Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1700 chữ

Tới tận của để mua nhà, hơn nữa còn ra giá cao, kì lạ thật.

"Bản được giá cao mới chuyển nhà sao, anh tìm được nhà mới chưa?" Mễ Phỉ Nhi nói.

"Tìm được nhà mới hay không không quan trọng, quan trọng là chúng tôi dọn ra trong hai ngày có thể được thêm hai mươi triệu, tôi vì hai mươi triệu đó." Anh Trương cảm thấy chuyện này cuộc đời đẹp như hoa, mơ cũng không dám mơ tới chuyện khoa trương như thế.

Mễ Phỉ Nhi kinh ngạc, dạng người nào ra tay hào phóng như thế, hơn nữa còn cho thêm hai mươi triệu, vậy căn nhà này có giá càng cao hơn.

Mễ Phỉ Nhi không hỏi chuyện riêng tư này, nhưng cô biết, vị hàng xóm mới này trăm phần trăm là người giàu.

Nhưng kẻ giàu như thế sao không sống ở nơi xa hoa hào nhoáng, tới chỗ này làm gì?

Mễ Phỉ Nhi vẫn nghĩ tới chuyện này khi về phòng của mình, Dương Mạnh cũng tỏ vẻ không hiểu, trong suy nghĩ của cô, dù người giàu tới đâu cũng không mua nhà ở nơi này với giá cao như thế, dù sao ởThiên Vân có rất nhiều nơi xa hoa hơn.

“Chị Phỉ Nhi, chị nghĩ xem người hàng xóm mới này có mục đích gì không?" Dương Mạnh hỏi.

"Mục đích gì?" Mễ Phỉ Nhi hỏi ngược lại.

“Ví như......” Dương Manh do dự một lát, nói: “Người này cố tình muốn làm hàng xóm của ai đó."

Vừa nói dứt câu, Dương Mạnh nhảy dựng lên, kinh ngạc nhìn Mễ Phỉ Nhi, nói: "Chị

Phỉ Nhi, người này chắc chắn là người theo đuổi chị đó, cho nên mới cố ý mua phòng bên cạnh đó?"

Có rất nhiều người theo đuổi Mễ Phỉ Nhi, cũng không ít người làm ra hành động khoa trương, nhưng người có tiền như này Mễ Phỉ Nhi chưa từng gặp qua, bằng không sao cô có thể độc thân tới bây giờ?

Nhưng chuyện này cũng không phải có khả năng, không chừng người này cố ý thể hiện sự giàu có của mình thì sao?

"Chị Phỉ Nhi, dạo gần đây chẳng phải chị nhận hoa của người lạ sao, em nghĩ nhất định là người này." Dương Mạnh nói.

Mễ Phỉ Nhi không kìm được nở nụ cười đối phương khẳng định không có ý với Dương Manh, dù sao khi cô cùng Dương Manh đứng chung một chỗ, đương nhiên cô nổi bật hơn.

"Chị Phỉ Nhi, chị hạnh phúc thật đó, có người theo đuổi có tiền như vậy, em không có ai thích đây này." Dương Mạnh tỏ vẻ đáng thương.

Tuy không biết đối phương có mục đích gì, nhưng Mễ Phỉ Nhi đã tự cho đối phương theo đuổi mình, cho nên cô giờ như người đi trên mây.

Cô cực kì độc lập, không thích quỳ gối trước tiền bạc, nhưng nguyên nhân chủ yếu trong đó là đối phương không ưu tú, không có đủ tiền, mà vị hàng xóm bí ẩn hiện giờ có thể tiêu số tiền lớn để mua căn hộ bên cạnh, còn cho người ta hai mươi triệu phí chuyển nhà, đối phương có tài lực mà người bình thường không thể có, sao Mễ Phỉ Nhi không lung lay cho được?

Nếu có cơ hội gả vào hào môn, ai lại muốn bươn trải ngoài xã hội?

"Sau này em nhất định gặp được người yêu em điên cuồng, chẳng qua em chưa có duyên gặp người đó thôi." Mễ Phỉ Nhi cười nói, giờ cô đã gấp không chờ nổi muốn xem đối phương là người như nào, người có tiền như thế nếu đẹp trai một chút, đó chính là bạch mã hoàng tử rồi.

"Chắc vậy." Dương Mang cúi đầu, từ trước tới giờ cô vẫn hiểu rõ bản thân, có thể gả cho một người đàn ông yêu mình là chuyện cực kì tốt, nhưng cô chưa bao giờ hy vọng xa vời đối phương là người có tiền.

Chạng vạng tối, Hàn Tam Thiên về tới nhà cũng phát hiện hàng xóm chuyển đi, chẳng qua anh không nhiều chuyện đi hỏi người ta, với anh, nơi này không phải nơi

thường xuyên, hàng xóm là ai cũng không quan trọng.

Thích Y Vân trong bếp nấu nướng, cả nhà tràn ngập mùi hương của thức ăn, Hàn Tam Thiên cực kì bội phục tay nghề làm bếp của cô, mặc dù bản thân anh nấu ăn cũng rất khá, nhưng nếu so sánh với Thích Y Vân thì cũng có sự chênh lệch nhất định.

Từ mặt nào đó mà nói, Hàn Tam Thiên và Thích Y Vân cùng một loại người, bọn họ là con nhà hào môn, nhưng cực kì giỏi việc sinh hoạt bình thường, vốn là chuyện người hầu nên làm, bọn họ lại cực kì để tâm, thậm chí giá cực rõ giá cả mắm muối thịt thừa.

"Cô biết chuyện hàng xóm chuyển đi không?" Hàn Tam Thiên đứng của bếp hỏi Thích Y Vân.

"Tôi nghe thấy họ ồn ào cả ngày, nhưng tôi không có ra ngoài xem." Thích Y Vân nói, từ lúc tới nơi này, cô luôn ở trong nhà, không muốn ra khỏi cửa, bởi vì trong này có hương vị của Hàn Tam Thiên, có thể khiến cô có cảm giác mình tiếp xúc với Hàn Tam Thiên, hơn nữa Thích Y Vân hiện giờ không có việc gì để làm, dù ra ngoài cô cũng không biết mình có thể làm

"Cô không sợ ở nhà mốc meo lên sao? Không có việc gì vẫn phải ra ngoài một chút, dạo này Tô Nghênh Hạ và Thẩm Linh Dao không hẹn cô sao?" Hàn Tam Thiên hỏi.

"Hai người họ bận tối mày tối mặt, làm gì có thời gian đi dạo phố." Thích Y Vân nói.

"Việc công ty rất bận sao?" Hàn Tam Thiên tò mò hỏi.

"Nếu anh có ý định dò hỏi chuyện Tô Nghênh Hạ, tôi không có gì để nói, bởi vì tôi không biết gì cả." Thích Y Vân bìnhtĩnh nói.

Tô Nghênh Hạ cười ngượng, đúng là không nên hỏi Thích Y Vân tin tức của Tô Nghênh Hạ, thậm chí cô còn không nghĩ tới việc đề cập tới chuyện của Tô Nghênh Hạ nữa.

“Khi nào có thể ăn cơm?” Hàn Tam Thiên lái sang chuyện khác."Nếu anh đói thì ăn trước đi, tôi làm thêm mấy món nữa." Thích Y Vân nói, ở một số phương diện rất nhỏ, cô chăm sóc Hàn Tam Thiên cực kì cẩn thận, hơn nữa đều đặt cảm nhận của Hàn Tam Thiên lên trên.

"Vậy kì lắm, tôi đi tắm trước vậy." Hàn Tam Thiên nói xong rồi quay người tới phòng tắm.

Tắm rửa là chuyện bình thường, nhưng khi Hàn Tam Thiên đi vào phòng tắm lại thấy quần áo của Thích Y Vân thì có chút xao động.

Tuy anh đã kết hôn, nhưng toàn bộ Thiên Vân đều biết anh cùng Tô Nghênh Hạ không xảy ra quan hệ gì, có thể hiểu vì sao loại quần áo này đánh sâu vào thị giác người khác.

Hàn Tam Thiên nuốt nước miếng, tránh không nhìn những mảnh quần áo đó.

"Cô ấy cố ý à?" Hàn Tam Thiên lẩm bẩm.

Thích Y Vân đang ở trong bếp, không tập trung nổi, hơn nữa thường nhìn lén phòng tắm, dường như có tâm sự gì đó.

Sau khi Hàn Tam Thiên tắm xong, hai người ngồi bắt đầu ăn cơm, Thích Y Vân cúi đầu, Hàn Tam Thiên cũng không nói gì, không khí khá xấu hổ.

Lúc này có tiếng gõ cửa bên ngoài phá vỡ không khí nặng nề đó, Hàn Tam Thiên đi tới mở cửa, một gương mặt xa lạ xuấthiện

Hàn Phong ngạc nhiên khi nhìn thấy Hàn Tam Thiên, gã chỉ biết Thích Y Vân ở đây, nhưng không ngờ lại có một người đàn ông mở cửa.

Chẳng lẽ Thích Y Vân ở chung với gã này sao? Không phải bị gã này cuỗm rồi chứ!

"Cậu tìm ai?" Hàn Tam Thiên hỏi.

"Tôi là hàng xóm mới chuyển tới." Hàn Phong nói.

"Bọn họ mới chuyển đi, cậu đã dọn vào luôn sao?" Hàn Tam Thiên tò mò hỏi nhưng anh còn tò mò hơn về thái độ địch ý của Hàn Phong, anh không biết người này, cho nên Hàn Tam Thiên không thể hiểu vì sao đối phương lại có thái độ đóvới mình.

"Cũng không phải, hôm nay tôi tới chào hỏi hàng xóm mới thôi." Hàn Phong nói.

"Cậu ăn cơm chưa? Tiện thì ăn với nhà tôi một bữa?" Hàn Tam Thiên mời.

Hàn Phong muốn biết gã này cùng Hàn Tam Thiên có quan hệ gì nên không từ chối.

Khi Hàn Phong vào nhà Hàn Tam Thiên phát hiện một sự kiện kì quái khi người này và Thích Y Vân gặp nhau.

Vị hàng xóm mới này chằm chằm nhìn cô với ánh mắt nóng rực, còn Thích Y Vân thì ngạc nhiên, chắc chắn hai người đã biết nhau. Mà vị hàng xóm này chắc chắn có mục đích không đơn giản.

“Là anh!” Thích Y Vân nói.

“Y Vân, không ngờ em cũng ở nơi này, tôi mới mua gian phòng bên cạnh, từ hôm nay trở đi chúng ta là hàng xóm rồi." Hàn Phong kinh hỉ nói.

Thích Y Vân cau mày, kĩ thuật diễn xuất của Hàn Phong dở tệ, chi nên chuyện nàykhông đơn giản trùng hợp như vậy.

"Xem ra hai người quen nhau, đã thế hai người nói chuyện đi. Tôi đi bộ một vòng, đúng rồi, tôi cùng cô ấy là bạn thôi, cậu đừng hiểu nhầm." Hàn Tam Thiên cười nói với Hàn Phong.

Anh không biết Hàn Phong là ai, nhưng Hàn Tam Thiên khá vui vì người này xuất hiện, nếu anh ta theo đuổi được Thích Y Vân, anh cũng bớt chuyện rắc rối.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.