Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu Nữ Thanh Thuần! (Hạ)

Tiểu thuyết gốc · 3648 chữ

Thấy Hoắc Uyển Nhi mê ly, động tình thẹn thùng thốt ra như vậy lời nói, Trần Nam cười hắc hắc, nhìn chằm vào nàng mỹ điệu cơ thể, một bộ dâm tặc hình thái!

Nàng đây là từng bức bị Trần Nam đẩy vào lũng bùn, nhưng lại không đời nào biết đến, dù sao mặc dù nàng hiểu rất thứ, nhưng rất trong khiết về chuyện nam nữ, cõ lẽ là sinh ra tới lớn được bao bọc trong một nhà mái che mưa chống gió, một con kiến cũng vào được mới làm như vậy.

Bất quá Trần Nam thích, thanh thuần trong khiết mỹ nữ thì càng ngon lành, mặc dù cách làm có hơi tà ác một tí, bất quá thế nhưng hắn cảm thấy kích thích, hắn dâm tặc tâm là không màng mọi sự, tiêu dao thiên hạ, dâm tặc cái thế.

Thanh thuần cũng được, ở hắn gia cũng không thiếu người thanh thuần, ví dụ như muội muội mẫu thân hay bà bà, đều thanh thuần về mạnh sinh lý nam nữ, dù sao theo hắn biết thì vậy.

Cũng có phần suy đoán, dù sao mấy cái này không phải hoàng khuê dại nữ biết được, các nàng mặc dù là sinh con ra nhưng cuối không cách nam nhân tiêm vào, mà từ ngoại lực sinh mệnh thuỷ.

Ai cái truyền thống mà, hơn nữa thỏ bà bà kể thì liễu gia mấy người cũng không có những này sự tình, tối đa song tu cũng là nam nữ nhân đả toạ truyền chân khí, âm dương giao hoà bên trong mà thôi, chưa đạt đến phần cao nhất tinh tuý.

Nghĩ đến mỹ nữ trong mình nhà liễu gia, Trần Nam có chút chảy nước dãi chờ mong, mặc dù là loạn luân thiên đại sự tình, nhưng hắn cũng không mấy để tâm, miễn là hắn khoái hắn thích là được chứ để tâm làm gì.

Lúc đó hắn sẽ hoá thân trở thành giáo sư sinh lý trong cuộc sống, mở một quán dạy học miễn phí, hơn nữa còn thực hành trực tiến luôn, không phải lòng vòng qoanh co đọc hiểu những quyển sách.

Người xưa có câu, có tri thức mà chả kinh nghiệm thì cũng như là đổ nước vào mênh mông biển cả vậy, hoàn toàn là uổng công vô ích, phí thời gian nhân sinh thưởng thụ, hắn cũng không loại như vậy!

Quan điểm của hắn sẽ không lạc hủ tồi tàn như vậy, tri thức dạy bằng thực hành cho nhanh, sách vở dùng cuối vẫn vứt, thay vì tốn thời gian học thì lập ra kinh nghiệm càng tốt hơn cách làm.

Hắn đây là học từ giáo sư mèo đen, cùng anh diễn viên nước nhân đây mà, hơn nữa còn có đám sắc hiệp bên trung quốc, Trần Nam chính là điển hình của mọi loại thương hiệu kết hợp lại.

Nhưng tất nhiên hắn không có yếu tố thích đội sừng xanh, mà lại thích cho người khác đội sừng hơn: “Đại ca, để ta đội sừng giúp ngài, như vậy sẽ rất bảnh trai!”

Dâm tiên từng ý nghĩ xuất hiện tại Trần Nam não, mặc người một mặt tà ác, khiến Hoắc Uyển Nhi cũng không khỏi một hồi lạnh sống lưng, không rét mà lạnh.

Nghĩ đến bản thân vĩ đại tương lai đang chờ đón, đối với Trần Nam mà nói, cần bây giờ chính là tuế nguyệt, dù sao ở đây là một trò chơi ảo thật khó phân biệt, thân phận ở đây cũng chả tính, mà ở hiện thực hắn vẫn chỉ là sáu tuổi đứa bé mà thôi!

Còn không phải thanh niên trai tráng gì, mặc dù côn thịt đã to lớn đến mức người trưởng thành cũng phải gọi cha kêu mẹ, nhưng Trần Nam vẫn thấy không đủ, côn thịt to nhưng cơ thể nhỏ thì có lợi ích gì, lớn thân những hành động sắc đảm mới dễ thực hiện được.

Với thân thể nhỏ bé thì làm gì cũng khó, Trần Nam cũng có nhớ kiếp trước bản thân bảnh bao thân thể, làm mê mệt không biết bao tiếc nuối, hận bây giờ không nhanh sớm lớn, trở lại thành soái ca văn võ song toàn, lưu manh phong lưu không hạ lưu.

Hận hận a, rất nhiều việc cần thân thể to lớn, nhất là lúc tư thể, hình dạng tán tỉnh luôn có bóng riêng của nó, mới khiến người mỹ nữ ngã động tình, hơn nữa còn là một đẹp cảnh quan, rất nhiều yếu tố cộng lại, sẽ khiến tán tỉnh gái nhanh bị chinh phục.

Đây là Trần Nam tích góp qua không biết bao nhiêu năm, làm hắn trạch nam một người bên trong lưới các thông tin mạng, gần như trở thành anh hùng bàn phím rồi.

Bây giờ Trần Nam khẽ động những ngọn tay thì không tự chủ nhanh chóng nhấn nhấn, tựa hồ như một thói quen không thể xoá bỏ được, cũng là một trong những ký ức không thể phai nhoà đi!

Trần Nam cũng trận thở dài hút sâu, cảm xúc mạnh liệt từ kiếp trước đã hiên hình, khiến phần nào đã dục hoả hắn dập tắt, hắn cũng tới nỗi phiền nào, dù sao hắn hiện cũng không có ý định ăn Hoắc Uyển Nhi, nhưng đùa nghịch chiếm tiện nghi là phải rồi.

Nắm chắc Hoắc Uyển Nhi đầy đặn cặp nhũ phong, Trần Nam tiếp tục cộng việc bận rộn của mình, bàn tay như kinh nghiệm vô cùng, diệu hoa vạn thứ xoa bóp lấy nàng mông lung nhũ phong, nhẹ nhàng mà tính tế, kích thích nàng từ nhũ dục vọng!

Nàng tuy không lớn, nhưng sung mãn đầy đặn nhũ phong, cùng đường cong tươi tốt nhu nộn nhuyễn mềm, toát ra vẻ thanh tươi sinh ý, mừng phần thụ hưởng Trần Nam yêu thích.

Cảm giác tươi tốt từ thiếu thanh xuân tràn đầy, có chút non nớt yêu kiều trong thể, mọi nơi đều nở nang đầy đặt mà vững vàng, không chừa một vết tì trên thân, là một hoàn mỹ lung linh thân thể!

Càng như tiểu tiên tử giáng trần, chưa hiểu bên trong khói bụi phấn hồng, thanh thuần sống bên trong, từ từ lột xác thành chân chính mỹ duyệt tiên tử, băng cơ ngọc khiết.

Nàng yêu kiều thon gọn thân thể, nhảy ra một phong vận mới mẻ, mê mệt lòng người, bờ mông không vượt quá sung mãn, nhưng cũng đầy đặn phì nhiêu, hùng hổ đi ra hấp dẫn ánh mắt!

Nàng phong đồi núi tuyết hồn viên, tròn trịa đường cong, hai khoả như vậy lơ lửng ở ngực, bị Trần Nam ma thủ không ngừng từng lần ngượng ngùng vuốt ve, tận tình phục vụ như tuyệt thế trân bảo, đồng vàng ngọc quý vậy!

Trần Nam bản tay truyền đến cảm giác, xúc lên mạnh mẽ lên phần não bộ, khiến hơi thở cảm xúc có phần mạnh mẻ thêm, nàng căng mong mịn nộn, phong tuyết không lớn vừa đủ hắn bàn tay phủ trùm lấy, loại mềm mềm nộn nộn cảm giác, không thiếu phần mịn màng dễ biến hình!

Trần Nam tà tính, ngón tay giăng ra, như lưới muốn mắt cá, đưa ngón tay đầu, đi đến nàng phấn hồng nhũ hoa, nơi nạm lấy một hạt ngọc hồng mềm, không thiếu phần dảo dai, cắm dưới địa phương quần vú hồng mềm xử nữ.

Là nơi trọng điểm của đỉnh núi, ngoài nơi cắm quần vú hồng hào, nụ hoa hạt mềm, thì cũng xung quanh lướt xuống theo đường cong cuống, tạo thành một vẻ hồn viên hình dáng!

Ngửi lên nàng trắng sữa tràn đầy hương thơm cặp nhũ, mùi thơm ngát u hương nồng đậm, ôn hoà khiến Trần Nam tham lam hít đi thôn khí thở hơi, mùi thơm tho khiến Trần Nam yêu thích.

“Hỗn đản!” Như xảm nhận lấy hắn thôn khí tham lam lỗ mũi, Hoắc Uyển Nhi ngượng ngùng lẩm bẩm nhỏ thủ thỉ, cơ hồ như tiếng muỗi kêu ve vuốt, lòng vừng vui vừa thẹn, mỹ mâu diễm lệ nhìn hắn!

Đặt một bầu vú ở mũi hít ngửi một hồi, biến thái dâm tặc trái tim xuất hiện, chui đầu vào khe rãnh giữa hai đồi tuyết phong, hai bên nộn mềm đường cong, tạ đầu hắn đè ép, như muốn đuổi hắn đi ra địa phương của mình!

Kẻ lạ xâm lấn không thể ra, nhưng loại cảm giác đè ép mềm mại nhu nộn cảm giác, Trần Nam một vẻ hửng thụ, mặt úc bên trong bắt đầu liếm láp hương vị làn da tuyết bạch bị che bởi hai ngọn núi.

Có lẽ vì lý hai ngọn núi úc đuọc vài năm, bây giờ đây hương thơm đã hoá thành thực chất, bám dính lấy vào nàng làn da trắng trẻo, mùi vị thật tốt làm sao!

Trần Nam thực sự thụ hưởng mùi vị này, không ngừng liếm lấy, nhấp nháp nàng thẫm đẫm địa phương mùi vị, cảm lộ đồng dạng mật ngọt cảm giác, hương vị tích luỹ chưa ai nếm thư bao giờ!

“Ưm, A, Đừng Mà,Nhột Quá, Ưm,Nga,Nga, Nhột Nha,....” Hoắc Uyển Nhi không ngừng rên rỉ, xấu hổ vừa nói, nhưng bàn tay ngọc ngà tinh tế lại kích động ôm chặt đầu Trần Nam vô, sợ hắn không làm tựa như vậy!

Nhìn không muốn mà ra vẻ mời chào Hoắc Uyển Nhi, Trần Nam dâm đãng cười cợt một lát, liền chăm chút bắt đầu liếm láp lấy, từng đường nước bọt vây đinh, quét lấy lấy ngang dọc, tung hoàng tên cơ thể nàng!

Trần Nam biết nàng cũng thích kiểu này, từ dáng vẻ mời trào đã bán đứng nàng từ lấy rồi, dâm đãng cười nhạt một tiếng, Trần Nam tay cầm nàng một bên đôi vú, bắt đầu liếm láp ẩn giấu mặt tròn hồn viên nhũ phong, ẩm thấp thịnh vượng nàng mùi vị cơ thể!

Không hổ là mỹ nhân cặp nhũ, bên dưới không những ẩm hưởng thịnh vị đậm chất sinh thái của Hoắc Uyển Nhi, hơn nữa còn rất trơn trượt, làm Trần Nam thích thú liềm láp, lưu lại những dãy nước bọt tràn dương quyện của hắn, lên bên nhũ phong phòng của nàng!

Liếm láp nàng một bên nồn mềm, khiến Hoắc Uyển Nhi một hồi xấu hổ, mặt thẹn đỏ chót như huyết chảy ra dường như, Trần Nam liếm hết một hồi chuyển sang một bên khác, kỹ càng liễm láp bên kia hồn viên mép dưới nhũ phong!

Trần Nam hứng thú vô cùng, không ngừng tại sách mép nhũ phong trong khe rãnh liếm láp, nươcd miêng bắt tung toé, nơi này như chất mật ngọt, hương vị ngào ngạt tươi tắn thụ lòng người, mềm trượt địa phương nơi làm Trần Nam yêu thích không thôi.

“Ưm, nhột nha, Nga, nhân gia nhột, ngứa lắm, Ngô, A,...” Phía cạnh khác, Hoắc Uyển Nhi không ngừng rên rỉ, thân thể nhẹ co giật, Trần Nam liền biết nàng bên dưới ướt đẫm rồi, đơn giản là động tình quá mức, tao thuỷ xuất cao trào.

Là nhờ Trần nam nãy giờ kích thích đến, khiến chưa bao giờ thử qua tình dục, trở thành nóng hổi lên, xuất ra dâm thuỷ tao đãng, nổi sóng gợn cao triều, thanh thuần mỹ nữ đã bị hắn dâm tặc người làm hư hỏng rồi!

“Lẳng lơ thế nào?!” Trần Nam từ khe ranh mớn mặt lên hỏi, loại này trường hợp hắn thâyd không phải số ít, nhưng chưa thực tiễn bao giờ, Hoắc Uyển Nhu có chút mê ly, nhẹ nhàng chôi: “Ta không phải lẳng lơ!”

Trần Nam nghe vậy liền vười hắc hắc ngôi ngừng, bàn tày nghe bóp lên bên nhũ phong, Hoắc Uyển Nhi liền rên rỉ mê ly, cô nàng đây thích cứ ngại ngùng, yêu rồi cứ chỗi cãi nữa, thật là sâu đậm đáy lòng mà!

“Thế nào, còn không phải lẳng lơ?!” Trần Nam ý tà cười nhỏ, tay nhẹ bóp mạnh vào bên nhũ phong mềm, khoái cảm dẻo dai xúc cảm truyền đến, Hoắc Uyển Nhi hơi mạnh lên rên rỉ một tiếng, kiều mị nhìn hắn: “A, nhân gia lẳng lơ a, liền không phải do ngươi!”

Trần Nam liền cười dâm đãng không đáp, nàng nói chính là sự thật, Hoắc Uyển Nhi đã bị hắn làm trở nên hư hỏng rồi, mặc dù vẫn là thuần khiết tâm hồn, không hiểu lắm nam nữ trên giường việc, nhưng cơ thể chủ ý mà hành động lại hiển thị nàng trở nên đãng hơn!

Nàng ưu mỹ nhàn nhã thân thể, yểu điệu thanh lệ vóc dáng, thanh mi tú mục, diện như quan ngọc, chính là dương chi bạch ngọc, mỹ nữ bên trong cực phẩm!

Không thể không nói, ở tại tu tiên văn minh truyền xuyên vũ trụ thì nữ nhân ai cũng mỹ lệ cả, trừ khi nữ nhân đó tu luyện công pháp không tốt, khiến diện mạo biên đổi, chứ tại đây mỹ nữ như mây, loại nào cũng có cả!

Ước mơ chiếm hữu các mỹ nữ là ở Trần Nam trái tim đâm chồi thành chủng, đang từng ngày mọc dần, khi đó nó sẽ hoá thành cây đào với vô vàn cánh hoa thơm, mỹ lệ diễm tuyệt!

Hơn nữa hắn côn thịt dương căn, lớn lên tuyệt đối ta khoẻ, đủ để chinh phục tất cả nữ nhân, nữ nhân tịch mịch càng phải được hắn ấp ủ yêu thương, chinh phục lấy, tổng quát mà nói, dã tâm của Trần Nam đơn giản vô cùng lớn, lớn đến khó mà tưởng tượng, hơn nữa là dâm tà cái loại kia, không đơn thuần như dã tâm bá chủ đâu!

Hơn nữa Trần Nam tin tưởng, bản thân nam nhân côn thịt tiểu huynh đệ, là thiên địa độc nhất vô nhị, chỉ có một chứ chẳng có hai đâu mà tìm, nên nhất định tuyệt hữu chiếm giữ lấy.

Bởi vì theo mắt Trần Nam, ở thế giới tu tiên khó ra tên nào dâm hiệp cả, bởi vì không dám nha, rất dễ đắc tội người, may ra thế giới võ hiệp thì có thôi chứ ở đây khó nói.

Mà ở đây nam nhân rất khó khăn mà có lớn côn thịt được, kim đan diệu dược may ra mà có, dù có cũng sẽ cắt bớt đi, vì đây là nam nhân yếu điểm, sinh con đẻ cái song cường giả, cũng không thích cái này nên cắt bỏ!

Kỳ thực là vì côn thịt ở đó quá yếu, mà xúc cảm khi bị đánh truyền lên não vô cùng lớn mạnh, nhớ kiếp trước phim có ra chiêu tuyệt tử tuyệt tôn cước cực kỳ hữu hiệu, nó không thể chở nên cứng rắn mà thể tu được, bởi vì thể tu là càng chết, thiên về sức mạnh người và cứng cáp thân thể, nơi nhỏ yếu như vậy, chính điểm yếu của nam nhân.

Mọi nam nhân tu hành, côn thịt một là không để lớn, khi nứng cũng không lớn, một vẻ ban đầu trạng thái thì tốt, nhưng một xuât hiện sai lầm thì sẽ trở thành chỗ chí mạnh, tính ra nam nhân cũng có điểm nhược hơn phụ nữ.

Nếu phụ nữ thân yếu tay mềm, nhược điểm khi tu luyện của họ không nhiều, nhưng nam nhân tu luyện ban đầu điểm yêu quá lớn mạnh lên, khó mà tưởng tượng được, Trần Nam lúc trước tìm tòi trong một toà thư các trên không gian thuyền thấy, đọc xong cũng nhao ngán một hồi!

Bên trong lại đương nhiên là vui mừng rồi, không chỉ võ hiệp điều nói nam nhân chỗ đó nhược điểm, mà ở tu tiên giới nhược điểm này trở nên đa hình đủ kiểu, phóng rộng lớn trở nên nhiều!

Điều này chứng tỏ, dù là cường giả đạo lữ với nhau, bên phương cũng chưa hoá giải được sinh lý dục vọng cử bản thân nữ, nam nhân không quan trọng, có dòng dõi sinh dôi nảy nở, một lần chứ không nhiều lần, dù sao nam nhân dương khí, dễ bị cùng nữ nhân giao hợp mà hao tổn, căn cơ tổn thương, nên mới có nhiều cường giả coi chuyện này như điều vô bổ.

Cái này là tiện nghi hắn nam nhân rồi, bởi vì hắn công pháp song tu, hơn nữa công pháp khác hắn cũng tu ra hoàn mỹ thân thể, không hạn chế bởi như vậy điều kiện, mà song tu chi pháp là cao quý lắm, đừng nhìn song tu ở các truyện võ hiệp như thường tình, nhưng sự thật không phải vậy!

Ở tu tiên không biết hưởng thụ âm dương giao hoà cảm giác, chỉ có thái âm bổ dương, thái dương bổ âm, hay lô đỉnh chi pháp các loại, hơn nữa bên trong tinh tuý không còn, cơ hồ là vì tu vi tăng tiến mà làm!

Đây thật là đối với dâm tặc đại đạo tín đồ Trần Nam sỉ nhục, dù sao thì dâm tặc truyền đến không khoái không thích sao, vậy mà nhiều người cứ chẳng thích vậy, hắn không phải loại người não không đầu trống, một loại như si mê tu tiên không thích hợp với hắn.

Dối với hắn thì mọi việc phải bình đạm, tu tiên nhanh để làm gì, hưởng thụ khoái cảm phàm tục giao hoan chi giác, không phải thơm hơn sao, vậy mà rất nhiều người như không thích, đơn giản là thường qua loa xong chuyện, thô ráp một mảnh không hiểu chuyện, đối với dâm đạo là sỉ nhục cực lớn nha.

Bất quá mặc dù vậy nhưng Trần Nam rất thích, bọn họ không thích mỹ nữ, nhưng ta thích a, không để ý thì ta thâu ta trộm tình lấy thôi, sợ gì nhau nào?

Nhìn Hoắc Uyển Nhi mê người thân thể, thanh tú mỹ lệ, làm hắn mê say nha, Trần Nam là ưu thích nhiều nàng thân thể, mỹ mãn đường cong, nét mớn trượt thon dài, đây là kiệt tác của tạo hoá.

Trần Nam vuốt vuốt nàng núm vú hồng quần, mỹ diễm hạt ngọc đỏ chót mềm dẻo, khe rãnh giữa hai cặp nhĩ phong bị hắn liếm ướt, hưởng lấy thịnh vượng chỗ thiếu nữ mùi vị, Trần Nam thậm chí có ý định ăn luôn nàng ý định, bất quá thời gian địa điểm không cho phép nha!

Mặc dù tỉ lệ thời gian hai thế giới là 10 : 1, nhưng Trần Nam không có ý định chơi đến một ngày nha, tối đa cũng phải chăng một giờ ở thế giới thực, đến đây là mười tiếng giờ, hắn đã tiêu tốn kha khá một nửa rồi!

Không để tốn thời gian nữa, Trần Nam định chơi nàng cặp phong tuyết nhũ, màu mỡ đày đặt không to phong đồi, tràn đầy Hoắc Uyển Nhi tươi tốt ý vị, càng là thêm tăng nàng cặp phong tuyết mỹ vị hương diễm.

Lát đát từng luồng khí xử nữ u hương truyền đến, làm Trần Nam cơ hồ muốn ăn luôn, ai, vẫn là thời gian không cho phép, hắn vô đây còn chưa thám hiểm được gì đâu nhé, vậy mà tốn mấy tiếng luyện tập nữa, ài, thật là quá khó khăn mà!

Bất quá cho dù có thời gian, nhưng chưa chắc đã ăn được, bởi vì chưa đủ thời cơ nha, không thể chơi không trong rừng được, Trần Nam chẳng muốn chơi ngoài đâu, chả may xảy ra việc ngoài ý muốn thì thôi, xong đời nhà ma!

Trần Nam nhìn nàng mỹ vị tràn đầy thân thể, chú ý đôi phong sơn tuyết nhũ thon thả thướt tha, mỗi lần đều theo thân thể tâng tâng nhảy nhót, không lớn nhưng dẻo dai tươi tốt, núm hồng mềm mại hạt đậu.

Bàn tay hoá ma trảo, linh động đi tới Hoắc Uyển Nhi ngạo nghễ thẳng đứng đôi gò bông đào, moi móc mò mẫn đi tới nàng hạt ngọc hồng cùng quần vú đẹp tươi!

Hai ngón tay được cự lực huy động, chạy đến Hoắc Uyển Nhi hạt ngọc hồng hào đỉnh chóp, nhẹ nhàng không ngừng xoa xoa nàng hạt ngọc đậu mềm, Hoắc Uyển Nhi cũng theo hắn xoa mà rên nhịp điệu: “A...Nga...Ơm...Ngô...Ngô...Nha...Ưm...Nga...A...Nga...Ơm...”

Những âm thanh rên rỉ nhưng khúc ca có nhịp, điệu điệu rên rỉ khiến người ta mặt đỏ tim run, lòng người động mạnh, ngại ngùng không dứt!

Trần Nam nghe nàng nhu nộn có thanh khiết rên rỉ từ ngữ, lòng hưng phấn không thôi, hai ngón tay cứ điêu luyện ở nàng hạt đậu hồng đỉnh nhũ bắt đầu nghịch ngợm!

Loại mềm nộn cảm xúc, cùng dẻo dai sự tình, càng là khiến hạt đậu hồng của nàng trở nên thú vị hơn bao giờ hết, Trần Nam kiếp trước thấy qua, nhưng nay mới thử, đây là độc thân cẩu khổ nỗi sự tình.

Trần Nam kiếp trước xũng có tai hại, chưa thể phá thân xử nam, kiếp này hắn buộc phải phong lưu, ngự nữ thiên hạ, đây là hắn sinh ra nghiện thích thú!

Trần Nam trêu chọc Hoắc Uyển Nhi hoa mỹ hạt đậu, làm nàng không thôi rên rỉ, nhưng yêu kiều tiếng từ xuất ra từ khẩu, mặt ửng hồng hào vô cùng thẹn thùng, ngại ngùng chi ly!

Bạn đang đọc Chư Tinh Vạn Vũ sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TuyenCoDaoTon
Thời gian
Cập nhật VạnGiớiTiêuDao
Lượt thích 11
Lượt đọc 240

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.