Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uy lực kinh người của cấp D

Tiểu thuyết gốc · 1468 chữ

Lúc này bốn thiên tài còn trụ lại đều đưa mắt nhìn nhau, sau đó thiếu niên lưỡi trắng cười lên quỷ dị là người đầu tiên lao tới.

Hán tử đầu trọc cũng rất là cao hứng bấm pháp quyết rầm rầm hướng phía Túc Minh mà công kích.

Hai thiên tài của Minh Lam cũng là phát sau mà đến trước, bọn chúng như một đôi cánh phiêu phù trên không trung.

Cả bốn tạo thành thế gọng kìm vây quanh Túc Minh vào giữa. Thiếu niên lưỡi rắn phong mang sáng rực từ hai lưỡi liềm sau đó xoay người chém tới Túc Minh.

Túc Minh đôi mắt chợt lóe, hắn ngâm một ngụm khẩu quyết rồi sau đó bất ngờ đấm một quyền xuống đất.

Từng khối đất đá theo một quyền vừa rồi vỡ ra thành một đường dài sau đó đều bị đóng băng lại ầm ầm va chạm với đòn công kích của đối thủ.

Thiếu niên lưỡi rắn bất đắc dĩ thu lưỡi liềm lại hai bàn tay hóa thành hai tấm chắn trước ngực chống chọi lại với một đòn kia.

“ầm ầm.”

Tiếng va chạm ngập trời bức cho thiếu niên lưỡi rắn lui lại mười trượng thần sắc tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi.

Cùng lúc này hai thiên tài của tổ chức Minh Lam cũng đã tiếp cận tới gần, hai người tách ra hai bên cánh của Túc Minh, một năng lực hỏa và một năng lực băng đều thi triển chiêu thức khống chế đi di chuyển của hắn.

Hán tử đầu trọc thuận thế dơ tay bắt quyết, hạt trâu trong tay hắn lúc này phóng to ra xoay tròn quanh đỉnh đầu.

Nửa khắc sau hán tử đầu trọc mở đôi mắt ra từng luồng sáng kì dị xuất hiện, hắn hô lớn một đoạn khẩu quyết:

“Mượn năng lượng ở đây phong thu, hỏa thu, băng thu.”

Từng sóng linh lực từ đầu đến giờ được tất cả người ở đây phóng thích ra đều được hạt châu hấp thu.

Sau đó hán tử đầu trọc phóng thích toàn bộ lôi đình của bản thân ra ngoài rồi được hạt châu hấp thu lấy.

“Chỉ tiếc là không đủ ngũ hành linh lực.”

Hán tử có chút tiếng nuối, nhưng thần sắc hắn lại quay trở lại bình thường rất nhanh.

Hai thiên tài của Minh Lam cũng hét lớn, giọng nói có phần gấp rút:

“Nhanh lên, bọn ta sắp không trụ được.”

Theo tiếng hét nhanh chóng của Minh Thành và Minh Phương, hán tử đầu trọc gầm lên nắm trong tay hạt châu ném thẳng về phía Túc Minh.

Ngay khi hạt châu lại gần, một cơn gió lốc cuốn lấy hai thiên tài tổ chức Minh Lam kéo ra xa. Đây chính là năng lực của thiếu niên lưỡi rắn kia.

Khoảnh khắc hai thiên tài của tổ chức Minh Lam vừa thoát khỏi phạm vi công kích cũng là lúc hạt châu đâm thẳng vào thân thể của Túc Minh.

“Ầm.”

Tiếng nổ chói tai kèm theo ánh sáng bốn màu bao phủ tới khắp trường đấu. Không ai hình dung được khung cảnh bên trong cả. Toàn bộ đều cho rằng Túc Minh khó có thể thoát khỏi cái chết sau khi dính trọn một đòn như vừa rồi.

Lực chấn động làm cho bốn người còn lại trong sàn đấu đều bị đẩy lui ai nấy đều phun ra một ngụm máu tươi.

Hai thiên tài của tổ chức Minh Lam là nặng nhất khi đứng gần đòn công kích nhất, bọn chúng xương cốt khó có thể lành nặn.

Còn hán tử đầu trọc cũng đã cạn kiệt linh lực, hắn mặc dù có thể thôn phệ tất cả linh lực bên ngoài nhưng cũng phải nhận phản phệ đó là đánh đổi linh lực trong cơ thể mình.

Lúc này người được lợi nhất chính là thiếu niên lưỡi rắn, hắn đang cười mỉm trong bóng tối, chỉ cần xác nhận Túc Minh đã thua hắn sẽ lập tức lao ra dọn dẹp phần còn lại để dành lấy vị trí dẫn đầu.

Nhưng đúng vào lúc này đột nhiên Minh Thành và Minh Phương hai người hét thảm một tiếng ngã lăn ra đất, dưới chân hai người linh lực hỏa băng không biết lúc nào bị chảy ra ngoài.

Hai linh lực ấy chảy liên tục hướng về phía trước, hán tử đầu trọc và thiếu niên lưỡi rắn con ngươi co rút, cả hai đồng loạt nhìn theo hướng dòng chảy di chuyển sau đó nó dừng lại trước một thân ảnh. Đó chính là Túc Minh!

Túc Minh sau một kích vừa rồi bằng một lý do nào đó hắn vẫn chưa chết, lúc này hắn bay lên trên đôi tay còn đang hút lấy năng lực hỏa băng của hai thiếu niên thiên tài kia:

“Hỏa của ta là đứng đầu trong tất cả hệ hỏa, băng của ta dù không được phong thần nhưng nay nương lấy ý chí của ta, băng của ta cũng phải đứng trên các ngươi. Mọi sinh linh vạn vật hệ hỏa và băng đều sẽ phải quỳ dưới chân Túc Minh ta.”

Trận pháp lúc này vặn vẹo, bầu trời một mảng xám xịt, dưới sàn đấu ngọn lửa cháy rực, trên lưng của Túc Minh mọc ra một đôi cánh bằng băng.

Tiếp sau đó một hỏa cầu cực kỳ khủng bố chui ra từ trong đám mây xám xịt đang chầm chậm bay xuống phía trong sàn đấu.

Hỏa cầu với uy lực kinh người bay xuống va chạm ầm ầm với trận pháp, bốn thức tỉnh giả duy trì trận pháp lúc này cả kinh bị bắn ra phía ngoài.

Trận pháp nát bấy, hỏa cầu xuyên thủng nó sau đó va chạm với sàn đấu phía dưới.

“Rầm rầm rầm.”

Toàn bộ sàn đấu nứt vỡ, uy lực một kích vừa rồi cực kỳ khủng bố làm cho bốn phía quanh trường đấu đều chấn động.

Một trận động đất xảy ra, khán giả bên trên thần sắc hoảng loạn. Hoàng Diệp cùng các hội trưởng của những tổ chức khác phải đích thân ra tay ngăn chặn phản chấn của một đòn kia thì sự hoảng loạn xung quanh mới dần dần ổn định trở lại.

Nhưng sàn đấu lúc này đã nát hỏng hoàn toàn, bốn đối thủ phía dưới sinh cơ cũng lụi tàn, chết mà không tìm đến được xác.

Lúc này hội trưởng của tổ chức Minh Lam là người đầu tiên phóng ra, cỗ sát khí ngập trời cũng theo đôi mắt hắn mà hiển lộ:

“Túc Minh ngươi ra tay quá tàn nhẫn, hôm nay lấy cái chết của ngươi để tạ tội với người của ta.”

Tiếp sau đó là hai đạo hàn mang cũng xé gió lao ra:

“Để bọn ta xem một kẻ hậu bối như ngươi lấy tư cách gì để ngông cuồng.”

Túc Minh cũng là nỏ mạnh hết đà, hắn nhìn như bình tĩnh nhưng đây là lúc mà hắn đối diện với cái chết gần hơn bao giờ hết.

Hắn năng lực miễn cưỡng có thể chến với cấp C nhưng ba lão giả đang lao tới ai mà chẳng là cấp B, trong mắt bọn chúng hắn cũng chỉ như con sâu cái kiến.

Nhưng con kiến thì sao chứ, nếu hôm nay hắn lùi lại thì con đường tu hành sau này đạo tâm sẽ không còn đủ vững nữa, thà vậy thì hắn cứ chiến một trận rồi chết thật thống khoái.

“đó mới chính là con đường mà Túc Minh ta hướng tới, các ngươi tới hết đây.”

“Ngông cuồng!”

Hội trưởng của Minh Lam cùng với hai lão giả khác đều đồng loạt xuất thủ đè Túc Minh xuống dưới. Túc Minh phun ra một ngụm máu tươi, hắn đã cố gắng để thi triển thần thông nhưng hết thảy đều không thể.

Khắp người của hắn bị những cỗ uy áp khủng bố làm cho căng cứng, dưới uy áp trên không trung Túc Minh ngã gục xuống sàn liên tục ho ra máu.

“Chết đi!”

Lão giả hội trưởng của Minh Lam phất tay, hỏa cầu ầm ầm lao tới Túc Minh muốn kết liễu sinh mạng của hắn.

Nhưng đúng lúc này một lực lôi đình cực mạnh phóng tới va chạm với hỏa cầu kia tạo nên một vụ nổ mạnh.

Thân ảnh Phạm Gia từ trên hư không bước ra, đôi mắt đằng đằng sát khí:

“Hôm nay để ta xem ai dám giết hắn, kể cả là người của nhân tộc cấp hai và cấp một cũng không được.”

Bạn đang đọc Bóng Tối sáng tác bởi spmvipzen13

Truyện Bóng Tối tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi spmvipzen13
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.