Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tụ Hội

Tiểu thuyết gốc · 1942 chữ

Lâm Thần tạm biệt bác lao công trở về căn phòng nhỏ chật hẹp, mà hắn và lũ bạn thường xuyên ăn chơi đập đá....đập phá, căn phòng nhỏ vắng bóng của hắn trông khá bừa bộn, mùi rượu xông vào mũi làm hắn nghĩ đây đã trở thành khu tụ tập ăn nhậu.

Ngoài ra hắn khá để mắt tới một bức tượng nằm trên kệ sách đó là hình ảnh ba người thiếu niên với đôi cánh trắng sau lưng, bên dưới khắc ba chữ nhỏ "sử giả bầu trời" vừa dị vừa lạ.

Lâm Thần hắn dạo quanh lướt qua một vòng trpng căn phòng xa cách đã lâu, rồi có âm thanh nhẹ vang lên, là tiếng bước chân, tuy nhỏ nhẹ nhưng hắn vẫn nghe rất gió ràng, hơn nữa phiaz dưới cánh cửa còn có dòng chất lỏng đen chảy vào.

Làm hắn nghĩ là Văn Khôi thiếu đá nên qua đây tìm hắn.

"Gió nhẹ sang....tôi ngỡ.."

Lâm Thần "..."

Nghe tên nghiện ngoài cửa hát, làm hắn cố giữ bình tĩnh xông ra đạp vỡ mỏ tên củ chuối này, nhưng tiếng hát cữ to dần, vang khắp hành lang, cảm giác khó chịu tràn về, Lâm Thần xoắn tay áo đi ra phía trước cánh cửa mở ra hướng nắm đấm vào vị trí bóng đen trước cửa hét lớn.

"Gió con mẹ mày!" .

Cảm nhận cú đấm vả trực tiếp lên khuôn mặt kẻ xấu số, làm tên đó bật ra đất dịch đen bắn tùm lum khắp sàn, mà hà hê không thôi, ánh sáng lúc này từ căn phòng chiếu ra lộ rõ hình ảnh Tắc Tinh làm hắn bất ngờ.

Cái tên này vì sao lại ở đây còn khá giống Văn Khôi đều thích dịch đen, chắc là hai thằng này đập đá cùng nhau, Lâm Thần trầm tư suy đoán.

Tắc Tinh nằm trên mặt đất từ từ bò dậy.

"Sinh linh nhỏ..."

"Sinh con mẹ mày!"

Lâm Thần không tiếp tục nghe kịch nhảm lại đấm them một cú làm Tắc Tinh méo mặt xoay vài vòng, nhưng miệng vẫn Lẩm bẩm.

"Sẽ không..."

Ầm.

Lâm Thần như tức điên hoàng kim chiến cơ lúc này tỏa ra thánh lực, sút thẳng vào mồm Tắc Tinh, làm tên này mới câm nín hắn, ngày gì đâu Lâm Thằng tham thở quay lưng bước về phòng.

Tắc Tinh nằm trên mặt đất cả cơ thể hắn lúc này dịch đen tản đi, nó bò về một hướng gần đó nơi mà Văn Khôi đang cầm một quyển sách, mặt cười nham hiểm.

"Vẫn chưa được!"

"Khả năng vẫn còn giới hạn, Lạc Lối lần này ta sẽ diệt trừ ngươi, một sản phẩm đáng bị nguyền rủa!".

Trời ló dạng bên trên học viện ánh sao đã qua một ngày mới, Lâm Thần đã tỉnh lại sửa soạn một vài thứ rồi mở cửa phòng bước ra, vừa mở cửa hình ảnh Tắc Tinh nằm lăn trên đất ngủ làm hắn nghĩ hôm qua ra tay hơi quá, may mà vẫn chưa chết, mặc kệ cái tên này hắn bước ra khỏi kĩ túc xã.

Hôm nay họ vẫn chưa về nên hắn quyết định sẽ đến, kinh đô hội dạo chơi tiện đua thêm vài món đồ, vì ở đó toàn hàng bổ béo, nghĩ đến thôi làm hắn thèm nhỏ dái.

Tại kinh đô hội thí nghiệm nghiên cứu phi cơ vẫn đang trong giai doạn hoàn thiện, nhờ vào bom mà Lâm Thần sáng chế ra đã giúp các vị giáo sư ở đây hoàn thành bộ, phận quan trong nhất của phi cơ, gọi là động cơ.

Nó trông như một quả bom khổng lồ, có lói sáng màu xanh dương, đang xoay không ngừng, giáo sư Hà Như Vũ cầm động cơ trong tay dần tiến lại, không khí tại căn hầm bỗng trở nên tĩnh lặng ai cũng biết nếu thành công thì đây là một bước tiến lớn cho sau này.

Động cơ lúc này dần được lắp vào đằng sau chiếc phi cơ kèm theo là vô số các đường ống dẫn năng lượng, có tiếng ùn ùn vang lên, tiếng xé gió, khi mà đuôi phi cơ lóe sáng màu đỏ lửa, toàn bộ căn hầm rung chuyển dữ dội.

Ngay sau đó tưởng chừng như sẽ là một màn bứt tốc mạnh mẽ thì lúc này phi cơ di chuyển như rùa, rất từ tốn, làm các vị giáo sư khó hiểu không nhận ra là đã sai ở đâu.

Giáo sư Hà Như Vũ suy tư nếu hắn ở đây thì tốt.

Nói là có Lâm Thần lúc này đi từ thang máy xuống bên dưới căn hầm không quên chào hỏi mọi người, làm tata cả nhìn sang như bắt được vàng, nhìn vô số ánh mắt liếc mình Làm hắn khó hiểu.

Rồi lúc này hắn nhìn sang bên cạnh thốt lên "Máy bay!".

"Máy bay!?" Các vị giáo sư thốt lên bất ngờ không lẽ Lâm Thần biết về thứ này.

Giáo sư Hà Như Vũ chạy lại gai tay đặt lên vài Lâm Thần "cậu biết thứ này!" .

Lâm Thần không chắc nhưng vẫn gật đầu, máy bay thứ mà ở thế giới của hắn ai cũng biết, một phương thức vận chuyển tuyệt vời.

Các vị giáo sư như túm được vàng vội kéo hắn lại giới thiệu về sản phẩm, mà họ đang nghiên cứu, mà sau khi nghe xong hắn gật gù đồng thời nói.

"Tất cả đều đúng nhưng vật liệu tốt chưa chắc đã là lựa trọn đúng".

Mọi người dóng tai lắng nghe hắn giải thích, Lâm Thần sờ lên các bộ phận của phi cơ nói tiếp.

"Vật liệu tốt, độ bền, phòng ngự tốt, nhưng khối lượng quá lớn chỉ cần đổi sang vật liệu khác là được, ta biết mọi người nghĩ gì, thứ phi cơ có chính là tốc độ chỉ cần không bị đánh trúng dù là một tờ giẫy cũng có thể sử dụng".

Tất cả như vỡ lẽ bởi ai cũng nghĩ đến tất cả từ khả năng phòng thủ đến độ bền bỉ với thời gian mà quên mất, một điều quan trọng, chỉ cần đủ nhanh vì sao phải sợ đến vẫn đề khác.

Rất nhanh mọi người đều bắt tay vào làm một bộ khung mới chỉ có mình hắn nhìn quanh một vòng thử xem có đồ gì tốt không xin về dùng.

Từ sau khi trở thành quán quân cuộc thi chế tạo hắn đã được đặc cách tiến vào kinh đô hội dù là ngày nghỉ, làm hắn khá vui, bởi ở đây toàn đồ ngon, nhìn ngắm xung quanh hắn phát hiện đồ tốt.

Nó là một chiếc bao tay mà khi nhìn vào giọng hệ thống cũng lên tiếng chuyền tải vô số thông tin cho hắn.

"Găng tay cường hóa sức tấn công, khả năng khi đeo vào gọn nhẹ có thể ẩn mình thành một lớp da mỏng, không ảnh hưởng đến sinh hoạt thường ngày".

Lâm Thần nghe giọng hệ thống mà thầm khâm phục kinh đô hội gì cũng làm được, hắn đã nhìn trúng mục tiêu liền chỉ tay vào tủ kinh.

"Giáo sư cái này...!"

"Lấy đi ta đang bận lắm!"

Hắn thầm vui trong lòng phải sớm có cái này thì mỏ tên Tắc Tinh chắc đã không còn một cái răng nào rồi. Nói đến cái tên này Lâm Thần cũng khá thắc mắc khổng hiểu vì sao rất khoái đấm tên này cảm giác khá ổn.

Lâm Thần lượn lờ thêm một lúc liền hết hứng thú nên xin phép trở về, bởi có lẽ lúc này trời đã tối.

Rời khỏi tòa kinh đô hắn phát hiện có ba kẻ lạ mặt xuất hiện chặn đường hắn nhìn rất quen.

"Đại ca là tên ngày hôm đó!" Một trong ba kẻ khi này lên tiếng.

Cả ba tên nhìn hắn, Lâm Thần lúc này cũng biết bọn họ là ai, chính là mấy tên đã đột nhập vào học viện, cấp bậc đều là binh tướng, vì sao nhận ra là bơi cái ngày hôm đó khi mà một trong ba tên nhã từ trên nóc nhà xuống đúng lúc nhìn thấy mặt hắn.

Cảm giác sợ hãi dâng trào, gặp binh tướng dù cho thêm mấy mạng hắn cũng khó thoát.

Kẻ được cho là cầm đầu lúc này bước ra.

"Nhập Quan cấp độ binh tướng !" Giọng hệ thống vang lên.

Lâm Thần không quan tâm cho lắm bởi giờ chỉ cần hắn cử động có lẽ là sẽ chết ngay tại chỗ, tên cầm đầu lúc này rút ra cây mã tấu quen thuộc đưa lên miệng liếm nhẹ.

"Au..."

Tên cầm đầu hét thảm vì lưới dao rạch vào lưỡi gã chảy máu, làm Lâm Thần cảm thán mấy tên này dù mạnh nhưng rất nghiệp dư.

"Đại ca!" Hai tên đứng bên cạnh chạy lại hỏi han ân cần.

Tên đại ca nói với cái mồm đầy máu "Mau đưa ta đi, cầm máu".

Lâm Thần "...."

Hai tên đàn em lúc này dìu tên đại ca chạy như bay không quên hét lên.

"Mày chờ đó! Thằng chó !"

Lâm Thần lúc này hóa đá nói không nên lời, nếu ở thế giới của hắn thì có lẽ ba tên này sẽ được vào trại tâm thần thiểu năng trí tuệ miễn phí, nhưng dù sao cũng thoát hắn vẫn phải thở dài một hơi bước nhanh trở về.

Về đến học viện nhưng lúc này khuôn viên trường đã trở nên khác biệt, mọi người đã trở về, cảm giác trống vắng như được lấp đầy khu có rất nhiều người rảo bước xung quanh.

Lâm Thần không thích có chuyện nên lẳng tránh mọi người trốn về phía kĩ túc xã, nhưng hắn không về phòng ngay mà là đi vệ sinh, từ lúc gặp ba tên kia thằng em của hắn không thể tự chủ được.

Sau khi giải quyết vẫn đề cấp bách hắn mở cửa bước ra, liền mở to hai mắt bởi cảnh tượng trước mặt khi mà ba thằng Sự, Trung, Lâm đang khiêng Tắc Tinh treo vào tường như nhện.

Ba thằng lúc này nghe tiếng động cũng nhìn sang đầy bất ngờ.

"LÂM THẦN !!!".

...

Đoạn này là Bonus ta đang xây dựng một thế giới nhưng nó có ba dạng nên xin được hỏi ý kiến mọi người thích như nào hơn và ta sẽ chọn nó.

Thứ 1 : thế giới chia làm Việt Nam, và các châu lục kiểu như là gom lại cả cục và không cụ thể cho lắm, nói chung là một đất nước nhỏ bé sẽ phát triển và cân cả một khu rộng lớn, đương nhiên là mình sẽ khá yếu thế.

Thứ 2 : là ta sẽ chia ra các đất nước cụ thể các thế lực nhỏ xung quanh đất nước hoặc xa hơn nhưng chỉ là một vài cái tên nổi bật, ta khá ưng ý phần này.

Thứ 3 : là chỉ có hai thế lực chính là Việt Nam và tàu khựa, bởi bên họ cũng có cực nhiều truyện dìm nước mình nhưng bên dịch không ai dám làm thôi, cũng như là bị cấm kẻo sập web, vậy nên tại sao mình không dìm lại bên họ tuy trông khá hay ho nhưng trông khá khó để viết bởi ta có thể gộp lại vào phần thứ hai luôn.

Thank! .

Bạn đang đọc Chiến Thần Sắc Dục sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.