Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

TRẬN CHIẾN SINH TỬ

Tiểu thuyết gốc · 1010 chữ

CHƯƠNG 48: TRẬN CHIẾN SINH TỬ

Anh nhìn một vòng quanh, phía Tây Bắc có một khoảng đất trống anh cho người đáp xuống đó, anh vừa bước chân thì bọn lâu la mới nhanh chân chạy đến nổ súng về phía anh, anh nhảy xuống đất cho trực thăng bay lên trên một mình né đạn cúa chúng, vừa né vừa núp tránh anh vừa bắn bọn lâu la kia, tay cầm súng rất tốt bách phát bách trúng nhưng chúng quá đông mình anh bắn không hết, người trên trực thăng của anh vừa bắn vừa né đạn, thuộc hạ của anh nhìn anh đang dụ đám lâu la mà không thể giúp gì vì phải nghe lệnh anh, nên đám thuộc hạ nhanh tay bắn hạ, càng ngày càng đông mà bên anh lại ít, Hạo Thiên sau khi tiến đến phía trung tâm Châu Mạch lại không thấy Phong Thần theo đúng dự tính, mà lúc nãy bộ đàm lại mất tính hiệu, anh cảm thấy có điều gì đó không đúng cho trực thăng phía mình bay đến chỗ của Phong Thần, Hạo Thiên ngạc nhiên không khác gì Phong Thần, Hạo Thiên rút xuống đứng trên trực thăng bắn xuống đám lâu la, bắn được một lúc không thấy giảm bao nhiêu mà còn thấy Phong Thần đang dưới đất vừa bắn vừa núp bọn chúng, hình như anh cũng bị thương ở chân. Bọn họ lo bắn đám lâu la mà không chú ý phía xa có chiếc trực thăng từ xa chạy tới, viên đạn từ trong chiếc trực thăng đó bắn trúng vào đầu của phi công trong trực thăng Hạo Thiên làm trực thăng mất phương hướng lại bị ngừng điều khiến cộng thêm gió khá lớn nên đẩy trực thăng lệch sang hướng khác, Hạo Thiên thoáng chốc ngạc nhiên, chưa kịp trở thì trực thăng của anh đã rơi xuống phía rừng cây, mọi người trong trực thăng rơi ra khỏi, rơi từ trên cao xuống, người bị mắc cành cây này, người lại mắc vào cành cây khác, có người nằm bẹp dưới đất nên trông họ bị thương không nhẹ được một lúc thì họ gượng gạo đứng lên,cố gắng bước đi rời khỏi đó tiến tới chỗ Phong Thần nhanh nhất có thể.

Bên chỗ Phong Thần, chiếc trực thăng của anh đang bay trên không trợ giúp anh thì bị chiếc trực thăng kia ném lựu đạn nổ “Bùm” mảnh vỡ rơi xuống, khung hỗn độn càng trở nên kinh khủng hơn, cục diện hiện tại chỉ có một mình anh chống chọi với đám người này, thua là điều khó tránh khỏi nhưng mà dù chết cũng không thể trở thành con tinh của bọn chúng, anh bị thương ở tay chân tuy không nặng nhưng nhiều vết vì thế thành ra mất khá nhiều máu. Bắn một lúc thì súng anh hết đạn, túi đạn cũng không còn, đúng lúc bên phía kia ngừng bắn, Phong Thần có chút ngạc nhiên nhưng vẫn không tránh ra khỏi tản đá. Châu Biên từ trực thăng bước xuống, cười rất to:

  • Hahha, Bạch Phong Thần mày bước ra đây? Trước sau gì cũng chết bước ra nhìn người giết mày đã rồi chết chứ. Haha

Anh vẫn im lặng không nói, bây giờ không thể rơi vào tay bọn chúng chỉ có thể nhảy xuống vách núi kia tự vẫn, nhưng mà vách núi còn cách khoảng tầm 100 m. Châu Biên tiếp tục nói:

  • Bọn bây bỏ súng xuống, súng nó hết đạn không bắn được ai đâu. Được rồi ra đi, cho mày nói mấy lời rồi chết cũng được.

Núp tránh mãi cũng không được, anh bước ra tranh thủ lùi vài bước, để gần vách núi hơn bao nhiêu tốt bấy nhiêu, anh vừa ra thì bị một viên đạn trượt qua trán, may mắn là anh né được nếu không nó đã ghim vào trong đầu anh rồi. Châu Biên nhìn rồi nở nụ cười

  • Haha, kĩ thuật tránh cũng tốt lắm. Chỉ đùa một chút thôi.

    Anh nhìn hắn không nói gì, hắn cũng nhìn anh với đôi mắt căm ghét tức giận.

  • Ngươi có lời nói trăn trối không, ta sẽ truyền đạt lại

  • Người như ngươi truyền lại chỉ có sai mà thôi

  • Gần chết rồi mà cũng bày ra cái giọng đó với tao à. Hứ

  • Nói với mày không bằng giọng đó thì bằng giọng gì đây.

  • Má. Được thôi tao chợt nghĩ không thể cho mày chết dễ dàng như thế được. Phải cho mày sống không bằng chết chứ. Haha

  • … - Anh trừng mắt nhìn hắn

    Hắn chậm rãi bước tới, anh lùi lại, hắn tới một bước, anh lùi một bước, khi tới gàn vách đá, gót chân cảm nhận được không có gì nâng đỡ mới dừng lại, hắn tiến tới hai bước rồi dừng nở nụ cười nham hiểm.

  • Bạch Phong Thần của tập đoàn Bạch thị cũng có lúc tới bước đường này. Anh Châu Bại chết trong cây súng của mày, em trai hiền lành Châu Vũ của tao lại chết vì con đàn bà thối của mày. Hừ, mày yêu con nhỏ đó lắm chứ gì đợi đến lúc tao đem nó tới làm nhục trước mặt mày, mày thấy sao haha

Đôi mắt hắn đen lại, cự li gần hắn dùng súng bắn nhắm ngay tim của anh bắn, anh tuy đoán trước nhưng căn bản là cự li quá gần, đạn lại bay quá nhanh, anh chỉ né được một chút thì viên đạn bay thẳng tới tim anh, máu chảy xuống, máu chảy rất nhiều, anh ôm trái tim mình khụy xuống đất, mồ hôi trên trán anh chảy xuống hòa với máu

  • Bước lên bắt nó

    Anh dùng chút sức còn lại móc chỗ đôi tất ra một khẩu súng nhỏ bằng bàn tay, nhắm thẳng đầu của Châu Biên bắn “Đùng” rồi anh ngã người ra sau rơi xuống vách đá.

Bạn đang đọc Chỉ Cần Bên Tôi sáng tác bởi CSYY01
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pphan115
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.