Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngự thú tông

Tiểu thuyết gốc · 1518 chữ

Dương Khang đột nhiên xuất hiện lại chỗ cũ, khiến cho Giao Long giật nảy mình.

Nàng thăm dò hỏi:

"Tiền bối là ngài?"

Nàng bây giờ làm sao dám gọi thiếu niên này là tiểu tử này tiểu tử nọ nữ, đây có thể là trong truyền thuyết đại năng.

Một chỉ liền định nàng sinh tử.

Dương Khang trong lòng gào thét, bên ngoài thở dài ra một hơi, không để ý tới câu hỏi Giao Long.

"Mẹ nó, nàng rõ ràng là thiên địch của ta."

Giao Long nghe thiếu niên lẩm bẩm, trong lòng thầm nghĩ:

"Để tiền bối sầu lo như thế, lại còn nói là thiên địch, chẳng lẽ kẻ thù tiền bối quá khủng bố, khiến hắn hóa làm phàm nhân, chính vì chuyện lần này mà bị địch nhân phát hiện."

Giao Long càng nghĩ càng sợ, nếu thật là như thế, nàng có trăm cái mạng cũng không kịp chết.

Dương Khang nào đâu biết ý nghĩ con Giao Long này, liền quay sang điểm một chỉ lên trán nó.

A

Giao Long giật mình không biết tiền bối muốn làm gì.

Bỗng nhiên nàng cảm thấy toàn thân như có một loại lực lượng nào đó tuông trào, như từ bị giam cầm nhiều năm tháng trong hắc ám, hôm nay liền muốn phá ra.

Giao Long đang rơi chính vào một trạng thái kì diệu, nàng từ lo lắng, không hiểu, kinh ngạc, sau đó mừng như điên.

Nàng hiểu ý vị này, chính nàng đang bắt đầu tiến hóa.

Không biết như thế nào, hôm nay nàng liền muốn hóa long.

Dị tượng hết thảy bị Dương Khang che lại, hắn không thể để người khác bắt được một tia nào cả.

Giao Long lúc này thần dị phát hiện mình không còn là Giao, mà nó chân chính biến thành một con bạch mã, trên đầu còn có vài miếng vảy rồng.

Nàng biết đây cũng không phải là thấy bại, mà nàng chân chính trở thành Long Mã, tu vi cũng theo đó vọt tới thẳng Hợp Thể kì.

Đây mẹ nó là cái gì kích thích.

Giao Long thầm nghĩ, nàng chưa bao giờ nghĩ tới một ngày mình hóa giao thành long, lại còn vượt thẳng mấy đại cảnh giới.

Yêu vương? Đại yêu vương? Bất quá cũng là như thế.

Nàng lúc này liền hiểu tại sao trưởng bối trong tộc liền nói chỉ cần một ngày hóa long, đó là biến hóa nghiêng trời lệch đất.

"Tiểu Giao đa tạ đại nhân ân tái tạo."

Dương Khang tâm tình lúc này không tốt đẹp gì mấy, nên chỉ gật đầu nói:

"Từ đây về sau đi theo ta, không có chuyện gì không cần hóa hình, giữ chân thân như thế là được".

Nói xong liền ném ra cái khế ước thần hồn cho tiểu Giao.

Tiểu Giao lúc này trong lòng như nở hoa, được làm sủng thú của đại năng như thế ai lại không thích.

Huống hồ nàng cũng không phải là đám yêu kiệt ngạo ở cố thổ yếu giới, không có sợ mất mặt.

Hơn một trăm đầu đều khoản trên tờ khế ước, Tiểu Giao chỉ để ý mấy chữ, " [....] liền nổi tung."

[....] là có không nghe lời, phản bội, nói dối...

Tiểu Giao liền cho qua tất cả, không thèm đọc, kéo xuống tới chỗ kí tên, liền lấy máu mình mà kí.

Duong Khang thấy như thế hài lòng, xem tên này biết đều.

"Được rồi, ta tên Dương Khang, đệ tử Vô Cực tông, có bao nhiêu thôi."

Nàng cũng là nghe nói qua ngũ đại tiên môn, Tiểu Giao đoán đây chỉ là một tầng thân phận của chủ nhân, muốn trốn tránh kẻ thù.

"Vâng, chủ nhân."

Tiếng nói mềm mại ngọt ngào, Dương Khang lần đầu nghe nữ tử gọi là chủ nhân, liền biết tại sao kiếp trước mấy tên nhà giàu thích chơi kiểu cosplay nữ hầu gái như thế.

Quá mẹ nó tê người.

Dương Khang cũng không có cưỡi lên long mã mà đi, mà là tạo ra một cái khoang, làm thành cái xe ngựa.

Trên xe ngựa, Dương Khang thầm tiếc hận, lần đó biến thành đại sư tỷ nổ tung, "dị" cũng theo đó nổ theo, bây giờ hắn không còn năng lực bắt chước nữa.

Nếu không liền biến thành Giang Thanh sư huynh, luyện chế mấy viên đan dược cho long mã ăn.

Hợp Thể kì long mã liền có thể tích cốc, lấy thiên địa linh khí làm thức ăn, nhưng có đan dược liền sẽ hiệu quả gấp mấy lần.

Tiểu Giao chính là được Dương Khang giúp lĩnh ngộ ra thuộc tính không gian, nó có thể xé rách không gian mà đi.

Nhưng yếu điểm là tăng trưởng quá nhanh, lúc đánh nhau có thể sẽ lộ ra nhược điểm là khuyết thiếu kinh nghiệm.

Một tháng nhanh đến.

Dương Khang cũng đã tới địa phận Ngự Thú tông.

Nơi này có rất nhiều trang trại, đều là chăn nuôi dị thú, chính là phục vụ cho đệ tử Ngự Thú tông.

Ngự Thú tông tổ sư nghe nói là một tên chăn dê, sao đó ngộ nhập một động phủ, từ đó liền có thể câu thông dị thú.

Dị thú mà tổ sư này ký kết chính là một con kim long có chín đầu, từ đó một đường vô địch, môn phái chỉ mới hơn trăm ngàn năm liền bước vào trung lưu.

Đáng tiếc nội tình ngũ đại tiên môn quá khủng bố, một con kim long chín đầu là chưa thể giúp vị tổ sư kia đưa tông môn đặt cùng hàng với ngũ đại tiên môn được.

Sau này tổ sư kia tọa hóa về trời, con kim long cũng theo đó biến mất. Mấy đời về sau đều có kì tài ngự thú xuất hiện, nhưng đều ảm đạm hơn so với vị tổ sư kia nhiều lắm.

Dương Khang đánh giá quanh đây, quả nhiên là ngự thú thời đại, dị thú còn muốn nhiều hơn nhân tộc.

Hắn xuất trình ra thân phận, cùng thư mời thì được một tên đệ tử dẫn về phòng, còn sủng vật thì cũng được dẫn tới nơi khác chăm sóc.

Noi đây có dịch vụ chăm sóc dị thú rất tốt, mà Dương Khang lại đến từ ngũ đại tiên môn, đương nhiên sẽ được chăm sóc ở dạng tốt nhất.

Giữa trưa thì bên ngoài có tiếng gõ cửa.

"Cốc cốc."

Dương Khang đẩy cửa ra, trước mắt là một thiếu niên chạc tuổi hắn, khuôn mặt hiền hòa, cũng là đẹp trai phong độ.

"Chào sư huynh, ta là đệ tử của tông chủ, tên là Du Hiểu Minh, lần này sư huynh đến đây, tiếp đoán chậm trễ, mong sư huynh thứ tội."

Đệ tử cùng thế hệ của môn phái trung đẳng đều xưng tiên môn là sư huynh. Mà Du Hiểu Minh tu vi lại chỉ có Luyện Khí tầng 10, gọi Dương Khang một tiếng sư huynh cũng không sai.

Dương Khang mĩm cười:

"Không sao, đúng lúc đang nhàm chán, Du sư đệ có thể dẫn ta đi tham quan một chút."

Du Hiểu Minh mĩm cười gật đầu đồng ý.

"Mời sư huynh"

Hai người sóng vai nhau mà đi, Du Hiểu Minh bắt đầu kể về môn phái của mình.

"Ngự thú sư mỗi người đều có một thiên phú, mà qua hơn mấy vạn năm, chúng ta phân chia thiên phú ra làm ba hệ, hệ cường hóa, hệ tinh thần, cùng hệ đặc thù.

Hệ cường hóa liền có thể cường hóa dị thú, cường hóa bản thân mình, sức mạnh là tăng lên rất nhiều.

Như sư huynh thấy hoang mạc phía trước?"

Theo tiếng nói của Du Hiểu Minh, Dương Khang nhìn theo hướng chỉ tay của hắn.

Đúng là có một hoang mạc, nhưng noi đây cây cối xanh tốt, lại có hoang mạc, khiến người khác khó hiểu.

"Đây là năng lực dị thú của một vị trưởng lão, vị trưởng lão này thuộc hệ cường hóa.

Dị thú kia cũng sẽ được cường hóa theo, liền chính nó biến nơi này thành hoang mạc."

Ghê gớm như thế?

Dương Khang ngạc nhiên, để có thể ảnh hưởng môi trường xung quanh, trừ khi đó là Độ Kiếp kì.

Giống như Tuyết Cảnh, chủ nhân ở lâu dài liền biến nơi đó thành núi tuyết, sông băng.

Du Hiểu Minh tiếp tục nói:

"Hệ tinh thần ngoài có thể công kích tinh thần ra, còn có thể giao lưu cùng sủng vật.

Dị thú không giống yêu tộc, không thể hóa hình hay nói chuyện, chỉ có thể giao lưu bằng ý niệm.

Nên địa vị những người thuộc hệ tinh thần sẽ cao hơn người khác.*

Nói xong hắn còn tỏ vẻ tự hào.

Dương Khang thầm nghĩ con hàng này thuộc hệ tinh thần đi.

"Còn về loại thứ ba đâu?"

Bạn đang đọc Các Ngươi Vừa Bắt Đầu Tu Luyện, Ta Đã Là Tiên Tôn sáng tác bởi babayaga9441
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi babayaga9441
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.