Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không gian thức hải

Tiểu thuyết gốc · 1706 chữ

22 giờ tối.

Chu Tiến trở về căn nhà của mình tại thôn Hoàng Giang. Cuộc sống của hắn sau một thời gian sóng gió rốt cục cũng quay lại với quỹ đạo hàng ngày.

Sau khi về tới nhà, Chu Tiến làm sạch cơ thể, thắp một chút đèn dầu trên bàn làm việc bên cạnh đầu giường và rót một cốc nước tu lấy một ngụm.

“Không gì sướng hơn là ở nhà.”

Chu Tiến thầm than, công việc của hắn đúng là có chút vất vả, lại nói theo thông tin hắn nghe ngóng được bốn thú vương kia cho tới giờ vẫn đang kịch liệt chiến đấu.

Nội tâm Chu Tiến có chút phức tạp, ngồi vào bàn làm việc hắn liền đưa bàn tay xoa xoa cằm đôi mắt không ngừng hiện lên hình ảnh ngày hôm đó.

Thực chất Chu Tiến không quá quan tâm tới cuộc chiến của đám huyết phượng, hắn đang hồi tưởng lại cảm giác sinh tử với tên thuộc hạ của bạch hổ.

Mặt khác, cái tiểu đỉnh kia chắc chắn là một kiện vật thần bí, Chu Tiến đã hạ quyết tâm sẽ phải tận dụng thứ này thật tốt. Có lẽ Chu Tiến cũng đã cảm nhận được đây chính là đại cơ duyên để bản thân bước lên con đường siêu phàm.

Chỉ là ngoài việc tiểu đỉnh kia đưa hắn đến ảo cảnh thần bí lúc trước thì Chu Tiến vẫn không biết kiện vật này còn có công dụng gì khác.

Nghĩ tới đây Chu Tiến liền đưa tay sờ lên trán, hắn tập trung vận dụng các tuyền thần kinh của mình mở con mắt thứ ba trên mi tâm ra.

Một không gian trống rỗng đen tối truyền đến não bộ của Chu Tiến. Hắn lắc đầu thở dài, thật ra cả ngày hôm nay không ít lần hắn thử mở con mắt kia ra tuy nhiên kết quả mà Chu Tiến hắn nhận được cũng chỉ có như vậy.

Thấm thoắt cũng đã nửa đêm, Chu Tiến nhoài mình lên giường ngủ. Cảm giác sống một mình đối với Chu Tiến mà nói cũng không phải là không có chút thú vị, bản thân hắn thích ngủ lúc nào thì ngủ, thích ăn lúc nào lại ăn. Tuy nhiên ngoài những lúc như vậy ra sâu trong tâm hồn hắn vẫn có một tia lạnh lẽo, cô đơn.

Tất cả cái cảm giác ấy đi theo Chu Tiến dần dần chìm vào giấc ngủ, đôi mắt cứ thế nhắm lại.

Tuy nhiên ngay khi đôi mắt Chu Tiến nhắm chặt lại, con mắt thứ ba trên mi tâm hắn lúc này bỗng mở to ra. Rõ ràng hắn đang trong trạng thái ngủ sâu, Chu Tiến hoàn toàn cảm nhận được bản thân đang nằm trên giường nhưng não bộ hắn không ngừng truyền tới những hình ảnh.

Không gian tăm tối mà mi tâm nhìn thấy mang theo nguồn khí tức lạnh lẽo u ám lúc này bỗng xuất hiện một thân ảnh đang ngồi xếp bằng. Trên đỉnh đầu người này xoay tròn những man văn, kí tự khó hiểu.

Đôi mắt người này trống rỗng, tuy nhiên xung quanh thân thể lại tỏa ra nguồn khí tức rất nhu hòa, ấm áp.

Người này thế mà lại là Chu Tiến, con mắt thứ ba vậy mà lại quan sát chính hắn. Lại nói Chu Tiến cũng đồng thời cảm nhận được bản thân chính là đang ngồi trong không gian này tuy nhiên đôi mắt của hắn không tài nào mà mở ra được.

Chu Tiến cũng không phải là một tên không có đầu óc, hắn lúc này hoàn toàn hiểu được đây là nơi nào, chính là trong thức hải của hắn nơi mà con mắt thứ ba đã quan sát cả ngày hôm nay.

Hắn vẫn đang xếp bằng, lúc này toàn thân Chu Tiến thông qua việc hít thở cảm nhận được những tia linh khí đang đi vào bồi bổ cơ thể của mình. Chu Tiến cũng rất bình tĩnh tiếp tục hô hấp.

Bản thân là người đọc qua rất nhiều cuốn sách, Chu Tiến cũng có một chút am hiểu về cách thức tỉnh giả hấp thu dao động năng lực của một thức tỉnh giả khác. Đó là dẫn dắt nội năng khí lực về lục phủ ngũ tạng, tẩm bổ cơ thể sau đó từ từ luyện hóa.

Chu Tiến càng suy nghĩ lại càng trở lên hưng phấn:

“Tiểu đỉnh! Chắc chắn là nó.”

Nói rồi hắn tiếp tục theo phương pháp hít thở mà thổ nạp những linh khí tỏa ra từ xung quanh. Cơ thể hắn cũng cảm nhận được trong đan điền của mình xuất hiện một dấu ấn sắp thành hình.

Thời gian không biết đã trôi qua được bao lâu, Chu Tiến vẫn ngồi xếp bằng trong không gian thức hải thổ nạp linh khí. Những giọt mồ hôi chảy đầm đìa trên trán, khắp thân thể hắn thải ra nhiều luồng tạp chất, mỗi một giọt tạp chất được thải ra ngoài đồng nghĩa với việc cơ thể Chu Tiến lại cảm thấy cực kì thoải mái.

Một ngày, hai ngày, ba ngày… một tháng! Chu Tiến cảm nhận được mình đã ở trong không gian này được một tháng, lúc này có một dấu ấn đã thành hình xuất hiện trong đan điền của hắn, ấn này là thân ảnh một con chân long dữ tợn, đôi mắt nó trùng trùng sát khí, Chu Tiến cảm nhận được nếu phóng thích cỗ sát khí này ra ngoài một người phàm thể như hắn trước đó có thể sẽ không chịu được mà ngất đi.

Ngay thời khắc con ấn chân long thành hình, con mắt thứ ba của Chu Tiến xuất hiện những tơ máu đỏ sau đó chậm rãi nhắm lại. Cùng thời điểm đó Chu Tiến nhất thờ mở to đôi mắt của mình ra, hắn phát hiện mình vẫn đang nằm trên giường mọi cảnh vật xung quanh vẫn không có chút gì là thay đổi cả.

Nhìn vào đồng hồ treo tường, bây giờ là một giờ sáng, sau đó Chu Tiến nhìn ngày thì lại càng cả kinh. Ở trong không gian thức hải một tháng mà ở ngoài này mới chỉ trôi qua có một giờ đồng hồ.

“Điều này thật kì quái.”

Lẩm bẩm xong Chu Tiến liền đưa mắt nhìn sang cái tiểu đỉnh rồi lại thầm thở dài. Kiện vật này lại làm cho trong lòng Chu Tiến thêm phần thán phục. Hắn đứng dậy kiểm tra thân thể, bản thân Chu Tiến lúc này chứa đựng một cỗ năng lực dồi dào, khắp người mạnh khỏe, đầu óc cực kì thoải mái.

Chu Tiến nhắm mắt cảm nhận trong đan điền có một ấn chân long, hắn liền tập trung truyền linh lực từ dấu ấn vào bàn tay sau đó vung ra một quyền vào không khí.

“Ầm”

Cánh cửa bị đánh tan văng ra một khoảng, uy lực của một quyền vừa rồi quả thực rất khủng bố, chí ít là mạnh hơn nắm đấm của một người võ sĩ bình thường. Chu Tiến thầm cả kinh nhìn vào đôi tay của mình sau đó lại nhìn sức mạnh to lớn mà nó gây ra.

“Tốt.”

Chu Tiến thầm mừng rỡ, hắn vậy mà đã có năng lực rồi. Quả thực nếu như để hắn của hiện tại quay về bốn ngày trước rất có thể sẽ đánh được một trận sòng phẳng với hổ tử.

“Vậy cứ đặt cho chiêu này của mình là Long trảo quyền đi.”

Nói rồi đôi mắt Chu Tiến nhất thời dại ra:

“Cái con mẹ nó cửa nhà của ta, ta kích động quá vậy mà lại đi tự hủy nhà mình rồi, lần sau phải rút kinh nghiệm không nên thử nghiệm trong nhà nữa.”

Một lúc lâu sau Chu Tiến mới hoàn tất việc lắp lại cảnh cửa, tuy có hơi vỡ nát nhưng mà có còn hơn không. Nếu có người trong thôn nhìn thấy cảnh đêm hôm Chu Tiến lọ mọ sửa cánh cửa nhà chắc chắn sẽ gọi hắn là thằng điên.

Chu Tiến với vẻ mặt hậm hực đi vào trong nhà, hắn lại ngồi vào bàn làm việc trầm ngâm suy tư, bây giờ cơ thể hắn đã trở lên cường tráng, lại có thêm dấu ấn chân long kia nữa, Chu Tiến đang suy nghĩ đến bước tiếp theo của mình.

Giờ đây Chu Tiến đã chính thức bước chân vào giới tu hành giả, chỉ là hắn có hơi khác so với các thức tỉnh giả bình thường kia mà thôi.

Cả đêm nay Chu Tiến cũng không chợp mắt nữa, cơ thể khỏe mạnh giúp cho hắn không cẩn ngủ nhiều mà vẫn tràn trề sức lực.

Trong khoảng thời gian này hắn cố gắng điều khiển các tuyền thần kinh để mở con mắt thứ ba kia ra nhưng lại không có kết quả. Chu Tiến cũng không lấy làm thất vọng, với đầu óc thông minh của hắn liền suy đoán ra chỉ có một kết quả. Đó là mỗi lần sau khi hắn tiến vào thức hải thổ nạp con mắt này sẽ nhắm lại và sẽ phải mất một khoảng thời gian nữa nó mới có thể mở ra bình thường được. Về vấn đề này thì Chu Tiến cũng không biết là bao lâu, hiển nhiên hắn rất muốn nó nhanh chóng mở ra để hắn có thể tiến vào bên trong không gian thức hải thổ nạp thêm nhiều linh khí nữa.

Còn hướng đi của Chu Tiến sau này hắn cũng đã nghĩ qua. Không thể tham gia tổ chức thức tỉnh giả nào vì bản thân hắn có nhiều bí mật cùng với năng lực quá khác với người thường, hắn chẳng thức tỉnh hệ nguyên tố nào cả. Vì thế cho nên hắn vẫn nên là một điều chế viên ở y các của Trương đại phu, âm thầm mà tu hành nâng cao thực lực của bản thân.

Bạn đang đọc Bóng Tối sáng tác bởi spmvipzen13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi spmvipzen13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.