Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở mặt

Tiểu thuyết gốc · 1178 chữ

“ Ầm “

Âm thanh to lớn vang dội cả một khoảng trời, ở dưới hố sâu, một thiếu niên đang co ro bất tỉnh ở đáy hố.

“ Thần Tài a “ : Võ Văn Đông cảm thán nói

Vừa nói, hắn vừa lấy đi giới chỉ của thiếu niên. Dò xét kĩ càng, cầm đi hai cái Cửu Sắc Lệnh.

Xong xuôi mọi việc, trả lại giới chỉ cùng đan dược trị thương.

Biến mất.

...............

Hồi lâu sau,

“ A, khốn kiếp “

“ Tiểu tặc to gan, Cửu Sắc Lệnh của lão tử “

Hai âm thanh gần như cùng lúc vang lên khiến cho Cửu Sắc Bảo Đồ không khỏi chấn động.

Ngay lúc này, Cửu Sắc Bảo Đồ đã thu hẹp đi trông thấy. Chỉ còn một vạn trượng bên trong chính là phạm vi còn sót lại của Bảo Đồ.

Khoảng cách thu hiệp, tổ đội nối tiếp trùng trùng điệp điệp mà đi.

Kẻ truy bảo, người truy trân,

Kẻ truy tình, ngươi truy lợi.

Con cháu Thế gia, Thần Triều. Người người đều vì dĩ hòa vi quý. Số lượng tiến vào cùng đi ra hầu như đều bảo toàn. Vì vậy, ngay lúc này, lúc mà Bảo Đồ thu hẹp, càng chính là lúc áp lực bắt đầu hiện ra.

“ Viên Hùng, giao ra Cửu Sắc Lệnh, đừng tự làm khó bản thân “ Vương Thế Khải thư thái nói

“ Hừ, muốn lấy vật, trước lấy người. Bước qua xác ta trước “ Viên Hùng tức giận nói

“ Ầmmm “

Hai bên rơi vào giao chiến, tổ đội bốn người cùng tổ đội hai người quần ẩu.

Dần già, thế trận đã nghiên về tổ đội Vương Thế Khải, lấy bốn áp hai, đều là thiên kiêu, khó lòng chống đỡ.

“ Đây là ngươi ép ta “

Viên Hùng vừa nói, ép pháp bảo tự bạo, bỏ lại đồng đội mà đi.

Thân ảnh vô tung.

Biến mất.

“ Khốn kiếp “ Vương Thế Khải tức giận nói

“ Không sao, chúng ta lại đổi một cái mục tiêu “ Võ Biến Thiên đi tới, vỗ vai an ủi nói

Vương Thế Khải lúc này ánh mắt có chút suy tư nhìn về Võ Biến Thiên, suốt chặng đường này, Võ Biến Thiên dường như chỉ ứng phó qua loa. Không chỉ lúc đối phó với Viên Hùng, dù cho lúc đó Viên Hùng ép pháp bảo tự bạo thì Võ Biến Thiên vẫn có khả năng chặn đứng Viên Hùng. Nhưng kết quả vẫn là Viên Hùng chạy thoát. Không một lần mà còn là rất nhiều lần.

Nhưng lần này đến lần khác đã khiến cho Vương Thế Khải có một cảm giác đến khó hiểu. Nhìn về phía Võ Biến Thiên, hắn hỏi :

“ Biến Thiên huynh, giờ đây, Cửu Sắc Lệnh tuột khỏi tay, chúng ta bốn người nhưng chỉ có một Cửu Sắc Lệnh, mong huynh lượng thứ “

Nghe những lời này, Võ Biến Thiên cảm thấy vui mừng. Nhưng, biểu lộ biên ngoài vẫn là đau lòng không thôi. Hắn u oán nhìn về phía Vương Thế Khải mà nói :

“ Vương huynh, cáo từ “

“ Xoạt “

Lời vừa dứt, Vương Thế Khải liền hướng Võ Bá Thiên mà tới, từng đường kiếm sắc xảo khiến cho người ta không khỏi lạnh sống lưng.

Thế như chẻ tre, Võ Biến Thiên chống trả quyết liệt, dần dần cân bằng lợi thế. Đến đoạn, đường kiếm cùng nắm đấm tách đôi chân trời, Võ Biến Thiên tức giận hỏi : “ Vương huynh, đây là ý gì “

“ Giao Cửu Sắc Lệnh ra đấy, nếu không đừng trách chúng ta quần đấu “

Nghe vậy, Võ Biến Thiên có chút giật mình, trong tâm giông bão, ngoài tâm sóng lặng mà đáp : “ Vương huynh, huynh thật biết đùa a? Ta vừa vào đã cùng tổ đội với huynh, lấy đâu ra Cửu Sắc Lệnh cơ chứ “

“ Thật a “

Vương Thế Khải cười nói, ngoài miệng tươi cười, thâm tâm đã nhăm nhe vào cánh tay phải của Võ Biến Thiên. Dù cho hắn tuổi thiếu niên nhưng sinh ra trong Thần Triều, ít nhiều cũng học được cái gọi là đạo làm người.

Người không vì mình trời tru đất diệt?

Thiện ác chung quy cũng chỉ là cách nhìn mà thôi?

Không nhìn được? Thiện hay ác cũng không còn quan trọng?

Nhìn người ắt nhìn tâm?

Chỉ một sự thay đổi nhẹ cũng đã bán đứng bản tâm? Càng che dấu càng có kẽ hở?

“ Ầm “

Ba đánh một, Võ Biến Thiên nhanh chóng bị đánh trở về mặt đất.

Ánh mắt căm phẫn nhìn ba người. Võ Biến Thiên hắn không can tâm, nhìn ba kẻ khốn nạn này, hắn thật nghĩ bọn này sẽ giết người diệt khẩu đi.

“ Bùm “

“ Bùm “

Cho ra hai món pháp bảo, Võ Biến Thiên lâm vào trong hư không chạy trốn.

“ Muốn chạy “

Dường như đã liệu sự, Vương Thế Khải ba người đã nhanh chóng đuổi theo sát Võ Biến Thiên.

Lúc này, Võ Biến Thiên đang trong trạng thái bị thương, Cửu Sắc Bảo Đồ lại ngày càng thu hẹp. Có lẽ, hi vọng lúc này chính là gặp được Võ Lập Đạo.

Nghĩ liền làm, Võ Biến Thiên sử dụng hết sức bình sinh, lao nhanh về phía Cửu Sắc Bảo Tháp mà tới.

“ Muốn tìm cứu viện, Bảo Đồ thu hẹp, có lẽ tập trung ở Bảo Tháp cũng không ít, chúng ta cần bắt kịp hắn trước khi hắn đến nơi “

“ Đông người càng khó ra tay, dùng Phi Thiên Thần Cung đi hoàng huynh “ : Vương Phàm nói

Ngẫm nghĩ lợi hại, Vương Thế Khải cầm ra Phi Thiên Thần Cung.

Nhất Tiễn Hạ Thiên, dù cho chỉ là Nguyên Anh Kỳ cũng sẽ phát huy được sức mạnh khiến cho Hóa Thần Kỳ cũng phải toàn lực chống đỡ.

“ Phập “

Mũi tên như sấm sét ghim thẳng vào người Võ Biến Thiên đưa hắn về với mặt đất.

Ngay lúc này, tưởng chừng đã mất hết hi vọng. Võ Biến Thiên lần nữa đứng dậy, phi không mà lên, lần nữa tiến thẳng về phía Bảo Tháp.

Nhìn thấy tình cảnh này, Vương Thế Khải chỉ lắc đầu mà nói :

“ Vẫn là quá cảnh giác, đúng là Vạn Thế Thế Gia, quá cẩn trọng a “

Cảm thán hồi lâu, cả ba người bắt đầu chậm rãi mà phi hành. Dù cho có chung mục tiêu là Bảo Tháp, nhưng cả ba người đều biết.

Tử Kì không phải hôm nay. Dù sao Võ Biến Thiên cũng chỉ bị thương. Dĩ hòa vi quý, lịch luyện cùng bị thương là chuyện thường tình. Cho nên, cả ba vẫn thong giong mà đến gặp lại Võ Biến Thiên, chỉ là không còn nhìn mặt nhau mà thôi.

Bạn đang đọc Chí Tôn Mộng sáng tác bởi ATL03
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ATL03
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.