Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 25

Phiên bản Dịch · 1109 chữ

Ngô Mai gật đầu: “Vậy thì đi thôi ạ.”

Khác với ở núi gần thôn Tiểu Cương, núi của thôn Tiểu Kiều không cao, nhưng mà nó lại vô cùng gập ghềnh, không ít băng đã tan, có một số cỏ dại mọc lên xung quanh, Ngô Mai đang nhìn ngó xung quanh.

Mẹ Trần cảm thấy không đành lòng: “Trước đây lúc cha Kiến Hoa ở nhà và cho đến bây giờ mẹ cũng không có làm qua những chuyện này, đều là nó đi ra ngoài giúp mẹ đốn chặt củi, hoặc là đưa tiền để mẹ đến đại phòng ăn cơm.”

Mẹ Trần nói những lời này khiến cho Ngô Mai có chút hiếu kỳ: “Mẹ, hóa ra cha chồng đối xử với mẹ tốt như vậy sao? Mẹ là con gái nhà nông sao? Sao những chuyện này lại không làm vậy ạ?”

“Mẹ không phải là con gái nhà nông, cha của mẹ là cử nhân trong năm Tuyên Thống, lúc nhỏ mẹ còn đi học tư thục mấy năm, chỉ có điều mẹ luôn được nuông chiều lại không muốn trời đông giá rét đi đọc sách, nên mới coi như vậy thôi…”

Lúc mẹ Trần nói những lời này, khóe miệng của bà còn ngậm ý cười, Ngô Mai nghĩ đây có lẽ là khoảnh khắc vui vẻ nhất trong cuộc đời của bà, là thiên kim của gia đình giàu có, trước hộ sau ủng, sau đó mặc dù gia đình suy tàn cũng được gả cho cha của Trần Kiến Hoa thanh niên đầy hứa hẹn, cha Trần lại yêu thương bà bằng mọi cách, lúc bà còn trẻ chắc hẳn rất hưởng phúc.

Chỉ tiếc cha Trần vừa chết thì ngày tháng của bà liền khổ sở.

Trong lúc mẹ Trần nói chuyện, Ngô Mai nhìn thấy một con gà rừng, cô lén nhặt một viên đá rất nhanh đã chọi về phía con gà rừng kia, con gà rừng kêu rên ngay tại chỗ.

Sau khi nhặt được khung của mình xong, cô lại săn được một con ngốc hươu bào, sau đó thì không có gì nữa.

Mẹ Trần sợ con dâu xảy ra chuyện gì nên liên tục thúc giục cô, cô cũng đành phải ngoan ngoãn quay lại.

Có một con hươu bào và một con gà rừng, vì vậy đêm đó Ngô Mai phân giết xong rồi treo chúng lên, ướp gia vị đầy đủ, ban đêm cô cùng với mẹ Trần hai người ăn nửa con gà.

Gà rừng rất dai, tuy rằng không thể ăn nhưng mà canh thịt húp rất ngon, sau khi mẹ Trần húp xong, sắc mặt cũng hồng lên không ít.

Ở trong thôn Tiểu Cương không thể giấu được người khác cái gì, nhưng trong thôn Tiểu Kiều thì khác, nhà Trần Kiến Hoa một mình một cõi, mẹ chồng nàng dâu hai người dùng rổ lớn che đậy kín đồ vật, người bên ngoài căn bản là không nhìn thấy.

Bởi vì có thai nên Ngô Mai cũng bắt đầu chú ý hơn, cô ngoại trừ nấu cơm ra thì những lúc khác đều nằm ườn lên trên giường không làm quần áo thì chính là tìm thanh niên tri thức để mượn sách đọc.

Các loại rau trồng trong vườn rau cuối năm ngoái bắt đầu mọc lên, cô thỉnh thoảng ra ngoài vườn tưới nước cũng rất tốt.

Triệu Tịch Chi sát vách đã tỉnh, mặc dù cơ thể có chút tổn hại nhưng cuối cùng cũng nhặt được cái mạng về, mẹ Trần và Ngô Mai cùng nhau cầm mười cái trứng gà qua thăm khiến cho thím Vương cực kỳ cảm kích.

Mẹ Trần khuyên nhủ: “Vượt qua được thì tốt rồi.”

Nghe nói Ngô Mai cũng có bầu khiến cho Triệu Tịch chi vui mừng thay cô: “Như này là tốt rồi, tôi rất hâm mộ, cái mông của cô lớn sau này chắc chắn sẽ rất dễ sinh.”

Thật ra qua năm mới Ngô Mai không còn chạy bộ ăn uống điều độ nữa, nhưng mà còn gầy hơn một chút, bây giờ nhìn lại lúc vừa mới xuyên qua mà so sánh thì đã có cải thiện rất lớn, nhưng mà gầy nhanh cũng không phải không có tác dụng phụ, giống như tóc của cô trở nên ít đi rất nhiều.

Triệu Tịch Chi trời sinh đã nhỏ gầy còn rất ao ước cơ thể như Ngô Mai.

“Tôi cũng mong rằng có thể sinh con dễ dàng.” Ngô Mai sờ sờ cái bụng còn chưa lộ ra của mình mà cảm thấy rất vui mừng.

Mà những điều này khiến cho người đại phòng vốn định hãm hại Trần Kiến Hoa nghe nói Ngô Mai mang thai càng tức giận không thôi, trên đời có một loại người như thế này, dù mình làm sai chuyện nhưng vẫn trách người khác không bao dung hay không khoan dung, nhưng đối với người khác thì nhất định phải dồn vào đường chết.

Mà Lý Thanh chính là loại người như vậy, con trai của bà ta Trần Kiến Nam từ khi vào tù ra thì cả người uể oải suy sụp, hôn sự thì càng bay, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể nào kiếm được mối hôn sự nào.

Mình không tốt mà kẻ thù của mình lại có chuyện vui mừng, điều này sao có thể khiến cho lòng Lý Thanh thoải mái được.

Có điều còn chưa đợi bà ta chơi chiêu xấu thì Trần Kiến Hoa đã trở về, ngược lại lần trở về này còn mang theo một tin tốt, chính là trên đường lớn có một chuyên gia bị chuyển xuống nơi của bọn họ, mà Trần Kiến Hoa muốn bái người này làm sư phụ học tập kỹ thuật nối cầu.

Đối với chuyện như vậy, đương nhiên là Ngô Mai rất ủng hộ, bây giờ sư phụ nguyện ý thu nhận đồ đệ thật sự quá ít, phần lớn đều là nhận đồ đệ xong sau đó lừa gạt người khác làm việc vặt vãnh, công việc đứng đắn không có được dạy chút gì.

Mà khó có được chuyên gia chân chính nguyện ý dạy bảo, vì vậy Ngô Mai vui vẻ nói: “Vậy đồ bái sư của anh phải chuẩn bị cho hợp lý đó, em nghĩ bọn họ ở chỗ đó có rất nhiều bất tiện, vì vậy mỗi ngày anh không làm gì thì đến nơi đó học tập đi, em thay anh chuẩn bị cơm nước. Chuyện trong nhà anh không cần quan tâm...”

Bạn đang đọc Cô Gái Béo Ở Thập Niên 70 (Dịch) của Xuân Vị Lục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.