Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1690 chữ

Khi nhận được địa chỉ, Hàn Phong đã không còn tâm tư tiếp tục ở hội sở chơinữa, liền lập tức rời đi.

Vẻ mặt những cô gái kia cực kỳ thất vọng, các cô còn chưa được Hàn Phong khen thưởng, không nghĩ tới anh ta đã bỏ đi sớm như thế.

Loại kim chủ ngàn năm khó gặp một lần như thế này, lần này bỏ qua, đời này có lẽ đều sẽ không gặp nữa.Nhìn thấy vẻ mặt thất lạc của mấy cô gái, Hàn Phong cười cười: “Đừng thất vọng như thế, số tiền này, ai cướp được thì là của người đó, Hàn Phong tôi mang theo tiền, phải dùng hết không để lại gì.”

Đám con gái nghe được câu nói này, trong nháy mắt ngo ngoe muốn động đậy, ai cướp được chính là của người đó, đây là chuyện cực kỳ công bằng.

Cũng không biết ai là người đầu tiên lao vào cướp, chỉ biết sau đó cục diện trở nên cực kỳ kịch liệt, một đám con gái ồn ào hẳn lên, có kéo tóc, có đạp chân, còn kèm theo các loại nói nhục mạ.

Nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn này, Hàn Phong khinh thường mà cười, một chút tiền này đã khiến cho đám phụ nữ như thiêu thân lao đầu vào lửa, hoàn toàn không so sánh được với Thích Y Vân.

“Rẻ mạt, lãng phí thời gian của mình." Hàn Phong rời khỏi phòng riêng.

Quản lý của hội sở đang đứng ở cửa phòng chờ đợi, anh ta nghe nói Hàn Phong muốn rời khỏi, biểu tình cực kỳ xoắn xuýt, thật vất vả mới chờ được Hàn Phong quang lâm, anh ta nhanh như vậy đã bỏ đi, đối với hội sở mà nói là tổn thất rất lớn.

“Hàn thiếu gia, mấy cô gái ở đây không hợp khẩu vị của anh sao? Anh yên tâm, ông chủ đã nói, chỉ cần anh không hài lòng, lập tức cho người mới tới hầu hạ, anh thích khẩu vị như thế nào, chúng tôi sẽ tìm khẩu vị đó cho anh.” Quản lý nói với Hàn Phong, với việc của Hàn Phong, ông chủ cực kỳ để ý, cho nên đã sớm thông báo cho quản lý, nghĩ hết tất cả các cách cũng muốn khiến cho Hàn Phong hài lòng, lưu lại vị khách như anh ta, có thể so sánh ngang với các vị khách quan trọng

khác.

“Không cần, loại rẻ tiền này, hiện tại tôi không có thời gian cùng chơi với bọn họ.” Hàn Phong thản nhiên đáp lại, hiện tại anh ta chỉ tập trung tinh thần muốn đi tìm Thích Y Vân, bất kỳ loại tư sắc gì cũng không giữ lại anh ta được.

Quản lý hoàn toàn không hiểu, gần đây anh ta ở hội sở nào để tiêu xài, trong lòng quản lý biết rõ, những địa phương kia,không đều không phải cũng như thế sao?

Tại sao anh ta lại đột nhiên ghét bỏ.

Nhìn dáng vẻ Hàn Phong đã đi xa, quản lý thở dài, việc này nếu như bị ông chủ biết, khẳng định sẽ trách mắng mình không để ý chu toàn, nếu chỉ mắng chửi thì không sao, nghiêm trọng hơn nói không chừng công việc cũng không còn nữa.

“Những người có tiền, thật sự khiến người ta không thể nhìn thấu mà, những cô gái

nơi này tại Vân Thành, phẩm chất coi như là rất cao, vậy mà anh ta lại không thích.” Quản lý vô lực mà lắc đầu lẩm bắm.

Sau khi Hàn Phong rời khỏi hội sở, liền trực tiếp đến chỗ Thích Y Vân đang ở.

Đối mặt với đám con gái, tác phong của Hàn Phong trước sau như một chính là dùng tiền, ném tiền đến khi bọn họ đồng ý để mình ôm ấp yêu thương mới thôi, nhưng Hàn Phong biết, Thích Y Vân tuyệt đối không phải là người chỉ cần có tiền thì có thể đạt được, cho nên anh ta phải nghĩ ra cách gì đó mới mẻ mới được.

Khu tập thể mà Hàn Tam Thiên ở là nơi một tầng bốn hộ, đối với một người không có nhiều kinh nghiệm theo đuổi phụ nữ như Hàn Phong, gã dùng một thủ đoạn cực kì thấp kém, làm bộ ngẫu nhiên gặp, mặc kệ việc này có khiến Thích Y Vân nghi ngờ hay không.

Hàn Phong trực tiếp lên tầng ấn chuông phòng bên cạnh Hàn Tam Thiên.

Người ở nơi này không phải khách thuê, mà là hộ gia đình, với con người sống thời hiện đại này, dù thành phố hay nhà quê hàng xóm một hai năm không chạm mặt là bình thường, căn bản không ai biết ai.

Cho nên khi chủ nhà mở cửa nhìn thấy người lạ là Hàn Phong chỉ thấy hơi kì lạ.

"Cậu tìm ai?" Chủ nhà hỏi Hàn Phong, ông ta biết có một người trẻ tuổi mới chuyển tới cạnh nhà, nên ông theo bản năng coi Hàn Phong là hàng xóm.

"Ông là chủ nhà sao?" Hàn Phong trực tiếp hỏi.

"Đúng vậy." Chỉ này nói.

"Tôi muốn mua căn hộ này, ông ra giá đi."

Hàn Phong nói, cách làm của gã luôn nhanh gọn như thế, không dài dòng dây dua.

Đối với Hàn Phong, chuyện có thể giải quyết bằng tiền không phải chuyện lớn.

Chủ nhà như nghe thấy chuyện hài, ông chưa bao giờ gặp qua loại người như này, hơn nữa ông cũng không có ý định bán nhà, dù sao nơi này cũng là nhà của ông.

"Chàng trai trẻ, tôi không có ý định bán nhà, cậu đi nhầm chỗ rồi." Chủ nhà nói.

"Một trăm triệu đủ không?" Hàn Phonghỏi.

Chủ nhà sửng sốt, thằng nhóc này hâm rồi sao? Loại chung cư cũ như này ở Thiên Vân chỉ có giá trị mấy chục triệu thôi, một trăm triệu đủ để mua một căn hộ xa hoa.

"Cậu không đùa tôi chứ, căn nhà này của tôi đâu có giá trị lên tới một trăm triệu đâu." Chủ nhà nói.

"Không sao cả, ông cứ coi mình trúng số đi, nếu trong vòng một ngày ông dọn ra ngoài tôi cho ông thêm 20 triệu, sao nào?" Hàn Phong nói.

Chủ nhà kinh ngạc nhìn Hàn Phong, chỉ cảm thấy thằng nhóc này điên rồi, trong một ngày dọn ra liền thêm hai mươi triệu, cậu ta coi tiền là tờ giấy không có giá trị gì à.

"Cậu tính lừa tôi cho vui sao? Tôi không quen biết cậu, cậu không chơi tôi một vố thế?" Chủ nhà nghĩ Hàn Phong nói đùa, nên không vui vẻ gì.

"Tiền trao cháo múc, chúng ta giờ đi làm thủ tục xử lý luôn, nếu ông không tin tôi có thể chuyển trước cho ông mười triệu, ôngthấy sao?" Hàn Phong nói.

Chủ nhà nghe thấy vậy thì giật mí mắt, người này là Thần Tài tìm tới cửa sao? Ông ta có thể gặp được miếng bánh từ trên trời rơi xuống!

"Cậu nghiêm túc?" Chủ nhà cẩn thận xác định, thậm chí cấu mình một cái để xác định chuyện này không phải mơ.

"Đương nhiên đây là chuyện thật, ông giờ rảnh thì chúng ta đi luôn, tôi không muốn mất thời gian." Hàn Phong nói.

Chủ nhà như rơi vào cõi mơ, ông không phải không tin, mà không thể tin nổi, trên đời này làm gì có chuyện tốt như thế.

"Để đề phòng cậu chơi tôi, cậu chuyển khoản trước đi." Chủ nhà nói xong lấy điện thoại ra, nếu Hàn Phong chuyển khoản, ông dọn đi trong một ngày luôn.

Một trăm hai mươi triệu tới tay làm gì có chuyện không mua được nhà mới? Giờ lại có thể lấy trước mười triệu.

“Không thành vấn đề.” Hàn Phong lấy di động ra, chuyển khoản trực tiếp, hơn nữa không làm ăn bố náo, chuyển cho đối phương mười triệu.

Có thông báo mười triệu chuyển tới, chủ nhà sợ ngây người, lúc này mới xác định đối phương không mói giỡn với mình.

"Cậu... từ từ, tôi thay quần áo ra ngay giờ đây." Chủ phòng kích động.

Hàn Phong nở nụ cười, có câu nói tiền không phải tất cả, nhưng trong mắt gã, không có chuyện gì không dùng tiền giải quyết được, chỉ cần có tiền, là có thể làm đủ chuyện.

Một lúc sau, chủ nhà đi ra, vừa thay quầnáo, vừa mang cả con dấu theo.

Thời điểm Mễ Phỉ Nhi và Dương Mạnh tan làm về nhà thì phát hiện có hàng xóm chuyển nhà, Mễ Phỉ Nhi cực kì tò mò với chuyện nhà bên cạnh đột ngột rời đi như vậy.

Cô thỉnh thoảng gặp qua nhà hàng xóm này ở thang máy, một đôi vợ chồng trung niên, còn có đứa con mười mấy tuổi, lúc trước không nghe thấy phong phong gì là họ chuyển đi, sao đột ngột chuyển nhà vậy nhỉ?

"Chị Phỉ Nhi, bọn họ muốn chuyển đi à?"

Dương Manh thắc mắc.

Mễ Phỉ Nhi tới gần nhà hàng xóm, hai vợ chồng cực kì vui vẻ, nụ cười đến tận

mang tai.

Sau khi Mễ Phỉ Nhi lại đó, tất cả nhân viên vận chuyển tập trung trên người Mễ Phỉ Nhi.

Chân dài, dáng chuẩn, người đẹp như này rất hiếm.

"Anh Trường, nhà anh muốn chuyển nhà sao?" Mễ Phỉ Nhi hỏi chủ nhà.

Người được gọi là anh Trương nhìn thấy Mễ Phỉ Nhi thì cười nói: "Đúng vậy, tôi bán nhà cho người ta rồi."

"Bản? Sao đột ngột như thế, sao anh lại bán." Mễ Phỉ Nhi tò mò hỏi.

"Tôi cũng không nghĩ tới đời này có cơ hội chuyển nhà, chẳng qua vận may tới đột ngột ai có thể ngờ được, hôm nay có người gọi cửa ra giá cực cao để mua nhà tôi." Anh Trương nói.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.