Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nơi bí ẩn

Tiểu thuyết gốc · 1858 chữ

Sau khi đọc thư thì Hoàng Dung còn cảm thấy bình thường, Quách Phu ra ngoài thực sự không ít, dù sao so với tiểu thư bình thường, nàng lại là người dám nghĩ dám làm, cực kỳ quậy phá. Quách Tĩnh biết cũng chỉ khuyên ngăn, nhưng thi thoảng vẫn để nàng chạy mất.

Dẫu vậy, khi xem kĩ lại thư thì Hoàng Dung khẳng định đây không phải do Quách Phù viết. Bởi Quách Phù từ nhỏ không thích luyện chữ, cộng thêm việc tính cách của nàng, việc viết chữ không hề có sự thẳng đều, cứ một đoạn nét chữ lại khác đi vậy mà trong thư, nét chữ lại giống y như nhau, gọn gàng, sạch sẽ, ngăn nắp. Đây không phải là do Quách Phù làm ra.

Với cả nếu Quách Phù muốn ra, một là trực tiếp báo cho nàng, hai là cố ý lẻn ra vài ngày. Làm sao có việc gửi thư về?

Nếu thư này là giả, chắc chắn Quách Phù đang gặp vấn đè. Và người có thể làm như vậy, một là võ công cao thủ, hai là người quen hoặc có chút biết vì gia đình nàng. Nếu là võ công cao thủ mạnh hơn Quách Tĩnh hay Hoàng Dung thì Hoàng Dung chỉ suy đoán được vài kẻ bao gồm Lăng Thần, nhưng với tính cách của hắn, chỉ sợ hắn đã đem nàng với Quách Phù lên giường một lúc. Còn nếu là người quen, việc gửi phong thư về có khả năng xảy a.

Hoàng Dung nhớ tới việc tung tích Quách Tĩnh không rõ, không biết hắn thực sự bị Lăng Thần bắt hay là do đang có việc khác. Mặc kệ suy nghĩ này, Hoàng Dung bắt đầu suy nghĩ, dù sao chậm trễ một chút cũng ảnh hưởng tới an nguy của nữ nhi nàng.

Tiếp theo, Hoàng Dung sau khi điều tra kĩ lương thì phát hiện Quách Phù đã rời khỏi Tương Dương mà đi về phía tây. Nàng ngay lập tức dùng khinh công đề đi qua đó.

Vừa đi, nàng vừa tự hỏi xem liệu có nơi nào vắng vẻ, phù hợp để giăng bẫy bắt nữ nhi nàng.

Hoàng Dung liên tiếp tìm được hai nơi mà bản thân nàng nghĩ là đúng nhưng không có tác dụng gì, trong lòng nàng có chút nóng nảy, vội vàng đi đến chỗ tiếp theo.

Hoàng Dung đi tới một sơn cốc nhỏ, nơi này cách xa chiến trường Mông Cổ, xung quanh đây lại đầy rẫy cây mà mùa này lại là mùa hoa cho nên khả năng phục kích ở đây cũng là rất cao.

Hoàng Dung cẩn thận kiểm tra xung quanh, phát hiện ở đây có vài chỗ bị gãy cây, trên cây còn có vài vết chém, thậm chí là dấu chân người còn để sót lại. Hoàng Dung vội vàng đi theo dấu chân thì phát hiện ra một vài mảnh quần áo mà Quách Phù hay mặc.

Hoàng Dung hoàn toàn hiểu rõ, nữ nhi nàng, thực sự đã bị người khác bắt đi. Trong lòng nàng liền cảm thấy lo lắng, tiếp tục lần theo dấu vết.

Quả nhiên, không xa chỗ sơn cốc liền có dấu vết của xe ngựa để lại, Hoàng Dung đi theo dấu vết được lưu lại, không lâu sau đó thì đi qua một phía khác của Tương Dương, một nơi vô cùng kín mít hướng về phía rừng, đến đoạn này thì lại xuất hiện nhiều dấu vết xe ngựa khác nhau, mỗi dấu vết đều chỉ một hướng nên rất khó lần theo. Tuy nhiên, với sự thông minh vốn có của mình, Hoàng Dung rất nhanh liền phát hiện ra hướng đi xe ngựa cần tìm là hướng về chỗ núi gần chỗ rừng ở sát bên tường thành Tương Dương, nàng chỉ cần quan sát độ sâu dấu chân ngựa trên đất là biết xe nào đi ra và xe nào đi vào.

Vết xe ngựa dừng lại ở hai vách đá nhỏ, Hoàng Dung liền hiểu ý mà đi vô, nàng biết có lẽ xung quanh đây sẽ có cơ quen nhưng sau một lúc tìm kiếm, nàng không có phát hiện bất kỳ cơ quan nào. Trong lòng mặc dù rất sốt ruột, nhưng tình cảnh thế này nàng cũng không thể làm gì được. Hoàng Dung còn đang muốn tính trở về để tiếp tục tìm thêm dấu vết thì liền có tiếng xe ngựa đến gần.

Hoàng Dung ngay lập tức núp vào chỗ khó nhìn, ánh mắt không ngừng quan sát mọi thứ, chỉ thấy lúc sau có một thân ảnh nam nhân đang tiến đến chỗ nàng vừa đứng, Hoàng Dung trong lòng không khỏi kinh ngạc. "Sao hắn lại tới nơi này?"

Nguyên do nàng kinh ngạc là do nàng biết người này là ai, không phải là Lữ Văn Đức, hắn là một trong những người mà Quách Tĩnh biết ở Tương Dương, rất nhiều tiểu thiếp, nếu không phải hắn còn có tác dụng trong trận chiến với Mông Cổ thì Hoàng Dung sớm đã giết hắn vì nhiều lúc nàng bị ánh mắt dâm tà của hắn nhìn vào rồi.

Lúc này Lữ Văn Đức liền đi tới một mỏm đá, sau đó gõ vài tiếng. Ngay lập tức một mật đạo được mở ra. Hóa ra cơ quan ẩn giấu như vậy.

Một tên thủ vệ cản Lữ Văn Đức ở ngoài, sau đó hắn đưa cho tên thủ vệ một cái lệnh bài, không quên nói một câu nào đó mà Hoàng Dung không nghe được.

Sau khi Lữ Văn Đức đã đi vào hoàn toàn, hai người kia tính đóng cửa lại thì bị Hoàng Dung nhanh chóng ngăn cản.

- Ngươi...

Hai người kia chưa kịp nói gì thì Hoàng Dung ngay lập tức điểm huyệt khiến cho cả hai không thể làm gì cả.

Hoàng Dung nhìn một trong hai tên mà cười, tên đó nhìn thấy một nữ nhân khuynh nước khuynh thành như vậy, khi nàng ta ở trước mặt thì hắn liền ngửi thấy một mùi thơm cơ thể khiến cho hắn mê mẩn chăm chú nhìn vào đôi mắt Hoàng Dung tới khi đầu óc trống rỗng, ánh mắt trở nên ngu ngốc.

Đây là một kỹ thuật dùng để kiểm mê hoặc những người không luyện võ hoặc yếu hơn ở thế giới này, thấy bản thân mình đã làm xong, Hoàng Dung liền hỏi:

- Địa phương này là gì?

Tên bị thôi miêng liền trả lời:

- Nơi này là một thanh lâu.

Hoàng Dung nghe xong trong lòng liền tức giận, nhưng chuyện nữ nhi biến mất khiến cho nàng cố gắng áp chế trong cơn tức giận rồi cố gắng miêu tả chi tiết hình ảnh nữ nhi của mình cho tên hộ vệ, hỏi thử xem hắn có thấy nữ tử nào bị đưa vô đây.

Lúc này kĩ thuật thôi miên của nàng cũng dần hết tác dụng, nhưng trước khi hết, nàng đã xác định được từ mồm tên này rằng từng có một số người đem một bao tải chứa nữ nhân đưa vào đây.

Nghe vậy, Hoàng Dung khẳng định rằng Quách Phù tám chín phần mười là bị đem vào đây.

Sau đó phát hiện thôi miên sắp hết, nàng liền sửa chữa lại chút kí ức của hai tên thủ vệ này. Sau đó nhanh chóng rời khỏi. Hai tên thủ vệ sau khi tỉnh thì không biết chuyện gì đang xảy ra. Ký ức mơ mơ màng màng.

Sau khi mọi thứ trở về nguyên dạng, Hoàng Dung mới từ một bên đi ra, không chút nào do dự trở về Tương Dương thành.

Không phải Hoàng Dung không muốn cứu nữ nhi, thứ nhất cũng là do ở đó bảo mật cũng quá khắc khe, nàng không nghĩ bản thân có thể gia nhập vào. Thứ hai, nàng sợ nếu phải chiến đấu, sẽ ảnh hưởng tới thai nhi trong bụng. Hiệu tại muốn đi vào tốt nhất, thì cần lệnh bài và ám hiểu nhưng nàng lại không biết ám hiệu. Vì vậy tốt nhất là nên quay lại để nghĩ tiếp, và có lẽ nàng thật sự cần Lăng Thần trợ giúp.

---

Lăng Thần đang dạo chơi bên ngoài để mua quà cho chúng nữ thì phát hiện Hoàng Dung gọi, sau đó hắn liền nhanh chóng đi đến chỗ nàng.

Thấy Hoàng Dung đang đứng dưới với khuôn mặt vô cùng lo lắng, Lăng Thần liền có chút khó hiểu hỏi:

- Chà chà… ai dám đụng vào Dung Nhi của ta vậy?

Hoàng Dung cũng không dài dòng, trực tiếp nói:

- Ngươi có biết một cái thanh lâu cực kỳ thần bí ở ngoài thành?

Lăng Thần có chút kinh ngạc trước lời nói của Hoàng Dung, nhưng bỗng nhớ lại trước đó hắn từng ra tay với một tên tiểu quan do muốn dùng chút quyền lực mà đòi cướp lấy Lý Mạc Sầu, sau đó nhặt được lệnh bài kì lạ. Do có chút tò mò nên Lăng Thần liền thôi miên để cho tên ấy nói ra, kể cả là thanh lâu thần bí ấy.

- Ta có nghe qua, chỉ biết là nơi này là do một số quan lớn ở Tương Dương tạo ra để giải trí hoặc dạy dỗ tình nô hoặc kỹ nữ. Thế nào, Dung Nhi muốn vô đó xem một chút điều thú vị sao?

Hoàng Dung nghe vậy liề giải thích mọi chuyện cho Lăng Thần, trong lòng nàng lúc này không hiểu sao lại tin tưởng rằng Lăng Thần có thể giúp đỡ nàng, thậm chí nàng đã quên đi rằng nàng có thể nhờ sự giúp đỡ của Cái Bang để tìm thông tin.

- Chà… nếu sự việc nghiêm trọng như vậy. Hay để một mình ta thử vô đó tìm hiểu? Dù sao với sức mạnh của ta, vô đó cũng dễ thôi.

- Ta cũng muốn đi.

Hoàng Dung liền có chút lo lắng nói, nàng không hiểu sao khi nam nhân này nói sẽ giúp nàng, trong lòng nàng lại vui vẻ hẳn lên nhưng khi hắn nói đi một mình, nàng lại có phần lo lắng cho hắn.

- Chậc, dù sao nàng hiện tại cũng là Quách phu nhân, nữ nhân Quách Tĩnh, làm sao lại có thể đi vô.

- Tự nhiên không cần, bây giờ đổi một bộ quần áo bình thường cho ta rồi ta thay đổi dung mạo đi vô. Ngươi không cần khuyên ta, ta đã quyết định đi.

Thấy nàng cứng đầu, Lăng Thần cũng đồng ý, dù sao thế giới này có ai có thể ra tay trước hắn. Với lại theo thông tin hệ thống, nữ nhân xếp hạng ba trong Thập đại mĩ nhân còn đang ở đó, Lăng Thần cũng tính đi vào để chinh phục nàng ta, giờ lại vô để tìm Quách Phù, với cả… đây không phải cơ hội tốt để chinh phục Hoàng Dung sao?

--Hết chương 61--

Bạn đang đọc Có Hệ Thống Ta Tạo Harem Khắp Vạn Giới sáng tác bởi Lazy_Man
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienTinhVu
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 512

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.