Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không có tên chương

Phiên bản Dịch · 839 chữ

Trong lòng Mễ thị sốt ruột, trong một lúc sửng sờ không nghĩ ra được biện pháp nào khác. Dáng vẻ lão đầu và bà ta đều sốt ruột giống nhau.

Diệp Cẩm nhìn sắc mặt hai người ở trước mặt lúc đỏ lúc trắng, trong lòng cười trộm bất quá trên mặt lại không lộ ra gì cả mà là bộ dạng lo lắng hỏi, "Đại phu, ngươi làm sao thế, đổ nhiều mồ hôi vậy, lẽ nào là sinh bệnh?"

Lão đầu đưa tay lên lau mồ hôi, hai mắt nhấp nháy nhìn trái phải, vẫn như cũ không biết nên trả lời lại thế nào còn đang đợi Mễ thị cứu giúp qua cơn này.

Chỉ nghe Diệp Cẩm tiếp tục không yên lòng nói," Không lẽ nào đại phu thật sự bệnh? Chúng ta cũng không dám chậm trễ quá nhiều thời gian của ngươi. Ngươi vẫn là nhanh chóng viết phương thuốc, chúng ta cũng đưa ngươi về nghỉ ngơi."

Diệp Cẩm nói xong liền đem giấy bút đã chuẩn bị tốt đặt ở trước mặt ông, chỉ đợi ông cầm bút viết xuống.

Lão đầu càng thêm hoảng sợ, vội vã nhìn về phía Mễ thị, kết quả đợi mãi cũng không thấy bà đi lên giải vây, nhất thời sốt ruột buộc miệng nói ra, "Ta sẽ không viết."

Cái gì? Không viết? Mọi người ở đây trong nháy mắt đều nghĩ là bản thân nghe lầm. Nào có đại phu nào không biết phương thuốc? Đây thật đúng là đến cả ông trời cũng kinh ngạc, hơn nữa còn là đại phu của hiệu thuốc lớn nhất ở trên trấn.

Mỗi người bên ngoài tựa như gà bị đánh cho đổ máu, duỗi đầu hướng vào bên trong nhìn.

Mà một đám người trong phòng cũng bị làm cho kinh sợ, tộc trưởng hư hư ảo ảo mình nghe lầm nhíu mày trực tiếp hỏi, "Ngươi nói gì?"

Vẻ mặt lão đầu khó coi, dứt khoát phá thủng, "Ta sẽ không viết. Không viết." Lúc trước mời ông rõ ràng đã nói tốt rồi, chỉ cần theo lời dặn dò mà nói là được, căn bản không hề nói phải viết phương thuốc. Bản thân ông chỗ nào có thể viết được phương thuốc gì đó chứ?

Diệp Cẩm thấy lão đầu vừa thốt ra khỏi miệng trong nháy mắt liền mỉm cười.

Diễn viên Mễ thị cũng không quá kính nghiệp rồi, mới nói hai câu như vậy liền phanh phui ra hết, vốn dĩ không cần hao phí sức lực gì cả, ngay cả một lời ngụy biện cũng đều không có.

"Tộc trưởng, ngươi không nghe sai. Đại phu nói là sẽ không viết phương thuốc." Diệp Cẩm mỉm cười đáp lại lời tộc trưởng. Chuyện đại phu này không viết phương thuốc vẫn là lần đầu tiên ta được nghe thấy. Không biết nhị thúc và nhị thẩm các ngươi thấy thế nào? Đại phu là nhà các ngươi mời về, các ngươi xác định hắn thật sự là đại phu trong y quán Hồi Xuân Đường lớn nhất không? Đại phu trong Hồi Xuân Đường không viết phương thuốc sao? Sẽ không phải là các ngươi nhặt một tên ăn mày ở ven đường về đó chứ?"

Một lời tên ăn mày vừa thốt ra, khí sắc của lão đầu triệt để trở thành màu gan heo.

Sắc mặt của Mễ thị cũng không có chỗ nào tốt, vẻ mặt chột dạ trắng bệch.

Mà mọi người trong ngoài nhà như được thức tỉnh, đột nhiên nghĩ tới một loại khả năng, hơn nữa lúc này nhìn sắc mặt của đại phu và Mễ thị, moi người càng thêm xác định tính chân thật của khả năng này.

Trong lòng mỗi người nhịn không được nở nụ cười châm biếm, Mễ thị này đúng thật là cực phẩm. Loại chủ ý này còn có thể nghĩ ra, một nhà Diệp Song Căn có loại thân thích này đúng là xui tám kiếp.

Mà Lý thị vẫn luôn ở một bên nghe khuê nữ nói rốt cuộc cùng tìm ra được lối ra, trong lòng giống như bị lửa đốt, tức giận muốn bùng nổ.

Loại cảm tình này mà cái phụ nhân này dám tùy tiện tìm một người lừa gặt bọn họ.

Trước đó bà vẫn luôn cảm thấy bệnh của Diêu thị có chút kỳ quặc, tám phần là giả bộ. Bất quá sau khi qua đây trông thấy đại phụ và sắc mặt của Diêu thị, bà thật sự tin tưởng vài phần.

Nhưng tuyệt đối không ngờ tới. . . . . . . . .

"Hay lắm. Mễ thị ngươi!" Lúc này Lý thị đang trong cơn phẫn nộ, bước hai bước tới trước mặt Mễ thị chỉ vào bà ta, căm hận nói, "Ngươi đem bọn ta làm con khỉ để chơi đùa à, vậy mà lại dám tùy tiện tìm một người giả mạo làm đại phu lừa gạt bọn ta? Ai cho ngươi lá gan đó?"

Bạn đang đọc Cẩm Tú Lương Duyên: Nông Môn Kiều Nữ của Tự Kim Phi Tạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ViTrà
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.