Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1798 chữ

Giải đấu có thưởng chỉ cần là kẻ mạnh là có thể lên đài. Không ngờ Đạo Thập Nhị vậy mà lại thua, rõ ràng đối phương là kẻ mạnh ngay cả anh ta cũng không phải là đối thủ, điều này Hàn Tam Thiên không cần hỏi cũng có thể đoán được.

Sức mạnh của Đạo Thập Nhị với người bình thường mà nói đã vô cùng lợi hại, đối phương có thể tìm được người lợi hại hơn Đao Thập Nhị, xem ra bối cảnh cũng không đơn giản.

"Đi, đến sàn đấm bốc Thanh Long xem thử." Hàn Tam Thiên nói. Hôm nay anh tới sàn đấm bốc, vốn là định đọ sức một trận với Đạo Thập Nhị, nghiệm chứng lại sức mạnh của mình. Bây giờ đã có đối thủ tốt hơn, không cần xem Đao Thập Nhị như bia thịt nữa.

"Anh Tam Thiên, thực lực của đối phương cực kỳ mạnh, cho dù chúng ta đi cũng không có tác dụng gì." Đạo Thập Nhị nói.

Hàn Tam Thiên cười nhạt một tiếng, nói: "Không thử sao biết kết quả chứ."

Trong lòng Đạo Thập Nhị chùng xuống, lầm tưởng Hàn Tam Thiên muốn anh ta đi lấy lại mặt mũi, chỉ có thể kiên trì nói: "Anh Tam Thiên, tôi sẽ cố hết sức."

Hàn Tam Thiên cười cười không nói gì. Anh tìm cơ hội để thí nghiệm bản thân, cơ hội này sao lại rơi lên đầu Đao Thập Nhị

Ba người đến sàn đấm bốc Thanh Long. Bố cục ở chỗ này không khác sàn đám bốc của Đạo Thập Nhị cho lắm, đều là tầng ngầm to lớn, khán đài xây xung quanh, chính giữa có một sàn đấu. Giờ phút này hai tay đấm đang đánh nhau khí thế ngất trời, khán giả trên khán đài xung quanh cũng hưởng ứng cực kỳ kịch liệt, làm nổi bật bầu không khí cực kỳ náo nhiệt.

Nhìn ngoài mặt, hai sàn đấm bốc gần như không khác gì nhau, nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện, trên khán đài có rất nhiều cô 18:38 2057

A Trang 13

Chương 481: Sàn đấm bốc Thanh Long F4 99% | 18:38 nàng trẻ tuổi ăn mặc hở hang, bọn họ khơi dậy hormone của những nam khán giả, hơn nữa còn có không ít giao dịch bẩn tồn tại. Đây cũng là một nhân tố quan trọng mà sàn đấm bốc Thanh Long có thể cướp khách.

Lúc này, trong một khán đài riêng tư, một người đàn ông trung niên bụng phệ, đầu cạo trọc, sợi dây chuyền vàng thô to trên cổ phát ra ánh sáng rực rỡ. Bên cạnh ông ta là một người đàn ông cao to cơ bắp vô cùng căng đầy đang đứng.

Người đàn ông trung niên tên là Chu Dương Phúc, ông chủ của sàn đấm bốc Thanh Long. Còn người đàn ông đầy cơ bắp bên cạnh ông ta tên là Thiện Kình, tay đấm mạnh nhất sàn đấm bốc Thanh Long.

"Xem đấm bốc còn có thể chơi gái, đó mới là theo đuổi của đàn ông đích thực. Chỗ của Đạo Thập Nhị đáng lẽ nên sụp đổ từ lâu, chỉ xem đấm bốc có ý nghĩa gì chứ?" Chu Dương Phúc cười khinh thường. Ông ta chỉ dùng thời gian chưa đến nửa tháng đã cướp được tất cả khách của sàn đấm bốc của Đạo Thập Nhị, đó là chuyện ông ta vô cùng tự hào.

Lúc này, một thuộc hạ tiến vào khán đài riêng tư, nói với Chu Dương Phúc: "Ông chủ, Đao Thập Nhị tới rồi."

Nghe thấy câu này, sau khi Chu Dương Phúc xuất hiện vẻ kinh ngạc thì nở nụ cười, nói: "Cuối cùng anh ta cũng không nhịn được nữa. Đến thì tốt, đến thì tốt. Nếu anh ta không tới, tôi còn không có lý do gì đi dạy dỗ anh ta đây."

Dứt lời, Chu Dương Phúc nhìn Thiện Kình bên cạnh mình, nói: "Đến lượt anh ra tay rồi. Có thể chứng tỏ bản thân hay không, đêm nay chính là cơ hội tốt nhất."

Thiện Kính cười kiêu ngạo, nói: "Bắt đầu từ tối nay, thành phố Thiên Vân sẽ không

còn danh hiệu của Đạo Thập Nhị nữa. Tôi sẽ để anh ta chết dưới nắm đấm của mình."

Đối với câu này, Chu Dương Phúc cực kỳ hài lòng. Ông ta không sợ xảy ra án mạng

chỗ của mình, nếu muốn nâng lên một kẻ mạnh cả thành phố Thiên Vân biết, nhất định phải giẫm lên đầu kẻ mạnh khác. Mà Đạo Thập Nhị, chính là đá kê chân của Thiên Kình.

"Đợi sau khi trận đấu này kết thúc, chiếu ánh sáng vào người Đao Thập Nhị, tôi có lời muốn nói với anh ta." Chu Dương Phúc nói với thuộc hạ

Thuộc hạ gật đầu, nói: "Ông chủ, tôi đi sắp xếp ngay."

Trên khán đài, vẻ mặt Đao Thập Nhị vô cùng phức tạp. Vẻ rầm rộ này đáng lẽ nên xảy ra trong sàn đấm bốc của anh ta, nhưng bây giờ lại chỉ có thể chứng kiến trong sàn đấm bốc Thanh Long. Anh ta sẽ không oán trách điều gì khác, chỉ bán trách bản thân không mạnh như Thiện Kinh nên mới dẫn đến kết cục như vậy.

"Nhìn ra sự khác biệt không?" Hàn Tam Thiên nói với Đao Thập Nhị.

Đạo Thập Nhị cũng phát hiện sự tồn tại của những người phụ nữ kia. Đó là một nhân tố lớn thu hút khán giả nam. Nhưng nếu muốn anh ta làm như vậy, anh ta lại không chấp nhận được.

"Anh Tam Thiên, chỗ này ô uế quá." Đạo Thập Nhị nói.

Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ lắc đầu. Anh không đào sâu thân phận trước kia của Đạo Thập Nhị, nhưng hoàn cảnh đánh nhau tự do như giới KOF đáng ra nên như thế. Phụ nữ và sức mạnh không phải đều là thứ đàn ông theo đuổi ư, anh ta vậy mà không chấp nhận được.

"Muốn kiếm tiền, phải thỏa mãn nhu cầu của khách." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Sau khi cuộc tranh tài chấm dứt, đột nhiên ánh đèn chói mắt chiếu vào người Đao Thập Nhị. Vào lúc tất cả khán giả, kể cả Đao Thập Nhị không hiểu chuyện gì đang xảy ra, một giọng nói truyền đến từ trong loa phát thanh,

"Sàn đấm bốc Thanh Long rất hoan nghênh ngài Đạo Thập Nhị đích thân tới đây, mọi người mau vỗ tay."

Cái tên Đao Thập Nhị đối với người quen thuộc sàn đấm bốc KOF mà nói, gần như không ai không biết. Bởi vì anh ta từng là quyền vương KOF của thành phố Thiên Vân, có được kỷ lục thắng liên tiếp đáng sợ. Mà khán giả ở đây đa phần đều là khách quen của sàn đấm bốc KOF nên bống chốc đều tập trung ánh mắt vào Đao Thập Nhị.

Lúc này, giọng nói của Chu Dương Phúc lại truyền đến từ loa phát thanh: "Ông chủ Đao, hôm nay anh đại giá quang lâm, không phải là tới để xem náo nhiệt chứ? Nếu anh muốn tham gia giải đấu có thưởng, tôi có thể cho anh lên trước, để giải đấu có thưởng bắt đầu sớm, xem như để đông đảo khán giả được xem náo nhiệt, thế nào?"

Câu này vừa dứt, tất cả khán giả cũng bắt đầu ồn ào. Gọi tên Đao Thập Nhị, muốn anh lên đài, rõ ràng là Chu Dương Phúc cố ý muốn không trâu bắt chó đi cày.

Thấy Đạo Thập Nhị thờ ơ, Chu Dương Phúc tiếp tục nói: "Ông chủ Đao, trước kia anh là quyền vương của KOF, có được kỷ lục chiến thắng liên tiếp cao nhất, bây giờ không phải sợ rồi chứ?".

"Cũng đúng, có lẽ anh hiểu rất rõ thực lực của Thiện Kình, nếu anh không có lá gan lên đài, tôi cũng hiểu được. Nhưng anh nhất định phải cút ra khỏi sàn đấm bốc Thanh Long ngay, hơn nữa còn phải thề trước mặt mọi người, từ nay về sau, tuyệt đối không tiến vào giới KOF tự do tranh đấu nữa, thế nào?"

Trong khán đài riêng tư, sau khi nói xong những lời này, trên mặt Chu Dương Phúc tràn đầy tươi cười đắc ý, cảm giác có thể giẫm quyền vương KOF tiền nhiệm dưới chân chà đạp quá sung sướng.

"Ông không sợ anh ta chạy thật hả?" Thiện Kình hỏi Chu Dương Phúc.

Chu Dương Phúc lắc đầu, nói: "Nếu như anh ta thật sự chịu làm con rùa đen rúc đầu, tôi không còn lời nào để nói. Nhưng nếu anh ta là đàn ông, nhất định phải chính diện nghênh chiến. Chạy trốn trước mặt nhiều người như vậy, tên của Đạo Thập Nhị ở thành phố Thiên Vân sẽ thối hoắc."

Thiện Kình mỉm cười, nói: "Cũng chưa chắc. Biết rõ không đánh lại tôi, anh ta không lên đài để mất mặt cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Làm con rùa đen rúc đầu, dù sao cũng tốt hơn bị tôi đánh chết."

"Nếu như là anh, anh chọn mất mặt, hay là chọn bỏ mạng?" Chu Dương Phúc hỏi.

Thiện Kính cười khẩy, nói: "Chỉ là một thành phố Thiên Vân, người có thể khiến tôi mất mặt bỏ mạng, có tồn tại không?"

"Ha ha ha ha ha." Chu Dương Phúc vui vẻ cười phá lên, nói: "Tôi thích dáng vẻ ngạo mạn của anh, có thể diệt thần Phật, không tệ không tệ."

Thiện Kình không dám nói có thể diệt thần Phật, nhưng những người này ở thành phố Thiên Vân, thật sự gã không đặt vào mắt.

"Đạo Thập Nhị, lên đi. Anh chính là quyền vương KOF, đừng sợ."

"Anh đừng làm con rùa đen rúc đầu đó. Nhiều người đang nhìn như vậy, anh có còn cần mặt mũi hay không?"

"Dứt khoát đừng tên là Đạo Thập Nhị nữa, tên Đao Rùa Đen đi."

Càng ngày càng nhiều người ồn ào, sắc mặt Đạo Thập Nhị cũng ngày càng trầm xuống.

Đến mức này rồi, nếu Đao Thập Nhị thật sự lùi bước, mặt mũi của anh ta sẽ mất hết.

Vừa bước ra một bước, đột nhiên Đao Thập Nhị cảm giác một bàn tay ngắn mình lại.

"Anh Tam Thiên, mặt mũi với tôi mà nói cũng không quan trọng. Nhưng thân là một người đàn ông, muốn tôi chịu sự nhục nhã này, tuyệt đối không được." Đao Thập Nhị trầm giọng nói.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.