Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụn Vặt Quấn Thân

Tiểu thuyết gốc · 3714 chữ

Trong đên yên tĩnh bỗng nhiên phủ thành kèn còi vang lên, dồn dập sai nha tu vi không thấp xuất động tìm tòi, nghe đồn có kẻ nửa đêm lẻn vào ám sát tri phủ đại nhân, không thành công mà còn bị thương chạy trốn, toàn thành giới nghiêm tra xét.

Cảnh Vĩ đang ngủ bị chủ nhà trọ gọi dậy thông báo cho biết, sai nha lục soát khắp nơi sau đó dặn dò khách nhân, còn nói nếu thấy tội phạm thì nhớ tìm cách tri hô để quan sai vây bắt.

Trong lòng hắn có một dự cảm không ổn, với tấm thân chiêu sự này chẳng có lẽ tên kia sẽ trốn ở phòng mình sau đó bị quan sai tra được liên lụy tới mình, rồi kéo theo một đống chuyện, bản thân mình bị truy nã.

Hắn dám chắc diễn tiến sẽ là như vậy, phòng hắn tầng trên lại thông hai phía cửa sổ, chính là nơi lý tưởng cho giang hồ khách đột nhập trú ẩn, hơn nữa nơi này lại vừa bị kiểm tra xong, an toàn tuyệt đối, sẽ không bị tìm lại lần nữa.

Một lượt nhìn chung quanh khách nhân tản đi về ngủ, Cảnh Vĩ vội vàng nói với chưởng quầy và vị sai nha, nếu có thích khách hắn chắc chắn sẽ khai báo gấp, có thể hay không cho hắn một phương tiện truyền tin, hắn sợ chính là bị liên lụy vào án này, phải biết thích khách tuy không thành công nhưng cũng giết chết hai hộ vệ của tri phủ đại nhân.

Sai nha nhìn hắn sợ sệt như kẻ nhát gan liền cười nhạt, bảo hắn có chuyện thì tri hô, chứ tài nguyên đâu mà lãng phí cho riêng hắn được khiến hắn chỉ biết khúm núm cáo lui.

Cảnh Vĩ diễn xuất nhát gan vậy để đề phòng việc hắn bị tên kia liên lụy, con mẻ nó chứ, không dưng nửa đêm ngươi không ngủ đi ám sát tri phủ làm cái gì, sao không chọn ngày khác lại là hôm nay ta đến đây.

Về tới phòng Cảnh Vĩ toàn thân lên tinh thần cảnh giới, chỉ cần có kẻ xông vào phòng hắn đảm bảo để ngươi chính là có đi không có về, ít nhất trong mấy ngày tới cũng đừng liên lụy gì tới ta, ngươi ám sát chuyện của ngươi, ta ám sát chuyện của ta, không nên lẫn lộn lôi kéo dây dưa với nhau.

Quả nhiên chỉ hơn mười phút sau, cửa sổ phòng hắn bị nhấc lên, một người đồ đen trọng thương lao vào, hoàn toàn không chút phát ra âm thanh nào, trong bóng tối hắn hành động như chỗ không người, chỉ thấy vào phòng sau chưa thích ứng ánh sáng đã bị một bàn tay cự lực đập đến ngất đi.

Cảnh Vĩ không chần chờ nhét tên kia vào gầm giường rồi lên giường nằm, chờ đến màn tiếp theo, quan sai tìm tới truy xét, phải nên ứng đối như thế nào, phải biết một khi có chuyện quấn thân ngươi làm bất cứ cái gì cũng kéo theo một chuỗi rắc rối.

Ngươi tri hô, có thể cũng không là lập công mà bị tội kèm theo là đồng đảng, ngươi che giấu bị phát hiện cũng không cần nói nữa, tất cả chỉ là chuyện đến đâu tính đến đấy, theo kiều đoạn chắc chắn tên này sẽ bị người truy theo tìm ra.

Lại tầm mười phút trôi qua, một người thân mặc sai nha bộ khoái phi tốc vào phòng, tay lăm lăm cầm đao, hắn tra xét một vòng nở nụ cười tiếu dung, hắn phát hiện trong phòng có hai người, một là người bình thường hơi thở yếu ớt nằm trên giường, một là kẻ có võ trọng thương dưới gầm, phen này chính là lập đại công, ngân chương bộ đầu không phải hắn thăng chức thì còn ai.

Đang hưng phấn tiến đến gần giường, chỉ thấy phong kình thổi đến, một bàn tay vỗ vào trán hắn, toàn thân xụi lơ ngã ra mềm oặt.

“Muốn độc chiếm công lao cũng không dễ” là ý nghĩ cuối cũng của bộ khoái kia.

Cảnh Vĩ gương mặt đen tối khó coi, sự việc đúng như hắn nghĩ, chắc sẽ còn rắc rối hơn, phong bế toàn thân vị quan sai này nhét chung hắn xuống dưới gầm giường với thích khách kia, chờ tiếp theo đoàn người kéo tới, chỉ cần có chút động tĩnh hắn nhất định sẽ bỏ qua thân phận này đào thoát.

Nếu không thì hắn đảm bảo vài ngày tới hai người chỉ bất động nằm đó thở mà thôi, hiện tại chính là chờ đợi sự việc rắc rối tiếp theo quấn thân xảy ra.

Trái ngược với lo nghĩ, Cảnh Vĩ bình an đến ngày hôm sau, giới nghiệm lệnh vẫn còn, dịch trạm ngừng trung chuyển ba ngày, tất cả mọi người trong phủ thành không ai được rời đi chờ tra xét.

Trong người Cảnh Vĩ lúc này có một cái nhẫn trữ vật, chính là của thích khách kia, ha ha cảm giác đánh cướp thật sự quá sung sướng rồi, một đêm phất nhanh, trong nhẫn này không gian chừng 10m, có đủ quần áo, tiền tài, vũ khí, một đống đá nhỏ hơn nghìn viên, còn có hai viên đá vừa.

Ra ngoài chào hỏi chưởng quầy, đi mua một đống đồ dùng và trang phục mặc phục vụ cho dịch dung thuật và súc cốt thuật, sau đó tìm hàng ăn trưa, cũng là thu thập tin tức, hệ thống từ khi đến nơi này liền điên cuồng tiêu hao điểm ăng lượng của nó, để làm cái gọi là “thu thập thông tin dữ liệu”, Cảnh Vĩ cũng không biết nó thu thập dữ liệu là cái gì.

Biến hóa mô phỏng theo thư sinh lùn tầm 16 tuổi, hắn liền cầm văn dẫn đi đến thư viện để tìm hiểu tin tức, xem có thông tin gì về người cần tìm trong nhiệm vụ không.

Lúc này sắc trời trong sáng, tuy gần trưa mà không nóng nực, còn muốn mát mẻ rất nhiều, trên đường đi trong phủ thành gặp đủ loại người, quan sai có, thương nhân có, công tử, thiếu nữ, giang hồ khách ….tất cả đều có để Cảnh Vĩ cảm nhận cuộc sống này thật có loại không gọi ra được tên hưng phấn.

Theo mùi hương tìm tới một gian hàng không tệ, tên là “Chuẩn Vương mì gõ” bên trong cũng có vài bàn khách ngồi, đang định ngồi xuống thì từ đâu một đạo lực vọt tới đẩy hắn té cái lộn nhào, có thể hình dung tư thế như chó đớp mồi, còn mồi là gì thì ở dưới đất không cần diễn tả, lúc bình thường Quy Tức công che giấu lên, hắn hoàn toàn cất liễm khí lực, bản thân lúc này tiêu chuẩn là một thư sinh bình thường không có thật mạnh khí lực như lúc chiến đấu.

Khó chịu trong lòng dâng lên, kèm theo tức giận bốc hỏa, nhưng nghĩ tới bản thân chiêu sự, Cảnh Vĩ vội vàng kiềm chế, quay đầu xem là ai thì trước mặt là phiên bản ngọc nữ nhỏ, một con nhỏ tầm tuổi bằng đại tỷ nhà hắn, cực kỳ xinh đẹp đáng yêu da trắng, mi thanh mục tú, quần áo chất liệu cực phẩm hiển nhiên gia thế cao quý vô kỳ, hơn thế đây chính là trưởng thành của mỹ nhân bại hoại, yêu nghiệt dùng sắc hại nước hại dân.

Tự nhủ bản thân may mắn vừa nãy kiềm chế tốt không gây sự, bớt được chuyện, chứ gây với con nhóc này ắt hẳn kéo theo một chuỗi cẩu huyết không đáng có, hắn còn nhớ nhiệm vụ của mình tới đây là gì, phá giải nguyền rủa mới là sự tình trọng yếu.

“Con bọ kia, chỗ này bản cô nương coi trọng ngươi mau cút xa một chút”

Cảnh Vĩ nhìn nàng, không đáp lời, đi tìm cái bàn khác định ngồi xuống, con nhỏ kia lại lần nữa lên tiếng đuổi hắn đi không cho ngồi, cờ mả mày, lửa giận đằng xông lần nữa, nhưng tâm niệm phải nhẫn nhịn cho bớt chuyện nên hắn đành tìm một cái bàn cách xa một chút, sau đó là yên ổn chờ đợi đồ ăn mang lên.

Gặp chuyện nhiều nên Cảnh Vĩ rút ra được quy luật, đó là nhất thời hắn né được hai ba chuyện rắc rối thì sau đó sẽ có một quãng thời gian yên bình, một ngày khoảng ba lần như vậy là trôi qua.

Ngồi chưa được năm phút, chỉ thấy một đoàn người hộ vệ vạm vỡ rầm rập thanh thế to lớn kéo tới, Cảnh Vĩ nội tâm thầm ám đạo không ổn, đây là mình lại chiêu sự đến thân sao.

Trận trượng bực này là muốn ra sao đây, chỉ thấy ngoài cửa lúc này, đi vào một con nhóc cũng tầm tuổi đại tỷ hắn, khuôn mặt nhìn kỹ cũng ra nét thanh tú, chỉ là quá mập, khiến cho ngũ quan như nhét chung một chỗ, toàn thân thì hơi chuyển động đi lại cũng thấy thịt dưới lớp quần áo rung động như sóng.

Bên cạnh thiếu nữ này đi theo một vị quản gia, quan sát khắp quán một chút liền nói “xin mời đại tiểu thư ngồi đây” sau đó ra quầy hàng gọi món cho vị này.

Lúc này tiểu ngọc nữ và thiếu nữ mập nhìn nhau khiêu khích, trong quán khách nhân đã sợ hãi chạy mất bảy phần, chỉ còn ba phần ngồi lại hứng thú xem, có vẻ đã quen với chuyện hai người rồi, ánh mắt mọi người nhìn ngọc nữa tràn ngập ái mộ yêu quý lại xem thiếu nữ mập toàn bộ coi thường, khinh bỉ, chờ đợi trò cười.

“Ha ha chết cười ta, xấu mập ngươi hôm nay còn dám ra đường tìm đến ta, đó là khinh bỉ chưa đủ sao?”

“Hừ, họ Thẩm, ngươi đừng tưởng mình xinh đẹp mà càn rỡ, hôm nay ta đến chính là đưa sinh tử thiếp, lên luận võ đài chúng ta đến chết mới thôi”

“Họ mập gái, đừng tưởng ta sợ ngươi, ta là coi thường ngươi vì một tên vô lại mà làm đến mức này, tưởng đâu thế nào, ta mới chỉ tự tay đưa hắn một phong thư, ngươi biết hắn mừng rỡ làm sao, bản thân như con chó đến sum xoe với ta không, tình cảm với ngươi, liên một phân cũng đã quên không nhớ đến”- thiếu nữ họ Thẩm khinh thường nói.

“Hơn nữa ta thấy ngươi còn nên cảm ơn ta, đã cho thấy rõ bộ mặt thật của hắn, chỉ một chút sắc dụ đã phản bội, đây chính là ngươi tự hào tình cảm thanh mai trúc mã mười mấy năm ư”

“Tất cả là tại ngươi, chúng ta đã có hôn ước, từ nhỏ đến lớn trong mắt hắn chỉ có ta, từ khi ngươi xuất hiện hắn mới thay đổi”

Sau đó là màn cãi vã, Cảnh Vĩ cũng hết chỗ nói rồi, hai con nhóc này tuổi tầm đại tỷ hắn, năm nay chính là cập kê rồi sẽ chuẩn bị lên xe hoa xuất giá.

Thêm nữa những phân đoạn tranh giành tình cảm kinh điển này hoàn toàn không hiếm thấy, cái đẹp ai chả thích, giữa hai người kia chọn ai bỏ ai không phải là nhân chi thường tình sao.

Tất nhiên đó là nhìn hình mà chọn, còn lại giai đoạn tìm hiểu sẽ bàn lại sau.

Cảnh Vĩ hắn tuy kiếp trước chưa lấy vợ nhưng kết giao bạn gái yêu đương cũng không thiếu, có xinh có xấu, thời đại trước mạng mẽo phim ảnh phát triển, dù có xinh cũng ngắm chán rồi lên có lấy vợ thì tính cách phẩm chất vẫn là nhân tố hàng đầu, chỉ cần ngươi sống đẹp nhân hậu thì chính là đẹp, ngươi tâm địa xấu xa thì chính là xấu, đâu phải tự dưng mười mấy năm va chạm xã hội là công cốc đâu, tiêu chuẩn đánh giá con người của hắn tuy đơn giản nhưng không phải ai cũng làm được ở xã hội chỉ nhìn hình thức mà đánh giá con người.

Tương tự đạo lý đơn giản này, nhưng ở thời đại kia của hắn, có người sống cả đời cũng không lý giải được như hắn, vì thế tình trạng lão già lấy thiếu nữ ở kiếp trước vốn là không có thiếu, chê vợ già đồng cam cộng khổ mấy chục năm bỏ đi chỉ để hưởng thụ hương sắc vài năm của gái trẻ, còn nhân danh cái gọi là tình yêu, nghe phát mửa.

Nói thì dễ nhưng làm thì khó, để lĩnh ngộ được như Cảnh Vĩ thật chẳng có nhiều người, ngộ ra được nhục thân chẳng qua là túi da, cái ngươi cần quan tâm là linh hồn, linh hồn đẹp mới là đẹp có lẽ rất nhiều người nhưng chân chính linh hồn là gì thì mỗi người lại biện giải khác nhau, như có người tâm hồn với hắn được đo bằng mông hay ngực vậy =)).

“Ha Ha tốt, tốt, ngươi nói ta không ai thèm để ý, có tin ngày mai ta chính là tìm mối xuất giá cưới chồng cho ngươi xem”- cãi nhau một hồi thiếu nữ mập hiển nhiên nói không lại với nàng kia, bị châm chọc khiêu khích mà thẹn quá thành giận, nhưng cũng chỉ nhận lại sự cười chê xem thường của ngọc thiếu nữ, kèm ánh mắt châm biếm của khách xung quanh.

Mập nữ nhìn quanh một vòng chỉ thấy còn Cảnh Vĩ vẫn ngồi ăn, thi thoảng ngó đến xem hai người mình võ mồm, rõ ràng chỉ là một thư sinh bình thường nhưng lúc này trong mắt nàng, hắn lại hiện ra khác hẳn với những người mà nàng ta gặp từ bé đến nay.

Từ khi hiểu chuyện đến nay, tuy thiên phú tu luyện nàng có tốt nhưng đổi lại không phải ánh mắt ngưỡng mộ từ bạn bè đồng lứa mà là xa lánh, coi thường, ghen ghét, sỉ nhục đơn giản vì nàng ngoại hình quá béo xấu, dù nàng có gia thế có bối cảnh, bọn người hầu trong nhà cực độ sợ hãi thuận theo phục thị, nhưng sau lưng lại lén bàn tán nói xấu nàng.

Cùng giai tầng đồng lứa thái độ với nàng lại càng thêm ghen ghét khi nàng phận tốt, được hứa hôn với một người cực kỳ tuấn lãng lưu phong, gia thế tương xứng.

Cũng đã từng có người cố ý tiếp cận, nịnh nọt lấy lòng nàng vì chút tài nguyên nhưng rõ ràng ngoảnh đi đáy mắt lại tràn ngập căm ghét, rồi lại vẫn biểu lộ ra thâm tình, cầm chỗ tốt nhưng lại căm ghét người cho, có lẽ nếu là cô nương khác ngây thơ sẽ bị lừa nhưng một đại tiểu thư được bồi dưỡng cao như nàng đối với lòng người mẫn cảm, từ nhỏ đã thấm quá sâu, sao có thể không nhận ra, chỉ là nàng không truy cứu, coi như tìm cho mình chút việc vui trong cuộc đời này.

Chỉ có hôm nay người này, tuy không rõ thư sinh lùn này là ai, nhưng hắn mới chỉ nhìn ngoại hình của nàng khi trước bước vào quán, hắn ánh mắt đều không chút ba động, ngay cả bên cạnh là đồng lứa xinh đẹp nhất nàng kia, cũng vẫn thấy hắn không chút cảm xúc thích thú, ở trong mắt người này các nàng đều như nhau, nếu không muốn nói người này còn chán ghét họ Thẩm yêu nữ kia vài phần.

Là dạng người gì mới có thể xem ngoại vật mang theo xúc cảm phẳng lặng như vậy, hoạt tử nhân cũng không làm được như hắn, điều này nói rõ, người kia không hề theo ngoại hình mà sinh ra hảo cảm hay chán ghét.

Đây đối với nàng chính sự tôn trọng! cũng hoặc là ngoại hình của hắn không được tốt, đồng bệnh tương liên.

“Ngươi, đúng chính là ngươi, theo ta về phủ gặp cha ta, chúng ta định ngày cử hành hôn lễ”

Cảnh Vĩ nghe xong khuôn mặt có chút vặn vẹo, gặp chuyện, chắc chắn gặp chuyện, con gì nó, ta đã núp một góc nhỏ lặng lẽ hành quân còn vẫn dính đạn, đây rốt cục là kiều đoạn như thế nào.

“Tiểu thư, chúng ta không quen không biết, hôn sự là việc lớn do cha mẹ định đoạt, lẽ nào tùy ý như vậy, hơn nữa ta còn đang đọc sách, chưa có công danh tại thân, sao dám lập thất”

“Không quen sau này sẽ quen, chỉ cần tìm hiểu không phải là ra sao, ta thì chắc ai cũng biết, chỉ cần ngươi trả lời có đồng ý hay không thôi”- gái mập không dung từ chối nói.

Cảnh Vĩ thở dài một hơi, sự việc hôm nay thực sự vượt quá tính toán của hắn, không nên cự cãi thêm, thêm chuyện không bằng bớt chuyện vì thế hắn gật đầu nói.

“Vãn sinh đồng ý, có điều cổ nhân có nói, thành nghiệp mới lập thất, ta còn nhỏ chưa có gia nghiệp sao dám với cao”

“Cổ nhân cũng có người nói trước thành gia sau lập nghiệp, vốn dĩ ngươi cưới ta cũng không ảnh hưởng gia nghiệp”

“Vậy a…” Cảnh Vĩ hết chỗ nói rồi, cổ nhân cái gì chả nói qua, hắn vốn muốn lấy chút học thức để lý luận nhưng thực sự là học thức không so được với người ở đây a.

“Ngươi cho ta văn dẫn, sau đó ta sẽ tìm tới nhà ngươi”

“Họ Mộc béo, ngươi sẽ không lấy thật sự nghiêm túc a”—ngọc thiếu nữ họ Thẩm cau mày nhìn hai người đối đáp, sau đó thấy gái mập kia khiêu khích nhìn mình thì cười nói.

“con bọ, ngươi có thể theo ta làm chân rót nước a, không cần thành thân với ả này nếu không muốn”

“Thẩm Ngọc, ngươi đừng được nước lấn tới, Chung Thanh ca ca chuyện này ta bỏ qua cho ngươi, nhưng chúng ta không phải xong chuyện, ngươi dám nói nữa hôm nay nhất quyết sinh tử ở đây, Nhan thúc chuẩn bị động thủ”

Chỉ thấy hai bên không khí liền giương cung bạt kiếm. bên ngọc nữ kia cũng xuất hiện ra hai vị lão nhân, một nam một nữ, bên này thì hơn chục vị hộ vệ với lão quản gia thâm trầm kia.

“Lão gian nhân, ngươi nên khuyên bảo tiểu thư nhà ngươi có chừng mực, hai chúng ta cũng không phải ăn chay, ngươi định bốc lên gia tộc tranh chấp”- lão giả bên hai người hướng lão quản gia lên tiếng.

“Làm hạ nhân ta chỉ biết nghe lệnh, hai vị thứ lỗi, lão nhân ta không thể làm khác”

“Dù sao chuyện này cũng nên hỏi thiếu niên kia, nếu hắn đồng ý cưới gả, nhà ta tiểu thư coi như bớt đi một người rót nước cũng không sao”- bà lão lành lạnh ánh mắt quét đến Cảnh Vĩ lên tiếng.

Tất cả im lặng, khách nhân trong quán dưới khí tràng của ba người cũng nhỏ mồ hôi hột sợ hãi, đều hướng về Cảnh Vĩ chờ đợi.

“Đa tạ cô nương muốn ta rót nước, nhưng trước đó ta đã đồng ý với cô nương đây rồi, hiện nay không thể đổi ý”

Hai con nhỏ vẻ mặt đều hiện ra ngoài ý muốn, gái mập như gà trống chiến thắng khiêu khích nhìn ngọc nữ, ngọc nữ thì chau mày khó hiểu sự việc này, chưa từng có ai khước từ vẻ đẹp của nàng, ba lão nhân cũng đều mỗi người mỗi tâm tư nhưng nét mặt không đổi.

Phong ba qua đi, Cảnh Vĩ lấy ra văn dẫn đưa cho gái mập kia, dù sao hắn cũng là đối phó cho qua chuyện, văn dẫn vốn là của tên văn nhân lùn ở Quán Nội thôn kia, đâu liên quan gì đến hắn.

Nhưng hiển nhiên gái mập kia bản thân lại cực kỳ nhiệt tình coi trọng hắn, sau đó sai người mang đồ đến nhà trọ cho hắn rất nhiều, đựng đầy trong một chiếc nhẫn trữ vật rộng 100m, có đan dược linh thạch, quần áo, thư tịch, công pháp ..v..v..

Cảnh Vĩ cũng không hiểu thấu ra sao, hai ngày qua đi cũng chưa thấy người nhà của gái mập đến tra xét mình, hai ngày này hắn nhờ có tài nguyên của gái mập mà đã mua được một kiện mai rùa, với lượng tin tức có được cộng thêm gieo quẻ bói toán liền tìm ra được mục tiêu Ôn Bích Lan.

Bản thân hai ngày nay cũng gặp chuyện vụn vặt nhưng có uy danh của gái mập bãi bình thêm toan tính ẩn nhẫn xu cát tị hung nên né tránh được rất nhiều phân đoạn cẩu huyết.

Thực sự bản thân Cảnh Vĩ có Thiên quyết và Cơ quyết phòng thân, có Quy Tức công, vốn dĩ chú định sẽ phai nhạt trong đám người, thế nhưng mọi chuyện cứ tìm đến xảy ra quanh hắn, như hiệu ứng cánh bướm liền vô cùng vô tận cuốn vào phiền phức.

Hiển nhiên bạn đồng lứa trong giai tầng thượng lưu của gái mập tò mò tìm tới dò la, gây cho hắn không ít phiền phức, phải biết dưới gầm giường của hắn còn chứa một vị bộ khoái võ công cực cao thêm một thích khích võ công không kém bị truy nã toàn phủ thành.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.