Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

Mấy ngày nay cô làm việc ở bên ngoài, có đôi khi cô ở cùng một chỗ nói chuyện phiếm với mấy thím khác, người ta có nhà mẹ đẻ ở thôn Tiểu Kiều, người ta nói với cô rằng Trần Kiến Hoa quả thật thanh danh không tốt, nhưng nhà họ trần cũng không tính là nghèo, bởi vì cha của Trần Kiến Hoa là liệt sĩ, trong nhà lại chỉ có hai người nên dư dả cũng nhiều.

Ngô Mai nghe xong chỉ nói: “Mẹ nuôi con mười tám năm, từ từ con cũng sẽ trả lại cho mẹ, nói vậy con cũng không có của hồi môn gì, mai sau con đến nhà người khác mẹ cũng đừng cất giữ tiền của con nữa.”

Triệu Tiểu Nga cầu xin: “Mai Tử, con cũng đừng không biết tốt xấu, con nhìn xem con lớn lên tốt như vậy, em trai con gầy như ghế thì đủ biết trước nay mẹ đều không có đối xử tệ với con. Khi con còn nhỏ thường xuyên cảm lạnh cũng là mẹ mỗi ngày ôm con ngủ. Khi còn nhỏ em trai con rất thương con, rất yêu quý con, ngày thường ăn quả mận đều phải để lại một nửa cho con ăn, có cái gì ngon cái gì lạ, có cái nào mà không cho con đâu chứ. Mẹ chỉ có hai người con, tuy rằng nói mẹ thiên vị em trai con nhưng con cũng phải vì mẹ mà suy nghĩ, với cơ thể của em trai con, mẹ có thể không thiên vị hay sao?”

Dáng vẻ này của bà ta bình thường dùng rất được, nhưng Ngô Mai gần như chỉ khựng lại một chút rồi tiếp tục nói tiếp: “Mẹ, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, khi còn nhỏ Ngô Đồng đối xử rất tốt với con là bởi vì lúc ấy nó sợ con lén đánh nó, vì vậy kêu nó mới tốt với con. Chờ lúc con thật sự bị mẹ đánh rồi thì nó có lần nào đứng ra giúp đỡ con không? Lúc thật sự ăn thịt, mẹ toàn là để nó ăn xong hết rồi mới thỉnh thoảng để lại một lát thịt có lông heo dài cho con, đó đều là do nó không cần. Đừng nghĩ ai cũng ngu ngốc hết, mẹ sinh con ra đó là sự thật, nhưng năm con sáu tuổi đã giặt đồ nấu cơm cho em trai, mười mấy năm nay con cũng trả lại cho mẹ đủ rồi, mấy đồng tiền đó mẹ lấy rồi thì giữ luôn đi, nhưng mà sau này sẽ không có nữa đâu.”

Nhân lúc còn sớm mà nói rõ ràng mọi chuyện để tránh sau này mọi người còn mang tâm thế trông cậy vào đối phương, trong sách của Ngô Mạt Lỵ, cô là một người tốt nhưng lại nhảy nhót không lâu thì chết, cô vừa chết lại biến thành người vợ kế có tấm gương tốt của Trần Kiến Hoa.

Bởi vì nguyên chủ không phải là nhân vật chính mà là pháo hoa cực phẩm, hơn nữa còn là người Ngô Mạt Lỵ không thích, vì vậy cố ý để người khác chiếu cố cô cho tốt, mặc dù rất nhẹ nhàng, đơn giản chỉ nói vợ kế của Trần Kiến Hoa quản lý nhà cửa như thế nào, chăm sóc con cái và còn thức thời nịnh bợ Ngô Mạt Lỵ.

Mà đương nhiên cô đã đến rồi nên không biến mình trở thành một người giúp đỡ em trai cuồng ma nữa, hơn nữa loại chuyện chết vì nhà mẹ đẻ căn bản cũng sẽ không xảy ra.

Loại chuyện này đã không xảy ra thì sau này cũng sẽ không có cái chuyện vợ kế gì nữa.

Người nhà họ Ngô không chịu cho Ngô Mai ở nhà ăn tết, vì bọn họ sợ cô ở nhà ăn nhiều cơm, vậy nên mới định hôn sự với nhà họ Trần là tháng chạp, ở thời điểm này cô đã gặt sạch lúa của nhà mẹ đẻ xong, sau đó ăn cơm cũng sẽ ăn của nhà chồng, không thể không nói bọn họ tính toán khá lắm.

Lúc cắt lúa xong thì đã vào tháng mười, Ngô Mai bởi vì lao động mà đen gầy đi không ít, nhưng sức nặng của cô vẫn còn ở đó cho nên cũng không ốm đi bao nhiêu.

Nhưng cô nghĩ đến mình cuối cùng cũng phải lấy chồng, vì vậy hình tượng cũng không thể kém quá nên bắt đầu giảm béo.

Mỗi sáng sớm ăn chút cháo loãng do Trương Xảo làm, sau đó chạy bộ trên cánh đồng mồ hôi ra đầm đìa, rồi cầm củi đốt lửa nấu nước để tắm rửa, mặt trời lên liền không ra khỏi cửa, cô còn lên núi hái được một ít cây Sơn Thù Du và cũng đã tự mình bào chế xong xuôi, uống cái này còn có thể giúp đỡ giảm béo.

Không đến một tháng cô liền cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng không ít, ngay cả Triệu Tiểu Nga cũng sờ mặt cô rồi nói: “Mai Tử, mỡ mắt của con đã bớt rồi.”

Nhưng Ngô Mai biết mình vẫn phải tiếp tục kiên trì giảm béo, vì vậy trừ kỳ kinh nguyệt không chạy bộ ra thì trên cơ bản mỗi ngày đều bền vững chạy ba cây số, trừ cái đó ra cô còn tự mình mân mê mỗi ngày tắm một tiếng nước, xin tiền của bà nội Ngô đi mua kem bướm.

Ngoài dự đoán chính là bà nội Ngô keo kiệt lại trực tiếp tặng cho cô một lọ dầu nghêu, còn nói: “Đây là cô mày đem về cho bà, mặt bà già rồi dùng hay không dùng cũng vậy thôi, mấy cô gái nhỏ như mày dùng mới đúng.”

Nhìn thấy thái độ của bà lão như vậy, Ngô Mai càng cảm thấy việc mình đe dọa bọn họ là làm đúng, cả gia đình nhà họ Ngô này mỗi người đều là loại người hay bắt nạt kẻ yếu.

Bạn đang đọc Cô Gái Béo Ở Thập Niên 70 (Dịch) của Xuân Vị Lục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.