Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luận bàn bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 1552 chữ

Túc Minh xuất hiện dẫn phát một hồi chấn động từ trên khán đài cho tới dưới trường đấu.

Các thiên kiêu có mặt tại đây đều nhíu chặt đôi lông mày mà đánh giá Túc Minh từ trên xuống dưới một lượt.

Liền là ngay cả những sứ giả hay người thức tỉnh tới từ nhân tộc số một số hai cũng không nhịn được mà đứng dậy quan sát.

“Người này mạnh quá!”

Trên khán đài vị trí chính giữa lúc này Chu Tiến cũng phải cảm khái một câu. Hắn cứ nghĩ bản thân so với thế hệ cùng trang lứa này là có chút vốn liếng nhưng xem ra nhân sinh quan của hắn đã bị dập tắt sau ngày hôm nay.

Chu Tiến phát hiện ra không chỉ là Túc Minh, ngay cả những cái tên như Bảo Sơn, Trung Kiên hay cô gái Dương Tử kia cũng rất bất phàm.

Nghĩ tới đây Chu Tiến lại thầm lắc đầu cười khổ một cái, hắn cũng đâu cần phải suy nghĩ nhiều tới vấn đề này, việc của hắn là cứ thành thành thật thật mà tăng tiến tu vi của bản thân còn ai hơn ai đối với Chu Tiến mà nói hắn không quan tâm cho lắm.

Sau đó, Chu Tiến liền là lôi tập giấy trắng ra rồi tiếp tục ngồi họa tác. Còn hắn họa tác cái gì thì không một ai biết cả.

Một lúc sau, sàn đấu lúc này có một lão già tóc hoa dâm đứng tại trước mặt mọi người nói ra:

“Ta xin tự giới thiệu một chút, ta là Hoàng Diệp là người đứng đầu trong liên minh tổ chức nhân tộc cấp ba cũng là người chủ trì luận bàn lần này. Tất cả hiện nay cũng đã có mặt, vậy không cần nhiều lời nữa bắt đầu thôi.”

Nói rồi lão già tóc hoa dâm này ra hiệu, lập tức có một số thức tỉnh giả bay lên sau đó đáp tại những góc xung quanh sàn đấu.

Trên tay những người này duy trì những pháp quyết phức tạp, sau đó từng vệt sáng màu vàng nhạt xuất hiện bao quanh lấy sàn đấu tạo thành một pháp trận.

Trên sàn đấu lúc này là hai mươi thức tỉnh giả trẻ tuổi cho lượt đấu đầu tiên này.

Lần luận bàn này có tới gần sáu mươi thiên tài xuất phát từ nhiều tổ chức khác nhau cho nên phải chia thành ba lượt đấu mới có thể chọn ra được top mười.

Luật đấu cũng rất đơn giản, mỗi cá nhân trong sàn đấu không quản đồng môn hay quen biết gì đều phải tiến lên chiến đấu lẫn nhau, thành tích sẽ được tính bằng số thứ tự người trụ lại lâu nhất.

Ngay ở lượt đấu đầu tiên này khán đài đã một tràng ồ lên vì phấn khích. Bởi vì trong số hai mươi thiên tài đang đứng dưới kia có sự xuất hiện của phong thần Trung Kiên.

Ngay khi tiếng còi phát động bắt đầu vang liên toàn bộ thức tỉnh giả ở đây đều không quản lực lượng mà lao tới chọn mục tiêu gần nhất phát động công kích.

“Ầm ầm”

Tiếng nổ phát ra dưới sàn đấu, một thức tỉnh giả băng hệ thi triển băng chiêu tấn công tới đối thủ.

Mà lại người kia cũng không yếu thế, hắn gầm nhẹ một tiếng từng luồng sét bao bọc xung quanh cơ thể tụ về hai bàn tay sau đó đưa ra chống đỡ lấy những tảng băng kia.

Một bên khác tình cảnh cũng không kém khốc liệt là bao, tất cả những thức tỉnh giả ở đây đều được coi là thiên tài cho nên từng chiêu thức mà bọn chúng sử dụng đều là những sát chiêu cực kỳ âm hiểm.

Thời gian trôi qua vẻn vẹn là hai canh giờ, trên sàn đấu lúc này đã vơi đi không ít người.

Lại một canh giờ nữa trôi qua, khói mù bốc lên, cuộc chiến lượt đấu đầu tiên này đã đi đến hồi gay cấn nhất.

Chỉ còn lại ba cái tên xuất sắc nhất là vẫn còn đứng tại trên sàn đấu.

Một người hán tử có vóc dáng đô con trên tay cầm một chiếc rìu loang nổ vết máu. Hắn tên Cường Tử.

Một bên khác cũng là một nam tử có chút nhỏ con, tuy nhiên khí lực cũng không phải dạng vừa, trên thân người này cũng không ít vết máu đan xen nhưng khuôn mặt lại không có vẻ gì là đau đớn cả tựa như những vết máu kia không phải là của hắn vậy.

Người này có tên là Đăng Duy.

Còn cái người còn lại thì cũng không có nhiều sự bất ngờ cho lắm, chính là thiếu niên to con có chút mỡ thừa Trung Kiên.

Cường Tử và Đăng Duy mặt đối mặt, sau đó lại đảo con mắt qua người đang mỉm cười cực kỳ ung dung Trung Kiên kia.

Hai tên này cũng không hề dại dột mà ngay tức thì lao tới đấu với nhau. Bọn chúng không ai dám chọn đối thủ là Trung Kiên cả vì thực lực của hắn là rất lớn.

Với cả đối với Cường Tử và Đăng Duy thì cái kết quả này cũng đủ để bọn hắn lọt vào top mười rồi nên không dại gì mà hai tên này lại tung hết sức lực của bản thân ra để đấu với tên Trung Kiên kia khi còn ở cái vòng đấu đầu tiên này cả.

Một lát sau, cuối cùng vị trí thứ nhất ở lượt đấu này đã được định đoạt. Đương nhiên không có gì bất ngờ khi đó là Trung Kiên, còn đứng thứ hai và ba lần lượt là Cường Tử và Đăng Duy.

Lượt đấu này khán giả không khỏi thất vọng khi còn chưa có được chứng kiến năng lực thực sự của Trung Kiên.

Hắn dường như là chẳng cần phải làm gì nhiều cũng đạt vị trí thứ nhất, bởi vì không ai muốn làm đối thủ của hắn quá sớm cả.

Tuy nhiên không để cho mọi người phải thất vọng lâu thì lượt đấu thứ hai cũng chuẩn bị được diễn ra ngay sau vài phút.

Lượt đấu này độ gay cấn và thú vị cũng là không kém cạnh.

Phía trong sàn đấu kia bây giờ có tiên nữ Dương Tử, lại còn có thiên tài của tổ chức Binh Vân Binh Kha. Hơn hết là còn sự xuất hiện của trích tiên Bảo Sơn.

Luật thi đấu mọi người cũng đã nắm trong tay cho nên lần này tiếng còi phát động vang lên rất nhanh.

Không như lượt đấu trước, lần này có rất nhiều thức tỉnh giả chủ động nhắm thẳng Bảo Sơn mà tới.

Bọn chúng không vì thanh danh, tiếng tăm của tên này gần đây mà kiêng dè. Bởi vì ở trong sàn đấu lần này có không ít người cũng được mệnh danh là thiên tài, bọn chúng há có thể tỏ ra mình yếu kém sao?

Mà còn có một vấn đề khác, trước đó điều làm nhiều người e ngại Trung Kiên bởi vì hắn là phong thần truyền thừa. Còn Bảo Sơn thì sao, hắn bất quá cũng chỉ giống như những người ở đây mà thôi.

Mặt khác Bảo Sơn sắc mặt cũng không biến đổi chút nào, hắn trên miệng vẫn nở ra nụ cười mỉm thân thiện:

“Các vị đồng đạo tại hạ xin thứ lỗi trước.”

Sau đó từng người từng người lần lượt hướng về phía Bảo Sơn mà công kích. Bảo Sơn cũng là phát sau mà đến trước, từng đoàn hỏa vụ bao trùm tới đôi cánh tay và đôi chân giúp tốc độ của hắn có phần tăng lên.

Sau đó hắn miệng ngâm một câu chú ngữ, lập tức trên người của từng đối thủ định vị lấy một vòng tròn lửa.

Bảo Sơn lại vung tay lên một chỉ, nhất thời có một loại pháp tắc nào đó theo một chỉ kia của hắn được kích phát.

“Ầm ầm ầm.”

Từng ấn kí hình vòng tròn lửa vừa rồi nhất thời bạo nổ khiến cho từng tên đối thủ trên thân thể chịu một loại thương tổn cực kì trầm trọng. Từng tên từng tên ngã gục xuống không ngừng phun ra một ngụm máu lớn.

Trận chiến còn chưa diễn ra được lâu thì đã không có ít người nhận thua mà rời khỏi. Điều này một lần nữa khiến tất cả người có mặt ở đây lâm vào trầm mặc.

Đây chính là trích tiên Bảo Sơn a, dù không được phong thần nhưng lại mạnh tới mức độ như vậy?

Trên khán đài từng tiếng hò reo, hiển nhiên các cổ động viên ở đây đều rất phấn khích.

Quả không hổ danh là trích tiên Bảo Sơn, có lẽ sau lần xuất thủ vừa rồi mọi người ở đây sẽ phải đánh giá lại về thực lực của hắn, tuyệt nhiên cũng chẳng kém hơn Trung Kiên và Túc Minh là bao.

Bạn đang đọc Bóng Tối sáng tác bởi spmvipzen13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi spmvipzen13
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.