Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Kết Cục. Đàm Tổng Sủng Vợ Đến Tận Trời.

Tiểu thuyết gốc · 1137 chữ

Hạ Tử Du nằm viện một tuần mới có thể ra viện.

Ông bà Hạ cùng ông bà Đàm ở Đàm gia chuẩn bị mọi thứ để chào đón Hạ Tử Du và hai đứa nhỏ. Đàm Ngôn Tư háo hức phấn khỏi trông ngóng mẹ và hai em trai về nhà, lúc con bé nhìn thấy xe của Đàm Dịch Khiêm liền lập tức chạy ra, dì Lô sợ con bé vấp ngã cho nên cũng chạy theo.

Bà Đàm và Bà Hạ bước đến xe mỗi người ôm một đứa nhỏ, bà Đàm ôm Đàm Thần Hiên là anh vì thằng bé ra trước một giây sau là Đàm Thần Mặc.

Ông Đàm cùng ông Hạ cũng tranh nhau muốn ôm cháu nhưng là không thể tranh cùng hai người vợ, chỉ đưa vẻ mặt thèm ôm cháu mà nhìn hai người phụ nữ ôm cháu.

Đàm Dịch Khiêm cẩn thận ôm Hạ Tử Du lên phòng ngủ chính, bà Đàm cùng bà Hạ đã chuẩn bị đồ để Hạ Tử Du ở cử trong một tháng tới.

Đàm Ngôn Tư nhìn em trai đủ rồi liền chạy vào phòng tìm hạ Tử Du, “Mẹ, con rất nhớ mẹ.”

Hạ Tử Du thương yêu nhìn con bé cười vui vẻ, “Ngoan, mẹ cũng rất nhớ Liễu Nhiên.”

Đàm Dịch Khiêm véo chiếc mũi nhỏ xinh giống Hạ Tử Du của Đàm Ngôn Tư nói, “Con gái không nhớ ba sao?”

Đàm Ngôn Tư liền nịnh nọt ôm lấy Đàm Dịch Khiêm cười ngọt ngào, “Có mà, con cũng nhớ ba mà.”

“Ngoan.” Đàm Dịch Khiêm hôn trán con bé yêu thương vô bề bến.

Hạ Tử Du nhìn một màn này liền cảm thấy mãn nguyện, tình yêu cô đối với anh luôn không thay đổi, mặc dù đã trải qua muôn ngàn khó khăn và đau thương hai người mới có thể ở bên nhau. Nhưng như vậy cô mới biết Đàm Dịch Khiêm yêu cô như thế nào.

Trong thời gian ở cử của Hạ Tử Du, cô không cần làm gì cả, chỉ cần ăn và ngủ, bồi dưỡng cơ thể ra thì việc chăm sóc hai đứa nhỏ đều là Đàm Dịch Khiêm, bảo mẫu cùng bà Đàm chăm sóc, thậm chí ngay cả bà Hạ cũng di dời đến ở tại Đàm gia làm khách chăm sóc cho Hạ Tử Du và hai đứa nhỏ.

Sau thời gian, hai đứa nhỏ càng ngày càng lộ ra dáng dấp rất giống Đàm Dịch Khiêm, phải nói là hai bản sao nhỏ của Đàm Dịch Khiêm. Hạ Tử Du có chút buồn rầu vì hai đứa con trai chẳng có chút nào giống cô ngoài đôi mắt to tròn mà thôi.

Một tháng ở cử cũng qua, Hạ Tử Du có thể đi đứng bình thường và xuống phòng bếp ăn cơm cùng mọi người. Trong lúc ăn cơm ông Đàm mở miệng khuyên con trai, “Dịch Khiêm, Tiểu Du có mẹ con và mẹ vợ con chăm sóc rồi, con có thể an tâm đến công ty. Dư Mẫn tuy làm việc rất tốt nhưng cô ấy cũng lớn tuổi rồi, con nên sắp xếp công việc nhẹ nhàng cho Dư Mẫn.”

Bà Đàm cũng lên tiếng khuyên, “Phải đấy Dịch Khiêm, Dư Mẫn cũng nên có thời gian nghĩ ngơi, con yên tâm ngoài mẹ và mẹ vợ con còn có bảo mẫu và giúp việc cho nên con không cần lo lắng.”

Đàm Dịch Khiêm vẫn im lặng không nói, anh chỉ tập trung vớt ván dầu trong bát canh bổ của Hạ Tử Du. Hạ Tử Du thấy anh không lên tiếng trả lời ba mẹ cho nên cô nhỏ giọng lên tiếng, “Phải đấy Dịch Khiêm, anh đến công ty đi,em đảm bảo sẽ ngoan không làm gì hết, ngoài ăn và ngủ em cam đoan không đụng tay chân vào bất cứ chuyện gì.”

Đàm Dịch Khiêm vẫn là trầm mặc không nói, anh vẫn tập trung vớt ván dầu cho Hạ Tử Du, ông bà Đàm có chút khó xử nhưng cũng không thể lên tiếng.

“Ông xã, em thật sự sẽ ngoan mà.” Hạ Tử Du bất đầu làm nũng anh, lúc này Đàm Dịch Khiêm mới ngẩng đầu nhìn Hạ Tử Du, “Em chắc chắn.”

Hạ Tử Du lập tức gật đầu như bổ thóc nói, “Em chắc chắn.” Trong lòng cô nghĩ không có anh ở nhà, cô có thể chăm sóc con trai, có thể cùng chơi với con gái anh sẽ không hay biết.

Đàm Dịch Khiêm nhìn cô liền biết cô nghĩ gì nhưng anh không nỡ vạch trần cô, giọng anh ôn nhu nói, “Em ăn hết phần ăn của mình đi, sau khi em ăn xong anh sẽ đến công ty.”

“Dạ.” Hạ Tử Du ngoan ngão liền cúi đầu ăn cơm của mình, ông bà Hạ chỉ biết lắc đầu mỉm cười. Ông bà dù có khuyên mấy ngày qua Đàm Dịch Khiêm vẫn không chịu nghe, hôm nay chỉ cần con dâu họ lên tiếng con trai họ liền răm rấp nghe theo.

Đàm Dịch Khiêm sau khi thấy Hạ Tử Du thật sự nghe lời ăn hết phần ăn của mình anh mới an tâm, trước khi đi còn hôn cô vài cái mới chịu rời đi.

Người lớn nhìn cặp vợ chồng trẻ thương yêu nhau cũng an tâm mà vui vẻ theo.

Tiệc đầy tháng của hai đứa nhỏ được ông bà Đàm tỉ mỉ chuẩn bị, vì là hai đứa cháu trai sinh đôi khiến ông bà Đàm không ngừng hãnh diện khoe khoang với mọi người, khiến ai ai cũng ngưỡng mộ và chúc mừng. Ông Đàm trong thời gian điều trị và tập luyện đã có thể đi đứng nhưng vẫn nhờ vào lực của cây gậy, tuy không nhanh nhẹn cứng rắn nhưng tốt hơn nhiều.

Kiều Sở Ngạn đứng một gốc cầ, ly rượu nhìn Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du hạnh phúc bên nhau anh liền nở nụ cười mãn nguyện. Chỉ cần cô vui vẻ hạnh phúc, anh liền thật tâm chúc phúc cho cô. Anh biết trong lòng trước và sau của Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du luôn dành vị trí nhất định cho nhau.

Đàm Dịch Khiêm từng nói với anh, nếu không Hạ Tử Du anh sẽ không lấy bất kỳ người phụ nữ nào khác.

Hạ Tử Du cũng từng nói, cả đời này cô cũng chỉ có thể yêu một người đó là Đàm Dịch Khiêm.

Còn đối với anh, Kiều Sở Ngạn dù cho là anh có lấy bất kì người phụ nữ nào thì người chiếm trọn trái tim anh cũng chỉ có một Hạ Tử Du.

Hoàn.

Cám ơn các bạn đã đón đọc.

Bạn đang đọc Cải Biên Từ Truyện Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút- Minh Phi Angle sáng tác bởi minhphiangle95@

Truyện Cải Biên Từ Truyện Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút- Minh Phi Angle tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minhphiangle95@
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.