Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạnh Phúc Ít Ỏi

Tiểu thuyết gốc · 2041 chữ

Trên một đoạn đường vắng, một nhà 3 người đang ngồi trên xe máy bỗng nhiên nghe được tiếng chửi mắng ở phía trước. Có một nhóm người chia thành hai phe chắn giữa đường, nhìn qua có vẻ là va chạm giao thông. Người bố lái xe nhìn thấy vậy bản năng đề phòng nên chỉ muốn lẳng lặng đi qua nhưng đoạn đường đã bị chắn không có lối đi đành nhíu mày. Nhìn về bốn phía đang tính quay xe lại thì một người phụ nữ lao tới nói

"Anh ơi ra xem giúp bọn em, cái bọn này nó đi xe lượn lách đánh võng giữa đường đâm phải mẹ con em. Chẳng những bọn nó không xin lỗi còn ra tay định đánh mẹ con em!"

Vừa dứt lời thì phía trước có tiếng va chạm, tên thanh niên kia liền ra tay đánh người phụ nữ trung niên. Người bố thấy vậy vẫn chưa nói gì thì bị người kia kéo cánh tay như muốn tìm giúp đỡ. Bất lực ông đành lái xe tới gần mà không chú ý ở phía sau có một chiếc ô tô đen nhánh không bật đèn núp trong màn đêm chậm rãi lại gần. Dựng chân chống xuống, người bố cũng đành bước tới khuyên căn nhưng không ngờ hai bên thấy thế càng va chạm mạnh hơn, tiếng chửi rủa liên tục vang lên.

Bọn họ có vẻ như cố tình, lôi người đàn ông vào giữa khiến ông mất tập trung, người vợ trên xe máy ông đứa bé gái nhìn chằm chằm cảnh này bỗng nhiên thấy tiếng xe tới bên cạnh, một người đàn ông xuống xe lao tới bên cạnh bà rồi lại từ đằng sau có người vụt tới đòi giựt lấy bé gái.

Nghe thấy tiếng vợ và con gái khóc, người bố quay đầu lại nhìn liên lập tức có ý định lao tới mà lại bị người đàn bà và gã thanh niên níu kéo người. Ông có sức khỏe kinh người liên lập tức vung tay đẩy ngã người đàn bà kia, lại quay đầu lại đấm cho tên kia một cái nhưng gã đó vẫn chưa chịu buông gia. Nhưng cũng chỉ trong tức khắc lại vài cú đạp nữa ông cũng thoát ra được khỏi tên này mà lao tới hướng vợ, vợ ông lúc này vẫn đang cố giữ chặt con thì bị một tên khác rút ra hung khí chém vào tay.

"Không"

Người vợ hét thảm ngã xuống đất, hai tên kia lập tức kéo theo đứa trẻ chạy lên xe mặc cho đứa bé giãy giụa cũng không thể chống lại sức người lớn.

"Cứu con gái"

Người vợ mặc dù đau đớn cũng không quên nhắc chồng. Người chồng lao tới xe ô tô thì một tên còn lại lập tức ngăn lại, tên kia có vũ khí nhưng không ngờ được người bố lúc này cũng liều mạng vì con gái mà không sợ chút nguy hiểm nào, nhưng rồi xe chạy, tên còn lại ở hiện trường giả lúc nãy cũng tới đối phó với ông. Hai đánh một người không có vũ khí, chẳng mấy chốc ông cũng gục xuống, nhưng lúc bọn chúng quay đi, ông vùng lên ôm lấy tên thanh niên ở hiện trường giả đó không người cắn hắn đến lúc hắn gục xuống cùng ông. Cuối cùng 3 người nằm tại đó.

"Không"

Long giật mình tỉnh dậy.

"Lại cơn ác mộng đó"

Long đã quá quen thuộc với giấc mơ này, mặc dù không chứng kiến nhưng được cảnh sát nói qua về điều tra. Nắm chặt nắm đấm lại, giọng của Long gằn lên đầy giận dữ.

"Bọn đó, tất cả đều phải chết."

Nhìn điện thoại biểu hiện khoảng hơn 5 giờ sáng. Long theo thói quen đi tới một căn phòng khác, nhà của cậu cũng khá rộng nhưng giờ không còn ai ngoài cậu nên đã được sắp xếp có mục đích riêng. Một phòng đầy đồ vật thí nghiệm, một phòng để toàn bao cát với tạ tay. Ở trên tầng hai mới là phòng ngủ, bởi theo thói quen cẩn thận của Long tầng hai thoáng hơn lại có sân thượng, chỉ có một cầu thang đi xuống lại tách biệt với cửa phòng nên dễ phòng thủ hơn.

Trong phòng tập, bao cát bị nhúng nước làm từ ống quần cũ, bên trong chất đầy là cát. Dưới đất là chút cát bị quét dọn gọn vào một chỗ.

"AAAAAAAAAAAA"

Từng tiếng bịch của nắm đấm vang lên theo tiếng hét điên cuồng đầy giận dữ, mỗi cú đấm như là sự bùng nổ của cơn giận dữ điên cuồng.

"Xoạt"

Chỉ thấy cái quần cũ bục ra, tiếng cát chảy xuống mặt đất cùng với nắm đấm của Long đang nhỏ từng giọt máu xuống. Cát chảy hết, Long lại lấy một cái ống quần khác làm một cái bao cát mới rồi mới xơ cứu qua tay.

"Mỗi lần như vậy xương càng cứng hơn, lắm đấm càng uy lực lại không bị chai tay. Nếu chai tay thì khi ra đòn tính sát thương sẽ bị giảm nhiều, nắm đấm của mình phải như cái đục sắt, lại mạnh như búa tạ, phải hạ sát bất kỳ đối thủ trong một đòn nếu cần thiết."

Long lẩm bẩm vài câu rồi đến nhà bếp chuẩn bị thức ăn, cậu chuẩn bị rất nhiều như không chỉ có mình bản thân và hai chú chó.

"Tiền sắp hết rồi, chắc phải bán cái gì đó."

Long là con cả của gia đình nên hiện giờ cậu lắm trong tay mọi thứ, tuy không có tài sản gì nhưng dòng họ nội cũng có đất đai, bản thân một mình dùng cũng không hết nên cậu không ngại bán đi để nhanh thực hiện mục đích của bản thân. Tiếp theo sau khi ăn sáng, Long đi ra vườn kiểm tra chút đồ vật thì nghe thấy tiếng gọi.

"Long ơi"

Long quay đầu nhìn về chỗ tiếng nói quen thuộc.

"Ai thế?"

Mặc dù đoán được nhưng Long vẫn dò hỏi.

"Cậu còn chưa cho mình số điện thoại á! Nay mình định rủ cậu đi chơi mà không biết số lên phải tới hỏi."

Long suy nghĩ một hồi nhưng vẫn không vội mở cửa ra. Bình thường ngày nghỉ cậu thường rèn luyện cơ thể hoặc là nghiên cứu một chút gì đó. Nhưng lần đầu được rủ đi chơi, lại là Lan người mà cậu có cảm xúc kỳ lạ.

"Đi đâu thế?"

"Mở cổng ra nói chuyện không được à Long?"

Long mở cổng bước ra, cũng không để Lan nhìn vào bên trong mà vội đóng lại. Lan lúc này đứng đến ngực của Long, do đứng sát cổng định nhìn trộm vào trong mà chiếc mũi xinh xắn nhẹ va vào ngực cậu. Ngửa mặt lên nhìn, Lan không xấu hổ mà hỏi.

"Eo ôi! Cậu lại cao lên à?"

Long như kẻ không biết đùa chỉ đáp lại một cách tự nhiên.

"Mới hôm qua gặp mà, sao lại cao nhanh như thế được. Mà cậu định rủ mình đi chơi ở đâu?"

Nói xong Long mới để ý đứng từ xa có một nhóm người nữa đang nhìn về phía này. Không ngờ nhóm người bao gồm vài nữ vài nam, một số người Long đã quen biết và là bạn cùng lớp như Dương, Chiến, Vân Anh, Thảo, một số khác có chút quen mắt, có vẻ là học sinh lớp khác.

"Ở QN mới mở công viên nước á! Hôm nay bọn mình định đi."

Long suy nghĩ một hồi rồi trả lời.

"Cũng được, cậu đợi mình chút."

Long thay quần áo, chuẩn bị ít đồ vào balo rồi khóa cửa cẩn thận, cậu còn không quên chuẩn bị cho đám động vật đồ ăn mới dắt xe máy ra ngoài.

"Không cho bọn mình vào đợi à? Lan đứng đây đen hết cả da mà Long không thương à?"

"Mới sáng sớm mà đã có nắng đâu? Với cả toàn bóng cây mà?"

Long như không hiểu lời trêu chọc của Vân Anh mà cứ đáp dửng dưng.

"Thế thôi đi nào!"

Một tên lớp khác không nhịn được động viên cả lũ xuất phát. Mỗi xe máy đều là một nam một nữ, trông như các đôi mang đầy dáng vẻ thanh thuần của học đường. Lan không nói lời nào cứ theo thói quen mà trèo lên xe của Long.

"Đội mũ vào đã!"

Long quay lại, không chút suy nghĩ cài quai cho Lan. Vân Anh thấy vậy lại trêu đùa thêm vài câu.

"Úi giời, bạn Lan cứ phải ngồi xe bạn Long. Không thèm ngồi chỗ khác cơ."

Mấy đứa con trai khác thấy vậy cũng quay lại nhìn, trong ánh mắt lại có chút ghen tỵ. Một đứa nói.

"Sợ gì? Đường này toàn chỗ quen, lách một chút là khỏi đội mũ."

"Mà mọi người ăn sáng chưa? Ăn luôn hay tý nữa ăn hả?"

Dương thấy không khí có mùi thuốc súng nên đổi chủ đề.

"Nãy đi vào đây mình thấy có quán ăn sáng này. Hay ra đấy ăn luôn cũng được."

Những người khác cũng đồng ý, chỉ có Long nói khác. Cậu mặc dù ăn rồi cũng không thể phản đối mọi người ăn sáng được.

"Hay ăn chỗ khác được không? Quán đấy của họ hàng nhà mình nên cũng ngại."

"Ngại gì? Con trai có gì phải ngại?"

Cứ như thế, cả đám ghé vào quán ăn sáng gần đó. Bàn ăn cũng có chút nhỏ, nên cứ chia thành 4 người một nhóm ngồi ăn với nhau. Long mặc dù ăn rồi vẫn đành gọi thêm một bát bún.

"Ăn đi chứ Long? Ngại gì hả?"

Chiến ngồi bên cạnh thấy Long chưa động đũa mà bỏ điện thoại ra nhìn mới nói.

"Nãy mình ăn sáng rồi."

Lúc này Long chú ý thấy Lan ăn uống rất ngon miệng, nhưng lại bỏ lại phần cá chiên.

"Cậu không thích hả? Quán này cá chiên cũng ngon mà."

"Làm gì có chuyện đó, phần ngon nhất tất nhiên phải để cuối cùng chứ?"

Long nghe Vân Anh nói thế, cầm đũa lên gắp của mình cho Lan một cách rất tự nhiên.

Lan nhìn thấy hành động như thế, ánh mắt nhìn Long khiến cậu chưa hiểu.

"Sợ nước dãi của mình hả? Mình cũng chưa ăn đâu."

"Eo! Cho mỗi Lan mà chẳng thấy cho mình gì cả."

Nghe Vân Anh nói như thế, Chiến lấy tay đẩy gọng kính.

"Nếu cậu không chê nước dãi của mình thì..."

Vân Anh lập tức giơ tay lên cản lại.

"Chê nhé"

Lan nhẹ nhàng cảm ơn Long, rồi lại gắp miếng cá mình để lại cho Vân Anh.

"Đấy! Khỏi tỵ nhé?"

Lúc này một bà cô đi tới bên cạnh, bà cô này là chủ quán cũng chính là họ hàng nhà ngoại của Long.

"Ui cháu dâu của cô đây hả Long?"

"Cô ơi! chúng cháu là bạn học thôi mà."

"Thôi mày đừng nói phét, mấy lần cô thấy mày lai bé nào đi ngang qua đây rồi nhé."

Hai người trò chuyện, Lan lúc này mặt cũng đỏ lên chút. Sau khi mọi người ai tính tiền phần lấy mới bắt đầu đi hướng QN. Vì lần này đi có chút xa, cả Long cũng lái hơi nhanh hơn bình thường một chút. Có lẽ vì vậy mà Lan mạnh dạn hơn ôm xát vào người cậu. Long cảm giác có chút kỳ lạ, mùi hương thơm thoang thoảng xoẹt qua mũi. Lúc này tự dưng cậu lại thấy có chút hạnh phúc, hạnh phúc ít ỏi trong suốt thời gian qua. Mặc dù bình thường tự khóa mình nhưng có lẽ tuổi trẻ trong cậu cũng khao khát cái được gọi là tình yêu. Lan là người không ngại khó mà dần dần sát gần cậu hơn, khiến cho cậu giờ này mới cảm nhận điều kỳ lạ tuyệt vời này.

Bạn đang đọc Chuyện Của Long sáng tác bởi YYgiả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YYgiả
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.