Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 1927 chữ

Bà dì của Hermione xua cô ra khỏi nhà từ khá sớm,vỗ nhẹ vào lưng cô và đẩy cô qua cửa trước khi khóa chặt nó,khiến cô chả thể nấn ná ở lại thêm lâu hơn nữa.Hermione bắt đầu nghi ngờ bà thậm chí còn không ốm nhẹ gì.Từ những gì cô có thể nói,bà Hattie thậm chí còn nhanh nhẹn hơn cả cô,mặc dù không hẳn chính xác theo cái nghĩa dẻo dai mà người ta vẫn hay gọi.

Hermione sải bước xuống vỉa hè,gió thổi làm tóc cô tung bay.Và ở phía trước ngay trạm xe buýt,Malfoy đang đứng,đó,tạ ơn chúa,chỉ một mình anh,với chiếc dù đung đưa trên đầu."Chào buổi sáng".Anh nói,ngay khi cô đến gần.Anh đang gặp chút rắc rối với việc cố giữ vững cái dù đó trong tay mình,khi mà những cơn gió mạnh dường như chỉ muốn cuốn phăng nó đi.

"Chào buổi sáng".Cô đáp,bước lại chỗ đứng quen thuộc của cô ngay sát bên anh.

"Mọi chuyện với cô thế nào?".Anh hỏi,giờ thì tóm chặt luôn chiếc dù bằng cái tay còn lại.

Hermione nhún vai."Không tệ.Còn anh?".

"Tôi sẽ cảm thấy khá hơn nếu mấy cơn gió tai họa này ngừng ngay trò phá đám của chúng lại".

Cô không thể ngăn một nụ cười khẩy trước tình cảnh khó xử của anh."Ôi,anh chàng tội nghiệp".

Giờ thỉ đến lượt Malfoy nhếch mép cười khẩy lại khi anh luồn tay vào trong chiếc áo khoác rãnh của mình và lôi ra một cái dù ren trắng với những dải ruy băng màu hồng."Cho cô".Anh nói.

Hermione hơi cau mày lại."Một cái dù ư?".Cô hỏi,nhận lấy nó từ anh.

"Một cái dù".Anh xác nhận."Trong tiếng Latin,nó có nghĩa là dưới ánh nắng mặt trời".

Cô nhướn một bên mày lên."Anh chỉ bịa ra thôi,phải không?".

Malfoy nhún vai."Cứ mở nó ra và tận hưởng niềm vui đi".Anh nắm chặt cái dù của mình hơn.

Hermione bắt đầu bung cái dù ra,nhưng bất chợt cô ngừng lại."Và nếu nó bị thổi đi thì sao?".

"Thì cô sẽ chỉ phải đuổi theo nó qua chừng năm khuôn nhà lớn".Anh trả lời.

Hermione thở ra nặng nề và bung chiếc dù.Vì đống đăng ten lùm xùm nên có vẻ như nó không bắt gió nhiều cho lắm,một cánh buồm khi đã rạn nứt thì không thể hoạt động tốt như cái lạnh lặn được.Thậm chí khi mở ra trông nó còn đẹp hơn cả lúc ban đầu,và cô còn nhìn thấy cả những mẫu hoa văn mô tả công nương của Shallot trên đó."Nó thực sự rất đẹp".Cô khen ngợi,giơ nó lên cao và giữ chặt lấy với một chút rắc rối.

"Tôi nghĩ cảm ơn là một từ thích hợp".Malfoy nhắc nhở.

Hermione mỉm cười."Cảm ơn anh".

Anh cười toe toét."Không có chi.Giờ thì trông cô y hệt như Mary Poppín đấy".

Cô nhướn một bên mày lên."Và làm thế nào mà anh biết được về Mary Poppins?Dám chắc là anh chưa bao giờ xem bộ phim đó".

Malfoy thốt ra một tiếng cười khùng khục."Vì tình yêu của đất mẹ,không.Tôi đã đọc truyện".

Hermione cau mày."Cô ấy ở trong truyện không quyến rũ lắm đâu".

Anh mỉm cười trêu chọc."Đúng vậy,tôi biết".

Cô đảo mắt nhìn anh."Vậy trong truyện cô ấy có một cái dù không?Tôi không nhớ rõ lắm".

Anh nhún vai."Tôi cũng không.Nhưng có một bức ảnh của cô ấy trên trang bìa với chiếc dù cầm trên tay".

Giờ thì Hermione mỉm cười."Chắc hẳn hình ảnh đó được lấy ra từ bộ phỉm.Tôi không ngại nếu bị so sánh với Julia Andrews đâu".

"Cô cũng biết là tôi không hề biết cô ta là ai chứ?".

Hermione gật đầu."Và nhân tiện,tiếng Latin của anh sai trầm trọng.Đoạn từ parare có nghĩa là chuẩn bị hoặc né tránh,và sole nghĩa là mặt trời".

"Ừ,thế thì sao?".Anh hỏi.

Cô nhún vai."Chỉ nghĩ là anh nên biết thôi".

"Tôi không cần phải biết tất cả mọi thứ.Ít nhất thì tôi đã không nói đó là tiếng Tây Ban Nha".Anh kéo mạnh tay cầm dù để giữ chặt lấy nó khỏi bị thổi bay đi rong một đợt gió mạnh.Hermione cũng làm theo anh.

"Tôi thực sự rất thích nó".Cô nói thêm.

"Tôi nghĩ là tôi đã đoán ra điều đó,khi cô khen nó đẹp và cảm ơn tôi."Malfoy đáp,chấp nhận bỏ cuộc và gấp chiếc dù lại.Anh kéo cái mũ đang đội thấp xuống sát quanh vành tai anh.

"Chà,nếu anh đã cất dù...."Hermione nói,bắt đầu trượt chiếc dù của cô vào bên trong,nhưng Malfoy ngăn cô lại.

"Chúng ta không thể cùng lúc phá bỏ quy tắc được".Anh nói,tặc lưỡi.

"Nhưng...".Hermione bắt đầu.

"Không nhưng nhị gì hết,Granger".Anh nhoẻn miệng cười phô ra hàm răng đều sáng bóng.

"Anh đúng là kì quặc".

"Tôi biết,tình yêu,và cô cũng vậy".Anh tặc lưỡi với cô.

"Tôi nghĩ mấy cái quy tắc của anh cần phải được sửa đổi".Hermione khoanh một tay trước ngực,tay kia của cô vẫn giữ chiếc dù trên cao.

Malfoy rên rỉ và lại mở chiếc dù của anh ra."Tốt thôi.Giờ thì cô hài lòng rồi chứ?"

"Chà,không,Không hẳn.Nhưng dù sao cũng cảm ơn anh".Cô mỉm cười với anh và anh cũng nở nụ cười cười đáp lại.

"Có chuyện gì thú vị với cô kể từ sau khi chúng ta chia tay vào hôm qua không?".Anh hỏi.

Hermione lắc đầu."Không.Chỉ là một ngày bình thường như bao ngày khác thôi.Vậy anh có thử thêm được những hương vị kem mới nào ngon không?".

Malfor gửi cho cô một trong những nụ cười nhất ranh mãnh của mình,anh luồn tay vào túi áo khoác và đưa ra,đặt vào tay cô nửa panh kem Gelato."Kẹo mềm nhân hạt điều giòn".Anh cung cấp thêm.

Cô chỉ nhìn chằm chằm vào đó."Anh có cả một cái dù lẫn kem ở trong áo khoác cùng một lúc á?Cả hai ư?Không phải là nó rất lạnh à?".

Anh nhún vai."Tôi cũng mang theo một cái muỗng".Anh lôi từ trong túi ra món đồ vừa nói,thổi nhẹ để làm bay mấy sợi xơ vải dính trên đó đi và đặt nó vào tay cô,trong lúc vẫn đang vật lộn với cái dù của anh.

"Anh cũng biết là tôi không thể vừa ăn kem vừa giữ ô cùng một lúc đấy chứ?".Hermione hỏi,vẻ ngờ vực.

"Thì ăn trên xe buýt".Malfoy đề nghị.Anh chỉ tay về con đường phía cuối phố,nơi chiếc xe buýt số 52 đang lao ầm ầm về phía họ.

Hermione kiểm tra đồng hồ."Không nghi ngờ gì là nó đến quá nhanh".Cô nhận xét.

"Cô chắc chắn ư?".Malfoy hỏi."Tôi thì nghĩ đó chỉ là một cách cũ rích để nói về thời gian trôi đi khi cô đang vui vẻ,hay một thứ gì đó ngớ ngẩn đại loại vậy".Anh phá lên cười."Tôi đã nói với cô về chuyện tôi từng khiến cho đồng hồ của Nott mọc cánh chưa nhỉ?Giờ nghĩ lại mới thấy điều đó thật buồn cười".

"Tôi không thể nói là anh đã kể cho tôi nghe về chuyện đó".Hermione đáp."Dù sao thì,không giống như anh đã kể cho tôi nghe rất nhiều những câu chuyện đùa cợt".

"Điều cần ghi nhớ.Kể nhiều hơn về những trò đùa cợt cho Granger".Malfoy nói,như thể anh đang trò chuyện với một nhà tốc kí tưởng tượng.

Chiếc xe buýt dừng lại ngay phía trước họ,cánh cửa mở ra với một tiếng kẽo kẹt lớn.Dòng người đứng đợi hôm nay có vẻ ngắn và tất cả bước lên xe một cách nhanh chóng."Có chỗ ở đây".Hermione nói và ngồi xuống phần ghế kế bên cửa sổ.Malfoy,một cách tự nhiên,cũng ngồi xuống chỗ ghế sát bên cạnh cô.

"Cô có biết".Anh nói,khi chiếc xe buýt lăn bánh xuống lòng đường một lần nữa,và Hermione bắt đầu nhấm nháp món kem của mình."là Marry Poppins là một người nói được xà ngữ không?".

Hermione cau mày,vẫn đang ngậm nửa cái muỗng trong miệng cô."Ý anh là khi họ tới tham dự bữa tiệc dành cho chú của cô ấy ở sở thú?Con rắn đó hả?".

Anh gật đầu."Tôi cược với cô là cô ta có liên hệ đến nhà Slytherin".

Cô bật cười lớn."Tôi thì nghĩ đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên".

Malfoy nhún vai."Tùy cô thôi.Món kem gelato thế nào?".

Hermione mỉm cười thỏa mãn."Lạnh,nhưng rất ngon.Anh đang làm hư tôi đấy,Malfoy".

"Đó là một trong những việc mà tôi làm tốt nhất".Anh ngừng lời trong một lúc lâu,như thể đang suy nghĩ điều gì đó."Granger,cô có muốn có con không?".

Hermione bất giác nuốt nhầm kem và bắt đầu ho sù sụ,khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dần chuyển sang một màu ửng đỏ."Cái gì cơ?".Cô hỏi,trong lúc anh đang vỗ vỗ lòng bàn tay mình lên lưng cô.

"Tôi hỏi là cô có muốn có con hay không?".Anh lặp lại.

"Với...với...".Cô không thể nào khiến bản thân nói thêm một chữ "anh" vào để kết thúc câu hỏi được.

"Cô biết đấy....một đám trẻ con tóc xù,đang mọc răng cứng đầu quá mức chịu đựng của cô".Anh khẽ huýt sáo. "Tôi có thể tưởng tượng ra bọn chúng sẽ khiến bất cứ giáo viên nào đau đầu đến phát khùng lên mất."

Hermione ho lần nữa."Ờ,ừ.Đương nhiên là tôi muốn,thật sự vậy".

"Tuyệt vời".Anh nói,và dành câu nói đó cho chính mình cũng nhiều như dành cho cô.

"Ờ".Cô tiếp tục,thực sự thì cô không chắc làm cách nào để tiếp tục cuộc chuyện trò giữa bọn họ."Anh thì sao?Anh cũng muốn có con à?".

Anh nhướn một bên lông mày vàng nhạt của mình lên."Granger,tôi là thành viên duy nhất còn lại của một gia tộc thuần chủng danh tiếng lâu đời.Đó là một loại nghĩa vụ đi kèm với quyền thừa kế đất đai".

"Tôi hiểu".Cụm từ thuần chủng cứ lởn vởn bên tai cô một cách nặng nề.Cô ăn thêm một chút kem nữa,chậm chạp suy nghĩ.Malfoy lấy một cái muỗng khác từ trong túi áo ra và cắt một phần tư món kem của cô."Malfoy".Cuối cùng cô hỏi."Anh không...ý tôi là...anh sẽ không bao giờ nghĩ về sự thay đổi của...ờ...".Cô ngập ngừng dừng lại.

"Nói tiếp đi".Anh khuyến khích,liếm phần kem dính trên ngón tay cái của mình.

"Ý tôi là...Anh định tiếp tục duy trì dòng dõi của mình sao,theo cùng một cách?".Cuối cùng cô hỏi.

Anh cào cào một bên đầu."Ý cô là sao?Giống như,kết hôn với người như mẹ tôi?".

Hermione lắc đầu."Ừm,không.. Ý tôi là,cái gì đó liên quan hơn…".Cô không thể làm điều đó.Cô chỉ không thể hỏi.

"Chưa có ai từng nói với cô rằng sẽ là rất bất lịch sự khi không kết thúc câu nói của mình à?".Anh hỏi.

Cô khẽ nhìn anh qua đuôi mắt.Mái tóc bạch kim rối bời vì gió,cứ như thể anh vừa thi đấu xong một trận Quidditch vậy.Đôi mắt đẹp lấp lánh sắc xám bạc hoang toàn như mưa bão,tiệp màu hoàn hảo với những cụm mây dông ngoài trời kia.Chính xác thì bắt đầu từ khí nào anh lại trở nên...đẹp trai một cách ấn tượng đến vậy?Hermione ứng biến."Anh có nghĩ mình từng cân nhắc tới,anh biết đó,không phải,ờ...".

"Trạm của cô,Granger".

"Hả..."

"Granger,là trạm dừng của cô."Anh lặp lại,dịch đầu gối của mình qua một bên cho cô đi.Hermione đứng lên,đầu gối của cô lướt nhẹ qua anh.

"Ờ...cảm ơn anh,về món kem Gelato".Cô kết thúc câu nói."Tạm biệt".Cô rời khỏi xe buýt,mang theo một tâm trạng đầy những bối rối,hoài nghi.

-------End chap 7-------

Bạn đang đọc Bus Stop của Marmalade Fever
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.