Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khánh điển

Tiểu thuyết gốc · 1027 chữ

Du Hiểu Minh cũng không có giấu diếm, chỉ là khuôn mặt có chút ủ rủ.

"Hệ đặc thù chính là tổng hợp hai hệ trên, đáng tiếc từ lúc tổ sư gia về trời, không còn ai có thể kích hoạt được hệ này nữa."

Hắn làm một bộ mặt tiếc nuối.

Dương Khang lúc này liền hiểu.

"Tông môn sao không cùng yêu tộc kí kết khế ước, bọn chúng vừa cường đại, vừa có linh trí."

Dường như sớm dự đoán được Dương Khang sẽ hỏi câu này, Dư Hiểu Minh không cần suy nghĩ mà nói.

"Yêu tộc tính tình kiệt ngạo, muốn thuần rất khó, mà một khi mở ra linh trí, liền lúc ký kết khế ước, sẽ không còn đưa lực lượng được cho chủ nữa.

Đây là chỗ tông môn nhiều đời nghiên cứu đúc kết ra được, vì lẽ đó mà dị thú thường sẽ không thể để sinh ra linh trí."

Dương Khang lúc này mới hiểu rõ, thì ra ngự thú sư ký kết khế ước cùng sủng thú liền có thể sở hữu năng lực sủng thú, mà sủng thú cũng là như thế.

Hắn liền nghĩ ta có một đầu long mã đây, sao không thấy nó kiệt ngạo khó thuần chỗ nào hết vậy.

Dư Hiểu Minh dẫn Dương Khang đi các trang trại nuôi dị thú, có thực thiết thú, lửng mật, hắc lang,...

Dương Khang để ý là không có tinh tinh hay là hổ, Dư Hiểu Minh cho biết hai loại này dễ cảm ứng huyết mạch, tới tuổi liền sẽ hóa yêu ngay.

Một ngày cứ như thế kết thúc, Dương Khang liền trở về phòng, còn về lọ đan dược kia, ngày mai khánh điển rồi đưa lên một thể.

~~

Tiếng chuông vang lên, khách khứa nhiều như mây, tế đàn bên trong đã sớm vây quanh đầy người.

Ánh mắt mọi người đều tập trung vào một người đàn ông trung niên, mặc chính là lễ phục, biểu tình trang nghiêm.

Người này là tông chủ của Ngự Thú Tông, Vương Đằng An, hiệu Vương chân tôn.

Vương Đằng An đi lên tế đàn, người khác bắt đầu những đường.

Trên tế đàn có hai pho tượng khổng lồ, một người đàn ông đứng uy nghiêm hai tay chấp sau lưng, phía sau là một con rồng chín đầu.

Đây là tượng của tổ sư lập phái Ngự Thú tông, Kim Long Chí Tôn.

Vương Đằng An bắt đầu đọc điếu văn:

"Thời kỳ thượng cổ....

...."

Dương Khang nghe nói hôm nay còn có đệ tử của Ngũ Hành tông cùng vương thất vương triều Đại Long đến.

Nhưng mà hắn cũng không biết ai trong đám người này.

Buổi sáng hắn liền đưa lễ vật cho trưởng lão, sau đó liền đến đây dự lễ khánh điện.

Hắn cũng không thích cái gì náo nhiệt, dự định xong buổi lễ liền đi.

Vương Đằng An lúc này tế bái xong, sau đó liền quay xuống kháng đài nói.

"Các vị, buổi lễ đã xong, nhưng hiếm thấy có ngày tề tựu nhiều thiếu niên thiên tài như thế, hôm nay còn có đệ tử của Vô Cực tông cùng Ngũ Hành tông đến.

Chọn ngày không bằng ngay ngày, chúng ta Ngự Thú tông hôm nay quyết định tổ chức một cuộc thi đấu nhỏ giữa các đệ tử thế hệ mới.

Mà phần thưởng là..."

Nói xong, Vương Đằng An mĩm cười, lấy ra một kiện đồ vật rất chói mắt.

Đám người phái dưới ngạc nhiên khi nghe có sự kiện ngoài ý muốn như thế, nhưng mà nhìn bảo vật kia, mọi người liền động tâm.

Còn không biết đây là thứ gì, trong đám đông liền có một tên hô to.

"Đây là.. Đây ngộ đạo thạch, nghe nói chỉ cần ngồi cảm ngộ gần ngộ đạo thạch, tỷ lệ đốn ngộ là tuyết đối."

Mọi người nghe như thế thì kinh hãi, phải biết ở Luyện Khí đại lục, một ngày ngộ đạo hơn trăm năm tu luyện.

Nếu có thứ này, người nào đang bị kẹt lại cảnh giới lâu năm liền có cơ hội đột phá.

Dương Khang nhận ra tên này, rõ ràng đây là mẹ nó Dư Hiểu Minh hóa trang đi.

Đôi thầy trò này cũng diễn khá lắm.

Lúc này lại có một tên nói ra:

"Nhưng hình như viên ngộ đạo thạch này không trọn vẹn."

Đám người lúc này mới bừng tĩnh, đúng như thế nha, nếu không có sai sót, ai lại đem ra làm phần thưởng.

Vương Đằng An lúc này nói tiếp.

"Không sai, viên ngộ đạo thạch này bây giờ mười không còn một, nhưng mà nếu may mắn, vẫn còn có thể cảm ngộ thêm được một lần nữa."

Đám người ở dưới bắt đầu xì xào bàn tán, tuy chỉ còn một lần, nhưng như thế là cũng đủ để bọn họ tiến xa.

Vương Đằng An sở dĩ muốn làm như thế, chính là muốn nói cho thiên hạ này biết thế hệ này của Ngự Thú Tông cũng không thua ngũ đại tiên môn kia.

Mà đệ tử của hắn mới thu nhận, chính là thiên tài tuyệt thế. Nắm giữ một con dị thú hệ cường hóa, tương lai thành tựu vô hạn.

Dương Khang cảm thấy không hứng thú, đang muốn rời đi thì trên đài bắt đầu hô tên.

"Chúng ta rất vinh hạnh khi có sự tham gia của Dương Khang, Vô Cực Tông.

Ninh Ninh Lan, Ngũ Hành tông.

Lý Thanh Cương, vương triều Đại Long."

Xxx nhà nó, muốn chạy cũng không thể chạy thoát.

Dương Khang trong lòng thầm chữi bậy. Hắn bây giờ chính là đại diện tông môn, làm sao có thể làm cho tông môn mất mặt.

"Ấy, nếu đạt hạng nhất lấy được cái viên đá ngộ đạo kia, có thể hay không dùng nó đổi lại xác thi vương."

Dương Khang hai mắt tỏ sáng, cảm thấy chuyện này có thể thực hiện, liền đi theo tiếng gọi mà lên đài.

Bạn đang đọc Các Ngươi Vừa Bắt Đầu Tu Luyện, Ta Đã Là Tiên Tôn sáng tác bởi babayaga9441
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi babayaga9441
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.