Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 56

Phiên bản Dịch · 973 chữ

"Bây giờ Hàn Tam Thiên đã hoàn toàn không để mẹ vào mắt nữa rồi, mẹ thấy cậu ta bây giờ lông cánh cứng cáp, ngay cả mẹ mà cậu ta cũng dám mắng. Con nói loại người như vậy mà mẹ có thể tha thứ cho cậu ta được nữa sao?"

Mắng?

Sao Hàn Tam Thiên lại mắng Tưởng Lam được chú, chuyện này nhất định có hiểu lầm gì rồi.

"Mẹ, mẹ lại nghe người khác nói hươu nói vượn gì đấy đúng không?"

Tô Nghênh Hạ hỏi.

"Cậu ta mắng mẹ ngay trước mặt mẹ, mẹ còn cần nghe người khác nói nữa sao?"

Tưởng Lam nói.

"Sao có thể như vậy được.”

Phản ứng đầu tiên của Tô Nghênh Hạ là chắc chắn không thể xảy ra chuyện như

vậy được. Hàn Tam Thiên là loại người như thế nào cô biết rất rõ, ở nhà chịu nhục ba năm, cho dù là bị hiểu lầm anh cũng không để ý.

Liên quan đến vụ xe bị đâm hỏng, rõ ràng đó là trách nhiệm của Tưởng Sinh, nhưng Tưởng Lam oán trách đến trên đầu Hàn Tam Thiên, Hàn Tam Thiên có nói nửa câu không vừa lòng sao?

"Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?"

Tô Nghênh Hạ hỏi.

Tưởng Lam nói chuyện ngày hôm nay ra

cho Tô ghênh Hạ, không nói vào vấn đề chính. Không nhắc đến chuyện muốn để cho Hàn Tam Thiên gánh vác trách nhiệm, chỉ thêm mắm thêm muối nói Hàn Tam Thiên đã mắng bà như thế nào, còn nói sẽ chuyển đến nhà mới với Tô Nghênh Hạ, không cho bọn họ đi cùng.

Sau khi Tô Nghênh Hạ nghe xong thì hoàn toàn không tin, vì căn bản đây không phải là những lời mà Hàn Tam Thiên có khả năng sẽ nói ra.

Hơn nữa Hàn Tam Thiên cũng không có nhắc đến chuyện muốn đến ở nhà mới, nhưng mà đúng là có nói mua một căn

nhà có hai phòng ngủ mà thôi.

Nhìn thấy Tô Quốc Diệu không nói lời nào, Tô Nghênh Hạ biết những gì Tưởng Lam nói chắc chắn không phải là sự thật, hỏi:

"Bố, bố kể lại cho con là có chuyện gì xảy ra đi."

Tô Quốc Diệu nhìn thoáng qua Tưởng Lam, nhìn thấy ánh mắt hung ác của Tưởng Lam, sao ông dám nói nửa chữ chú.

"Tô Nghênh Hạ, bây giờ ngay cả lời mẹ

nói con cũng không tin sao, chỉ tin tưởng người ngoài có phải hay không? Mẹ khổ sở nuôi con lớn lên, bây giờ con có tiền đồ rồi, lại trở thành thứ vong ân bội nghĩa sao?"

Tưởng Lam tức giận nói.

"Hơn nữa, căn nhà rách nát kia của cậu ta, mẹ cũng chưa bao giờ nói muốn đến đấy ở, cậu ta có tư cách gì mà diễu võ dương oai ở trước mặt mẹ chứ."

"Mẹ cảnh cáo con, cái nhà này, có cậu ta thì không có mẹ, chính con tự xem xét đi."

Tô Nghênh Hạ rất đau đầu, Tưởng Lam khóc lóc om sòm, ai cũng không ngăn được, nhưng chuyện này chắc chắn không phải đơn giản như vậy, chỉ có thể chờ Hàn Tam Thiên về rồi nói tiếp.

"Mẹ, nếu như đúng là lỗi của anh ấy, con sẽ để cho anh ấy nhận lỗi với mẹ."

Tô Nghênh hạ nói.

"Tô Nghênh Hạ, con còn cố tình không hiểu sao? Bây giờ cậu ta mua được một căn nhà cũ, cánh cứng cáp rồi, cảm thấy không cần ở nhà chúng ta ăn nói khép

nép nữa, cho nên mới mắng mẹ, nhận lỗi có ích gì cơ chứ? Mẹ cảnh cáo con, nếu như con dám ra ngoài ở với cậu ta, cả đời này mẹ cũng sẽ không nhận con nữa."

Tưởng Lam uy hiếp nói.

Tô Nghênh Hạ thở dài, đang yên đang lành, sao lại phát sinh mâu thuẫn lớn như thế chứ.

"Ngộ nhỡ nhà của cậu ta tốt hơn nhà của chúng ta, bà cũng sẽ không đi sao?"

Lúc này Tô Quốc Diệu mới yếu ớt nói ra một câu, bây giờ bọn họ biết Hàn Tam

Thiên đã mua nhà, nhưng nhà như thế nào, bọn họ lại không biết, nói chắc chắn như vậy, Tô Quốc Diệu thấy đây cũng không phải là chuyện tốt.

Tưởng Lam cười lạnh, khinh miệt nói:

"Tô Quốc Diệu, ông cảm thấy một kẻ vô dụng như thế có thể mua được nhà ở khu cao cấp sao? Chỉ có hai cái phòng, ông còn trông cậy vào việc có thể tốt hơn nhà chúng ta hả, ông có phải là thất vọng đến điên rồi không?"

Tô Quốc Diệu thở dài, tuy rằng ông không ôm hy vọng quá lớn, nhưng vẫn có khả

năng xảy ra mà.

Nhưng mà Tưởng Lam nói thế cũng không phải là không có lý, lấy thực lực của Hàn Tam Thiên, sao có thể mua nhà

khu cao cấp được chứ?

"Mặc kệ đi, chờ anh ấy về rồi nói sau, con cần phải biết đã xảy ra chuyện gì."

Nhìn thấy thái độ Tô Nghênh Hạ kiên quyết như vậy, Tưởng Lam cũng có chút chột dạ, dù sao chuyện ngày hôm nay, đều là trách nhiệm của bà.

Nhưng mà với trình độ khăn vạ của bà, bà

không tin Tô Nghênh Hạ không quan tâm đến cảm nhận của bà. Nếu thật sự bênh vực Hàn Tam Thiên, đến lúc đó một khóc hai nháo ba thắt cổ, Tô Nghênh Hạ chỉ có thể thỏa hiệp mấy phần.

Trong nhà này, là do Tưởng Lam định đoạt, bà không tin bà không có cách đuổi Hàn Tam Thiên ra khỏi nhà.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.