Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uy Thế Của Đại Trưởng Lão

Phiên bản Dịch · 1538 chữ

Lúc nên lớn tiếng thì lớn tiếng, lúc nên ra tay thì ra tay!

Triệu Phong vừa mới đi ra khỏi Phù Loan Điện, liền bị đám người này vu hãm bôi nhọ, làm sao có thể dễ dàng tha thứ được?

Dưới loại thế cục như thế này, giải thích cái gì, giảng đạo lý cái gì, cũng đều là trăm miệng khó cãi.

Chỉ có xuất ra vẻ cường thế và khí phách mạnh mẽ dị thường, mới có thể chấn trụ toàn trường được.

Triệu Phong đã thành công. Hắn dùng thái độ cuồng ngạo miệt thị cùng cực lập tức chấn nhiếp toàn trường!

Hiển nhiên những người này, căn bản không có khả năng phản đối được.

Ai có thực lực, kẻ đó đạt được Quán quân!

Triệu Phong đoạt được Quán quân thí luyện, đứng ở một điểm cao cực kỳ vinh quang, quả thật là có tư cách này.

Chính là câu nói thắng làm vua, thua làm giặc, lịch sử chưa bao giờ do những kẻ yếu viết ra cả!

Hiểu Nguyệt Tông chủ và các vị Trưởng lão hai mặt nhìn nhau. Không ngờ đối diện với vạn chúng chú mục, mà Triệu Phong vẫn còn cuồng ngạo mạnh mẽ như thế.

Nhưng nghĩ đến kẻ này đã đạt được vị trí Quán quân thí luyện, hơn nữa lại là kẻ điên cực đoan tu luyện Phong Lôi Chưởng, nếu như không có loại tâm tính và hành vi như thế này, ngược lại mới không bình thường.

- Triệu Phong, đừng vội làm càn!

Sắc mặt Tiết Trưởng lão và Vân Hải Chân Nhân nhất thời trầm xuống, khí chân linh vờn quanh toàn thân, uy áp cường đại lan tỏa khắp không gian.

Muốn diệt sát một tên đệ tử như Triệu Phong vậy, cũng chỉ cần một tia ý niệm của bọn họ mà thôi.

Nhưng bọn hắn không dám.

Thứ nhất, Triệu Phong chính là Quán quân thí luyện.

Thứ hai, sau lưng Triệu Phong chính là Đại Trưởng lão.

Bọn họ phát động chân linh uy áp, thầm nghĩ muốn chèn ép một chút dáng vẻ cuồng vọng kiêu ngạo hiện tại của Triệu Phong mà thôi.

Thế nhưng, kết quả lại khiến cho bọn họ thất vọng rồi.

Triệu Phong đứng yên tại chỗ, tóc xanh bay phấp phới, ánh mắt cực độ lạnh lùng, căn bản không chút cử động.

Trải qua quá trình ma luyện trong thí luyện, những uy áp Chân Linh cảnh mà Triệu Phong thừa nhận qua căn bản không phải là số ít.

Huống chi còn có Sơn Khâu Cự Quái có thực lực khủng bố nhất, chỉ trong chớp mắt liền tiêu diệt luôn bốn đầu Hắc Thiết Cự Quái cấp bậc Chân Linh cảnh, uy áp khí thế khi đó, so với hai vị Trưởng lão trước mắt cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.

Trong không gian mắt trái của Triệu Phong, tiểu vực sâu màu xanh luân chuyển, lực lượng huyết mạch trải rộng toàn thân, đem ảnh hưởng của uy áp hạ xuống mức thấp nhất.

- Meo meo meo meo!

Chẳng những Triệu Phong không bị ảnh hưởng gì, mà Tiểu tặc miêu lại còn nhe răng nhếch miệng, vẻ mặt cười nhạo nhìn về phía hai người Vân Hải Chân Nhân.

- Hửm? Con mèo xám này không đơn giản, chẳng lẽ chính là con mèo nhỏ đã đào hố lừa gạt Bắc Mặc kia hay sao?

Ánh mắt Vân Hải Chân Nhân sáng ngời.

Với cấp bậc cường giả Chân Linh cảnh ở nơi này, sao lại không nhìn ra được sự đặc thù của Tiểu tặc miêu? Chỉ bằng vào phần trí tuệ linh động này, đã biết nó không phải là Linh thú bình thường có thể so sánh được.

Quan trọng nhất chính là, con mèo này không ngờ lại có thể không quan tâm tới uy áp của Chân Linh cảnh, điều này nói rõ tư chất của bản thân nó cực cao, hoặc là có được truyền thừa huyết mạch cực kỳ cường đại.

Ví dụ những loại trân cầm dị thú như Kỳ Lân, Chân Long, Đại Bằng… trong truyền thuyết, cho dù ở thời kỳ còn non, bản thân cũng đã có được áp chế cấp bậc nhất định, đủ có thể uy hiếp các loại Yêu thú bình thường.

Nghĩ như vậy, trong mắt Vân Hải Chân Nhân chợt lóe lên chút tinh quang.

- Mọi người đừng vội hấp tấp! Dù sao Triệu sư điệt cũng là Quán quân thí luyện lần này, sự tình trọng đại. Về sau, Tông môn nhất định sẽ cấp cho các ngươi một câu trả lời thuyết phục.

Thanh âm của Hiểu Nguyệt Tông chủ trong trẻo nhưng lạnh lùng, lộ ra uy nghiêm của nhất tông chi chủ.

Mấy vị Trưởng lão ở đây nhất thời đạt thành nhất trí. Việc quan trọng trước mắt chính là thăm dò thu hoạch và kỳ ngộ của Triệu Phong.

Phải biết rằng, thời gian Triệu Phong ở lại trong thí luyện so với kẻ phá vỡ kỷ lục ngàn năm qua là Bắc Mặc còn dài hơn gần mười ngày.

Đám đệ tử đang công khai lên án như bọn người Tuyền Thần, Bắc Mặc cũng đều trầm mặc lại.

Bất kệ bọn họ có công khai lên án mạnh mẽ đến thế nào, thì Triệu Phong vẫn là người đoạt được Quán quân thí luyện, vinh quang đặc thù này, căn bản cũng không thể lay động được.

Chỉ thấy đám người Tông chủ đã dẫn Triệu Phong đi về phía Trung Xu Điện rồi.

Nhìn bộ dáng này, các sự kiện tồi tệ có quan hệ với Triệu Phong, thật rất có thể sẽ bị cao tầng Tông môn áp chế xuống.

Trên mặt đám người Tuyền Thần, Lục Hổ đều mang theo vẻ không cam lòng cực độ.

Đúng lúc này, một luồng uy áp chân linh vô cùng mạnh mẽ từ trong dãy núi phương xa truyền đến.

- Tiểu bối Triệu Phong, đừng vội càn rỡ! Quốc có quốc pháp, tông có Tông quy! Có bản Trưởng lão ở đây, cho dù ngươi công lớn đến đâu, cũng đừng mong tránh khỏi Tông quy xử trí!

Một cái thanh âm uy nghiêm mạnh mẽ, như lôi đình nổ vang, khiến cho bước chân của mấy vị Trưởng lão cũng nhất thời phải ngừng lại.

Thanh âm vừa dứt, một lão giả thanh sam tay cầm quyền trượng đã xuất hiện trên không Trung Xu Điện.

- Chấp pháp Trưởng lão!

Một vài đệ tử kinh hô thất sắc, đều cúi đầu hành lễ, vẻ mặt đầy sự kính sợ.

Chấp pháp Trưởng lão ở trong số các vị Trưởng lão Tông môn chính là người cực kỳ đặc thù, tay nắm đại quyền sinh sát, chưởng quản pháp quy Tông môn.

Cho dù Tông chủ có vi phạm Tông quy, Chấp pháp Trưởng lão cũng có tư cách đứng ra, đưa ra dị nghị.

Hơn nữa, trong tay Chấp pháp Trưởng lão nắm giữ một kiện Thần binh Linh cấp, thực lực mạnh hơn những Trưởng lão bình thường.

- Thật tốt qua! Sư tôn ra tay rồi! Chấp pháp Trưởng lão muốn trừng phạt đệ tử, cho dù là Tông chủ cũng không thể làm trái.

Trên mặt Lục Hổ lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.

Đám người Tuyền Thần nhất thời chuyển buồn thành vui, trong lòng có chút cảm giác hả hê khi người khác gặp họa.

Nhìn thấy Chấp pháp Trưởng lão hiện thân, trong cặp mắt của Hiểu Nguyệt Tông chủ nhất thời hiện ra một tia sầu lo nhàn nhạt.

Nếu Chấp pháp Trưởng lão một lòng muốn truy cứu Triệu Phong, nàng cũng không thể che chở được cho hắn.

Ánh mắt của Tông chủ không khỏi liếc về phía Đại Trưởng lão, mang theo một tia trưng cầu.

Cái này cũng không phải bởi vì Đại Trưởng lão là sư phụ của Triệu Phong, mà bởi vì địa vị siêu nhiên của Đại Trưởng lão trong Tông môn.

- Chấp pháp Trưởng lão, ngươi cũng đi theo chúng ta đi! Cùng chúng ta chứng kiến bản kỷ lục cao nhất trong vạn năm qua của Phù Loan Thí Luyện!

Ngữ khí Đại Trưởng lão bình tĩnh, nhìn giống như mời, nhưng lại giống như là đang phân phó vậy.

Giờ phút này, các vị Trưởng lão khác cũng đều trầm mặc một cách kỳ lạ.

Ở trong tràng cảnh như thế này, Đại Trưởng lão đã phát huy ra tác dụng phi thường trọng yếu.

- Được! Bản Trưởng lão cũng muốn xem qua một chút.

Chấp pháp Trưởng lão hiển nhiên vô cùng kiêng kỵ Đại Trưởng lão.

Đại Trưởng lão, một chữ Đại này gần như bao trùm qua tất cả các Trưởng lão trong Tông môn, đứng đầu các vị Trưởng lão.

Tiết Trưởng lão và Vân Hải Chân Nhân đều liếc mắt nhìn nhau, trong lòng thầm than:

- Chẳng lẽ Đại Trưởng lão định ra tay che chở cho gã đệ tử ký danh này?

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 1067

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.