Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh vào đại bản doanh, Nguy cấp!

Tiểu thuyết gốc · 2897 chữ

Chẳng lâu sau, Diệt Vực bên trong đã tanh nồng mùi máu tươi, thi thể của Dị tộc tử trận rải rác khắp ngóc ngách, chỉ còn sót lại chưa đến một trăm tên đang túm tụm lại một chỗ ánh mắt kinh dị nhìn đến thiếu niên cầm kiếm lơ lửng trên không trung.

Phía bên này Khởi Nguyên Vệ mặc dù binh sĩ bị trọng thương không ít nhưng lại không hề có ai tử vong, hiện tại thế trận đã được định, họ tiếp tục lao vào càn quét nốt đám Dị tộc còn sót lại.

Nhưng không ít tên Dị tộc vậy mà biết mình bị dồn vào đường cùng, ánh mắt trở niên điên cuồng sau đó tự bạo thể phách lẫn linh hồn.

Nam Vô Tâm đứng trên cao nhìn cảnh này cảm thán nói: "Đúng là lũ điên, vậy mà không tiếc tự bạo linh hồn, vĩnh kiếp không thể đầu thai."

Dần dần, gần một ngàn tên Dị tộc này đã bị tiêu diệt toàn bộ, 200 binh lính Khởi Nguyên Vệ hò reo vui sướng, đây là trận đánh đầu tiên ra quân, chiến thắng như vậy mang lại sĩ khí và tinh thần cho họ rất nhiều.

Nam Vô Tâm thu lại Diệt Vực, hắn nhìn thi thể đám Dị tộc bên dưới, niệm pháp quyết của Diệt Thế Thần Điển hô: "Hấp thu!"

Thế rồi từ các thi thể của đám Dị tộc từng nguồn năng lượng tinh thuần bay lên, điều đó khiến thi thể đã thảm hại của bọn chúng trở nên nhăn nheo co rúm lại như bị rút khô.

Các dòng năng lượng tinh thuần đó cùng nhau tụ về tại người Nam Vô Tâm, khiến tu vi trong người hắn tăng lên không ngừng.

Làm xong tất cả, Nam Vô Tâm trên người sức mạnh tiêu hao cũng được hồi phục toàn bộ, cảm khái nói: "Cảm giác chém giết này đúng là làm người ta sảng khoái, không những vậy tu vi còn tăng lên nhanh chóng."

Đó chính là điểm mạnh và điểm yếu của Diệt Thế Thần Điển, nó có thể cho Nam Vô Tâm sức mạnh từ chém giết vô hạn, nhưng nếu Nam Vô Tâm không có tinh thần mạnh mẽ, không khống chế nổi sát niệm của mình thì hắn chỉ là một ma đầu bị chi phối mà thôi.

"Gần một ngàn tên Dị tộc nhưng bọn chúng tự bạo không ít, quy ra cũng chỉ có sức mạnh của 300 tên hơn, cảm giác thêm ba lần như vậy nữa là có thể đột phá đến Cao Thủ trung kì." Nam Vô Tâm cảm nhận sức mạnh tăng lên trong người lẩm bẩm.

Trong cơ thể của hắn giống như cái lò không đáy, năng lượng từ 300 tên Kim Cương, Tinh Anh và trong đó có cả Cao Thủ mà vẫn không giúp hắn đột phá một cảnh giới nhỏ.

Hắn đưa mắt xuống nhìn đội quân đang ăn mừng bên dưới, nghiêm túc nói: "Các huynh đệ không nên ăn mừng quá sớm, Dị tộc không chỉ có vậy, chờ đợi chúng ta là kẻ địch còn mạnh hơn nhiều..."

Hắn từ trong nhẫn trữ vậy lấy ra một đống lọ sứ, đưa cho đám người nói: "Đây là Hồi Phục Dược, các huynh đệ nào bị thương thì mau sử dụng, chúng ta gây nên động tĩnh không nhỏ, Dị tộc chẳng mấy chốc sẽ đến đây."

Sơ cấp Dược vật Hồi Phục Dược, có tác dụng giúp người sử dụng hồi phục năng lượng tiêu hao và thương thế trong người, đây đều là đống dược vật mà Bình Minh Dung đưa cho hắn.

Đám người nghe vậy ánh mắt cảm kích nhìn Nam Vô Tâm, đồng thời hiện tại vô cùng khâm phục và sùng bái thiếu niên trẻ này.

...

Bên trong một cung điện âm u quỷ dị, khắp nơi đều là lệ khí vờn quanh, hầu như không thể thấy một chút ánh sáng nào tại đây.

Ngồi tại chủ vị của điện rộng lớn chính là một tên Dị tộc cao lớn, tướng mạo quỷ dị dữ tợn, trên người tử khí lan tràn.

Điểm nhấn trên người hắn chính là chiếc vòng cổ với các chuỗi đầu lâu người được vòng qua, như đã nói, Dị tộc lấy giết chóc làm thú vui, hành vi còn đặc biệt biến thái, thích lấy xương và vật trên người nạn nhân làm vật lưu niệm tượng trưng cho thành tích của bọn hắn.

Bỗng nhiên từ bên ngoài một thân ảnh chạy hớt hải vào bên trên đại điện, trên miệng sợ hãi hô: "Báo, tình hình không ổn rồi đại nhân!"

Đó là một tên Dị tộc khác, người trên chủ vị thấy vậy tức giận quát: "Có chuyện gì mà chạy như chó chết thế?"

Người kia vội quỳ xuống thành thật nói: "Bẩm báo Mang Ngũ đại nhân, có nhân tộc tiến vào bên trong khe nứt!"

Dị tộc này tên Mang Ngũ, bọn hắn cũng được đặt cho danh tự riêng giống với nhân tộc và các tộc khác.

Mang Ngũ vỗ thành ghế quát: "Mỗi việc cỏn con thế báo cho ta làm gì, đám nhân tộc đó chẳng phải bị chúng ta đánh trở về rồi sao, nếu bọn chúng lại sang thì cử quân từ các doanh trại ra là được!"

Tên kia lại lắc đầu nói: "Không, Mang Ngũ đại nhân nghe ta nói đã, doanh trại Hỗn Mang số 7 và Hỗn Mang số 6 đã được cử ra rồi, nhưng mà..."

Mang Ngũ sắc mặt âm trầm: "Nhưng mà làm sao?"

Tên kia sợ hãi mở miệng nói: "Nhưng mà đã bị đám nhân tộc khoảng 200 tên đó toàn diệt."

Mang Ngũ cuồng nộ vỗ tan thành ghế, đứng dậy phát ra khí thế đáng sợ của mình quát lớn: "Lũ vô dụng này chẳng được cái tích sự gì hết."

Sau đó bình tĩnh trở lại nhìn tên kia nói: "Bọn chúng nhân số cùng sức mạnh ra sao, Hỗn Mang số 7 và Hỗn Mang số 6 bên trong không ít Cao Thủ cảnh giới, làm sao có thể bị 200 tên đánh bại."

Tên kia trước khí thế đáng sợ của Mang Ngũ chỉ có thể cắn răng mở miệng nói: "Bẩm Mang Ngũ đại nhân, bọn chúng chỉ có 10 tên Cao Thủ cảnh giới, còn lại đều là Tinh Anh và Kim Cương không đáng nhắc đến!"

Mang Ngũ tiến xuống trừng tên kia nói: "Ngươi chắc chứ, chỉ với đám đó mà tiêu diệt được Hỗn Mang số 7 và số 6 sao?"

Tên kia nói tiếp: "Không, đám người đó chắc chắn không thể tiêu diệt được, nhưng thủ lĩnh của đám nhân tộc đó lại vô cùng mạnh mẽ."

"Ta đứng bên ngoài quan sát thấy hắn chém giết như điên, sau đó thì lại dùng thủ đoạn gì đó khiến không gian xung quanh bị che lấp, khi hiện ra thì bên trong Hỗn Mang nhất tộc chúng ta đã không còn người sống sót."

Mang Ngũ nghe vậy ánh mắt lập lòe sát khí, nhìn tên kia uy nghiêm nói: "Việc này tạm thời không cần báo cho tổng điện, lệnh cho bên dưới quân của ta, các doanh trại từ Hỗn Mang số 5 đến Hỗn Mang số 1 toàn bộ xuất quân, phải tiêu diệt đám đó cho bằng được!"

Tên kia nghe vậy kinh sợ nói: "Nhưng mà đại nhân, bọn chúng chỉ có 200 người, vả lại còn không có Đại Cao Thủ cảnh giới, có cần xuất quân đông như vậy không."

Mang Ngũ hừ lạnh nói: "Ngươi là thủ lĩnh?"

"Tiểu nhân không dám!"

"Đi làm việc đi."

...

Đoàn người Khởi Nguyên Vệ sau khi dưỡng thương đầy đủ đã theo chân Nam Vô Tâm tiến tiếp, đi thêm một đoạn ngắn, Nam Vô Tâm kinh ngạc với cảnh tượng trước mặt.

Đó là một đống các doanh trại mà bên trong Nam Vô Tâm cảm nhận được từng đợt khí tức Dị tộc đông đúc, mỗi vài cái doanh trại lại bao quanh một cái cung điện nhỏ.

Mà trước mặt hắn chính là năm cung điện nhỏ sừng sững mọc lên, nhưng làm hắn chú ý nhất chính là một tòa lâu đại cao lớn, đồ sộ mọc lên tại chính giữa, nó giống như trung tâm của toàn bộ khu vực.

Nam Vô Tâm quay ra sau nói với đám người Khởi Nguyên Vệ: "Đây có thể chính là đại bản doanh của đám Dị tộc, xem ra bọn hắn cũng có phân chia cấp bậc bên trong tộc!"

Sau đó Nam Vô Tâm nhìn tình hình toàn quân của mình và hàng loạt các doanh trại Dị tộc trước mặt đưa ra nhận xét nói: "Chúng ta vẫn còn một trận chiến, nhưng lần này chúng ta chỉ vừa đánh vừa lui, dẫn dụ Dị tộc ra bên kia cửa hang, khi đó sẽ có tiếp viện chúng ta."

Đoàn quân đồng thanh hô: "Tuân mệnh!"

Nam Vô Tâm lại nói tiếp: "Mặc dù biết là chiến tranh khó tránh thoát khỏi thương vong nhưng ta mong các huynh đệ bảo toàn tính mạng, đủ quân số mà trở về!"

Thế rồi, đội quân gồm 200 binh lính dẫn đầu bởi Nam Vô Tâm tiến ra trước đại bạn doanh của đám người Dị tộc.

Điều này chẳng khác nào trắng trợn khiêu khích bọn chúng, nhưng Nam Vô Tâm vẫn còn thấy chưa đủ, hắn bay lên trên trời cao, trên tay cầm Ma Kiếm ngạo nghễ nói lớn:

"Đám cháu trai Dị tộc, ra đây cho lão tử lấy mạng chó!"

Nói rồi trên thân bùng phát sức mạnh, Nam Vô Tâm dơ Ma Kiếm phóng lên trời, niệm pháp rồi hô lớn: "Trảm Tinh!"

Một đường kiếm như rạch ngang được chém ra, bay cực nhanh và nguy hiểm ngắm thẳng tới tổng điện của đám Dị tộc.

Xoẹt...

Trước điều, đó một tiếng rống tức giận vang lên: "Thằng nhãi nhân tộc, mày tìm chết!"

Một thân ảnh Dị tộc bay lên, trên thân bùng phát khí tức Cao Thủ hậu kì cảnh giới phóng ra với ý định ngăn chặn đường kiếm của Nam Vô Tâm, không để cho hắn làm tổn hại đến tổng điện!

Hắn phát hiện Nam Vô Tâm mới chỉ là Cao Thủ sơ kì, cho nên rất coi thường đón đánh của hắn, chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên mà đón đỡ.

Nhưng sự thật thì rất tàn khốc...

Phốc..!

Đường kiếm của Nam Vô Tâm chém đến, tên Dị tộc như rẻ rách bay ra phía sau, trên miệng điên cuồng thổ huyết, trên thân đã rách một vết lớn..

"Khụ khụ..!" Hắn điên cuồng nhổ ra máu tươi, tức giận quát: "Bọn mày đâu, Hỗn Mang số 5, lên giết hết mấy thằng đó cho ta!"

Sau đó, từ bên trong các doanh trại bao quanh một cung điện nhỏ, một đám Dị tộc đông như côn trùng lao ra, số lượng đông không đếm xuể.

Khí thế trên người bọn chúng như hung thần ác sát, khiến cho đám người Khởi Nguyên Vệ tuy kiên cường nhưng cũng không chịu nổi mà run sợ.

Nam Vô Tâm ánh mắt ngưng trọng đến cực điểm, bởi vì hắn thấy đám Dị tộc này bay ra từ 5 doanh trại khác nhau, số lượng cảm nhận được lên đến gần ba ngàn tên.

Không chỉ đông mà bọn chúng còn vô cùng hung hãn, trong số đó Nam Vô Tâm cảm nhận được khí tức của ba tên Đại Cao Thủ sơ kì cảnh giới, còn lại Cao Thủ tuyệt đối không dưới 100, Tinh Anh và Kim Cương thì đông như cá dưới nước.

Giờ thì Nam Vô Tâm triệt để hiểu vì sao các doanh trại của thế lực lại bị đánh lui, đám Dị tộc này quả thực quá hung hãn, số lượng lại đông vô cùng.

Nam Vô Tâm còn để ý đám này mới chỉ là của một cung điện, có tổng cộng 5 cung điện, nếu bọn chúng toàn bộ xuất quân thì sẽ là chuyện gì đây...

Nói thì dài nhưng thực ra thì chỉ là một khoảnh khắc ngắn, đám Dị tộc lao ra không chờ đợi gì mà ánh mắt hung lệ nhìn đến đám người Nam Vô Tâm, trên miệng không ngừng hô những âm thanh ghê rợn: "Giết, giết, giết!"

Nam Vô Tâm cầm chắc trên tay Ma Kiếm, số lượng kẻ địch trước mặt là gần ba ngàn tên, hắn không ngờ đám Dị tộc này lại chơi lớn đến vậy, một lần gọi là 5 doanh trại quân để đối đầu với 200 tên bọn hắn.

Ánh mắt nhìn xuống bên dưới, nơi mà 200 binh lính Khởi Nguyên Vệ đang run rẩy nhìn đến đám Dị tộc, Nam Vô Tâm quát lớn: "Không được sợ hãi, chúng ta theo kế hoạch đã làm, vừa đánh vừa lui."

Đám người bên dưới nghe vậy tỉnh thần lại, vừa rồi họ bị khiếp sợ trước thế quân đông như ngả rạ của Dị tộc, họ đều hít sâu một hơi ánh mắt kiên định nhìn về đám Dị tộc.

Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, Nam Vô Tâm cầm chắc Ma Kiếm trên tay, bùng phát toàn bộ khí tức Cao Thủ sơ kì trên người, ánh mắt cũng hung ác không kém nhìn vào đám Dị tộc.

Xoẹt..

Cả người hắn sau đó như một tia chớp lao đến giữa lòng địch, trên tay Ma Kiếm không ngừng chém giết, một kiếm chém ra hàng chục tên Dị tộc nằm xuống.

Bất kể là Kim Cương, Tinh Anh hay vẫn là Cao Thủ, Nam Vô Tâm đều một kiếm trảm sát, khi này hắn đã vận dụng toàn bộ Hắc mana trên người, dùng toàn lực không hề lưu thủ.

Thêm với Diệt Thế Thần Điển, mỗi đường kiếm hắn chém ra càng mang thêm Hủy Diệt Chi Lực, hủy diệt từng tên Dị tộc chém qua.

Nam Vô Tâm thân ảnh phóng đến đâu, máu tươi của Dị tộc tung tóe đến đó, nhưng một mình hắn đang phải đánh với gần ba ngàn tên Dị tộc, so với đó, số lượng hắn giết chưa hề hấn là bao.

Đám người Khởi Nguyên Vệ bên dưới cũng vô cùng anh dũng mà chiến, nhưng lần này mỗi người bọn hắn không chỉ phải đối đầu với 3 hay 4 tên Dị tộc mà cả chục, vài chục tên.

Vì lẽ đó mà trên người trọng thương nặng nề, phải vừa đánh vừa lui mới có thể miễn cưỡng không tử trận.

Đám Dị tộc bên dưới cũng nhận định Nam Vô Tâm làm đối tượng nguy hiểm, cho nên tập trung quân lực lao vào tấn công hắn, Nam Vô Tâm vì thế mà áp lực càng lớn.

Thế công của đối thủ quá hung hãn, Nam Vô Tâm hai tay hai chân cảm giác là không đủ để chống trả trước đám Dị tộc lao vào muốn xé xác mình thành muôn mảnh.

Trước hàng trăm tên cùng lúc có ý định lao đến cắn xé mình, Nam Vô Tâm vẫn ung dung niệm pháp rồi hô lên: "Diệt Vực, khai!"

Diệt Vực lại được mở lên, Nam Vô Tâm bề nghễ đứng trại trung tâm trên tay Diệt Tinh Ma Kiếm sát khí lưu chuyển.

Trước lợi thế của Diệt Vực mang lại, Nam Vô Tâm lần nữa điên cuồng chém giết, Diệt Trảm liên tục được hắn chém ra, áp lực bên trong lĩnh vực cũng được hắn vẫn dụng triệt để khiến cho đám Dị tộc chịu sức nặng như vạn cân đè lên.

Đứng tách biệt khỏi khung cảnh chiến đấu chém giết điên loạn bên dưới, ba tên Dị tộc mặc hắc bào sang trọng đang sánh vai mà đứng.

Một tên trong đó chính là người mà khi nãy bẩm báo với Mang Ngũ, hắn là Mang Lệ, thủ lĩnh của doanh trại Hỗn Mang số 1, nhìn Nam Vô Tâm chém giết, kinh thán không thôi nói:

"Tên kia quá mạnh mẽ, hắn là thiên tài của đám đại lục đó sao?"

Một tên khác là Mang Viêm, thủ lĩnh của doanh trại Hỗn Mang số 2, cũng tán thành nói: "Kẻ này nếu tương lai ắt sẽ là tai họa của Hỗn Mang nhất tộc chúng ta, phải tiêu diệt hắn lập tức!"

Mang Sâm, thủ lĩnh Hỗn Mang số 3 nghe vậy hô lớn nói: "Toàn quân Hỗn Mang số 3, tập trung tiêu diệt tên thủ lĩnh của bọn hắn cho ta, tiêu diệt được đầu đàn, bọn hắn ắt sẽ đại bại!"

Không chỉ đám Dị tộc mà Nam Vô Tâm cũng nghe được lời này, ánh mắt hắn càng thêm phần ngưng trọng, hắn khai mở Diệt Vực mới có thể miễn cưỡng chống trả và chém giết.

Hiện tại thêm toàn quân vây công, không kể bên dưới Khởi Nguyên Vệ còn đang có dấu hiệu tan vỡ, Nam Vô Tâm động đậy tấm truyền âm lệnh muốn làm ra quyết định gì đó...

Bạn đang đọc Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor sáng tác bởi Thnnam3105
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thnnam3105
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.