Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chứng Kiến (18+)

Tiểu thuyết gốc · 1566 chữ

Tất cả việc xảy ra ở Thanh Ma Trấn Lâm Vận hắn đều không biết. Hiện tại bây giờ hắn còn đang rất kinh ngạc. Cổ Mẫu vừa hạ sinh hai tiểu trùng nhỏ, một tiểu trùng có hình thù kì quái, nhỏ bằng lòng bàn tay, cái miệng rộng đầy răng nhọn, đầu dẹt, từ phía trên đầu dài ra hai chiếc gai nhọn, bao gồm sáu chân và thân hình như cào cào, có màu nâu đất. Một tiểu trùng nữa không có chân, giống như giun đất, dài bằng hai ngón tay, có hai đầu mà cả hai đều có miệng và mắt, một bên đầu trắng một bên đầu đen, nhìn cực kì kinh tởm.

"Chủ nhân, màu nâu là Thi Cổ, màu đen trắng là Âm Dương Cổ. Thi Cổ sở hữu khả năng biến kẻ chết thành kẻ sống, mặc cho chủ nhân điều khiển, còn Âm Dương Cổ có khả năng chuyển đổi giới tính của bất kì kẻ nào" Cổ Mẫu hãnh diện nói. Đều là các cổ độc từ thời thượng cổ mà tất cả các Khống trùng sư trên khắp Tiên Ma giới tha thiết mơ ước.

Một con Thi Cổ cũng đủ để nghịch thiên rồi, lấy ví dụ một Đại Đế sau khi chết bị Khống trùng sư để Thi Cổ bò vào, bất kể thân hình của hắn còn nguyên vẹn hay không, thì Đại Đế đó đều có thể sống lại, phụ thuộc cho Khống trùng sư điều khiển. Chưa kể nó còn thu được kí ức của tên Đại Đế xấu số đó, thi triển tất cả thủ đoạn của tên Đại Đế đó hoặc ghê hơn làm cho tên Đại Đế đó tự bạo, vậy chẳng khác nào nói có Thi Cổ là có Đại Đế làm thuộc hạ, Tiên Ma giới có thể đi ngang. Nhưng nghịch thiên là vậy, nhưng điều kiện để tái tạo ra một Thi Cổ cực kì hà khắc, chưa kể thời gian phát triển cũng rất dài, khi nó đã xâm nhập vào cơ thể kẻ nào thì không được thoát ra, nếu thoát ra nó sẽ chết, cũng chính là nói Thi Cổ chỉ dùng được một lần.

Âm Dương Cổ càng nghịch thiên hơn, lấy ví dụ một tên Khống trùng sư sở hữu Âm Dương Cổ, hắn bắt được một tu sĩ cấp cao là đàn ông, hắn chuyển hóa giới tính kẻ này. Sau đó, song tu cùng hắn, hút cạn năng lực của hắn thành của mình. Nói nghe thì rợn cả người, nhưng về cơ bản khả năng của Âm Dương Cổ là vậy. Hầu hết các cổ độc dạng kí sinh chỉ dùng được một lần, cho nên nếu đã sở hữu chúng thì các Khống trùng sư đều phải cân nhắc rất kỹ.

Nhưng với Cổ Mẫu của Lâm Vận sẽ khác, Cổ Mẫu được xem là mẹ của tất cả các loài cổ độc trong Tiên Ma giới, nó có thể tự sản sinh bất kì cổ độc nào nếu có điều kiện thích hợp, hoặc kể cả không thích hợp, chỉ cần nó mắc, nó sẽ sinh. Cũng giống như vừa nãy, nó muốn sinh là nó sinh, khả năng sinh sản của nó là vô hạn. Cho nên nói, Cổ Mẫu còn nghịch thiên hơn cả cổ độc nghịch thiên nhất.

"Vãi lồng!" Lâm Vận cảm thán. Hắn nhìn hai tiểu trùng nhỏ, âu yếm như là hài tử của mình, thật ra mà nói từ nhỏ hắn là người rất yêu thích côn trùng. Hắn thường xuyên đọc sách về các loại côn trùng trên thế giới. Chắc cũng chính vì điều này mà hắn có duyên gặp được Cổ Mẫu.

Rời khỏi hang đá, dưới đất vẫn còn vết máu của Minh Dạ, nhưng hắn không biết nàng là ai, thi thể cũng bị gặm nát, mùi thối nồng nặc, hắn nôn ọe một trận cũng mặc kệ, Cổ Mẫu đã nói nàng ở phía đông, vậy xác này không phải là nàng. Hắn nhìn về phía đông theo ánh mặt trời, chạy như bay về bên đó.

Càng ngày cây cối hai bên đều rậm rạp, Lâm Vận không chắc mình có đi đúng đường hay không. Sương mù bây giờ còn khá loãng, hắn có thể nhìn rõ mọi thứ. Chạy một chút hắn cảm thấy có gì đó không đúng.

"Tại sao không có ma thú xuất hiện" Lâm Vận như suy nghĩ gì đó

Cũng không thể trách hắn được, ma thú cảm nhận được khí tức của kẻ mạnh hơn nó, nó đã sớm lánh đi lâu rồi. Ma thú cấp thấp tuy không có linh trí, nhưng chúng có giác quan cảm nhận được nguy hiểm, huống hồ Lâm Vận hắn chạy thục mạng cũng không biết điều tiết lực lượng, cho nên ma thú cấp thấp nào dám lại gần chọc giận hắn.

Chạy mãi cũng đến tối, Lâm Vận thấy có đoàn khói bốc lên, có người đang đốt lửa ở gần đây, hắn giảm tốc độ, đi chậm lại để tránh kinh động đến họ, dù sao hắn vẫn chưa biết người kia là thiện hay ác. Nói thật, với rìa ngoài của Thanh Ma sâm lâm này, ma thú toàn cấp thấp thì lấy đâu ra kẻ mạnh. Cần thiết Lâm Vận hắn một mình chấp hết.

Lâm Vận gần đến nơi lửa trại, hắn chui vào một bụi cây gần đó quan sát.

"Bạch Bạch Bạch"

Một nam một nữa đang lõa lồ, nữ hai tay chống lên thân cây, mông to trắng nõn của nàng đang chìa ra, còn có một nốt ruồi son ngay đùi trắng. Tên thanh niên phía sau ra sức đẩy về phía mông nàng nhịp điệu dồn dập, thỉnh thoảng hắn còn dùng tay vỗ mông nàng đen đét.

"Aaaa! Mạnh lên, nhanh lên..... nô tỳ sướng quá, sướng lắm!" Người nữ rên rỉ

Lâm Vận ở khoảng cách xa không thấy rõ khuôn mặt nàng, nhưng nghe giọng nói chắc chắn đây là một tên phú nhị đại nào cùng tỳ nữ của hắn. Lâm Vận chẳng hiểu sao, hết chỗ chơi nhau rồi hay sao mà dẫn nhàu vào rừng, chẳng may bị ma thú tập kích thì không biết đang sướng nó tắt sướng không nữa. Tên thanh niên nghe được tiếng rên sung sướng, lửa nóng càng dồn lên, hắn càng làm nhanh và mạnh hơn.

"Nhu Nhi, bên trong nàng thật khít... quá bót!" Tên thanh niên liên tục vỗ mông nàng.

Đột nhiên, dị biến phát sinh một ánh đao từ trong bóng đêm xuất hiện, ánh đao nhanh như chớp xoẹt ngang qua người của tên thanh niên. Như cảm nhận được gì đó, tên thanh niên phản xạ đưa tay ra đón đỡ, liền bị chém mất một cánh tay, máu tươi từ chỗ bị đứt phun ra dữ dội. Hắn hét thảm, vội vàng lăn về phía sau vài vòng, nữ nô tỳ kia cũng vội ngồi trốn sau gốc cây khuôn mặt sợ hãi.

"Là kẻ nào?" tên thanh niên quát lớn.

Không đợi nhiều lời, tên áo đen lao nhanh về phía tên thanh niên một đao chém gọn tay còn lại và hai chân của tên thanh niên. Tên thanh niên đau đớn gào to, hắn bỏ luôn một cục than vào miệng tên thanh niên. Lúc này, hắn túm lấy nữ nô tỳ đang co rúm lại một góc, kéo về phía tên thanh niên còn chút hơi tàn kia, chặt đứt hai tay của nàng, sau đó tụt quần xuống đâm loạn, cưỡng hiếp nàng. Tên thanh niên nhìn thấy cảnh này, uất ức chịu không nổi, hắn không hiểu mình gây thù chuốc oán với ai lại bị đối xử như vậy. Lúc này, tên áo đen mới xả ra được một hơi, hắn nói

-Đây là cái giá ngươi phải trả, chính ngươi gạt ta vào Thanh Ma sâm lâm này, nói với ta có bảo vật xuất thế, lừa ta bị độc xà đuổi giết. Cũng may, ta phước lớn mạng lớn, liều chết tìm chỗ sống, về đến nhà, ngươi cưỡng hiếp muội muội ta, hủy thi diệt tích, còn đem mẹ già của ta đẩy xuống giếng. Ngươi là tên ngụy quân tử khốn kiếp. Huyền Ảo, cả nhà ngươi đáng chết.

Đến đây thì Lâm Vận cũng hiểu đại khái câu chuyện, hóa ra người áo đen này làm cũng hợp tình hợp lí, nợ máu phải trả bằng máu, suýt chút nữa hắn còn định lao ra cứu tên thanh niên tội nghiệp. "Haizz, là tội chưa xử chứ tội nghiệp gì" Lâm Vận thầm nghĩ.

Cưỡng hiếp nữ nô tỳ một hồi xả hết cơn giận tên áo đen đẩy nàng về phía tên thanh niên cụt tay chân, một đao ném ra cắm thẳng vào lưng nàng cùng xuyên qua ngực tên thanh niên, cảnh tượng cứ như là cây xiên que nhật bản vậy. Sau đó, tên áo đen nhanh chóng bỏ đi.

Lúc này, Lâm Vận mới từ trong bụi cây đi ra, nhìn trước hai cỗ thi thể này, hắn lôi xác tên thanh niên ra sắp xếp lại tay chân bị chặt đứt, hắn gọi ra Thi Cổ, ném về phía tên thanh niên đáng chết.

Bạn đang đọc Cổ Tiên Ma sáng tác bởi hideseok
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hideseok
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 620

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.