Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ

Phiên bản Dịch · 2066 chữ

“Thiên Cơ Lâu?”

Đường Thiên Phong nhíu mày, ngày hôm qua ông ta đã nhận được tin tức Thiên Cơ Lâu đã trở lại.

“Bố, nghe nói Thiên Cơ Lâu này hình như là một tổ chức vô cùng lâu đời, rốt cuộc họ làm gì vậy ạ?” Đường Vũ Vy tò mò hỏi.

Đường Thiên Phong nhìn chằm chằm quyển sách hồi lâu, sau đó mới trả lời: “Thiên Cơ Lâu đúng là một tổ chức lâu đời của Hoa Hạ chúng ta, chuyên đi khắp giới võ thuật, thông thạo mọi chuyện lớn nhỏ trong giới võ thuật. Tin tức nhanh nhạy, tài nguyên phong phú, hiểu rõ về nhiều nhân vật cao thủ của giới võ thuật như lòng bàn tay."

“Không ai biết Thiên Cơ Lâu ở nơi nào, cũng không ai rõ Thiên Cơ Lâu có bao nhiêu người, nhưng họ lại có uy tín mà cả giới võ thuật Hoa Hạ chúng ta đều công nhận. Ngay cả cao thủ cấp bậc chí tôn võ thuật trong giới võ thuật Hoa Hạ cũng do họ xếp hạng."

Đường Vũ Vy kích động, xếp hạng cao thủ chí tôn võ thuật của Hoa Hạ, ngầu biết bao, khí phách nhường nào. Cô ta không ngờ Thiên Cơ Lâu đột nhiên xuất hiện này lại có năng lực và lai lịch lớn như vậy. 

Cô ta nhìn chăm chú quyển sách dát vàng, nó được Thiên Cơ Lâu gửi tới, lẽ nào quyển sách này là bảng xếp hạng cao thủ chí tôn võ thuật của giới võ thuật Hoa Hạ hiện nay? 

“Thiên Cơ Lâu luôn rất bí ẩn, hai mươi lăm năm trước nó biến mất không rõ rung tích, mãi không xuất hiện, không ngờ trận chiến giữa Diệp Lăng Thiên và Tiêu Ngọc Hoàng lại khiến Thiên Cơ Lâu mở ra lần nữa."

Đường Thiên Phong tràn đầy cảm khái, lấy quyển sách đó ra, tay hơi run run, giống như quyển sách này nặng tới nghìn cân vậy. 

Đường Vũ Vy nín thở nghiêng đầu sang, cũng muốn xem nội dung trong quyển sách.

Đường Thiên Phong mở trang đầu tiên ra, dòng chữ rồng bay phượng múa đập vào mắt.

“Bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ!” Đường Vũ Vy lập tức hô lên.

 “Quả nhiên là bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ!”, đôi mắt của Đường Vũ Vy sáng lên. 

“Mỗi một thời đại, Thiên Cơ Lâu đều sẽ liệt kê ra những cao thủ chí tôn võ thuật đương thời, chọn ra mười lăm người mạnh nhất trong số đó để xếp hạng, soạn thành một danh sách gọi là bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ."

“Mười lăm người có thể xếp vào danh sách đó đều là cao thủ bậc nhất giới võ thuật Hoa Hạ đương thời, từng có không ít cao thủ chí tôn võ thuật điên cuồng khiêu chiến với người khác để có thể giành được một vị trí trong danh sách này!"

Đường Vũ Vy sốt sắng, chỉ cảm thấy máu nóng dâng trào.  

“Bố, mau xem tiếp đi bố!”

Danh sách này xếp hạng mười lăm cao thủ mạnh nhất giới võ thuật Hoa Hạ, đương nhiên cô ta muốn xem rốt cuộc là ai có tên trong danh sách. 

Đường Thiên Phong hít sâu một hơi, lật sang trang thứ hai, trên đó viết: 

“Xếp hạng thứ mười lăm, gia chủ nhà họ Lục ở Cán Tây - Lục Thiên Thư!”

Thấy Lục Thiên Thư có tên trong danh sách, Đường Thiên Phong không bất ngờ, chỉ gật đầu.

“Tồi Tâm Chưởng của Lục Thiên Thư đã đạt đến trình độ cao siêu, mở núi xẻ đường không thành vấn đề, một mình trấn áp tỉnh Cán Tây, quả thật đủ tư cách vào bảng xếp hạng."

Ông ta nói xong lại tiếp tục lật sang trang sau.

“Xếp hạng thứ mười bốn, gia chủ nhà họ Lữ ở Vân Kiềm - Lữ Phong!”

“Lữ Phong bước vào chí tôn võ thuật đã mười năm, tuyệt kỹ nhà họ Lữ vào tay ông ta uy lực vô song, vượt hơn tổ tiên nhà họ Lữ, ông ta cũng đủ tư cách vào bảng xếp hạng."

Đường Thiên Phong nhỏ giọng lẩm bẩm, lại tiếp tục lật xem. 

Từ hạng mười ba tới hạng thứ mười đều là cao thủ chí tôn võ thuật của bảy gia tộc ở Vân Kiềm, Đường Thiên Phong nhẹ nhàng lật qua. Lúc nhìn đến cao thủ xếp hạng thứ chín, cuối cùng ánh mắt ông ta cũng dừng lại. 

“Xếp hạng thứ chín, điện chủ Dược Vương Điện - Dược Không Nhàn!”

Đường Vũ Vy thấy Dược Không Nhàn chỉ đứng thứ chín, kinh ngạc nói: “Nghe nói tu vi của Dược Không Nhàn đã đạt đến cuối cấp chí tôn võ thuật, trong các chí tôn võ thuật cũng được xem là nhân vật hạng nhất, vậy mà chỉ xếp hạng thứ chín?”

Đường Thiên Phong mỉm cười lắc đầu: “Giới võ thuật Hoa Hạ có không biết bao nhiêu người ngọa hổ tàng long, Dược Không Nhàn đúng là lợi hại, nhưng người mạnh hơn ông ta cũng nhiều vô kể."

Ông ta tiếp tục lật xem. 

“Xếp hạng thứ tám, chưởng môn phái Hồ Ngọc Nguyệt - Lí Tẩm Vân."

“Xếp hạng thứ bảy, Cuồng Thương - Quách Dương."

“Xếp hạng thứ sáu và thứ năm, “Song Kiếm Tung Hoành”, Tung Kiếm - Cố Triều Sinh, Hoành Kiếm - Khương Xuân Dao."

Những chí tôn võ thuật xếp hạng tám đến hạng năm đều rất xa lạ với Đường Vũ Vy, cô ta chợt bừng tỉnh, Đường Thiên Phong đã xem đến hạng thứ tư.

Lần này không còn chỉ là cái tên và danh hiệu khô khan nữa. 

“Xếp hạng thứ tư, Gia Cát Trường Hận, chưởng môn thế gia Gia Cát ở Lũng Tây, cuối cấp chí tôn võ thuật, tinh thông trận pháp, sức chiến đấu thực sự đủ sánh ngang với đỉnh cao chí tôn võ thuật. Tu luyện Bát Trận Đồ linh hoạt khôn khéo, có thể dùng trận pháp khống chế tâm trí, làm bị thương kẻ địch, sức phá hủy đáng sợ, từng một mình hàng phục ba trăm tên sơn tặc ở Lũng Tây."

Đường Vũ Vy kinh ngạc kêu lên: “Không hổ danh là một trong Tứ Tuyệt, xếp hạng thứ tư đã là thứ bậc rất cao rồi!”

Đường Thiên Phong im lặng không lên tiếng, tiếp tục lật sang trang. 

“Xếp hạng thứ ba, Mộ Dung Vô Địch, đỉnh cao chí tôn võ thuật, kích pháp Bích Hải Triều Sinh tự sáng tạo thay đổi khôn lường, công thủ vẹn toàn, từng là thầy dạy võ ở thủ đô, đệ tử trải khắp Hoa Hạ, được gọi là “tấm gương của vạn người thầy"!”

Đường Vũ Vy chớp mắt, Mộ Dung Vô Địch hùng cứ Trung Hải, danh tiếng lẫy lừng, đứng thứ ba trong bảng xếp cao thủ là điều hiển nhiên.

Cuốn sách chỉ còn lại hai trang cuối cùng, điều đó có nghĩa tiếp sau đây bọn họ sẽ được xem cái tên xếp hạng hai và hạng ba.

Trên trang giấy thứ hai từ dưới lên chỉ có một dòng chữ ngắn ngủi, nhưng vẻ mặt của hai bố con nhà họ Đường chợt biến đổi.

“Xếp hạng thứ hai, Diệp Vân Long của nhà họ Diệp ở thủ đô. Siêu phàm bán bộ?”

Đường Vũ Vy sửng sốt, ngạc nhiên hỏi: “Bố, siêu phàm bán bộ là cảnh giới gì vậy ạ?”

Đường Thiên Phong im lặng vài giây, sau đó mới hạ thấp giọng nói. 

“Trong ghi chép của chưởng môn các đời nhà họ Đường có viết rằng, dường như trên chí tôn võ thuật còn một cảnh giới mạnh hơn nữa, gọi là siêu phàm."

“Siêu phàm bán bộ là một cảnh giới nhỏ giữa chí tôn võ thuật và cảnh giới siêu phàm, bước thêm một bước nữa sẽ là siêu phàm, không ngờ Diệp Vân Long đã đạt đến cảnh giới này rồi."

Nghe Đường Thiên Phong giải thích, Đường Vũ Vy vô cùng kinh ngạc. Xưa nay cô ta luôn xem việc bước vào chí tôn võ thuật là mục tiêu cuối cùng, nhưng bây giờ lần đầu tiên cô ta biết được trên chí tôn võ thuật còn có cảnh giới mạnh hơn nữa.

Chốc lát sau, cô ta hoàn hồn, môi run run. 

“Diệp Vân Long đã đạt đến siêu phàm bán bộ, chỉ cách siêu phàm một bước, nhưng chỉ xếp hạng hai, vậy chẳng lẽ hạng nhất…”

Sắc mặt Đường Thiên Phong biến đổi hết lần này tới lần khác, nhưng rốt cuộc vẫn lấy can đảm lật sang trang cuối cùng. Nội dung trên trang này gần như chiếm hết trang giấy, hai bố con mở to mắt, hơi thở cũng ngưng lại trong chốc lát.

“Đứng đầu bảng xếp hạng, Diệp Lăng Thiên, chí tôn võ thuật thiếu niên, tuổi chưa tới hai mươi, xuất thân từ tỉnh Xuyên. Vừa xuất hiện đã khuấy động mây gió, liên tục giết chết cao thủ, đánh chết gia chủ nhà họ Phan là Phan Hoài Uyên bằng một quyền, sau đó lại giết chết hai cao thủ siêu phàm bán bộ là Tiêu Ngọc Hoàng và Watanabe Heizou trên đỉnh núi Phi Vũ, dùng xác thịt chống đỡ một kiếm hi sinh thân mình của Watanabe Heizou mà không hề bị thương."

“Xác thịt và nội lực đều đã đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng, tu vi không thể đo lường, là thiên tài mạnh nhất của giới võ thuật Hoa Hạ trong một trăm năm trở lại đây, đứng đầu trong bảng xếp hạng cao thủ."

“Vì người này không có danh hiệu gì khác, Thiên Cơ Lâu thông báo thiên hạ tặng danh hiệu cho người này, gọi là…”

“Đế vương bất bại!”

Thiên Cơ Lâu một lần nữa công bố bảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ, tin này như mọc cánh, lan truyền khắp giới võ thuật Hoa Hạ, rất nhiều cao thủ chí tôn võ thuật có tên trên bảng đều rất vui mừng, mà cái tên được quan tâm nhất, đương nhiên là Diệp Thiên mới được thêm vào.

Diệp Thiên chưa đến 20 tuổi, đứng ở vị trí đầu bảng, thành tích như vậy, có thể nói là trước nay chưa từng có, cũng sẽ rất khó có người thứ hai.

Cái tên Đế Vương Bất Bại Diệp Lăng Thiên bắt đầu nổi tiếng khắp Hoa Hạ, các tông các phái, các thế gia võ thuật lớn, đều rất kính nể vị trí đầu bảng mới được thêm vào này.

Còn Diệp Thiên, thân là người đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ thế hệ mới, nhưng lại chẳng biết tin tức này.

Sau trận chiến ở núi Phi Vũ, cậu trở về thung lũng hoa sắp xếp lại cụ thể các công tác trong việc trồng cỏ Ngân Lân, rồi rời khỏi tỉnh Xuyên. 

Thời gian cậu phải đến đại học Thủ Đô báo danh còn chưa đến tám tháng nữa, trong tám tháng này, cậu phải tìm một số thứ, củng cố thêm tu vi của mình, để thể chất và tinh thần đều được hoàn mỹ. 

Cậu lúc này đang ở Cam Thiểm, bởi vì hai ngày trước, nơi này có thông tin về Huyệt Đạo Đồng Nhân. 

Diệp Thiên đã từng nhìn thấy Huyệt Đạo Đồng Nhân ghi chép trong sách cổ, cái này có thể nói là một trong những báu vật y thuật có hàng nghìn năm lịch sử. 

Vào thời Tống Thái Tổ, trong Hàn Lâm Viện mà hoàng gia ngự dụng có một ngự y cấp cao nhất, tên là Lưu Hàn, y thuật cực kỳ cao siêu, đỗ hạng nhất trong cuộc thi tuyển chọn của Hàn Lâm Viện triều đình năm năm một lần, địa vị bá chủ không gì lay chuyển được.

Y thuật của ông, nghe nói có thể cứu sống người chết, tài năng như thần, còn được Tống Thái Tổ phong làm Quốc Thủ, truyền đạo cho muôn dân, đệ tử tài năng nhiều vô số, có thể nói là nhân vật tiêu biểu cho thần y của một thời đại, ví với Hoa Đà Biển Thước thời cổ đại.

Bạn đang đọc Cao Thủ Tu Chân của Phong Hòa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BabyLove
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.