Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có biến số

Tiểu thuyết gốc · 1594 chữ

Tiếp sau đó, từng đoạn trường hồng xé gió lao tới một mực đáp xuống điểm chính giữa của trường đấu. Đây hiển nhiên đều là từng cái tổ chức đưa tới thiên tài của mình.

Ngoài Minh Lam, Binh Vân và Tiên Nữ ra lúc này trong trường đấu đã xuất hiện hơn hai mươi cái tổ chức lớn nhỏ, tuyệt nhiên tất cả đều bất phàm và có phần cao ngạo.

Thế nhưng điều mà mọi người ở đây quan tâm nhất vẫn chưa có xuất hiện, đó là các thần đồng của trấn Thanh Hà còn chưa có mặt đặc biệt đây còn là sân nhà của bọn họ.

Khán giả khắp nơi im lặng chờ đợi, một phần lớn người có mặt ở đây đều là nghe được danh tiếng không nhỏ mà thế hệ lần này sản sinh ra mà tới.

Tất nhiên, khán giản ở đây không phải toàn bộ đều là phàm nhân. Không ít thức tỉnh giả cũng đã trà trộn tới để quan chiến sự kiện lần này. Đặc biệt còn có không ít thức tỉnh giả tới từ vùng nhân tộc số hai và số một.

Những thức tỉnh giả kia tuyệt không phải có xuất thân bình thường, bằng chứng là việc có đầy đủ tài nguyên để có thể truyền tống tới vùng nhân tộc số ba này đã cho thấy được lai lịch bất phàm của bọn chúng.

Đương nhiên còn có không ít sứ giả của tổ chức hàng đầu thế giới tới để tuyển chọn nô bộc. Với địa vị như bọn hắn, các thiên tài đang đứng ở dưới kia đều như hạng tôm tép không đáng để nhắc tới, những tên này được làm nô bộc dưới trướng bọn chúng đã là điều cực kỳ vinh dự.

Đúng vào lúc này, trên bầu trời xuất hiện từng đợt hàn phong, gió lốc càng ngày càng mạnh khiến tuyệt đại bộ phận khán giả ở đây không tự chủ được mà nhắm nghiền đôi mắt.

Ánh sáng trên không trung lóe lên, từng cơn gió từ bốn phương tám hướng tề tựu về một điểm sau đó hình thành một lốc xoáy khổng lồ.

Lốc xoáy kia xoay tròn rồi dần dà đáp xuống trường đấu, một cỗ sát khí nhàn nhạt thẩm thấu từ bên trong phát ra làm cho mọt người ở bên trên sàn đấu nhận được một luồng khí âm hàn.

Cơn lốc dần dà tiêu tán hiện ra bên trong là một thiếu niên tướng mạo có phần to con, hai tay hắn đút vào bên trong túi quần bộ dạng rất ung dung. Hắn không phải ai khác mà chính là phong thần Trung Kiên tới từ tổ chức Cửu Lâm, thiếu gia độc nhất vô nhị của tập đoàn Trung thị.

Phía sau Trung Kiên còn đi theo hai người, một là lão trung niên mặc bộ quần áo quản gia, người này có tên Hồng Anh Cốc, tu vi cực kỳ khó lường, tuyệt nhiên cũng chẳng kém những thế hệ hội trưởng ở đây là bao. Còn người thứ hai đương nhiên chính là hội trưởng của tổ chức Cửu Lâm Hàn Phong.

Ngay khoảnh khắc Trung Kiên xuất hiện bên trên khán đài một mảnh xôn xao, đây chính là một trong những thiên tài đang được chú ý nhất trong thời gian vừa qua, quả nhiên lời đồn là có thật, người này quả thực rất bất phàm.

Nhưng sự xôn xao ấy còn chưa có kéo dài được lâu thì lúc này trển bầu trời hồng quang lại xuất hiện, cánh cửa hư không bao phủ toàn là hỏa khí hình thành một vòng tròn rồi như mặt trời chiếu thẳng xuống trường đấu.

Đằng sau vòng tròn ấy không biết là một mảnh hư không gì mà lại bước ra một thân ảnh, người này là Vương Thần của tổ chức Cửu Giai, hắn lập tức lăng không sau đó hạ xuống trường đấu một cách nhẹ nhàng rồi đứng im chờ đợi.

Mà thứ Vương Thần chờ đợi chính là thành viên thiên tài được kỳ vọng nhất của tổ chức Cửu Giai Bảo Sơn.

Một khắc sau, Bảo Sơn một bộ dạng phiêu dật xuất trần, dáng đi thong thả mà tiêu sái từ từ bên trong vòng tròn hư không đi ra. Hắn một bộ mặt mỉm cười hòa ái từ trên không đi xuống.

Quanh thân thể tỏa ra luồng khí tức dễ chịu khiến cho ai nấy mê mẩn, hắn là một cái hỏa thức tỉnh giả không được phong thần. Tựa như chỉ là một người bình thường hơn ai hết.

Hắn có một lai lịch rất bí ẩn, hắn mặc dù có rất nhiều người hầu đi phía sau nhưng không ai biết được rằng Bảo Sơn là từ danh gia vọng tộc nào xuất thân ra cả.

Lúc này trên khán đài một mực dậy sóng, từng tiếng hò vang theo khoảnh khắc Bảo Sơn đáp xuống trường đấu mà tới.

Mà tất cả tiếng reo hò đó chỉ có đồng thanh một câu duy nhất chính là “Trích tiên Bảo Sơn”.

Lúc này trong một căn phòng nào đó, xung quanh là một mảnh đen kịt, bên trong chỉ có chừng năm người không rõ tướng mạo.

Năm người này đang theo dõi vào màn hình trước mặt, trên màn hình là tất cả những hình ảnh truyền đến từ trường đấu.

Một người trong đó bỗng lên tiếng:

“Thú vị, ta đặc biệt là có chút xem trọng phong thần Trung Kiên, còn có cái gì mà trích tiên Bảo Sơn, xem ra lần này thực là có hi vọng có thể mang ra cấm khí hỗn độn rồi.”

Một người khác tay chống cằm giọng nói có chút vô cảm:

“Xem ra là mễn cưỡng có thể, tiếc rằng chỉ vì cái thứ kia trong Hồng Lĩnh Sơn lai lịch nhân tộc cấp độ hai và một là không thể nào đặt chân tới, nếu không chúng ta cũng không mất nhiều thời gian và tài nguyên như vậy.”

Tiếp đó là một giọng nói khác vang lên, tuy nhiên giọng nói này lại có chút âm lãnh:

“Ta cũng đã thông tri tới cái tên Hoàng Diệp kia, lần này sẽ là cơ hội cuối cùng của bọn chúng, nếu còn không được nhân tộc số ba sẽ phải chịu trừng phạt thu hồi lại toàn bộ pháp bảo cũng như không cho phép người tu hành vượt quá cấp B nữa.”

Lúc này một lão trung niên ngồi ở phía cuối dãy bàn một mực không động tĩnh bỗng nhiên mở mắt ra, hai tay hắn run lên một cái sau đó lại trở lại bình thường như không có chuyện gì xảy ra.

Bốn người bí ẩn kia dường như cũng nhận ra được gì đó sau đó liền đồng loạt quay lại đưa ánh mắt nhìn về phía lão trung niên.

Một người lên tiếng hỏi:

“Có chuyện gì vậy?”

“Ngươi là bói ra được quẻ gì sao?”

Lời nói này nói ra khiến cho ai nấy con ngươi đều nhíu chặt. Được biết mỗi lần lão già kia bói ra được một quẻ cũng sẽ dẫn phát một sự kiện rất đặc thù.

Lúc này lão già trung niên bỗng lên tiếng:

“Lần này quẻ rất lạ, tựa như trong họa có phúc, ta ban đầu cảm thấy một mảnh hắc ám đen kịt hiển nhiên quẻ này rất xấu, nhưng sau đó lại có một cỗ khí tức tựa như quang minh xuất hiện đối chọi lại với hắc ám kia, đây còn không phải là quẻ tốt sao?”

Bốn người bí ẩn kia khi nghe được lời này đồng loạt đứng dậy thần sắc không tin vào mắt mình, lúc này lão trung niên kia lại tiếp tục nói:

“Lần này nhất định có biến số!”

Cả năm người lúc này đã đứng ngồi không yên, trên mặt mỗi người biểu hiện cực kỳ khác nhau. Đây rồi! hàng nghìn năm chờ đợi lần này rốt cục tìm tới một biến số mới. Điều này khẳng định cấm khí hỗn độn đã đến lúc phải xuất thế!

Cùng lúc đó trên màn hình bắt đầu nhiễu sóng một chút, hiển nhiên đang có một cỗ năng lực cực kỳ mạnh xuất hiện ở trường đấu làm cho năng lực phản chiếu có chút kích động.

Từng ngọn lửa lúc này không biết từ chỗ nào trên không trung xuất hiện tạo thành một cái bậc thang kéo dài tới tận phía dưới trường đấu.

Mà phía trên cao kia vang lên từng tiếng “cộp cộp”, trên bậc thang ấy đang đi xuống một thiếu niên.

Từng bước chân người thiếu niên này cứ đi tới đâu là có một lực lượng băng hàn hòa quyện cùng với hỏa khí phát ra.

Hắn một mực phiêu dật xuất trần, thần sắc không một chút biến động, thân thể hắn cũng chẳng có khí tức nào phát ra cả.

Tuy vậy nhưng làm cho tất cả mọi người ở đây phải cảm giác như đang có một bậc đế vương đang đi xuống nơi này.

Người này một thân áo trắng theo gió mà bay, mái tóc một bên trắng một bên đỏ cực kỳ đặc biệt, tướng mạo cũng là đứng số một số hai trong đây. Hắn chính là thần đồng song hệ Túc Minh!

Bạn đang đọc Bóng Tối sáng tác bởi spmvipzen13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi spmvipzen13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.