Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Là một kẻ lười biến

Phiên bản Dịch · 1689 chữ

Chương 03: Là một kẻ lười biến

Chu thị vừa nghe, nhất thời khó chịu, nhà mình rất tốt, rất quang minh chính đại, sao lại thành làm chuyện thiếu đạo đức rồi? Một đám tiểu tử không có mắt nhìn, nha đầu ngốc này bị đánh chắc chắn là nha đầu ngốc này không nghe lời, nếu không sao có thể sẽ bị đánh. Chu thị đều trách lỗi ở trên người Cố Phán Nhi, cho rằng nếu như không phải Cố Phán Nhi, người khác sẽ không nói nhiều lời phàn nàn như thế.

“Đánh điên thì thế nào, điên nữa ta cũng là nãi nó, nó còn dám đánh ta hay sao?” Chu thị mắt sắc nhìn thấy ba mụ chó cái nói hăng hái nhất, liền cởi giày ra xông lên đánh: “Cho con đàn bà thối lắm mồm miệng đầy phân nhà người, trên dưới nhà chúng ta hòa thuận, con cái mỗi người hiếu thảo, đàn bà thối ngươi ghen tị phải không, cố ý làm ô uế thanh danh nhà ta, đánh chết ngươi.....”

Ba mụ chó cái nhìn thấy Chu thị xông qua tới, nhanh chóng gạt đám người ra, tuy rằng bà ta chạy rất nhanh, cũng bị đế giày đánh xuống mấy phát, đau tới mức bà ta nhe răng nhếch miệng, trốn ở phía sau đám người chửi rủa.

Trần thị tung tăng tung tẩy bước lên trước, đỡ lấy cánh tay Chu thị thêm mắm thêm muối: “Nương cũng ngàn vạn lần đừng tức giận, muốn tức phụ nói, đây đều trách đứa trẻ Đại Nha này, mới vừa thành thân liền lười biếng thành thế này, làm hại nương tiến thoái lưỡng nan. Nếu tiếp tục còn như thế nữa, nhà ai cam tâm tình nguyện lấy một tức phụ lười biếng như vậy, phải dạy dỗ thật tốt mới được.”

Chu thị vừa nghe, nhất thời lấy đế giày đánh qua: “Ngươi biết còn để lão bà tử ta một mình la hét ở nơi này, sớm đi làm gì rồi? Hay là ngươi dự định làm công việc của Đại Nha?!”

Trần thị ăn đau, nịnh hót nói: “Tức phụ đây không phải cơ thể không quá thoải mái sao, lại nói, Đại Nha làm việc quen rồi, tức phụ sao có thể dễ dàng nhận lấy để làm, tốt hơn hết vẫn là để lại cho Đại Nha.”

“Hừ, người lười biếng có nhiều cứt đái!” Chu thị lật mí mắt, giọng nói vô cùng không tốt.

Trần thị cười mỉa, cũng không tiếp lời, tròng mắt đảo quanh, tự cho rằng không ai nhìn thấy, đánh giá bốn phía.

Quả phụ An thị nhỏ giọng khóc lóc, Cố Thanh đang nhỏ giọng dỗ dành, luôn luôn trừng mắt tức giận, trừng nhiều nhất chính là Cố Phán Nhi đang dùng lỗ mũi nhìn người, theo quan điểm của hắn nếu không phải bởi vì Cố Phán Nhi, thì sẽ không xảy ra những chuyện này.

Phu thê Cố Đại Giang muốn nói lại thôi đối với Cố Phán Nhi, Cố Phán Nhi điềm nhiên như không, ngẩng đầu nhìn cỏ tranh trên nóc, dứt khoát là dùng lỗ mũi nhìn người, thực sự lười phản ứng với đám cực phẩm này.

“Rốt cuộc các người muốn thế nào?” Vẻ mặt Cố Thanh căm hận, bộ dạng muốn ăn thịt người, cuối cùng không nhịn được mà lên tiếng, đáng tiếc là Cố Thanh với bộ dạng một chút cũng không dọa được người, chỉ giống như một con mèo bệnh vậy.

Vẻ mặt Chu thị khinh thường: “Các ngươi dạy hư cháu gái ta rồi, đền đi!”

Vẻ mặt Cố Thanh phẫn nộ, chỉ vào Cố Phán Nhi: “Nữ nhân ngốc này rõ ràng chính là các người đánh hư, lại trách móc lên người chúng tôi, chẳng qua chỉ là thấy chúng tôi dễ ức hiếp, các người còn muốn mặt mũi hay không?”

Trần thị vừa nghe đền, lập tức liền kích động lên: “Là ai đánh chúng tôi cũng không biết, chỉ biết ở nhà các người một đêm, liền trở nên vừa điên vừa lười, vốn dĩ là một cô nương rất ngoan ngoãn, bây giờ biến thành bộ dạng này, không tìm các người tính sổ thì tìm ai tính sổ? Đền tiền, nếu không thì một đám các người cũng đừng muốn sống dễ chịu.”

Chi thị đáp theo: “Đúng, lão đại tức phụ nói rất đúng, mau chóng đền tiền!”

Hai người ta một câu ngươi một câu, ép mẫu tử Cố Thanh tới một góc, với chiều hướng không lấy tiền ra đền thì tuyệt đối không bỏ qua, thấy người vây xem chắt lưỡi không ngừng, sôi nổi nhiều cách nói.

Có người nói nhà Toàn Phúc không muốn mặt mũi, có người nói cảm thấy bồi thường là điều dĩ nhiên, người sau chỉ chiếm một bộ phận nhỏ.

Cố Đại Giang do dự một chút, cuối cùng không nhìn tiếp nổi, cẩn thận kéo ống tay áo Chu thị: “Nương, Đại Nha nó đã gả cho nhà họ rồi, dạy thành bộ dạng thế nào là chuyện của người ta, ta không thể.....”

Chu thị quay đầu cho Cố Đại Giang một cái tát: “Sao lại là chuyện nhà họ, chẳng lẽ Đại Nha không phải ngươi sinh? Chân ngươi què đầu óc còn hư hay sao? Ta đây là đòi công đạo cho Đại Nha ngươi, sao ngươi làm cha, lại không nhìn thấy Đại Nha ngươi bị.....ngươi.....nha đầu chết tiệt nhà ngươi, mau buông ta xuống.....aiyo.....”

Cố Phán Nhi thực sự không chịu nổi tạp âm này, dứt khoát một tay một người, ném Chu thị cùng với Trần thị ra khỏi cửa lớn, ‘bịch’ một tiếng đóng cửa lớn lại, sau đó phủi bụi trên tay.

“Ngươi, ngươi.....Đại Nha, sao ngươi có thể như thế đối với nãi nãi ngươi, ngươi đây là.....” Cố Đại Giang lắp ba lắp bắp, nửa ngày cũng chưa nói xong một câu nói, ngậm miệng lại dưới ánh mắt lạnh sắc của Cố Phán Nhi.

Trương thị cũng hoảng sợ, Đại Nha trước đây là ngốc một chút, nhưng mà rất nghe lời, ánh mắt như thế này cũng là trước giờ chưa từng có, đe dọa tới mức người khác không dám hé môi.

“Phán, Phán Nhi, ngươi làm sao vậy?” Trương thị cũng lắp bắp.

Cố Phán Nhi hơi sửng sốt, nhíu mày do dự một chút, dứt khoát cũng một tay một người, xách hai người tới cửa lớn, có điều chỉ là không ném ra ngoài giống như trước đó, mà là đẩy ra khỏi cửa lớn, sau đó đóng cửa lớn lại dưới sự trợn mắt líu lưỡi của mọi người.

Lần này tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, Đại Nha nhà Toàn Phúc quả nhiên điên rồi.

Sự náo nhiệt này vẫn là đừng nhìn, vẫn là nhanh chóng trở về nhà nói chuyện, sau đó gặp phải Đại Nha nhà Toàn Phúc nhất định phải trốn xa một chút, sức lực này, nếu như phát điên lên, còn không phải đánh chết người, quá đáng sợ rồi.

Lấy một bà nương điên như vậy, Thanh ca thật đúng là xui xẻo rồi, nhà Toàn Phúc này cũng quá không chân chính rồi.

Người xem náo nhiệt ồn lên rồi hết, để lại mấy người nhà Toàn Phúc đưa mắt nhìn nhau, lão thái thái tức giận tới mức mũi cũng sắp méo xệch, cởi giày đi đánh Trương thị: “Đều là bà nương nhà ngươi, đồ sao chổi, sinh ra một thứ lỗ vốn như vậy, ngu ngốc còn biết giả điên, làm hại ta ngay cả mặt mũi cũng không còn. Nói không chừng đây chính là ngươi dạy, nếu không thì đứa ngốc này sao lại biến thành bộ dạng này, ta cho ngươi không dạy tốt, sao lại tạo nghiệp chứng thế này, để lão tam lấy một bà nương lười biếng chỉ ăn không làm như ngươi vậy, bây giờ Đại Nha bị ngươi dạy thành thế này, sau này việc của Đại Nha đều để ngươi làm, không làm xong đừng nghĩ ăn cơm.....”

“Nương, đừng đánh, đừng, đừng đánh....”

Cố Đại Giang thấy tức phụ nhà mình bị đánh, đầu lòng không thôi, lại không dám đi ngăn cản lão nương nhà mình, đành phải ôm đầu đi chắn. Giày này đánh ở trên người đại lão gia này như ông ta cũng cảm thấy đau kinh khủng, nếu như đánh ở trên người tức phụ nhà mình, vậy thì có bao nhiêu đau, Cố Đại Giang lại sốt ruột lại đau lòng.

Chỉ có thể cầu nguyện lão nương nhà mình nhanh chóng đánh mệt, trút ra hết ngữ khí này.

Trần thị ở một bên xem kịch, biểu hiện ra sự phấn kích, thường thường khuyên can một chút, nhưng lại là đang thêm mắm thêm muối, dưới đáy lòng chỉ định là đang cười trên nỗi đau của người khác, không biết vui thành cái dạng gì.

Đối với cha nương, hai bánh bao rẻ tiền này bị đánh, Cố Phán Nhi mảy may không biết, cho dù biết đoán chừng cũng sẽ không quản, nàng bây giờ vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận thân phận này của bản thân. Nếu không phải hai người đang ôm nhau cùng nhau khóc trước mặt này là chủ nhân nhà này, nói không chừng nàng cũng sẽ ném ra ngoài.

Khóc lóc sướt mướt, thật đúng là phiền người.

Cố Phán Nhi do dự một chút, đưa chân ra khẽ đá một chút: “Này, khóc xong rồi thì nấu cơm cho ta đi.”

Tiếng khóc dừng lại, Cố Thanh nhảy dựng lên: “Muốn ăn thì tự bản thân ngươi làm đi!”

Cố Phán Nhi nhíu mày: “Ngươi khẳng định bảo bản thân ta đi làm?”

Cố Thanh trừng mắt nhìn Cố Phán Nhi: “Không phải ngươi chẳng lẽ là ta, chẳng trách người nhà mẹ đẻ ngươi mắng ngươi lười, quả nhiên là một kẻ lười.”

Bạn đang đọc Boss Nhà Nông (Bản Dịch) của Thư Trường Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.