Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạm Biệt! Đăng Xuất Khỏi Hư Vũ Thần Giới!

Tiểu thuyết gốc · 4512 chữ

Trần Nam trêu đùa Hoắc Uyển Nhi phấn nộn hồng nhũ, vân ve phục vụ giây lát Trần Nam liền dừng lại, Trần Nam không chơi nữa, bởi vì thời gian đăng xuất còn được mấy tiếng nữa, bất quá Trần Nam dự định sẽ đăng xuất sớm hơn dự tính, dù sao ở thực tại sự tình hắn không rõ!

Hắn vốn đăng nhập là vừa thử thế giới Hư Vũ Thần Giới này, đồng thời muốn tìm hắn hai vị biểu tỷ, nhưng vô mới biết tìm không đơn giản như thế, đại lục to lớn, cưỡng thổ vô biên, tìm người như mò sâu đáy biển, khó khăn vô cùng!

Bây giờ đăng xuất hẳn sẽ có dị thường, dù sao thời đạo lý này, nhưng chuyện bất thường sảy cũng dễ hiểu, ví dụ như lỡ hai vị biểu tỷ đã đi ra rồi thì sao, thế gian khó nói đoán trước được gì.

Trần Nam bây giờ đi ra Hư Vũ Thần Giới phía trước, là lo tránh đi Hoắc Uyển Nhi này người, nàng mỹ lệ dung mạo hấp dẫn hơn nữa rất là nghịch ngợm tính tình, giờ lo liệu nàng này đã!

Dù sao theo hắn quan điểm, lấy nàng nghịch ngợm tính tình, tuyệt đối sẽ bám dính không thôi, rất khó thoát ra để đăng xuất một cách thuận lợi, điều này cũng mười phần phiền phức!

“Rồi, không chơi nữa!” Trần Nam ma trảo rời đi nàng gò bông đào trơn thoạt, trong có chút lưu luyên chẳng buông, nhìn Hoắc Uyển Nhi một mắt sau.

“Tại sao không chơi? Chẳng phải đang lên cao trào sao?!” Hoắc Uyển Nhi rất là nghi hoặc, đối với chuyện này tò mò, mặc dù nàng không hiểu thấu nam nữ phòng thê sự tình, bất quá đối với dung mạo thân thể có thể hấp dẫm rất nhiều người.

“Khụ khụ, cái này không được nha! Dù sao thời gian thiếu nhiều lắm, ta còn có việc nữa!” Kho khan một tiếng chối bỏ rút đi bản thân lúng túng, Trần Nam nghiên túc lên tiếng, tuy có chút láo, bất quá diễn xuất không là chút nào chột dạ!

“Vậy à!” Hoắc Uyển Nhi đáp, bên trong có vẻ chứ một tia thất lạc, tựa hồ đối với Trần Nam vừa nãy với nàng rất là lưu luyến, yêu thích không thôi.

“Yên tâm, không còn buồn rầu, bây giờ bận, nhưng thời gian sau này còn nhiều lắm, cớ gì mà thế rầu rĩ, lần sau ta cùng ngươi chơi tiếp!” Trần Nam thân cũng là bụi hoa lão thủ, còn không biết nàng hồ lô ẩn chứa gì, giọng cao tà cười nói, bàn tay theo tuân chỉ bóp nhẹ Hoắc Uyển Nhi bên nhũ phong, Hoắc Uyển Nhi rên rỉ một tiếng cũng không còn thất lạc!

“Nhưng phải nhớ kỹ đừng nói chuyện này cho người khác, đây là bí mật giữa hai chúng ta mà thôi, được chưa!” Trần Nam lại tiếp giọng, khoé miệng cười tà thần bí, khiến Hoắc Uyển Nhi tâm loạn thất tung, nhỏ giọng thủ thỉ: “Ừm...”

Trần Nam nói ra cũng là phần chân tình, một phần khác là bảo đảm bản thân bất lợi sự tình, dù sao Hoắc Uyển Nhi bây giờ đột phá cảnh giới, gia thế tuyệt không đơn giản, làm một người tân thủ mà nói, Trần Nam là không trêu đi được!

Người ta là nhân gia bảo bối, ngươi lừa nàng chơi thì chết toang nhé, Trần Nam hiểu nếu nàng phụ thân hay ông biết đều sẽ ngàn dặm truy giết hắn!

Không nghĩ đến đó, Trần Nam bế Hoắc Uyển Nhi ngồi bên cạnh, che giấu đi khủng lồ côn thịt, để nó không phơi nắng tại nơi sơn hoang dã lâm này, rồi chỉ đi bản thân một lần quần áo, liền phát cảm giác giác một đôi mắt đang lén lén lút lút nhìn mình, không khỏi cười thầm, ở đây ngoài Hoắc Uyển Nhi chứ còn ai nữa!

Hoắc Uyên Nhi nhìn Trần Nam những động tác, bây giờ hắn đầu tóc gọn gàng, lộ toát ra khuôn mặt tuấn tú, khí chất lãng tử vạn người mê, phong hoa tuyệt trác phong điều, hấp dẫn lấy Hoắc Uyển Nhi ánh mắt, nhìn đến có chút ngây ngô.

“Ta biết ta soái rồi? Nhưng cũng đừng lén lén lút lút, nước miếng chảy ra rồi kìa!” Trần Nam gặp Hoắc Uyển Nhi nhìn mình vẻ mặt như hoa si, cười nhạt trêu đùa.

Này một câu nói, thực tỉnh lấy đang trong si mê Hoắc Uyển Nhi, mặt mũi ngại ngùng vô cùng, nàng từ nhỏ lúc nào bị nói như vậy, ửng đỏ không mặt quay đi chỗ khác chối: “Ai mà nhìn người chứ!”

Trần Nam cười hắc hắc, quả là một thiếu nữ thanh thuần, liền chối bó lý do cũng trăm lỗ thủng vậy, căn bản là nàng ủng đỏ khuôn mặt, đã bán đứng nàng rồi.

Hoắc Uyển Nhi bây giờ là tâm loạn hốt hoảng, trông khỏi nhịp đập trái tim nhỏ, hai tay che kín mặt đỏ, ngại ngùng: “Hoắc Uyển Nhi, Hoắc Uyển Nhi ơi, sao có thể như vậy mất mặt chứ....”

“Uy, mỹ nữ! Còn không mau che đi cơ thể, ban ngày ban mặt vậy mà không chú ý bản thân chi cả!” Trần Nam híp mắt trêu đùa nàng nhắc nhở, nụ cười tà tà y hình không mang ý tốt.

“Sắc lang, đại phôi đản!” Hoắc Uyển Nhi theo điều kiện phản ứng, dù sao đây cũng là thiếu nữ trong lòng phảm ứng mạnh sự việc, mặt đỏ nhỏ ra huyết, có chút hời dỗi nhìn Trần Nam tà tà ánh mắt.

Trần Nam không phản bác, chỉ cười cười nhìn đang có chút rối sửa sang cơ thể Hoắc Uyển Nhi, nàng bây giờ đã mặc ngăn nắm gọn lại đồ phục của bản thân, trở lại tư thái thanh thuần trong vắt, tinh khiết như cũ!

Hoắc Uyển Nhi soạn lại đồ xong, mỹ mâu trợn nhìn Trần Nam, ánh mắt hờn dỗi có, yêu thương có, bất quá nhiều hơn là vẻ khả ái dễ thương của nàng, mười phần bạo kích đi vào lòng người.

Trần Nam ánh mắt tà đáp lại, bốn mắt chằm chằm song song cách nhau, bên trong lưu chuyển đổi tia dị thường thần sắc, là như nhu tình rực hoả liệp diễm, như muốn hoà tan lẫn nhau vậy!

Phương tâm ám hứa, Hoắc Uyển Nhi đã bị nam tử trước mắt mê hoặc trộm lấy tim rồi, thiếu nữ tim chưa bao giờ như vậy sống động linh hoạt, đủ ấp ôm nóng lòng người, ngọt ngọt xúc cảm trộn lẫn êm dịu chưa từng có.

Mối tình đầu của thiếu nữ thấp ẩn cao hiện, lờ mờ mù mịt, nhưng bao gồm nóng bỏng rực rỡ, mạnh liệt tuổi thanh xuân, buổi xuân một khắc, cớ gì không thử một lần.

Hoắc Uyển Nhi đã động tình rồi, Trần Nam tuy không kém như cũng so nàng thấp, dù sao Trần Nam cũng là bụi hoa lão thủ, mà Hoắc Uyển Nhi chỉ là một cái không có kinh nghiệm thiếu nữ mới yêu mà thôi!

Phong tình một giây, một khắc, bất quá Trần Nam thực không cảm thấy bây giờ nhận định tình cảm thời cơ, dù sao ban đầu nóng rực vững chắc, nhưng cao quá lại gọn nhỏ dễ rơi, hảo cảm cao nhưng chưa đủ sâu!

Hai người chữ tình, tuy đậm đà vị ngọt, nhưng cuối vẫn là mới gặp nhau mà thôi, cũng chưa hiểu rõ lẫn nhau hoàn toàn, hoa thơm nhưng chưa nở rộ, thì cuối vẫn là phế hoa mà thôi.

Bông hoa phải khi thịnh vượng, khi khí trời kết hợp đất tốt nhất lúc, chủ hái sẽ lây thơm lâu dài, dục tốc thì bất đạt, cố quá lại quá cố, nhanh thì dễ hỏng, chậm mới bền vững lâu dài.

“Được rồi ta vẫn có chuyện, sau này sẽ gặp, duyên gặp là số, quen là mệnh, mệnh số tác hợp đây mà!” Trần Nam cũng nhanh muốn ly biệt, trước triết giải đạo lý, lại có chút phi lý!

“Được., đúng là miệng lưỡi trơn tru!” Hoắc Uyển Nhi cũng cười khanh khách không thôi, nhất thời làm Trần Nam ngây dại, đờ đẫn ngước nhìn, Hoắc Uyển Nhi thấy vậy, vừa tạnh đỏ khuôn mặt ửng hồng vân khẽ giọng trách: “Bại hoại, nhìn đủ?!”

“Chưa đủ!” Trần Nam đang nhìn mê say, trong vô thực chân thành trả lời, càng là Hoắc Uyển Nhi thêm đỏ ửng, ánh mắt hàm tình nhìn Trần Nam, như nhớ gì nói tiếp: “A, khoan đã, nhận cái này, sau này có thể gọi nhau nha!”

Nói xong, Hoắc Uyển Nhi trên tay xuất hiện một miếng ngọc bội, lục ngọc bảo thanh thuý sắc màu, dưới ánh nắng chiếu dương, càng trở nên bóng loá, lập loà tia sáng chói mắt, lại được kỳ công xảo thủ điêu khắc trang trí hoa lệ thanh tĩnh, mang đậm đà sắc thái!

Trần Nam không chối bỏ, chả khách khí cầm lấy, Hoắc Uyển Nhi thấy hắn lấy thì nở ra nụ cười thoả mãn, mặt mày hứng hở như nghĩ đến điều gì.

Cảm nhận thấy bên trong ngọc bội len lỏi nhưng luồng linh khí trời đất, mạch đạo nối liền hàn gắt với nhau, Trần Nam cũng hơi ngạc nhiên: “Đây là Truyền Âm Ngọc Bội!”

Truyền Âm Ngọc Bội, bên trong được ẩn lên cỡ nhỏ truyền tống âm thanh trận pháp, nối lại ở bên kia một tuyến đường, có thể liên lạc với nhau, chính là điển hình điện thoại cục gạch mùa cũ nhất, chỉ thể truyền âm thanh mà thôi.

Đường nhiên đường này không cần điện thoại có dây cáp, nói liền các khu vực, hay tốn điện gì hết, có thể vạn lý truyền ấm, thậm chí là ở tinh cầu xa xa ở giữa truyền âm, đó là điện thoại chẳng nào có được, hơn nữa thuận tiện nhiều lắm.

Trần Nam xét quả xong, thu vào túi đồ của trò chời, nhìn về Hoắc Uyển Nhi không khỏi xảm thán: “Tiên nhị đây là đây chứ còn đâu!”

Hắn nãy cảm nhận, liền hiểu đây là đồ cực phẩm, chỉ nói hoạ tiết tỉ mỉ tinh xảo thôi, đã là bình thường không có, hơn nữa vậy liệu cũng là cực tốt, giá trị đơn giả là mấy trăm viên hạ phẩm linh thạch là ăn vào chả được, giá trị cũng nhất lưu!

Cũng điều này làm khẳng định rằng Hoắc Uyển Nhi thân phận không đơn giảm, tuy không rõ lắm trong này tình trạng, nhưng hắn cá chắc rằng, loại này ngọc bội truyền âm, là không phải một thế lực tam lưu nhị lưu có thể so đo được.

Nàng tuyệt sẽ là phú nhị đại trong truyền thuyết, con ông cháu cha trong thần thoại, nhưng đâu là diễn viên nhầm, kịch bản có chút sai sai nha, thường phú nhị đại toàn là nam tử, tất nhiên nữ lưu dạng Trần Nam sẽ không bỏ!

“Được rồi, Uyển Nhi, tạm biệt, say này có gì ta sẽ truyền âm, điểm gặp sẽ ở lúc ây, nha!” Trần Nam phất tay, tiêu soái nói, giọng thân mật hô luôn Uyển Nhi, Hoắc Uyển Nhi cũng không bắt bỏ, cười cười vui vẻ đáp: “Được!”

Nghe xong nàng đáp án, Trần Nam đi hướng đường mòn, quay lại tân thủ thôn địa điểm nơi, cũng không lo lắng Hoắc Uyển Nhi an toàn, dù sao nàng tu vi bây giờ, là siêu việt hắn hoàn toàn nha, bản thân lo chưa xong, lại lo đến người khác, hắn cũng không vô tri ấu trĩ như vậy!

Đường đi rất thuận lợi, Trần Nam cũng chưa đi vào Thanh Nguyên Sâm Lâm nội địa, nên ở đây vẫn là khu an toàn đối với một tên thân thủ gà mờ như hắn, thôn xóm Trần Nam liền quay về đến.

Nhìn trước mặt làm bằng gỗ bảng thôn tên, Trần Nam cũng không khỏi khẽ giật mình, dù sao nãy không để ý, bây giờ mới phát hiện, thôn này cửa đến có chút lối mòn, củ rít đi, hẳn là trăm năm chưa tay đổi mà!

Thế nhưng thôn ngoài giàu nghèo cùng hắn hỗn tiểu tử quan hệ gì, hắn kinh ngạc bất quá là nhất thời không để ý, cùng lần đầu gặp thấy trường hợp này mà thôi, hắn gà mờ bây giờ không có thực lực lo chuyên này, tiểu cục không bằng đại cục nha!

Trần Nam đi bước vào, thôn tân thủ khi vực quảng trường, là nơi bày bố xây dựng mới nhất, ly nhít xung quanh các phú gia, thuộc về nội địa, người ở đây đều là không phải thượng đẳng nhân vật thì cũng là có chút quyền người.

Chính bãi nội địa hào sang nhất thôn, cũng là phần trung ương của thôn, khác ở bên ngoài rìa thôn các căn nhà hèo nách, hư hỏng tột độ, lúc nào cũng có thể sập, thì nơi này mừng phần vững chắc, khoa có rủi ro.

Trần Nam đi đến bãi quảng trường lúc đầu hắn đăng nhập đến, xung quang tràn đây những vị người chơi đông đảo, có ket xuất hiên trống không, một là chết cứ điểm hồi sinh, hay là một cái tân thủ nhân vật.

Đông đảo người đối Trần Nam xuất hiện không có gì chú ý đến, đều có riêng mình việc làm, bên phân tán tản tu, người hợp thành đội thành đoàn cùng nhau thăng tiến, kiểu gì cũng có, sặc sỡ vô cùng!

Trần Nam cũng không quan tâm bản thân lực ảnh hưởng, sở dĩ chọn nơi đây đăng xuất, là đề phòng bản thân an toàn, dù sao nơi vũ hoang dã sơn cũng không bình yên, biến động lúc bào cũng không hay, dễ bị xen lẫn nhấm đi vào!

Nên Trần Nam chọn nơi gọi là an toàn cứ điểm, không ngại đường về đâu, hơn nữa ở đây có một số cựu binh người không rời đi, lúc cần có thể được nhất định bảo vệ, khó lạc vào nguy hiểm, thập tử vô sinh.

Hết thảy mọi việc đều nằm trong hắn tính toán, cẩn thận mà tinh vi đã ngấm mòn hắn sâu tận huyết mạch, nhất ở ở thế giới nguy hiểm tràn đầy, thì càng thêm cao độ nhiều hơn!

Trần Nam mở ra bảng hệ thống nhân vật, dưới cùng đặc biệt núi đỏ, nhấn một phát mạnh sau đó, Trần Nam liền cảm giác được thế giới quay cuồng, hắc dạ quang minh đảo lộn, biển ảo khôn lường, trước mắt đã một màu đem tăm tối, rất lâu sau đó dị trạng kết thúc, khẽ mắt Trần Nam đóng mở ra!

Đổi Mới Vài Cái, Cùng Giới Thiệu Một Số Chuyện:

3000 Tinh Thần = 1 Tiểu Tinh Vực!

3000 Tiểu Tinh Vực = 1 Trung Tinh Vực!

3000 Trung Tinh Vực = 1 Đại Tinh Vực!

3000 Đại Tinh Vực = 1 Tiểu Thiên Giới!

3000 Tiểu Thiên Giới = 1 Trung Thiên Giới!

3000 Trung Thiên Giới = 1 Đại Thiên Giới!

3000 Đại Thiên Giới = 1 Vũ Trụ Tinh Không!

.................................

Đến Phần Cảnh Giới:

Luyện Khí Kỳ: Gồm Tam Cảnh, Mỗi Cảnh Có Tên Gọi Sẽ Nói Sau, Nhưng Tắt Vì Hạ Cảnh, Trung Cảnh, Thượng Cảnh(Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn)

Còn Có Cực Cảnh Nữa, Nhưng Vẫn Là Sau Nhắc!

Tiên Thiên Kỳ: (Giống Trên) (Danh Vì Tông Sư)

Kim Đan Kỳ: (GT) (Chân Quân)

Nguyên Anh Kỳ: (GT) (Thiên Quân)

Hoá Thần Kỳ: (GT) (Đại Năng)

Phản Hư Kỳ: (GT) (Lão Tổ)

Hợp Thể Kỳ: (GT) (Tôn Giả)

Tiểu Thừa Kỳ: (GT) (Thiên Nhân)

Độ Kiếp Kỳ: (GT) (Thiên Tôn = Gánh Một Đầu Vũ Trụ Thiên Mệnh Pháp Tắc, Xưng Đế)

Đại Thừa Kỳ: (GT) (Tiên Nhân)

Phân Phẩm Chất Đồ Vật:

Nhất Phẩm: ( Hạ Nhất Phẩm - Trung Nhất Phẩm - Thượng Nhất Phẩm - Cực Nhất Phẩm)

Nhị Phẩm: (Hạ Nhị Phẩm - Trung Nhị Phẩm - Thượng Nhị Phẩm - Cực Nhị Phẩm)

Tam Phẩm: (Hạ Tam Phẩm - Trung Tam Phẩm - Thương Tam Phẩm - Cực Tam Phẩm) -> Tứ Phẩm -> Ngũ Phẩm -> Lục Phẩm -> Thất Phẩm -> Bát Phẩm -> Cửu Phẩm: ( Hạ Cửu Phẩm - Trung Cửu Phẩm - Thượng Cửu Phẩm - Cực Cửu Phẩm)

Tiên Phẩm: (Hạ Tiên Phẩm - Trung Tiên Phẩm - Thượng Tiên Phẩm - Cực Tiên Phẩm)

Nếu Là Đồ Luyện Khí Tên

Nhất Phẩm - Linh Khí.

Nhị Phẩm -> Lục Phẩm - Linh Bảo.

Thất Phẩm - Pháp Khí.

Bát Phẩm - Pháp Bảo.

Cửu Phẩm - Bán Tiên Khí -> Chuẩn Tiên Khí -> Thứ Tiên Khí.

Tiên Phẩm - Tiên Khí.

Phân Cấp Linh Thạch Cùng Giá Trị Lẫn Nhau:

Linh Thạch: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm - Hoàn Mỹ.

Tinh Thạch: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm - Hoàn Mỹ.

Tiên Thạch: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm - Hoàn Mỹ.

100 Viên Hạ Phẩm Linh Thạch = 1 Viên Trung Phẩm Linh Thạch.

100 Viên Trung Phẩm Linh Thạch = 1 Viên Thượng Phẩm Linh Thạch.

1000 Viên Thượng Phẩm Linh Thạch = 1 Viên Cực Phẩm Linh Thạch.

10 Viên Cực Phẩm Linh Thạch = 1 Viên Hạ Phẩm Tinh Thạch = 1 Viên Hoàn Mỹ Linh Thạch.

100 Viên Hạ Phẩm Tinh Thạch = 1 Viên Trung Phẩm Tinh Thạch.

100 Viên Tinh Thạch = 1 Viên Thượng Phẩm Tinh Thạch.

100 Viên Thượng Phẩm Linh Thạch = 1 Viên Cực Phẩm Tinh Thạch.

1000 Viên Cực Phẩm Tinh Thạch = 1 Viên Hoàn Mỹ Tinh Thạch.

Tiên Thạch = Vô Giá Tinh Thạch.

Tỉ Lệ Giữa Tiên Thach Với Nhau Là Lấy 1000 : 1 , Đến Cực Phẩm Thì Nhân Gấp Mười Là Được.

Còn Ngoài Khí Tu Trên Còn Có Thể Tu, Hồn Tu, Niệm Tu:

Thể Tu: Rèn luyện bản thân man lực, độ cứng bấy của cơ thể, và khí huyết trong người, phân cảnh giới trong một kỳ vì Hạ Thể, Trung Thể, Và Thượng Thể, cùng khó biết Cực Thể.

Hồn Tu: Tu luyện lớn mạnh linh hồn, giết người trong vô thức, trong một kỳ chia vì Hạ Hồn, Trung Hồn, Thượng Hồn, cùng có chút mờ mịt Cực Hồn.

Niệm Tu: Là rèn luyện tinh thần ý chí, hồn cũng có linh có chí, thường giết người có thể nguyên hồn nguyên, nhưng lại vô thần, phân cùng một kỳ vì Hạ Niệm, Trung Niệm, Thượng Niệm, cùng mờ mịt Cực Niệm.(Loại này hiện cũng thất truyền, thuộc loại vô thượng tu luyện, dù xuất hiện cũng ít lắm)

Cấp Của Tinh Thần Trên Thiên Địa:

Tử Tinh: Tinh Cầu Chết, Tâm Tinh Cầu Đã Lụi Toàn, Đã Khô Héo Đến Cực Hạn, Bất Cứ Lúc Nào Cũng Có Thể Sảy Ra Bạo Tặc Tinh Tượng.

Phế Tinh: Tinh Cầu Không Có Linh Khí, Nơi Đây Nhiều Hơn Là Phế Khí, Một Loại Cấp Thấp Hơn Chân Khí, Có Thể Hiểu Là Nội Lực Trong Võ Hiệp.

Hoang Tinh: Tinh Cầu Có Linh Khí, Bất Quá Mỏng Manh Không Đáng Kể, Khó Xuất Hiện Nền Tu Tiên Văn Minh.

Nhân Tinh:Hạ Tinh—Trung Tinh—Thượng Tinh.

Địa Tinh:Hạ Tinh—Trung Tinh—Thượng Tinh.

Thiên Tinh:Hạ Tinh—Trung Tinh—Thượng Tinh.

Tiên Tinh:Hạ Tinh—Trung Tinh—Thượng Tinh.

Cấp Độ Vị Diện????????????????:

Phàm Võ Vị Diện:Hạ Vị—Trung Vị—Thượng Vị.

Đê Võ Vị Diện:Hạ Vị—Trung Vị—Thượng Vị.

Trung Võ Vị Diện:Hạ Vị—Trung Vị—Thượng Vị.

Cao Võ Vị Diện:Hạ Vị—Trung Vị—Thượng Vị.

Thần Võ Vị Diện:Hạ Vị—Trung Vị—Thượng Vị.

Hư Võ Vị Diện:Hạ Vị—Trung Vị—Thượng Vị.

Cực Võ Vị Diện:Hạ Vị—Trung Vị—Thượng Vị.

Thiên Võ Vị Diện:Hạ Vị—Trung Vị—Thượng Vị.

Tiên Võ Vị Diện:Bán Tiên Hạ Vị—Chuẩn Tiên Trung Vị—Thứ Tiên Thượng Vị—Chính Tiên Vị.

Mà Luyện Khí Kỳ Hạ Trung Thương tam cảnh vì Thập Luyện, Tụ Khí, Ngưng Thức.

Luyện Khí Hạ Cảnh: Thập Luyện Cảnh gồm có Thập Trọng Thiên:

-Nhất Trọng - Thiết Bì Đồng Nhục.

-Nhị Trọng - Kim Cốt Tề Quy.

-Tam Trọng - Dịch Cân Tẩy Tuỷ.

-Tứ Trọng - Long Gân Hổ Cơ.

-Ngũ Trọng - Khí Huyết Dung Lô.

-Lục Trọng - Tinh Huyết Xung Tâm.

-Thất Trọng - Nội Luyện Ngũ Tạng.

-Bát Trọng - Bách Đoán Lục Phủ.

-Cửu Trọng - Khiếu Minh Thông Mạch.

-Thập Trọng - Não Trung Khí Tâm.

Luyện Khí Trung Cảnh Tụ Khí Cảnh cũng chia Thập Trọng Thiên:

-Nhất Trọng - Khí Tụ Thác Hoang.

-Nhị Trọng - Khí Hoá Ti Vụ.

-Tam Trọng - Khí Vụ Mê Sương.

-Tứ Trọng - Khí Huyền Như Vân.

-Ngũ Trọng - Khí Vân Vũ Hoá.

-Lục Trọng - Vũ Lạc Hoá Ao.

-Thất Trọng - Ao Chuyển Linh Khê.

-Bát Trọng - Linh Khê Như Hà.

-Cửu Trọng - Hà Rộng Thành Giang.

-Thập Trọng - Giang Hợp Khí Hải.

Luyện Khí Thượng Cảnh Ngưng Thức Cảnh, ngưng luyện ra thần thức cũng phân chia theo đò lấn tới của thần thức:

-Sơ Kỳ - Chu Vi Hai Trượng.

-Trung Kỳ - Chu Vi Bốn Trượng.

-Hậu Kỳ - Chu Vi Tám Trượng.

-Viên Mãn - Chu Vi Mười Trượng.

Mà đến Tiên Thiên Kỳ Hạ Trung Thượng Tam Cảnh vì Hậu Thiên, Tiên Thiên, Trúc Cơ.

Hậu Thiên Phân Cửu Trọng Thiên

Tiên Thiên Phân Tam Tiểu Cảnh Cửu Trọng Thiên:

-Chân Khí Cảnh: 1 Trọng -> 3 Trọng.

-Cương Khí Cảnh: 4 Trọng -> 6 Trọng.

-Hình Khí Cảnh: 7 Trọng -> 9 Trọng.

Đến Trúc Cơ Phân Sơ Trung Hậu Mãn ba thời điểm, chân khí hoá thành dịch:

-Sơ Kỳ - Mười Giọt Linh Dịch.

-Trung Kỳ - Nghìn Giọt Linh Dịch.

-Hậu Kỳ - Trăm Nghìn Giọt Linh Dịch - Tiểu Ao Tuyền.

-Viên Mãn - Mười Triệu Giọt Linh Dịch - Đại Ao Tuyền.

Rồi Kim Đan Kỳ Hạ Trung Thượng Tam Cảnh vì Ngưng Nguyên, Đan Chuyển, Kim Đan.

Kim Đan Hạ Cảnh Ngưng Nguyên vì hoá dịch đông băng, thể lỏng hoá rắn, phân:

-Sơ Kỳ - Một Trượng Đông Nguyên.

-Trung Kỳ - Mười Trượng Đông Nguyên.

-Hậu Kỳ - Trăm Trượng Đông Nguyên.

-Viên Mãn - Nghìn Trượng Đông Nguyên.

(Đông Nguyên: Dịch Hoá Băng, Đông trong mùa đông hay hiểu là lạnh giá, nguyên mang nghĩa cứ cáp ở trong đây)

Kim Đan Trung Cảnh Đan Chuyển Cảnh, phân Cửu Chuyển, áp súc Chân Nguyên thành hạt bụi:

Kim Đan Thượng Cảnh Kim Đan Cảnh phân vì:

-Sơ Kỳ - Hạt Cơm Kim Đan.

-Trung Kỳ - Hạt Đậu Kim Đan.

-Hậu Kỳ - Quả Trứng Kim Đan.

-Viên Mãn - Quả Táo Kim Đan.

Còn có các Ngũ Hành Linh Căn như Hoả, Thổ, Kim, Thuỷ, Mộc, hay Ngũ Hành Dị Linh Căn như Phong, Lôi, Băng, Ám, Quang, cùng các Đặc Biệt Linh Căn như Không Gian, Thời Gian, Tử Vong, Sinh Mệnh các loại, cùng một số Biến Dị Linh Căn như Minh Nhật, Ám Nguyệt các loại.

Phẩm Chất Của Linh Đan, Tiên Đan Chia Rằng:

Phế Phẩm - Mười Phần Độc - Linh Đan Luyện Chế Hư.

Hỗn Tạp - Chín Phần Độc.

Hơi Tinh - Bảy Phần Độc.

Tinh Thuần - Năm Phần Độc.

Thuần Khiết - Ba Phần Độc.

Trong Sạch - Một Phần Độc.

Hoàn Mỹ - Bất Nhập Độc.

Mỗi Môn Tạo Nghệ Phân(Văn, Hoạ, Thư, Cầm, Kỳ,....)

Nhập Môn - Sơ Kiến Môn Đạo.

Tinh Thông - Có Chút Trình Độ.

Hoá Cảnh - Trên Lộ Đại Sư.

Tạo Cực - Tông Sư Một Phương.

Nhập Đạo - Lấy Môn Nhập Đạo.(Nhất Chuyển->Cửu Chuyển)

Theo như hắn biết thì nhưng loại này nguyên tố hay đặc biệt để người có thể khống chế sử dụng, phân bậc từ thấp đến cao vì:

Chân Vật, Địa Vật, Thiên Vật, Dị Vật bốn cái đẳng cấp.

Chân Vật có thể từ hậu thiên tạo thành, do người nuôi dưỡng tạo ra hoặc là tự sinh ra.

Địa Vật là sinh ra từ đại địa hình thành, thuộc tiên thiên vật.

Thiên Vật là thì sinh ra từ khi vũ trụ mới hình thành, địa địa ức vạn tinh cầu còn không mở mang, lúc đó chỉ mới có trật tự và quy tắc hình thành.

Dị Vật không có khủng như Thiên Vật, bất quá là biến dị đi ra, là do thiên địa dưỡng dục, có thể thôn phệ dưới mình đồ như thiên vật hay địa vật, có thể nói là con thiên địa.

Thì trận pháp, luyện đan, luyện khí,..., các loài nghề nhập môn đã là tu tiên kiểu rồi, phân ra từ nhất phẩm đến cửu phẩm, chất bên chia làm Hạ Phẩm, Trung Phẩm, Thượng Phẩm cùng Cực Phẩm.

Bên dưới mỗi loại phẩm cao từ một chín phẩm đều phân biệt danh xưng cung kính khác nhau, đây là thái độ với những người có tạo nghệ bên trong môn nghề phụ.

Nếu là Trân Pháp Sư thì xưng làm cấp:

Tân Kiến Tập Trận - Trận Đồ.

Nhất Phẩm - Trận Sư.

Nhị Phẩm - Đại Trận Sư.

Tam Phẩm - Linh Trận Sư.

Tứ Phẩm - Trận Quân.

Ngũ Phẩm - Trận Vương.

Lục Phẩm - Trận Hoàng.

Thất Phẩm - Trận Tông.

Bát Phẩm - Trận Tôn.

Cửu Phẩm - Trận Đế.

Nếu là Luyện Đan Sư thì xưng hô theo đẳng cấp làm:

Tân Kiến Tập Đan - Đan Đồ.

Nhất Phẩm - Đan Sư.

Nhị Phẩm - Đại Đan Sư.

Tam Phẩm - Linh Đan Sư.

Tứ Phẩm - Đan Quân.

Ngũ Phẩm - Đan Vương.

Lục Phẩm - Đan Hoàng.

Thất Phẩm - Đan Tông.

Bát Phẩm - Đan Tôn.

Cửu Phẩm - Đan Đế.

Còn là Luyên Khí Sư thì phâm cất xưng hô theo:

Tân Kiến Tập Khí - Khí Đồ.

Nhất Phẩm - Khí Sư.

Nhị Phẩm - Đại Khí Sư.

Tam Phẩm - Linh Khí Sư.

Tứ Phẩm - Khí Quân.

Ngũ Phẩm - Khí Vương.

Lục Phẩm - Khí Hoàng.

Thất Phẩm - Khí Tông.

Bát Phẩm - Khí Tôn.

Cửu Phẩm - Khí Đế.

Nếu là loại Nghệ Tu bên trong như, hoạ sư, kỳ sư, thư sư, cầm sư phân sau nhập đạo vì:

Nhập Đạo Nhất Chuyển - Xưng Sư.

Nhập Đạo Nhị Chuyển - Xưng Đại Sư.

Nhập Đạo Tam Chuyển - Xưng Linh Sư.

Nhập Đạo Tứ Chuyển - Xưng Quân.

Nhập Đạo Ngũ Chuyển - Xưng Vương.

Nhập Đạo Lục Chuyển - Xưng Hoàng.

Nhập Đạo Thất Chuyển - Xưng Tông.

Nhập Đạo Bát Chuyển - Xưng Tôn.

Nhập Đạo Cửu Chuyển - Xưng Đế.

Nếu nói về cấp bậc của công pháp, thuật pháp, sẽ vì:

Hoàng Phẩm: Hạ Cấp - Trung Cấp - Thượng Cấp - Cực Cấp.

Huyền Phẩm: Hạ Cấp - Trung Cấp - Thượng Cấp - Cực Cấp.

Địa Phẩm: Hạ Cấp - Trung Cấp - Thượng Cấp - Cực Cấp.

Thiên Phẩm: Hạ Cấp - Trung Cấp - Thượng Cấp - Cực Cấp.

Hoá Phẩm: Hạ Cấp - Trung Cấp - Thượng Cấp - Cực Cấp.

Hư Phẩm: Hạ Cấp - Trung Cấp - Thượng Cấp - Cực Cấp.

Hợp Phẩm: Hạ Cấp - Trung Cấp - Thượng Cấp - Cực Cấp.

Tinh Phẩm: Hạ Cấp - Trung Cấp - Thượng Cấp - Cực Cấp.

Kiếp Phẩm: Hạ Cấp - Trung Cấp - Thượng Cấp - Cực Cấp.

Tạm Thời Vậy Nha!

Bạn đang đọc Chư Tinh Vạn Vũ sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.