Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có biến

Tiểu thuyết gốc · 1026 chữ

1 tháng trước

Phong Thần ngồi trên ghế ngắm nhìn tấm hình Thi Thi, điện thoại reo lên, anh bắt máy:

- Thưa anh, bên Châu Mạch đã có động tĩnh – Thanh Nhãn gọi tới

Anh hơi kinh ngạc, từ khi Châu Bại chết, Châu Biên lên nắm giữ Châu Mạch nhưng lại im hơi lặng tiếng, giảm mức dộ tồn tại của bản thân xuống con số nhỏ nhất, bây giờ lại hành động rốt cuộc là có ý gì, anh nhẹ nhàng để tấm hình của cô xuống, tay để lên đầu gối đang bắt chéo, ngửa người ra ghế đôi hàng mi tâm hơi nheo lại

- Thế nào?

- Trong khoảng thời gian yên lặng hình như bọn hộ đã âm thầm chế tạo vũ khí, và cũng tập hợp được khá nhiều người, nếu em đoán không lầm bọn chúng đang dự định tiến công

- Được, họp. – Lời nói ngắn gọn nhưng cũng có một chút gấp rút

Anh gọi điện cho Hạo Thiên, bọn họ cùng tới Bạch Long họp bàn.

- Những người đang tập huấn để họ qua bên Mạc Huyết tập luyện tăng cường. – Phong Thần lên tiếng

- Đây là trận chiến lớn có lẽ chúng ta phải ra tay, Quân Duệ và Quân Quan của Giả Xúc giả chúng ta lần nữa. – Hạo Thiên lên tiếng. Quân Duệ và Quân Quan thường giả dạng Phong Thần và Hạo Thiên khi hai người bọn họ đi đánh trận một cách trực tiếp, bao nhiêu lần giả nếu không phải người quá thân thiết thì cũng sẽ khó nhận ra được, tất nhiên cả Thi Thi và Tiểu Lam cũng biết điều này nên bao năm quá họ phối hợp khá ăn ý

- Lần này phải diệt tận gốc.

Căn cứ của Bạch Long khu chính ở giữa được bao quanh bởi 4 hàng rào sắc có điện lớn, ở 4 góc có 4 khu ở phía đông là Đông Hổ, phía tây là Tây Báo, phía bắc là Bắc Tử và phía Nam là Nam Bàng, đặc biệt ở phía đông và phía tây trước cơ sở có rừng núi che phủ, đồi núi gập ghềnh khấp khủy, lại có nhiều góc khuất khó phát hiện, nên Phong Thần cho người ở hai khu này nhiều hơn còn ở phía nam và bắc thì không gian thoáng hơn có ít vị trí cho quân địch ẩn nấp, tiến công ở hai vị trí này cũng không thể nắm chắc phần thắng vì vậy ít người canh giữ ít hơn và phần còn lại cùng anh và Hạo Thiên tấn công trụ sở chính Châu Mạch, như vậy số quân tại địa bàng có ba phần tư còn theo anh và Hạo Thiên chỉ có một phần tư, nhưng so với số quân của Châu Mạch thì quân đi cùng Phong Thần và Hạo Thiên khá xấp xỉ với số quân đang canh giữ trụ sở Châu Mạch.

Đúng như anh dự đoán phía Châu Mạch gần như tổng tiến công, công kích phía bên trụ sở chính của Bạch Long anh, ngoài việc rất ít phòng thủ tại trụ sở chính thì hắn còn thuê thêm thủy quân tung tin gắt gao về việc tập đoàn Bạch thị có nguy cơ sụp đổ trong khi anh không có ở đó vì thế vấn đề này bên công ty Phong Thần giữ im lặng. Anh và Hạo Thiên ngồi trên hai chiếc trực thăng khác nhau một bên tấn công phía Bắc căn cứ của Châu Mạch, một bên tấn công phía Nam. Anh cho ném lựu đạn phá hư rất nhiều công trình của Châu Mạch, bên này Châu Biên đang tiến công nhưng không vào bên trong căn cứ được, trong lúc đang đánh kịch liệt thì Châu Biên nghe được tin Phong Thần tấn công vào căn cứ của hắn, hắn điên đến nói không nên lời, hắn chuẩn bị lâu như thế, cơ mà vẫn quên tính con đường này, hắn nhìn về phái cục diện lần này có vẻ như lần tấn công này của hắn cùng lắm chỉ có thể phá cửa chắn bên ngoài nhưng còn bên trong thì chưa chắc, cứ tiếp tục thế này quân hắn tiêu hao quá nhiều, không chỉ thế căn cứ của hắn sẽ bị Phong Thần đánh hư mất, thiệt hại hoàn toàn đổ dồn lên hắn, lúc đó không chỉ không trả thù được mà có khi xui xẻo hơn là chết trong tay Phong Thần, hắn suy nghĩ một hồi mở điện thoại gọi 1 cuộc:

- Tôi cần thêm người

- Ô! Châu Mạch lại đang hợp tác với tôi à – Một giọng đầy châm chọc vang lên

Hắn tức giận đành im lặng không nói gì

- Tôi đồng ý nhưng phải thêm một điều kiện nữa

- Nói

- Bắt buộc phải giết được Phong Thần – Giọng nói tràn đầy sự căm ghét

Châu Biên im lặng không nói, lập tức cúp điện thoại, hắn lên trực thăng cùng vài người thân cận nhanh chóng trở về lại căn cứ Châu Mạch.

Lúc này Phong Thần đang cho bom nổ xuống thì bộ đàm của anh rung lên, tiếng của Hạo Thiên:

- Bên cậu thế nào, bên tôi gần đến trung tâm của Châu Mạch rồi

- Ừ, bên tôi… - Anh chưa kịp trả lời thì trực thăng của anh rung chuyển mạnh, làm rớt bộ đàm rơi ra khỏi trực thăng, anh nhìn xuống thì thấy một đoàn người tiếp viện chạy tới cầm súng bắn về phía trực thăng của anh, đạn bay như mưa khiến trực thăng trên không lắc mạnh giữ dội, dù trực thăng của anh là loại tốt nhất nhưng với đạn bay thế này thì cũng có lúc nổ máy bay mà thôi, đây là điều mà anh không dự liệu được trước, rốt cuộc ở đâu ra nhiều quân tiếp viện đến thế rõ là mọi thứ đang tầm kiểu soát, đang suy nghĩ thì có tiếng của phi công vọng tới:

- Lão đại, nếu chúng ta không đáp trực thăng sẽ mất kiểm soát

Bạn đang đọc Chỉ Cần Bên Tôi sáng tác bởi CSYY01
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pphan115
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.