Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1541 chữ

Trang Đường đến đồng thời cũng có ý nghĩ nhà họ Nam Cung đương nhiên sẽ tổn thất một phần gia sản, nhưng nếu như có thể khiến Trang Đường đưa một người của họ Nam Cung đi, vậy thì số tiền kia, Nam Cung Bác Lăng sẽ có cơ hội kiếm về, thậm chí có thể khiến cho địa vị gia tộc Nam Cung có càng cao hơn nữa.

Nam Cung Bác Lăng mặc dù cực kỳ coi trọng Nam Cung yến nhưng mà ông ta lại cảm thấy người có thể thay ông ta hoàn thành tâm nguyện lại chính Hàn Tam Thiên, bởi vì dựa vào biểu hiện thực lực của Hàn Tam Thiên tuyệt đối là kẻ mạnh nhất trong gia tộc họ Nam Cung, có lẽ cũng chỉ có cậu ta mới có thể khiến Trang Đường rửa mắt nhìn.

“Không nghĩ tới tôi lại phải dựa vào cháu của bà, năm đó ép buộc bà ra khỏi nhà họ Nam Cung, bà chắc cực kỳ hận tôi đi, chỉ tiếc mỗi người đều có số mệnh của mình, mà số mệnh bà chính là như thế.” Nam Cung Bác Lăng thản nhiên.

Người giống như Nam Cung Thiên Thu rất nhiều người, dường như bọn họ đều là đồng dạng như vậy, có thể nói là từ gia tộc Nam Cung toán loạn đến khắp nơi trên thế giới, cũng vì có thể bước vào chỗ kia, bàn cờ này rất lớn, lớn đến mức ngay cả chính Nam Cung Bác Lăng cũng nhớ không rõ nhưng mà hiện tại ông ta lại nhớ thật kỹ hai cái tên Nam Cung Thiên Thu và Hàn Tam Thiên trong lòng mình.

Trong gian phòng của Nam Cung Yến, ngày mai chính là thời cơ để anh ta tranh thủ chiếm lấy vị trí chủ nhân, chỉ cần Trình Phong được Trang Đường mang đi, như vậy sẽ không có người nào có thể tạo thành uy hiếp đối với anh ta nữa, thế nhưng là anh ta lại không vui, ngược lại có hơi bận tâm.

Thực lực của Trình Phong cuối cùng có thể được Trang Đường để ý tới hay không vẫn là không biết, nếu như không thể vậy thì anh ta sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, thậm chí có khả năng sẽ bị Nam Cung Chuẩn cướp đi ưu thế, dù sao Nam Cung Chuẩn còn có một tên Hàn Tam Thiên, đây cũng nguyên nhân vì sao Nam Cung Bác Lăng không có trực tiếp giết chết Hàn Tam Thiên.

“Nếu như cậu thua, cậu có biết tôi sẽ gặp phải tình huống gì không?” Nam Cung Yến hỏi Trình Phong.

“Cho dù tôi thua, anh cũng không muốn Hàn Tam Thiên thành công đúng không.” Trình Phong hỏi, cậu ta biết rất rõ điều mà Nam Cung Yến lo lắng, sự uy hiếp của Nam Cung Chuẩn xuất phát từ Hàn Tam Thiên, cho nên Hàn Tam Thiên mới là nhân vật quan trọng.

“Nếu như hai người các anh đều không thành công, vậy thì Nam Cung Chuẩn sẽ không thể uy hiếp đến địa vị của tôi, nếu như cậu thua, tên đó lại thành công, tất nhiên tôi sẽ mất đi quyền kế thừa gia tộc, cậu nói xem hiện tại tôi phải làm gì?” Nam

“Nhưng anh không dám giết Hàn Tam Thiên.” Trình Phong thản nhiên.

Nam Cung Yến đột nhiên đứng dậy, cắn răng nghiến lợi nhìn Trình Phong: Đây chính là thái độ của cậu khi nói chuyện với tôi?”

“Bây giờ tên đó đang ở nhà giam dưới lòng đất, anh muốn giết tên đó sẽ dễ như trở bàn tay.” Trình Phong cũng không hề sợ hãi Nam Cung Yến, dã tâm của anh ta rất lớn, chỉ tiếc là lá gan lại quá nhỏ, dựa vào điểm này đủ để Trình Phong cực kỳ khinh thường.

“Kế hoạch của ông nội không cho phép bất kỳ kẻ nào làm hỏng, ông đã gửi gắm hy vọng cuối cùng lên Hàn Tam Thiên, nên không ai có thể gây tổn thương cho Hàn Tam Thiên vào lúc này, nếu như tôi giết Hàn Tam Thiên, anh cho rằng tôi sẽ có kết cục tốt?” Nam Cung Yến hoàn toàn cạn lời, anh ta muốn giết Hàn Tam Thiên, hận không thể róc da rác thịt Hàn Tam Thiên, nhưng vậy thì sao chứ? Anh ta không dám làm như vậy, bởi vì làm thế sẽ khiến Nam Cung Bác Lăng tức giận, mà kết quả khiến Nam Cung Bác Lăng tức giận kết quả thì anh ta không dám tưởng tượng.

Nam Cung Yến biết rõ Nam Cung Bác Lăng chờ đợi cơ hội này từ lâu, ngay tại lúc này dù là bất kỳ kẻ nào đi nữa thì Nam Cung Bác Lăng cũng không cho phép phá hỏng.

Hiện tại Nam Cung Bác Lăng thật sự là thiên vị anh ta, nhưng là loại thiên vị này so với chuyện lớn thì hoàn toàn không có

bất kỳ ý nghĩa gì.

“Còn có một cách khác, không cần giết anh ta nhưng có thể khiến anh ta không phát huy được tác dụng, nếu như kết quả của tôi và anh ta ngang nhau, vị trí của anh và Nam Cung Chuẩn sẽ bảo trì như hiện tại.” Trình Phong nói.

“Cách gì.” Nam Cung Yến hỏi.

“Anh ta là người bình thường, cần phải ăn cơm uống nước.” Trình Phong nói tiếp.

Ánh mắt của Nam Cung Yến cứng lại, hiểu rõ được ý Trình Phong muốn nói, nhưng mà nhà tù dưới lòng đất có camera, nếu như anh ta cố gắng đưa đồ ăn cho Hàn Tam Thiên, Nam Cung Bác Lăng đương nhiên sẽ nghi ngờ, chuyện này phải tìm con dê thế tội thì mới có thể

làm được.

Nam Cung Yến trực tiếp đến phòng của Nam Cung Lưu Ly, bởi vì anh ta biết rất nhiều chuyện bẩn thỉu của Nam Cung Lưu Ly, cho nên đã rất nhiều lần lợi dụng người phụ nữ này.

Thế nhưng sau khi gõ cửa mấy lần, trong phòng vẫn không hề có động tĩnh, Nam Cung Yến tức giận trực tiếp đạp cửa phòng ra.

Trong phòng không có một ai, điều này khiến Nam Cung Yến hận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Nam Cung Lưu Ly, con mẹ nó mày đúng là loại đê tiện, nhanh như vậy đã đưa đến tận của.” Nam Cung Yến tức giận không nhỏ, dựa theo sự hiểu biết của anh ta về Nam Cung Lưu Ly, nhất định người phụ nữ này đã đến phòng của Cung Thiên, cứ như vậy kế hoạch muốn lợi dụng Nam Cung Lưu Ly đều tan vỡ.

Cho abg mười cái lá gan đi nữa thì anh ta cũng không dám chạy đến phòng của Cung Thiên quấy rầy chuyện tốt được!

Ngay khi Nam Cung Yến chuẩn bị trở về phòng của mình thì đúng lúc đụng phải Nam Cung Chuẩn.

“Anh, anh đi đâu thế.” Nam Cung Yến hỏi.

“Vốn dĩ định đi nhà giam dưới đất để xem Hàn Tam Thiên, thế nhưng là không nghĩ đến ông nội lại tăng thêm người, ai cũng không cho phép đi vào, xem ra ông nội rất quan tâm đến sự an toàn của Hàn Tam Thiên.” Nam Cung Chuẩn vừa cười vừa nói, Nam Cung Yến có thể đoán ra nguyên nhân mà Nam Cung Bác Lăng giữ Hàn Tam Thiên lại, đương nhiên anh ta cũng có thể đoán được cho nên tâm tình của Nam Cung Chuẩn lúc này cực kỳ đắc

Nam Cung Yến cắn rằng, nếu thật sự là như vậy, kế hoạch của anh ta sẽ không thể thực hiện được, không ai có thể đi vào nhà giam dưới đất, không ai có thể tới gần Hàn Tam Thiên, vậy sao có thể hạ độc tên đó được?

“Nam Cung Yến, em nói xem tại sao ông nội muốn làm như vậy đâu? Sẽ không là ông nội cảm thấy chỉ có Hàn Tam Thiên mới có thể khiến Trang Đường để ý đi?" Khuôn mặt của Nam Cung Chuẩn đều là ý cười.

Nam Cung Yến lạnh lùng hừ một tiếng: “Loại phế vật như Hàn Tam Thiên sẽ không có cơ hội để ra sân, bởi vì Trình Phong đã đủ để cho Trang Đường để ý rồi.

“A.” Cả mặt của Nam Cung Chuẩn đầy thâm ý: “Anh ta là một tên phế vật, một quyền đã đấm chết một tên phế vật, mà ngay cả Trình Phong muốn đánh cũng không dám, thật sự mới đúng là cực phẩm phế vật đi.”

Nam Cung Yến hận đến nghiến răng, lời nói này của anh ta rõ ràng là nói móc

Trình Phong là một phế vật.

Nhưng mà điều anh ta nói là sự thật, cho nên Nam Cung Yến cũng tìm không thể phản bác Nam Cung Chuẩn.

“Cứ chờ mà xem, khi tôi có quyền thừa kế, tôi nhất định sẽ khiến anh cút ra khỏi họ Nam Cung.” Nam Cung Yến nói tiếp.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.