Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đời cơ bản là như shit:)

Tiểu thuyết gốc · 1896 chữ

CHU TỔNG, EM ĐẾN ĐÂY ĐỂ CƯỚI ANH ĐẤY !

"Tô Mạn Linh !" Một tiếng thét chói tai làm cô giật mình tỉnh dậy.

WTF !!!????

Không phải là cô chết rồi sao ? Mẹ nó đây là đâu vậy ? Sao cô lại ở đây ? Chẳng lẽ thiên đường hiện đại thế cơ à ? Còn có cả tivi .....laptop nữa, ừm điện thoại cũng có luôn. Hoàng đế này cũng chu đáo ghê.

"RẦM" "RẦM" "RẦM"

" Tô Mạn Linh !!! Mày có giỏi thì cút ra đây ! " Tiếng tên con trai lại gào lên.

Phương Phương nghệt mặt ra. Chẳng lẽ đây không phải thiên đường sao ? Không phải là cô sẽ được tiểu tiên nữ xinh đẹp phục vụ ngày đêm à ? Này không khoa học a, cầm nhầm kịch bản hay gì ?

Tiếng đập cửa vẫn vang lên dồn dập như đòi mạng. Để bảo vệ trái tim bé bỏng mong manh dễ vỡ này thì cô quyết định nên đi đánh răng rửa mặt. Mới sáng sớm, hôi chết đi được.

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

Thiên đường cũng quá là hào phóng đi, một cái phòng cũng hoành tráng như này, nhìn mình cái phòng tắm đã thấy phải ném nhiều tiền lắm lắm, còn thơm nữa. Cũng phải thôi, đây mới đúng là đẳng cấp vĩ đại của đại ảnh hậu ta chứ.

Muahahaahahhahahahha.

Cơ mà kem đánh răng không phải mùi dâu a, phải khiếu nại. Cả tên điên mới sáng ra đã đập cửa phòng rồi gào rú cái gì nữa. Hoàng đế đâu, ai chịu trách nhiệm !??? Bản cô nương phải khiếu nại.

"RẦM "

Một tiếng động lớn vang lên làm cô giật mình phụt cmn kem đánh răng ra ngoài. Mẹ kiếp, đánh răng cũng không yên. Tiền của ông đâu ? Bà đây phải lấy tiền đập chết nó, chẳng lẽ không ai đốt tiền cho cô à . Lau vội cái miệng đầy bọt kem đánh răng rồi hùng hổ xông ra ngoài. Bên ngoài là một thanh niên cao ráo, tóc đỏ như gà chọi, nhìn cũng không phải là có ý tốt gì, nhan sắc cũng thuộc dạng ổn áp nhưng vẫn không xứng với bà đây. Hừ!

Trong lúc cô đang đánh giá tên choai choai kia thì hắn cũng nhìn lại cô bằng ánh mắt kì lạ. Chẳng phải con nhóc này mỗi khi thấy hắn thì đều khép nép run rẩy sao ? Hôm nay hắn gọi lại dám không mở cửa, lúc vào lại còn cái thái độ như muốn đánh người kia. Mọe, cái anh mắt khinh thường kia là ý gì ?

"Tô Mạn Linh ! Cô giỏi lắm, tôi gọi mà cô dám không mở cửa à ? Cô chết dí ở trong đây làm cái gì thế hả ? Tưởng bọn tôi tốt bụng bỏ qua một vài lần là có thể được cung phụng như đại tiểu thư thật đấy à ? " Sau một hồi sững sờ, hắn lại bắt đầu mắng.

Đệt, tức rồi nha. Chuyện gì đang xảy ra vậy ? Nói chung là hắn cũng không có ý tốt đẹp gì. Thế thì bà đây cũng không cần nể nang gì nữa đâu nhỉ ? Nhếch mép một cái :

" Anh nghĩ anh là ai ?"

" Hả ? " Ok, trực tiếp nghệt mặt ra luôn. Sức chiến đấu thấp thế mà dám tìm bà đòi solo à ?

" Anh là cái thá gì mà cứ gọi là tôi phải mở cửa ? Kể cả tôi có chết thật ở trong đấy thì còn lâu đến lượt anh lo. Có bệnh thì tìm bác sĩ chứ đừng có tìm tôi, tôi đâu phải bác sĩ thú y ? Anh phải biết là thời gian của một tiên nữ quý giá cỡ nào chứ ? Mà thôi, có nói nữa chắc anh cũng không hiểu đâu. Ài, đành chịu thôi, ngôn ngữ của người thông minh nó phải khác chứ lị ."

" Cô ..... cô......." Tô Tử Thành giận run người, "cô " cả nửa ngày cũng không nói được gì.

Phương Phương ngoáy ngoáy tai, cô sắp mất hết kiên nhẫn tích lũy cả đời rồi.

" Có ý kiến thì lấy giấy bút viết một bản kiến nghị rồi cho người đưa đến phòng tôi. Tâm trạng tốt có thể tôi sẽ đọc đấy "

Tống Tử Thành không kịp phản ứng. Sao con bé này lại dám bật lại hắn rồi ? Lại còn viết bản kiến nghị gửi rồi đợi cô ta xét ? Mẹ nó chứ, chẳng lẽ cô nghĩ cô là Chủ Tịch nước à ? Hay là Thủ tướng chính phủ ?

Sao tên này cứ đứng đơ ra thế ? Chẳng lẽ chưa thấy ai đẹp như bà đây bao giờ sao ? Cũng đúng thôi, đi cả trời Nam đất Bắc chắc gì đã tìm được ai đẹp như thế này chứ. Chẹp chẹp, đẹp quá cũng có cái khổ a.

Ừm, vì sự công nhận này nên bổn cô nương sẽ dịu dàng hơn một chút vậy. Nở một nụ cười tươi rói như hoa hướng dương sắp héo : " Tôi biết là tôi rất đẹp, nhưng ngắm tôi sẽ bị tính phí không rẻ đâu. Nên quay về đếm tiền rồi hẵng đến xếp hàng nhé. Tạm biệt, không tiễn ~~". Sau đó thì trực tiếp đá Tô Tử Thành ra khỏi phòng luôn.

----------------

( Lin

: Eyy nãy giờ chưa ai dám khen bả đẹp luôn á, toàn tự biên tự diễn. Với cái hành động kia..... dịu dàng chỗ nào ? Dịu dàng ở đâu ? Chẳng lẽ mắt tuôi có vấn đề sao ? Hay tui đọc sai cách rồi ? Xin lỗi độc giả vì đứa con bé bỏng thần kinh tự luyến này a)

----------------

Cuối cùng Phương Phương mới bình tĩnh lại.

Sao tự nhiên thấy sai sai. Mọeee, đây mà là thiên đường cái khỉ gì ? Rõ ràng là trại thần kinh thì có. Tại sao cô lại ở đây ? Howwwww ? Đây rõ ràng là cuộc sống của người khác mà. Bỗng một đoạn kí ức đập thẳng vào mặt ... à nhầm, ập thẳng vài đầu cô. Phương Phương chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, ong ong khó chịu, cứ như có một mớ bòng bòng ở trong đấy, không thể nào gỡ được .

Lúc Phương Phương tỉnh lại đã là 1 tiếng sau. Cái quỷ gì vậy ? Tại sao chỉ có mình cô tiếp nhận kí ức là bị ngất chứ ? Không công bằng.

(Lin

:Cô quá vô dụng nên tiếp nhận kí ức cũng chỉ có mình cô ngất đi ok ? Cái này cũng trách ta sao ? Trách được ta sao ?)

Sắp xếp lại thứ cô vừa tiếp nhận một chút. Tên của thân thể cô đang dùng là Tô Mạn Linh. Là một người đẹp lai. Mẹ là người Mỹ - Cherry Willmith , còn bố là người Trung- Tô Hàn Mặc nên ở cô có cả hai vẻ đẹp Á - Âu, chưa nói đến body khiến người ta chảy nước miếng này, khuôn mặt trái xoan xinh xắn cùng với bộ tóc nâu xoăn óng ả dài đến tận eo, cặp mắt to tròn xanh nước biển được thừa hưởng từ mẹ và sống mũi cao thẳng đã khiến người ta ghen tị. Mẹ ơi ! đẹp như người mẫu, cái chân siêu dài này nữa, Tống Mạn Linh này chắc cũng phải cao m7. Vốn đang sống trong giàu sang sung sướng thì một lần bố mẹ cô có hiểu nhầm mà cãi nhau nên mẹ cô quyết định ôm con đi Hàn định cư, khuấy đảo thị trường chứng khoán đến gà bay chó sủa. Vì sinh ra trong một gia đình tài phiệt có tiếng trong giới chứng khoán cùng với tài thao túng thị trường chứng khoán hơn người nên bà liền được ca tụng là "bà hoàng chứng khoán". Còn bố cô là trưởng bối của một gia tộc nổi tiếng lâu đời về bất động sản cùng với việc đã một tay dấy lên một hồi máu tanh mưa máu ở phố Wall, từ đó nắm trong tay hơn 5% bất động sản của Thế Giới sau đó cũng có biệt danh là " hung thần phố Wall".

Sau khi hiểu lầm được giải quyết thì bố cô đến đón mẹ con cô về, lúc đó nguyên chủ mới chỉ 10 tuổi. Còn tên choai choai lúc nãy bị cô chửi cho nghẹn họng kia là Tô Tử Thành, có một anh sinh đôi là Tô Tử Miên. Cả hai là con của bác ruột cô, sau đó không lâu thì bác trai và bác gái mất do lâm bệnh nặng, trước khi qua đời bác nhờ bố cô chăm sóc hai đứa con sinh đôi này. Vì trong thời gian mới lên nắm chức chủ tịch tập đoàn của gia tộc bác cả đã giúp bố cô rất nhiều nên bố cô liền chăm sóc đối xử với 2 tên này như con ruột. Mặc dù lớn hơn 2 tuổi nhưng xét về vai vế thì cô vẫn phải mở miệng gọi một tiếng anh. 2 tên này được nhận nuôi trước khi cô được đón về hai năm. Mặc dù bố cô đã giải thích rõ ràng, nguyên chủ cũng rất thích có anh trai nên cực kì vui vẻ. Nhưng 2 tên trẻ trâu kia luôn cho rằng cô chen vào khiến bố cô bớt quan tâm họ nên luôn kiếm cớ bắt nạt cô, làm cô thường xuyên bị hiểu lầm trước mặt bố mẹ, có lần còn vu hại cô lấy trộm kỉ vật của bố mẹ quá cố của chúng để bây giờ người làm trong nhà cũng có tư cách khinh thường cô, nguyên chủ cũng quá nhát gan và sợ hãi, bố mẹ lại bận suốt ngày nên 2 "anh trai " kia muốn lôi cô ra để trút giận cũng không ai dám nói gì. Kể cả khi lớn lên vẫn không ngừng bắt nạt cô để làm thú tiêu khiển, người làm trong nhà cũng không ai quan tâm cô. Tính đến hôm nay thì nguyên chủ đã bị bỏ đói một tuần, nguyên chủ đã chết rồi. Nhưng không ai biết.

Mẹ kiếp! Kịch bản máu chó gì thế này ? Cô đại tiểu thư này cũng quá ngốc luôn đi. Thân phận trâu bò như thế, ngoại hình đỉnh thế, bố mẹ cưng chiều nâng niu như thế mà cũng không biết dùng à ? Phí ! Quá phí phạm! Năm nay nguyên chủ 18 tuổi, tức là đã chịu ấm ức 8 năm liền, nhịn giỏi gớm nhỉ. Thế là cô đã xuyên vào thần thể của cô bên ngoài mỹ nữ bên trong nhiều tiền nhưng hơi ngốc này rồi nhỉ :3

----------------

Lin : #đầu óc con tôi nhảy số quá chậm, phải làm sao ?

online chờ #rất gấp.

Tống Mạn Linh: tác giả đâu ? Mau ra đây, chúng ta bàn chuyện nhân sinh.

Lin : không, không đi ! Nam chính đâu!!!! mau kéo tên thần kinh này về ! Mau trị tính bạo lực đi aaaaaaa.

Bạn đang đọc Chu tổng, em đến đây để cưới anh đấy sáng tác bởi JafLinh

Truyện Chu tổng, em đến đây để cưới anh đấy tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi JafLinh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.