Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những Cảm Xúc Kỳ Lạ

Tiểu thuyết gốc · 2364 chữ

Đám học sinh đi trên đường cái, Long nhìn phía trước thấy đám bạn đang vừa đi vừa cười đùa thì bản thân cũng cảm thấy thư giãn nhưng cậu vẫn tập trung lái xe. Lan thì vẫn cứ lặng im ngồi phía sau ôm lấy cậu, chỉ khoảng 40 phút sau cả đám đã đến nơi.

Nhìn phía trước có hàng dài người nối đuôi nhau đi vào trong, Long cũng hơi cảm thấy ngao ngán. Bọn họ mất một lúc mới cất được tất cả xe lại rồi tập trung đến nơi mua vé. Mỗi cái vé giá khoảng 50 nghìn, đều là học sinh nên tất cả cùng bỏ tiền ra góp cho một người đi mua vé. Dương và Thảo vốn là một đôi, cả hai dắt tay nhau đến hàng kem gần đó, mọi người khác cũng chia thành đôi đi với nhau nên chỉ còn Lan và Long đứng tại đó.

"Vào kia chơi đi!"

Lan chỉ hướng khu nhà vui chơi, Long quay đầu nhìn sang rồi cũng gật đầu đồng ý. Nhà vui chơi cũng khá lớn, chia làm quán ăn, khu trò chơi rồi phòng gym, quán bán hàng lưu niệm. Lan vừa dắt tay Long vừa đi loanh quanh ngắm nghía đủ thứ.

"Mình chơi cái này đi."

Lan chỉ hướng khu trò chơi đụng xe. Long thấy vậy mới hỏi lại.

"Mình to thế này, không biết có ngồi vừa không á"

Mặc dù hỏi thế, cả hai vẫn tiến tới cửa. Mỗi người ngồi một xe, Long không biết chơi thế nào thì Lan lái xe lao tới tông vào cậu. Người Long hơi nghiêng chút, xong nhìn thấy Lan cười đùa khiến cậu tự dưng thấy dạo dực. Cậu đạp ga bên dưới nhưng lại trúng nút lùi xe lên tự bản thân lao vào thành tường, Lan tiếp tục cười mà lao tới bên cậu chỉ cho cậu cách chơi. Hai người chơi rất vui, một lúc sau hết thời gian thì cả hai cùng rời đi chỗ này, Lan ôm cánh tay của Long lại kéo cậu tới một chỗ khác.

Phía trước là một cái máy chơi game đối kháng. Lan ngồi xuống vỗ tay xuống ghế bên cạnh.

"Ai thua thì trả tiền nhé?"

"Ừm"

Long trả lời, mặc dù cậu chưa bao giờ chơi, nhưng do là con trai nên cậu có xu hướng thuần thục loại game này nhanh hơn, chẳng mấy chốc cậu đã thắng Lan một ván. Nhưng đến ván tiếp sáu đó, cậu thỉnh thoảng lại cố tình chậm lại mắt thì nước sang nhìn Lan đang chăm chú chơi game.

"Sao thế? cậu thua nên buồn hả?"

Lan quay sang nhìn Long.

"Cậu xinh thật"

Long buột miệng nói ra cậu đó, lúc nhận ra cậu lại run lên. Lan giả vờ như không nghe thấy chỉ giục cậu chơi tiếp. Long có ván chơi thắng nhưng cũng sít sao, có ván cậu lại thua đậm. Kết cục tất nhiên là Long thua 2-3 nhưng cậu cũng không để ý gì khác ngoài Lan lúc này.

Cả hai định rời đi đến chỗ tập trung thì Lan lại thấy một cái máy nhảy, cô dẫn theo Long bước lên nhưng chân cậu không di chuyển. Bởi tính cách cậu khác ngại ngùng.

"Để mình cầm túi cho, cậu lên nhảy đi."

Lan đành bước tới một mình, hóa ra cô cũng chẳng biết chơi trò này như nào mà chỉ là xem phim thấy nên muốn thử. Thấy Lan lúng túng không biết ấn nút ra sao, Long đành bước tới vì cậu biết chút tiếng anh nhưng kết cục cả hai đều có điểm rất thấp.

Một lúc sau cả hai đi đến khu bán vé, nhưng hàng quá đông nên họ vẫn chỉ thấy Dương và Thảo đang đứng khoảng giữa hàng. Chỗ xếp hàng có mái che nắng nhưng bên cạnh thì không, Long bèn mạnh dạn nói.

"Hay mình ra kia làm cốc nước ngồi cho bớt nóng đi?"

"Cũng được"

Một quán cafe nhỏ có khá đông người, có lẽ họ cũng ngồi tránh nắng. Từ trong quán có thể nhìn ra chỗ xếp hàng. Long và Lan ngồi vào một góc, hai người họ đối diện nhau. Lan lúc này bỏ điện thoại ra lướt face hay gì đó, Long thì cứ nhìn loanh quanh rồi thỉnh thoảng lại nhìn về phía Lan mấy giây. Lúc Lan ngẩng đầu lên, ánh mắt hai người chạm vào nhau. Long lúng túng rút từ ví ra một cái điện thoại giả vờ xem cái gì đó.

"Cậu không có face à?"

Lan hỏi.

"À mình có!"

"Thế cậu kết bạn với mình đi!"

Long có lẽ đã có chút gì khác mà cậu chưa nhận ra, cậu mở face lên tìm kiếm tên của Lan.

"Cái nào của cậu vậy?"

"Cậu đưa mình tìm cho!"

Lan giơ tay nhận lấy điện thoại, một lúc sau mới đưa lại cho cậu. Long thấy điện thoại rung lên một cái, một số máy gọi và màn hình hiện ra chữ Lan <3.

"Phải để ký hiệu chứ? Không lỡ có Lan nào khác thì không nhận ra. Lớp mình cũng có hai Lan lận mà?"

Long nghe Lan biện mình không nói gì, cả hai thấy từ xa Dương và Thảo đã mua vé xong nên cùng đi ra ngoài. Sau khi chia vé xong, nam nữ chia làm hai bên đi thay quần áo. 5 phút sau tất cả tập chục tại trước khu tủ đồ, đám con trai thì mỗi người một cái quần đùi với màu sắc khác nhau nhưng đám con gái thì mỗi người mỗi vẻ. Lúc này đám con trai cũng để ý tới hai bạn nữ, Lan và Uyên. Cả hai đều ăn mặc khá là ngợi cảm cùng với gương mặt xinh xắn nên thu hút ánh nhìn.

"Chơi gì bây giờ?"

"Ai biết? Chia nhau ra mà chơi thôi!"

Một đứa lớp khác trả lời chiến, tuy nói như vậy nhưng đám con trai lại cứ lẽo đẽo theo đám con gái. Cả đám đi tới một khu trò chơi, Long nhìn nên thì thấy một sợi dây vắt ngang bể nước, thi thoảng lại có người tuột theo sợi dây rồi rơi xuống hồ.

"Mình chơi cái đó đi!"

Đám con gái cùng nhau bàn tán, tuy nhiên trò chơi này lại chơi theo đôi nên mỗi cô dắt một bạn nam của mình đi lên cầu thang. Lan cũng tiến tới hỏi.

"Cậu chơi với mình không?"

Long lúc này cực kỳ băn khoăn bởi vì cậu sợ độ cao. Sau đó cậu lại lắc đầu mà không để ý trong ánh mắt Lan có chút thất vọng. Một tên con trai lớp khác lúc này tiến tới rủ Lan chơi cùng. Long nhìn theo hai người đó rời đi, cậu có chút thất thần thì nghe tiếng chiến gọi.

"Ra kia bơi đê!"

Cả hai tiến tới một góc của hồ rồi thi bơi với nhau nhưng Long cứ thi thoảng nhìn lên phía trên mà không tập trung.

"mày bơi đi, tao nghỉ tý đã!"

Long nhìn Lan cùng đứa lớp khác đã sắp tới lượt mà nheo mày, bỗng nghe thấy tiếng của Chiến la lên.

"Cứu! cứu"

Long nhìn lại thấy chiến đã gần tới bờ mà gương mặt lại đau đớn cầu cứu liền vội vàng kéo lên, ánh mắt Long không hiểu nhìn cậu ta rồi mới phát hiện bả vai Chiến đã bị sưng lên rất quái dị do xương cánh tay trật mà trồi lên.

Long thấy Chiên kêu lên trong đau đớn nên cũng cảm thấy vừa sợ vừa gấp, thế là cậu cầm lấy cánh tay của Chiến đẩy lên rồi giật mạnh xuống. Điều kỳ diệu xảy ra, cánh tay đã bình thường trở lại. Chiến bớt kêu đau nhưng mắt vẫn còn rớm lệ.

"Aaa!"

"Có sao không?"

"Hú hú"

Long nghe thấy tiếng quen thuộc, chỉ thấy phía trên Lan đang ôm vào người tên lớp khác, cả hai cùng đu đến giữa hồ bơi rồi thả tay ra.

Long cảm thấy có chút khó chịu trong người, quay sang bảo chiến.

"Ông không sao chứ? Ngồi nghỉ tý đi tôi có việc."

"Oke, để tôi ra ghế kia ngồi"

Lan lúc này đang bơi lên bờ, cô chỉ muốn thử trò này một lần nên giờ đang nghĩ tới lên chơi cái gì khác. Trong đầu Lan thỉnh thoảng hiện lên một bóng người rồi bỗng nhiên bóng người đó xuất hiện ngay trước mặt, đứng tại trên mặt đất đưa tay ra với bản thân.

"Cậu chơi nữa không? Mình cũng muốn chơi thử!"

Nghe Long nói vậy, Lan liên gật đầu đồng ý. Cả hai tiến lại bước lên bậc thang, lần này đứng đợi rất nhanh đã tới lượt. Một anh nhân viên chỉ cho cả hai cách chơi. Thấy Lan dán sát người vào bản thân khiến cho Long rạo rực hơn, cũng làm cậu suýt nữa thì bên mất buông tay ra khi tới giữa bể bơi.

"Cậu đi trước đi, đợi mình xíu"

Lan trên bờ thấy Long không trèo nên muốn đưa tay ra giúp thì nghe Long trả lời vậy nên cô lại nhảy xuống hồ bơi tiếp. Long thì trong đầu đang suy nghĩ rất nhiều thứ kỳ lạ để cho bản thân bớt căng thẳng rồi với dám bơi tới gần Lan.

"Hay mình ra cầu trượt đi?"

"Hả? cũng được"

Lan tưởng cậu ấy bị sợ độ cao nên đành rủ tới một chỗ khác chơi.

Khu trượt nước là một khu khác riêng, có rất đông người qua lại. Ở chỗ này Long thấy được gần như cả đám bạn, rồi bỗng cậu thấy một gương mặt khá quen thuộc. Người đó cũng nhìn thấy cậu nên bơi tới bên cạnh.

"Ô nay lại gặp anh ở đây này? Hì"

Hóa ra chính là em gái ngày hôm qua bắt chuyện với cậu ở cổng trường. Sau đó một đám người nữa cũng tiến tới gần, hóa ra đám bạn khóa lớp 10 cũng đi tới đây chơi hôm nay. Lan từ đâu đó cũng đi tới, kéo theo là đám bạn lớp 11. Hai đám người trò chuyện qua lại với nhau xôn xao, Long lúc này mới biết tên em gái kia là Hương. Lan và Hương nói chuyện với nhau khá nhiều, cả hai có cảm giác rất hợp nhau nên chẳng mấy chốc đã như chị em. Bỗng một người bạn của Hương cao giọng nói.

"Ơ Hương ơi điện thoại của bà đâu?"

Hương lúc này nhìn xuống ngực không thấy gì mới hốt hoảng, hóa ra cô để điện thoại vào túi chống nước rồi treo trước ngực. Cả đám lúc này vừa chia nhau ra tìm, vừa chia ra bàn luận xem cách tìm iphone với cả nên báo cho bảo vệ hay không.

Long vốn là người dùng điện thoại trung quốc nên cũng không hiểu, chỉ có thể cùng mọi người giúp Hương tìm điện thoại. Nhưng cậu cũng không quan tâm mấy vì thấy cả một đám mấy chục người đang tìm giúp em ấy rồi. Cả một đám con trai hăng say tìm kiếm, có lẽ vì Hương trông khá xinh. Long suy nghĩ như vậy, vừa nghịch nước vừa tìm. Một lúc sau đám người tụ lại một chỗ.

Đám con gái đang an ủi Hương, lúc này em ấy đang khóc thút thít. Long đứng nghe một lúc hiểu ra. Hóa ra lớp của em ấy nay có tiết học thêm mà em ấy cùng lũ bạn trốn học đi tới đây chơi, đã thế điện thoại cũng mới mua nên rất sợ về nhà sẽ bị bố mẹ mắng.

Một người bạn của Hương từ nãy đến giờ đều đang gọi vào máy của cô ấy mong có người nhặt được, gọi đã được mấy tiếng lúc này mới thấy có người bắt máy nên đi tới cạnh nhóm người.

"Có người nhặt được rồi!"

Cả đám nhìn lại, Hương cầm lấy điện thoại của bạn bắt đầu nói chuyện. Long lúc này vừa đi vệ sinh quay lại, thấy đám người đều loay hoay đi lên mới hỏi chiến.

"Sao thế? về à?"

"Đâu, cái em kia có người nhặt được điện thoại rồi! Nãy gọi điện xin lại thì bên kia bảo "Vô tình cầm máy đi về nhà, nhà ở tận HP lận""

Cả đám người thay xong quần áo đi tới nhà để xe, cả đám quây quanh Hương nói chuyện xôn xao. Một bạn nam của Hương đứng ra. Người bạn này theo Long nhớ thì tên là Sơn.

"Để mình đi với cậu!"

Cả đám đều là học sinh, cũng sợ đi xa như vậy. Vả lại cũng đã muộn nên đều muốn về nhà chỉ có người bạn này dũng cảm đứng ra giúp đỡ. Cả đám đều là học sinh nên không biết đi đường xa như vậy, với lại trời cũng muộn lên Sơn đưa ra chủ ý đi taxi. Mặc dù cậu ta có chút tiền nhưng nghĩ đến còn phải chuộc lại máy và tiền đi về lên đành mượn tiền cả đám định góp lại với nhau. Nhiều người có cho mượn nhưng vẫn chưa đủ theo sơn dự tính. Long lúc này nhìn thấy Hương vẫn còn đứng bên cạnh rơm rớm nước mắt. Cậu nghĩ một hồi rồi đứng ra nói.

"Để anh đi chung cho! Mấy em trông nhỏ đi xa thế có khi nó lại hoạnh họe."

Bởi vì bản thân ở nhà không có ai đợi với cả nhìn bóng dáng nhỏ bé đang khóc của Hương thì chút cảm xúc muốn bảo vệ người khác của cậu lại bùng lên.

"Đây anh có tý tiền ở đây rồi!"

Long quay sang Chiến và Lan, cậu đưa chìa khóa cho Lan nói.

"Xin lỗi nhé! Cơ mà cậu đi xe của mình về đi rồi mai gặp mình lấy cũng được!"

Bạn đang đọc Chuyện Của Long sáng tác bởi YYgiả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YYgiả
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.