Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Viên Phong

Phiên bản Dịch · 2297 chữ

Cô ta thầm thề rằng sau này tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của tên này nữa, cho dù Diệp Thiên có đến mức ăn mày ngoài đường thì cô ta cũng không quan tâm.

Cố Giai Lệ hơi thở dài, sau bao nhiêu năm xa cách mới gặp lại Diệp Thiên, cậu thực sự đã thay đổi quá nhiều so với trước đây.

Khi cô thở dài, một người đàn ông mặc bộ sọc ngựa vằn ngồi trên một bàn cách bàn bọn họ vài mét, bên cạnh hắn có bốn tên đô con mặc đồ đen ngồi xung quanh, trông khá là bề thế.

Người đàn ông mặc bộ sọc ngựa vằn này khệnh khạng ngồi dựa vào ghế sofa, ánh mắt chốc chốc lại nhìn về phía bàn Cố Giai Lệ.

Tiếu Văn Nguyệt cao ráo xinh đẹp, rất có khí chất, Lí Tinh Tinh nhỏ nhắn đáng yêu, vòng nào ra vòng nấy, Cố Giai Lệ tuy mặc đồng phục nhân viên phục vụ, nhưng khó che được vẻ đẹp vốn có, hắn đã để ý đến ba người này được một lúc lâu rồi.

“Đi!”

Hắn hơi gật đầu, nhìn về một tên đô con mặc áo đen bên cạnh, tên đô con lập tức hiểu ý, đi về phía bàn của Cố Giai Lệ.

“Chào ba người đẹp!”

Tên đô con đi đến bên cạnh bàn, trầm giọng nói: “Sếp tôi nói muốn mời ba cô qua uống rượu với anh ấy!”

Bọn Tiếu Văn Nguyệt ngạc nhiên, bọn họ đến đây uống rượu không dưới vài chục lần rồi, trước đây cũng có vài người đến tán tỉnh, nhưng đều là những người ăn nói lịch sự, cuối cùng bọn họ không đồng ý thì đối phương cũng bất lực rời đi, nhưng kiểu vừa đến đã muốn bọn họ phải qua đó uống rượu cùng thì đúng là lần đầu tiên thấy.

Tính khí Lí Tinh Tinh là sốc nổi nhất, cô ta lập tức xua tay.

“Chú ơi, chú đừng đùa nữa, chúng tôi có quen với sếp của chú đâu, sao lại phải ra uống rượu cùng? Chú từ đâu đến thì hãy quay về chỗ đó đi, đừng làm phiền chúng tôi uống rượu nữa!”

Cô ta căn bản không coi tên đô con áo đen ra gì, gia đình nhà cô ta giàu có, có lúc cũng có một hai vệ sĩ đi theo, những người như hắn thì cô ta gặp nhiều rồi.

Tiếu Văn Nguyệt không nói gì, rõ ràng cũng đồng tình với cách làm của Lí Tinh Tinh, trong lòng Cố Giai Lệ cũng cảm thấy hơi bực bội, cảm thấy đối phương không lịch sự chút nào.

Vốn tưởng tên đô con sẽ rời đi, nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ, giọng nói còn thêm phần lạnh lùng.

“Ba người đẹp à, điều này e rằng không được!”.

“Sếp tôi nói rồi, nhất định phải mời bằng được ba cô qua đó!”

Ba người cùng nhìn theo phía tay hắn chỉ, chỉ thấy một người đàn ông mặt béo mặc áo sọc ngựa vằn đang nhìn tới, khóe miệng lộ ra một nụ cười dâm dê, khiến ba bọn họ nhìn đã thấy buồn nôn.

“Chú ạ, chú nghe mà không hiểu à? Tôi nói rồi chúng tôi không đi, ok?”

Lí Tinh Tinh đầy vẻ khó chịu, cô ta nhắc lại lần nữa.

“Không đi?”

Tên đô con vẫn ngoan cố: “Vậy tôi chỉ có thể ép các cô qua đó thôi!”

Thấy giọng nói của tên đô con áo đen, bọn Tiếu Văn Nguyệt lập tức nhận ra đối phương rõ ràng là muốn cưỡng ép.

Ánh mắt ba người lập tức trùng xuống, Tiếu Văn Nguyệt là viên ngọc quý của Tiếu Lâm, chưa bao giờ phải gặp những trường hợp như vậy cả.

Cô ta còn chưa nói gì, anh sếp trẻ quán bar là Lục Tiểu Thiên đột nhiên xuất hiện bên cạnh tên đô con với vẻ mặt hơi giận dữ.

“Giai Lệ, sao thế? Anh bạn này tìm mọi người có việc gì à?”

Vừa rồi anh ta để ý thấy tình hình phía này hơi bất thường, thế là vội vàng đi tới, chỉ sợ Cố Giai Lệ bị bắt nạt.

Người có thể mở quán bar ở nơi sầm uất như phố thương mại ở trung tâm này, mà lại vô cùng đông khách thì ai mà không có người chống lưng chứ?

Lục Tử Thiên nhìn thấy có người quấy rối người con gái mà anh ta yêu thầm, làm sao có thể ngồi im mặc kệ?

“Anh Lục, người này nói là sếp của chú ấy muốn bọn em qua đó uống rượu, bọn em không muốn đi, chú ấy định ép bọn em!”

Lí Tinh Tinh biết Lục Tử Thiên có rất nhiều mối quan hệ, nên kể rõ chuyện ra luôn.

“Ồ, vậy à?”

Lục Tử Thiên thấy vậy, nụ cười khẩy càng lộ rõ hơn, anh ta nhìn sang tên đô con áo đen.

“Người anh em, những người đến chỗ chúng tôi uống rượu, chưa bao giờ xảy ra chuyện ép buộc người khác, tôi càng không thích bạn của tôi bị người ta gây khó dễ!”

“Bọn họ không muốn đi, vậy thì thôi, xin anh quay về chỗ ngồi, đừng làm phiền họ nữa!”

“Nếu còn tiếp tục thì tôi chỉ có thể nói rằng, quán bar của tôi không hoan nghênh mấy người, mời các anh đi cho!”

Thái độ của anh ta vô cùng dứt khoát, anh ta có người đứng đầu khu thương mại chống lưng phía sau, chưa bao giờ có ai dám đến quán bar của anh ta gây chuyện, anh ta cũng là ông chủ cứng rắn nhất ở con phố quán bar này, dám làm phiền bọn Cố Giai Lệ, anh ta tuyệt đối sẽ không khách khí với đối phương.

“Bụp!”

Anh ta vừa nói xong, một âm thanh giòn giã vang lên.

Chỉ nghe thấy Lục Tử Thiên kêu lên một tiếng rồi ngã xuống, ngay lúc vừa rồi, có một chai thủy tinh từ phía bên cạnh phi tới đập trúng vào trán anh ta.

“Á!”

Bọn Tiếu Văn Nguyệt hét lên, không ngờ lại có người đột nhiên ra tay với Lục Tử Thiên.

Máu từ trán chảy xuống, Lục Tử Thiên cố đứng dậy, nhìn vào người đàn ông mặc đồ sọc ngựa vằn vừa ném chai rượu vào anh ta, mặt anh ta sa sầm lại.

“Mày dám đánh tao?”

Người đàn ông mặc đồ sọc ngạo nghễ lộ ra nụ cười khó hiểu, hắn dụi tắt lửa của điếu xì gà trong tay.

“Đánh mày thì đã sao? Biết điều thì cút ra xa, tao chỉ muốn uống vài ly với ba người đẹp này thôi!”

“Mày còn đứng đó chặn thì tao không chỉ đánh mày, quán bar này của mày tao chỉ cần cho một mồi lửa là rụi hết!”

Giọng nói của người đàn ông mặc đồ sọc không lớn lắm, nhưng khẩu khí lại vô cùng đáng sợ, khiến Lục Tử Thiên hơi khựng người.

Anh ta nhìn đối phương rất có khí thế, trong lòng có chút e dè, thế là nói luôn người đứng sau chống lưng ra.

“Tao không biết mày là ai, nhưng quán bar này của tao có anh Lam đứng sau, mày có chắc là mày dám động vào không?”

“Anh Lam?” Người đàn ông mặc đồ sọc thấy vậy cười khẩy thành tiếng: “Ý mày nói là Từ Á Lam?”

Hắn nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng ngả màu vì hút thuốc, sắc mặt đầy vẻ khinh bỉ.

“Vậy thì mày có thể đi hỏi Từ Á Lam xem hắn có dám quản chuyện của Viên Phong tao không nhé?”

Viên Phong!

Cái tên này vừa nói ra, Lục Tử Thiên đứng hình tại chỗ.

Không chỉ anh ta, đến cả mặt của Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lí Tinh Tinh đều biến sắc, nhất là Cố Giai Lệ và Lí Tinh Tinh, hai bọn họ sợ đến cắt không còn giọt máu.

Viên Phong, đại ca của khu Bắc Thành ở Lư Thành, là người đứng đầu thế giới ngầm thực sự của Lư Thành!

“Viên Phong?”

Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Lục Tử Thiên lập tức biến sắc, những tức giận và căm phẫn khi bị chai rượu ném trúng đã hoàn toàn biến thành kinh ngạc và sợ hãi.

Còn ba người Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, Lí Tinh Tinh cũng há hốc mồm, sắc mặt đầy vẻ lo sợ.

Viên Phong, cái tên này đừng nói là trên phố thương mại ở trung tâm, mà còn nổi tiếng khắp cả Lư Thành.

Đại ca khu Bắc Thành ở Lư Thành chính hiệu, người đứng đầu thế giới ngầm ở cả Bắc Thành, nghênh ngang trong thế giới ngầm, các mối quan hệ bề nổi và bề chìm đều vô số, hàng trăm câu lạc bộ giải trí, quán bar, vũ trường ở Bắc Thành Lư Thành đều do hắn quản.

Những cô hot girl hoa khôi trong trường rất ít tiếp xúc với những kiểu người này như Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ, cũng đều biết danh tiếng của Viên Phong, phải biết là hắn nổi tiếng cỡ nào.

Lục Tử Thiên cứng rắn như vậy ở khu thương mại này chính là vì phía sau anh ta có Từ Á Lam, là đại ca của khu thương mại trung tâm.

Nhưng Từ Á Lam so với Viên Phong thì đúng là châu chấu đá xe, đom đóm đọ với ánh trăng, không thể so sánh được.

Từ Á Lam chỉ là một nhân vật cỏn con dưới trướng Viên Phong mà thôi.

Lục Tử Thiên vô cùng sốc, anh ta cố gắng trấn tĩnh lại, thầm nói với bản thân, đối phương có thể là đang diễn kịch thôi, hoặc là đang mạo danh Viên Phong, nhưng lí trí nói với anh ta rằng cả Lư Thành này gần như không có bất kỳ ai dám mạo danh Viên Phong cả.

Đúng lúc này, điện thoại của anh ta đột nhiên reo lên, cầm điện thoại nhìn, người gọi đến là Từ Á Lam.

“Anh Lam ạ?”

Lục Tử Thiên vội vàng bắt máy, nói với giọng cung kính.

“Tiểu Thiên đúng không? Có việc này tôi quên nói với cậu, tối nay anh Phong hình như có đến chỗ cậu chơi, cậu biết điều chút, đừng có đắc tội với anh Phong, làm gì thì làm thật tốt cho tôi, phải rồi, hôm nay anh ấy mặc bộ đồ sọc ngựa vằn, chắc là nhìn cái sẽ nhận ra luôn đó!”

Nghe thấy Từ Á Lam dặn dò trong trong điện thoại, Lục Tử Thiên đứng hình tại chỗ, điện thoại rơi xuống đất cũng không hề hay biết.

Hơn mười giây sau, anh ta mới hoàn hồn, gương mặt cố nặn ra nụ cười khổ sở, rồi đi về phía Viên Phong.

“Anh Phong, em xin lỗi, thực sự xin lỗi anh vừa rồi em thực sự không biết là anh ạ!”

“Nếu biết là anh, cho dù đuổi hết khách ở đây đi thì nhất định phải để anh được chơi vui vẻ, chứ sao lại dám đắc tội với anh chứ?”

“Anh Phong, đều là lỗi của thằng em này, em xin được chuộc tội với anh!”

Lục Tử Thiên vừa nói, liên tiếp tự tát vào mặt anh ta hai cái tát thật mạnh, sau đó lại rót đầy một cốc rượu mạnh, đưa thẳng lên miệng một hơi uống cạn.

Cốc rượu mạnh này vào đến trong bụng, chỉ cảm thấy dạ dày cồn cào, cổ họng nóng rát, nhưng anh ta vẫn nở nụ cười, chờ phản ứng của Viên Phong, anh ta biết tối nay anh ta thực sự đã đụng phải người không thể đắc tội.

Viên Phong nheo hai mắt lại, nhìn Lục Tử Thiên đến mức khiến anh ta càng thêm sợ hãi, cho đến khi hai chân của Lục Tử Thiên run cầm cập, gần như đã không thể chịu được áp lực nữa, anh ta mới nhếch miệng cười.

“Sao, biết tao là ai rồi còn nhúng tay vào chuyện của tao nữa không?”

Lục Tử Thiên nghe thấy liền lắc đầu lia lịa, mặt cười méo mó: “Không dám, không dám, anh Phong muốn làm gì, thằng em này sao dám chậm trễ?”

“Ồ?”, Viên Phong cười mà như không cười, chỉ vào bọn Tiếu Văn Nguyệt: “Vậy tao muốn ba người bọn họ uống rượu với tao, mày còn muốn can thiệp không?”

“Chuyện này…”, Lục Tử Thiên nhìn Cố Giai Lệ một cái, không dám nhìn thẳng vào mắt Cố Giai Lệ, chỉ cảm thấy hổ thẹn và ê chề, nhưng anh ta vẫn lắc đầu, rồi lùi sang một bên.

Anh ta thực sự thích Cố Giai Lệ, điều này là thật, nhưng thủ đoạn làm việc của Viên Phong thì anh ta càng rõ hơn ai hết, đó là một người có tâm địa thâm độc, làm gì không nghĩ đến hậu quả, còn một ông chủ quán bar cỏn con ngoài có chút tiền ra thì chẳng có gia thế nào cả như anh ta, Viên Phong muốn cho anh ta chết thì dễ như trở bàn tay.

Không có người yêu này thì có thể tìm người khác, cho dù Cố Giai Lệ coi thường anh ta, anh ta cũng không quan tâm, nhưng nếu làm cho Viên Phong tức giận, thì anh ta e rằng không giữ nổi tính mạng mất.

Bạn đang đọc Cao Thủ Tu Chân của Phong Hòa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BabyLove
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.