Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đội trưởng lo lắng

Tiểu thuyết gốc · 2390 chữ

Nam Vô Tâm dứt khoát dồn lực, lao nhanh về phía phía đám quân Khởi Nguyên Vệ chật vật bên dưới.

Ầm..!

Vang một tiếng, đám Dị tộc đang tấn công lấy đám quân Khởi Nguyên Vệ đều bị Nam Vô Tâm một chưởng vỗ xuống đánh tan, nhưng hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy vì một đợt đông đảo Dị tộc khác lại tiến đến.

Nam Vô Tâm tù trong nhẫn trự vật lấy ra Truyền Âm Lệnh, quăng cho đám người phía sau nói: "Các huynh đệ, cầm lấy Truyền Âm Lệnh báo với đội trưởng Hoa Tư Vũ, sau đó dưới ta yểm trợ mau lui trở ra.."

Toàn quân nghe vậy sững sờ, nhìn vào bóng lưng thiếu niên nói: "Không được, chúng ta phải chiến đấu cùng phó đội trưởng!"

"Đúng thế, sao chúng ta có thể bỏ mặc phó đội trưởng ở đây chứ?"

"Phó đội trưởng, chúng ta không sợ chết, cùng lắm thì hy sinh một cái mà thôi!"

"..."

Đám người Khởi Nguyên Vệ bộ dáng thảm hại, thương thế chồng chất, bên dưới đôi chân vẫn còn run rẩy nhưng trên miệng vẫn hùng hổ muốn ở lại chiến đấu cùng Nam Vô Tâm.

Hắn nghe vậy chỉ có thể trầm xuống lớn giọng quát: "Ta ra lệnh cho các ngươi lui về, đây là mệnh lệnh không được làm trái!"

Nói thì dài nhưng thực ra chỉ là một khoảnh khắc, đám Dị tộc hung hãn lại lần nữa lao đến tấn công, Nam Vô Tâm không quản đám người có nghe lời hay không mà bật người lao vút lên, trên miệng niệm pháp: "Bất Hủ Thánh Quang, hộ thể!"

Một lớp ánh sáng chói lọi ngay lập tức gia trì và bao bọc khắp người Nam Vô Tâm, đám Dị tộc nhìn thấy dòng Thánh Quang này đầu tiên, biểu hiện chính là sợ hãi.

Nam Vô Tâm có Thánh Quang gia trì, sức phòng thủ tăng vọt, không những thế mỗi đòn đánh ra càng mang thêm Thánh Quang Chi Lực, có sự áp chế cực lớn đối với chủng tộc mang năng lượng hắc ám như Hỗn Mang nhất tộc!

Hắn cùng lại lần nữa lao lên, cường hãn chém giết đám Dị tộc trước mặt, tạo ra khoảng trống cho đám người Khởi Nguyên Vệ.

Đám người Khởi Nguyên Vệ nhìn Nam Vô Tâm như hung thần đại khai sát giới trước mặt, hận không thể cùng đến chiến đấu, họ chỉ có thể trách bản thân mình quá yếu.

Nhìn vào thiếu niên đang cô độc chiến đấu với ngàn quân đó, đám người Khởi Nguyên Vệ cắn răng do dự, cuối cùng vẫn là nhanh chóng rút lui.

Đồng thời cũng vận dụng Truyền Âm Lệnh, báo cáo tính hình bên trong với Hoa Tư Vũ và đám người bên ngoài.

Đám Dị tộc thấy họ muốn chạy thoát, vội cắt cử đội quân ra đuổi theo, nhưng Nam Vô Tâm nào để bọn hắn được như ý nguyện, lại phóng đến huy kiếm chém: "Đừng mơ!"

Xoẹt..xoẹt..

Không biết bao nhiêu đường kiếm khí chém ra, Nam Vô Tâm chém giết không biết mệt, đám người Khởi Nguyên Vệ vừa lui, hắn vừa đứng trước cản đám Dị tộc đuổi theo.

Nam Vô Tâm với lợi thế của Diệt Vực, thêm với trên thân có Bất Hủ Thánh Quang gia trì, đám Dị tộc từ Cao Thủ trở xuống này tất nhiên chẳng phải đối thủ của hắn.

Mỗi khi có kẻ địch áp sát, Nam Vô Tâm tung một đòn Hủy Diệt Quyền, tay kia cần Diệt Tinh Ma Kiếm lại càng không ngừng chém giết, Diệt Trảm mỗi lần được tung ra lấy mạng không biết bao nhiêu tên Dị tộc.

Mang Dạ, thủ lĩnh của doanh trại Hỗn Mang số 4 cảm thấy tình thế không ổn, vội ra lệnh cho doanh trại của mình, hắn quát lớn: "Bọn mày, đuổi theo đám chuột chạy đó cho ta, ta ra lệnh cho các ngươi tự bạo để tiêu diệt bọn hắn."

Nam Vô Tâm nghe vậy ánh mắt lần nữa trở nên ngưng trọng, quả nhiên sau đó, hàng trăm tên Dị tộc không những không tiếc mạng mà còn cười lớn lao như chó điên tới đám Khởi Nguyên Vệ, tên nào tên đó trên miệng cười quái dị rồi cơ thể cấp tộc phình lớn.

Nam Vô Tâm trừng mắt hô lớn: "Không ổn!"

Đám người Khởi Nguyên Vệ thấy vậy một mặt tuyệt vọng, hơn trăm tên Cao Thủ, Tinh Anh và Kim Cương cùng lúc tự bạo là cảnh tượng gì xảy ra, không cần nói cũng biết.

Trong lúc đám người nhắm mắt tuyệt vọng buông xuôi thời điểm, một thân ảnh lao như điên tới trước đám người bọn họ, trên miệng quát: "Vệ Thiên Thuẫn, mở!"

Lập tức, một lớp lá chắn lấy Nam Vô Tâm làm trung tâm bao phủ một phạm vi nhất định, Nam Vô Tâm điên cuồng vận chuyện mana vào lá chắn, và rồi...

Hàng trăm thân ảnh Dị tộc cùng nhau bu vào bên ngoài Vệ Thiên Thuẫn giống như ong vỡ tổ, tên nào tên nấy cơ thể phình lớn và phát nổ vang dội.

Oành..oành..oành..oành...!

Chấn động gây ra là vô cùng lớn, khu vực xung quanh đó hoang tàn và đổ nát đến cực điểm, các vết máu màu tím đậm của đám Dị tộc đã phủ khắp khe vực bốn bề.

Khói bụi tan đi, khu vực tại đó đập vào mắt của tất cả mọi người...

Trong lúc đám Khởi Nguyên Vệ nghĩ chúng đã banh xác, đám Dị tộc Mang Lệ, Mang Dạ các thứ nghĩ đám nhân tộc đã chết không còn xác thời điểm thì một thiếu niên quần áo tả tơi đừng sừng sững trước mặt bọn họ...

"Phốc, khụ khụ!" Nam Vô Tâm trên miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt khi nãy đã nhợt nhạt đi mấy phần, bên dưới y phục không những nhuộm bẩn màu máu mà còn rách rưới tả tơi.

Vệ Thiên Thuẫn bao phủ bên ngoài cũng đã loang lổ các vết nứt, lớp Thánh Quang hộ thể trên người cũng đã ảm đạm đi mấy phần.

Một tay chống kiếm xuống đất, một tay đưa lên miệng gạt đi từng dòng máu tươi, Nam Vô Tâm quay đầu ra sau, để lộ ra cặp mắt hung ác có con ngươi màu đỏ au quát: "Còn không mau cút!"

Đám người Khởi Nguyên Vệ thấy vậy đều hốc mắt đỏ ngàu, hận chính mình quá yếu, nhìn bóng lưng của Nam Vô Tâm lần cuối rồi một mạch chạy về phía bên kia cửa hang không quay đầu.

Thấy đám người đi rồi, Nam Vô Tâm con ngươi hung ác nhìn đến hơn một ngàn tên Dị tộc còn lại trước mặt, không những vậy còn có ba tên Đại Cao Thủ đứng im quan sát, hai tên Cao Thủ hậu kì Mang Dạ và tên bị Nam Vô Tâm chém bay lúc đầu.

Mang Lệ cùng bốn tên thủ lĩnh đều kinh ngạc nhìn đến Nam Vô Tâm, không ngờ hắn vậy mà còn sống sau hơn trăm tên Dị tộc tự bạo thể xác lẫn linh hồn.

Cảm thán không thôi nói: "Hỗn Mang nhất tộc chúng ta nếu có người như vậy thì còn phải khúm núm như thế này sao?"

Mang Viêm gật đầu: "Tên này chắc chắn là thiên tài của đại thế lực nào đó bên kia đại lục, lần này nếu giết được hắn, quân số mất đi coi như cũng không lỗ!"

Mang Lệ nhìn quang mang tản mạn trên người Nam Vô Tâm lẩm bẩm: "Dường như là người của Tháp Quang Minh, cũng chỉ có bọn hắn mới bồi dưỡng ra bực này thiên tài!"

"Thằng nhãi này chỉ bằng Cao Thủ sơ kì cảnh giới đã làm được tên đây là không tệ rồi, đáng tiếc phải chết!"

Trong mắt bọn hắn, Nam Vô Tâm trạng thái hiện tại giống như đèn dầu đã cạn, họ cho rằng đó đã là cực hạn của Nam Vô Tâm, hiển nhiên không nghĩ đến một tên Cao Thủ sơ kì có thể làm được gì hơn..

Thần sắc hư nhược, trên thân chằng chịt các vết thương, y phục vỡ nát, Nam Vô Tâm vẫn chĩa mũi kiếm về phía đám Dị tộc, ngạo nghễ nói ra:

"Đến, cho lão tử lấy mạng chó!"

Ma Thần huyết mạch trong người cấp tốc làm công việc của mình, điên cuồng hấp thu sức mạnh từ các thi thể Dị tộc đã chết, giúp cho Nam Vô Tâm hồi phục các vết thương và linh lực tiêu hao trong người.

Trước hơn ngàn tên Dị tộc lần nữa lao đến, Nam Vô Tâm vẫn chưa có dấu hiệu lùi bước...

...

Bên ngoài lối vào thông đại Khe nứt Hỗn Mang, đại quân vẫn đang đứng ngoài đó, khuôn mặt của họ hiện lên vô cùng nghiêm túc, trên tay trực chờ sẵn vũ khí, giống như có thể xuất quân tiến vào bất cứ lúc nào.

Khởi Nguyên Vệ dẫn đầu bởi Hoa Tư Vũ, Chiến Binh Đoàn thủ lĩnh là hai huynh đệ Hổ gia, Hộ Lâm Quân thủ lĩnh là Lộc Dương lão đầu, Cơ Khí Đoàn do lão Cơ Khí Sư Đồ Hách dẫn đội còn Huyền Long Vệ do công chúa Yue cải trang làm chủ, cả năm đội quân khí thế bừng bừng, chỉ trực chờ có cơ hội là dẫn quân tiến vào bất cứ lúc nào.

Đột nhiên tấm lệnh bài bên hông Hoa Tư Vũ run lên, thấy vậy nàng và tất cả mọi người đều nghiêm túc chú ý đến.

Hoa Tư Vũ lấy tấm Truyền Âm Lệnh ra, truyền linh lực vào bên trong, chẳng mấy chốc, một âm thanh mang theo ngữ khí hốt hoảng cùng gấp gáp truyền đến:

"Đội trưởng, tình hình không ổn, ... " Sau đó chính là tình hình chủ yếu bên trong khe nứt Hỗn Mang, từ trận đánh đầu tiên, họ đánh bại Dị tộc ra sao, sau đó lại đến việc đám Dị tộc đột ngột bất ngờ cử ra năm doanh trại lớn với gần ba ngàn tên Dị tộc đuổi đánh bọn họ.

Sau đó, Truyền Âm Lệnh những âm thanh cuối cùng vang lên, chỉ nghe ra ngữ khí bên trong vô cùng gấp gáp, không những vậy xen lẫn sự hổ thẹn, lo lắng: "Đội trưởng, mau nhanh lên, còn không nhanh phó đội trưởng liền không xong!"

Nghe vậy, Hoa Tư Vũ khuôn mặt biến sắc, nàng tuy quen Nam Vô Tâm chưa lâu nhưng khá hiểu tính tên này đấy.

Trên mặt Hoa Tư Vũ bên dưới lớp mũ giáp không thể che giấu nổi sự lo lắng cùng hối hận, hối hận vì đã cử Nam Vô Tâm ra làm tiên phong.

Hiện tại nàng rất gấp gáp, cứ nghĩ đến Nam Vô Tâm hôm trước còn cười cười nói nói vui vẻ bên cạnh mình, hôm nay xác liền lạnh, Hoa Tư Vũ trong lòng lại quặn đau.

Tuy vậy đứng trước toàn quân Hoa Tư Vũ vẫn ra bộ dáng trang nghiêm nói: "Toàn quân Khởi Nguyên Vệ nghe lệnh, theo ta tiến vào trong tiếp viện cho đồng đội, phản kích Dị tộc!"

Nói xong cả người như tia chớp phóng vào bên trong thông đạo nàng hiện tại chỉ muốn Nam Vô Tâm không có mệnh hệ gì mà thôi...

Đám quân Khởi Nguyên Vệ nghe đồng đội gặp nạn liền cũng giống như Hoa Tư Vũ gấp rút, một mạch phóng thẳng vào bên trong thông đạo, theo sau Hoa đội trưởng.

Còn lại toàn quân bầu không khí cũng ngưng trọng vô cùng, họ không ngờ Dị tộc một lần ra tay lại hung tàn như vậy, dứt khoát liền ném ra năm doanh trại, thêm hai doanh trại lúc đầu nữa là bảy doanh trại.

Càng không ngờ Nam Vô Tâm lại dũng mãnh đến thế, dứt khoát liền diệt hai doanh trại.

Yue lúc này trong mắt cũng ẩn giấu sự lo lắng, dù sao tên kia cũng đã chấp nhận giúp nàng rồi, bây giờ xác liền lạnh thì ai có thể giúp nàng đây.

Mặc dù cả hai chưa lấy gì ra trao đổi nhưng Yue đối với Nam Vô Tâm vẫn có sự quan tâm nhất định, ai bảo hắn là người đâu tiên tường tận mọi thứ về nàng đây, làm cho Yue có một cỗ tri kỉ cảm giác.

Nàng nhìn vào bên trong khe nứt Hỗn Mang, trên tay lay động Ngọc Phiến, muốn làm ra quyết định.

Hổ Lâm Hùng nhìn Đồ Hách nói: "Đồ Hách lão tiền bối, chúng ta giờ sao đây?"

Đồ Hách ở đây cảnh giới cao nhất, già dặn kinh nghiệm nhất, nếu không nói đến Hinh bà bà, cho nên đám người đều hỏi ý kiến của lão.

Đồ Hách trên khuôn mặt già nua phảng phất một cỗ hào khí nói ra: "Còn thế nào nữa, hai tiểu tử kia làm người không tệ, lão ta không thể bỏ mặc. Vả lại chúng ta đã kết minh với nhau, sao có thể mặc kệ đồng đội gặp nạn!"

Lão quay ra phía sau, nhìn Cơ Khí Đoàn đội quân khí phách nói: "Mấy lão già, cho bọn trẻ này nhìn chúng ta uy phong thôi."

Nghe vậy, toàn quân Cơ Khí Đoàn triển khai cơ giáp, đồng loạt lao nhanh về phía thông đạo khe nứt.

Cơ Khí Đoàn đã xuất quân, Yue liền thoăn thoát động tác leo lên lưng ngựa, chỉ về phía trước hô lớn: "Huyền Long Vệ theo ta, tiến vào bên trong phản kích Dị tộc!"

Hộ Lâm Quân, Chiến Binh Đoàn sau đó không hẹn mà cùng toàn lực tiến quân, chẳng mấy chốc, một đại quân khí thế bừng bừng đồng loại tiến vào bên trong thông đạo, báo hiệu một cuộc đại chiến sắp diễn ra...

Đứng quan sát một bên Nam Tinh Vân thấy vậy cũng lặng lễ đi theo, vô thanh vô tức mà tiến vào bên trong thông đạo...

Bạn đang đọc Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor sáng tác bởi Thnnam3105
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thnnam3105
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 108

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.