Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1176 chữ

"Nhìn cho kỹ đi, trận đấu này, tôi đánh." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Ánh mắt hai người Đao Thập Nhị và Chu Bạch đồng thời động lại, hoàn toàn không ngờ rằng Hàn Tam Thiên sẽ nói như vậy.

"Không được." Đạo Thập Nhị quyết đoán từ chối: "Tên Thiện Kinh này ra tay nhất định sẽ không nhẹ."

"Đương nhiên sẽ không nhẹ. Nếu anh không đánh lại anh ta, kết cục chỉ có một, đó là chết trên sàn đấu." Hàn Tam Thiên nói.

Đạo Thập Nhị nghi hoặc nhìn Hàn Tam Thiên. Nếu anh đã biết có hậu quả nghiêm trọng như vậy, tại sao còn muốn lên đài thay mình chứ?

"Anh Tam Thiên, anh đã biết..."

"Anh nghĩ rằng tôi sẽ thua anh ta hả?" Hàn Tam Thiên cắt ngang lời Đao Thập Nhi.

Đao Thập Nhị hơi khó xử. Trong mắt anh ta, Hàn Tam Thiên lên sàn đấu còn chẳng bằng anh ta tự đi, kết cục thua hoàn toàn không cần suy nghi. Nhưng dẫu sao Hàn Tam Thiên cũng là cấp trên của anh ta, nói vậy với cấp trên hình như không ổn.

"Nhìn cho thật kỹ, hôm nay tôi dạy anh đánh nhau." Dứt lời, Hàn Tam Thiên đi về phía sàn đấu.

"Anh, anh Tam Thiên định làm gì vậy?" Chu Bạch thấy Hàn Tam Thiên đã đi, hỏi Đạo Thập Nhị.

Đạo Thập Nhị lắc đầu. Anh ta cũng không hiếu rốt cuộc Hàn Tam Thiên muốn làm gì. Dựa vào địa vị của anh, hoàn toàn không cần phải xả thân dính vào nguy hiểm. Sàn đấm bốc KOF có hay không với anh mà nói không hề ảnh hưởng, nhưng tại sao anh muốn xuất chiến thay mình chứ?

Có phải anh Tam Thiên nắm chắc thắng được Thiện Kình không?" Chu Bạch suy đoán nói.

Đạo Thập Nhị không chút do dự phủ nhận khả năng này, nói: "Anh và anh Tam Thiên chỉ mới giao thủ vào mấy tháng trước mà thôi. Cho dù anh ấy có tiến bộ cũng không thể nào tiến bộ đáng sợ như vậy. Anh đã thấy Thiện Kình ra tay, thực lực của anh ta, anh Tam Thiên không thể địch nổi."

Lúc này, Hàn Tam Thiên đã bước lên sàn đầu, mọi người chỉ cảm thấy khó hiểu về sự xuất hiện của anh.

Người Chu Dương Phúc tuyên chiến là Đạo Thập Nhị, anh lên đài làm gì?

"Tên này làm gì vậy, đừng nói anh ta muốn khiêu chiến Thiện Kình đấy?"

"Đóng hài hả, cải cơ thể èo uột của anh ta còn dám một chọi một với Thiên Kình?"

"Theo tôi thấy, đây là Đạo Thập Nhị không dám lên đài nên mới phải một con tốt thí lên chịu chết."

Đám quần chúng nhao nhao suy đoáncũng có người khinh thường cười nhạo Hàn Tam Thiên.

"Nhãi ranh, mau cút xuống đi, mày còn chẳng đủ để một tay Thiện Kình đánh."

"Coi trời bằng vung! Mày có tư cách gì giao thủ với Thiên Kình, có lại lịch gì? Bọn tạo là người xem KOF đánh nhau tự do, không ai biết mày là ai."

"Cút xuống đi, đừng để mất mặt còn mất mạng."

Đối diện với mấy lời trào phúng này, Hàn Tam Thiên đứng trên sàn đấu, không hành động gì.

Trong khán đài riêng tư, Chu Dương Phúc cười nhạo nói: "Xem ra bị anh đoán trúng thật rồi. Đao Thập Nhị muốn làm con rùa đen rúc đầu, lại phải một con tốt thí ra."

Thiện Kính cười lạnh, đứng dậy.

"Anh làm gì thế? Nhân vật nhỏ này không xứng để anh ra mặt, tôi tùy tiện gọi một người giải quyết là được." Chu Dương Phúc nói.

"Giết thằng nhãi này, ép Đao Thập Nhị ra tay. Không đánh với anh ta một trận, làm

sao tôi thể hiện mình được?" Dứt lời, Thiện Kình đã rời khỏi khán đài riêng tư.

Chu Dương Phúc bất đắc dĩ lắc đầu. Tuy rằng Thiện Kình là thuộc hạ của ông ta, nhưng nhiều khi quyết định của tên này, cả Chu Dương Phúc cũng không thay đổi được. Điều này thỉnh thoảng sẽ khiến Chu Dương Phúc bất mãn, nhưng dựa vào thân thủ mạnh mẽ của Thiện Kình, ông ta cũng chỉ có thể bỏ qua. Dù sao hiện tại sàn đấm bốc Thanh Long cũng do gã chống đỡ, ông ta không thể trở mặt với Thiện Kình.

"Thằng nhóc đáng thương, mong rằng mày chết thoải mái, đừng chịu nhiều tra tấn. Nếu không, kiếp sau cả gan làm người cũng không có." Chu Dương Phúc cảm thán lắc đầu. Trong mắt ông ta, Hàn Tam Thiên chắc chắn sẽ chết, hơn nữa nhất định sẽ bị Thiện Kình tra tấn một trận ra trò.

Lúc Thiện Kình xuất hiện, tiếng cười nhạo từ khán đài xung quanh lập tức biến thành hoan hô nhiệt liệt.

Thiện Kình xuất hiện tổng cộng ba lần ở sàn đấm bốc Thanh Long, mà ba lần đều KO đối thủ. Mặc dù không đến mức lấy mạng của đối phương, nhưng bên phíasàn đấm bốc cố ý tung tin, người giao thủ với Thiện Kình hoặc là biến thành người thực vật, hoặc là chỉ có thể nằm trên giường bệnh của đời.

Sàn đấm bốc Thanh Long đắp nặn hình tượng của Thiên Kình vô cùng thành công. Trong mắt khán giả, gã giống như một cỗ máy giết người, chỉ cần ra tay nhất định có thể thể hiện ra bạo lực chân chinh. Vì vậy mỗi khán giả ở đây đều rất mong có thể chứng kiến Thiện Kình ra tay.

Từ điểm này, Chu Dương Phúc vô cùng thông minh. Từ trước đến nay sẽ không sắp xếp trước buổi diễn của Thiên Kình, tránh khỏi tình huống lúc Thiện Kình xuất hiện thì kín người hết chỗ, mà Thiện Kinh không ra sân thì sân khấu vắng vẻ. Muốn xem trận đấu của Thiên Kình thì không thể bỏ qua trận nào. Nói từ hiệu quả và lợi ích, Chu Dương Phúc đã khai thác giá trị lợi dụng của Thiện Kình một cách triệt để nhất.

"Thiện Kình, đánh chết nó."

"Để chúng tôi mở mang tầm mắt cái gì là bạo lực thực sự."

"Thằng nhóc này hoàn toàn không có tư cách đánh với anh. Một quyền chấm dứt tính mạng của nó, khiến nó trả giá đắt vì sự ngạo mạn của mình đi."

Sự nhiệt tình của khán giả ở hiện trường tăng vọt, đều hi vọng Thiện Kình có thể giết chết Hàn Tam Thiên luôn. Dù sao bị thương và chết người mang đến kích thích rất khác biệt. Bọn họ đã thấy quá nhiều người bị thương, tất nhiên đều muốn tìm kiếm hình ảnh kích thích hơn.

Thiện Kình bước lên sàn đấu, vẻ mặt khinh thường cười, nói: "Mày muốn chết thế nào?"

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.