ sống xa bố mình, cách xa khỏi sự che chở và bao bọc đến từ người bố của mình.

Nhưng nếu là cô bé khác thì sẽ òa khóc ngay khi chứng kiến bố mình rời xa mình như vậy, nhưng với Lan Anh thì khác. Cô bé động viên Đức Trung, cố gắng giấu nỗi buồn ấy, không đế bố trông thấy để Đức Trung yên tâm mà lên đường.

“Bố đi nhớ giữ gìn sức khỏe rồi về với con nhé.” - Cô bé hét to lên, liên tục vẫy tay về hướng Đức Trung.

Đức Trung nở một nụ cười, chào tạm biệt cô bé rồi cũng nhanh chóng bước vào bên trong chiếc du thuyền sang trọng kia.

Tiếng còi tàu vang lên, chiếc tàu từ từ rời khỏi cảng cũng là lúc Lan Anh ôm chằm lấy cô Lan rồi òa khóc.

“Lan Anh của cô nín đi. Bố Đức Trung sẽ trở về với con sớm thôi. Giờ cô cháu mình về nha.”

Nhưng đúng ngay lúc đó.

“Cô Lan đó à? Cô đang làm gì ở đây thế?”

Một giọng nói của một cô gái làm cô Lan giật mình và cũng khiến Lan Anh ngưng khóc. Cô bé dụi dụi mắt, nhìn về hướng tiếng nói đó phát ra.

“Cô Trúc An? Con chào cô.”

“Trúc An đấy à? Tại sao con lại ở đây?”

Giọng nói ấy chính là của Trúc An, bà Thảo cùng với ông Thanh - bố của Trúc An sẽ có chuyến đi du lịch kéo dài 2 tháng trên chiếc tàu du lịch mà bố Đức Trung đang làm việc. Sáng nay, Trúc An đưa bố mẹ ra tàu để bắt đầu cuộc hành trình thì vô tình gặp mặt Lan Anh và cô Lan.

“Bố mẹ con hôm nay đi du lịch nên con đưa họ ra tàu thì vô tình gặp cô và Lan Anh. Hai người làm gì ở đây vậy ạ? Lan Anh, sao con lại khóc?”

“Bố Lan Anh ngày hôm nay bắt đầu công việc trên tàu này, hôm nay nó ra tiễn bố nó thì khóc bù lu bù loa từ nãy đến giờ.”

Trúc An bất ngờ khi nghe thấy điều đó. Trong trí nhớ của cô, bố Lan Anh là người có công việc ổn định trong suốt những năm vừa qua.

“Cô Lan nói vậy là sao ạ? Chẳng phải bố của Lan Anh đang làm việc tại công ty vận chuyển hay sao ạ? Sao nay lại làm việc trên con tàu này.”

“Thật ra cách đây vài hôm, gia đình của Lan Anh gặp biến cố, hiện tại đến nhà cũng không còn để mà ở nữa. Con bé Lan Anh hiện đang sống tại nhà cô trong thời gian bố nó làm việc trên tàu này.”

Và thế là, cô Lan kể cho Trúc An nghe về hoàn cảnh gia đình của bố con Lan Anh, kể cả vấn đề sức khỏe của cô bé. Khi tận tai nghe những điều đó, trong lòng Trúc An chợt dâng lên sự cảm phục xen lẫn sự xúc động về người đàn ông “gà trống nuôi con” trong suốt 8 năm trời.

“Mà đúng rồi, sẵn gặp con ở đây, con giúp cô một chuyện được không?”

“Cô cứ nói đi, nếu cháu giúp được, cháu sẽ giúp.”

“Cuối tuần cô có chuyến công tác xa nhà. Cháu có thể trông giúp Lan Anh hai ngày này được không? Cô tính gửi cho cô hàng xóm nhà Lan Anh trông giúp nhưng nếu có Giáo viên chủ nhiệm của con bé ở đây thì cô cũng sẽ an tâm hơn.”

“Không sao thưa cô, cô cứ gửi Lan Anh cho cháu. Bố mẹ cháu đi du lịch rồi, nhà còn mỗi mình cháu. Có Lan Anh đến sống chung chắc cũng sẽ đỡ cô đơn cô nhỉ?”

“Vậy phiền cháu. Sáng mai, Lan Anh sẽ đến TT Foods tham gia chung kết của buổi casting. Cháu dẫn con bé hộ cô nhé.”

Trúc An vui vẻ nhận lời cô Lan, Lan Anh cũng tỏ ra thân thiện, niềm nở trước việc sẽ đến ở nhà cô giáo chủ nhiệm vài ngày khi cô Lan đi công tác. Cô bé nhanh chóng thu dọn đồ đạc và cùng Trúc An đến sống trong căn nhà của cô.

Và đó cũng là sự mở đầu cho cuộc gặp mặt của hai người bạn thân Trúc An và Tú Trinh sau từng ấy năm. Và cũng xảy ra hàng loạt những biến cố, chuyện dở khóc dở cười xảy ra với hai bố con Đức Trung.

Nhắc tới Tú Trinh, vì để không làm cho cô phân tâm nên theo lời dặn của Đức Trung, Lan Anh phải đợi đến khi kết thúc buổi chung kết mới được nói cho cô biết về những chuyện đã xảy ra mặc dù biết cô sẽ buồn và tức giận vì quyết định đó của mình. Nhưng vì đây là dự án đầu tiên cũng như là để chứng minh năng lực của mình khiến cho Tú Trinh dồn hết tâm huyết vào dự án này nên anh không thể khiến cô phân tâm về chuyện của gia đình mình.

Và cô cũng đang vùi mình trong đống công việc để chuẩn bị cho buổi chung kết vào sáng mai. Chạy ngược chạy xuôi, chạy tổng duyệt cũng như lên các phương án rủi ro.

“Sáng mai cậu nhớ dẫn Lan Anh đến nhé. Hãy nhớ làm thật tốt nha.”

Tuy công việc nhiều là vậy nhưng Tú Trinh vẫn không gửi những tin nhắn động viên Lan Anh và Đức Trung như cái cách cô đã làm trong suốt từng ấy năm bên cạnh hai bố con anh.

Còn với Lan Anh, đến nhà Trúc An sống tuy là một bất ngờ đối với cô bé, nhưng lại là một bất ngờ thú vị.

“Whoa!!! Nhà cô lớn thật. Lần đầu tiên cháu được sống trong căn nhà rộng như vậy đó cô.”

Lan Anh tròn xoe mắt trước sự rộng lớn của căn nhà mà sắp tới cô bé sẽ “tạm trú”, rộng lớn trong mắt cô bé vì từ nhỏ đến lớn, cô bé chỉ sống trong căn nhà nhỏ hơn rất nhiều so với căn nhà này.

“Thật sao? Nhà của Lan Anh như thế nào nè?”

“Nhà của cháu nhỏ lắm, nhưng đâu đâu cũng là hình của bố con cháu. Nhà chỉ có căn phòng duy nhất thôi cô, bố cháu dành riêng cho cháu, còn bố thì ngủ ở phòng khách.”

Lan Anh say sưa kể cho Trúc An nghe về căn nhà của mình, từ trong ánh mắt của cô bé, Trúc An thấy được sự hạnh phúc và sự ngưỡng mộ của cô bé với người bố của mình.

“Lan Anh này, bây giờ cháu đi tắm nhé, sau đó hãy dọn đồ của mình vào phòng của cô đi. Trưa nay, cô sẽ dẫn cháu đi mua một đồ dùng sinh hoạt hằng ngày nhé. Cô hi vọng cô cháu mình sẽ cùng trải qua hai ngày thật đẹp và thật nhiều kỉ niệm nhé.”

Cô bé Lan Anh nhảy cẩng lên, nhanh như chớp đã tự xách đồ đạc của mình, chạy ào về phía căn phòng của Trúc An.

Lần đầu tiên được sống trong căn nhà vừa lớn vừa đẹp như vậy khiến cho cô bé vừa cảm thấy vui vẻ, mừng rỡ nhưng cũng có chút rụt rè. Tuy vui mừng là vậy nhưng cô bé vẫn tỏ ra rất lễ phép, tuyệt nhiên không bước chân vào bất cứ căn phòng nào mà không hỏi ý kiến của Trúc An.

Và đó cũng là sự khởi đầu của mối quan hệ giữa Lan Anh và Trúc An, vì bây giờ trong lòng Trúc An, cô bé Lan Anh dần dần chiếm lấy sự thiện cảm của cô, khiến cô cảm thấy muốn ở cùng cô bé này nhiều hơn. Và dần dần, mối quan hệ này sẽ dẫn đến những tình huống tréo ngoe như thế nào, đặc biệt sắp tới đây, Tú Trinh sẽ biết được hết những việc đang diễn ra.

Bạn đang đọc Bố Ơi sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.