Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chịu Tội

Tiểu thuyết gốc · 2346 chữ

Cổ Mẫu nói xong, liền nhanh chóng hành động. Đầu tiên, nó nhả ra từng đợt sóng năng lượng cải tạo thể chất của Lâm Vân, từng đợt sóng năng lượng chuyển về khắp các kinh mạch trong cơ thể hắn. Dù sao, cả vạn năm qua nó cũng đã nếm qua không ít bảo dược luyện thể, tác dụng của nó vẫn còn nằm trong cơ thể con trùng nhỏ này, chẳng khác nào mà các lão quái vật có thể khẳng định, có được nó là có được cả vạn vạn bảo vật.

Nhưng cơ thể Lâm Vân cũng có giới hạn, cần phải tăng lên tu vi thì kinh mạch mới đủ sức thừa nhận nguồn năng lượng khổng lồ từ Cổ Mẫu. Trước mắt chỉ có thể để Lâm Vân cường hóa kinh mạch và cường độ thân thể, khiến cho tu vi của hắn đột phá liên tục.

-Luyện khí tầng 1

-Luyện khí tầng 2

..........

-Luyện khí tầng 8

Người không hiểu về tu luyện như Lâm Vân cũng cảm nhận được cơ thể khác lạ, hắn cũng biết điều này thật bất khả khi, bèn dò hỏi qua Cổ Mẫu. Sau một hồi giải thích, hắn cũng hiểu biết đại khái về tình huống ở thế giới này cùng các cấp bậc của tu sĩ. Trước mắt, hắn hiểu được hắn đã thành công tiến vào luyện khí kì mà không tốn một chút sức lực nào. Để một người thành công vào luyện khí kì, cần phải có ít nhất là linh căn phàm cấp, còn phải chịu khó tu luyện chục năm, không ra luyện khí tầng 1 cũng xem như là kẻ kém cỏi nhất. Trong khi đó, tất cả công lao đều là do Cổ Mẫu làm, mà việc của hắn chỉ là ngồi ăn mấy quả mọng nhỏ và uống nước lã. Dù sao hắn cũng còn là thiếu niên mới 17 tuổi, cho nên kinh mạch hắn vẫn ở mức dẻo dai và khỏe mạnh. Khi Cổ Mẫu thay đổi kinh mạch của hắn cũng không đến mức phải chịu nhiều đau đớn, cùng lắm chỉ cảm thấy căng cứng, nhoi nhói một chút mà thôi.

Kế đến, Cổ Mẫu tự động cải tạo thể chất của hắn, từ trong cơ thể của nó lại tràn ra dịch màu xanh, lại trôi đi khắp cơ thể của Lâm Vận, một lần nữa nó len lỏi vào trong từng tế bào, từng thớ thịt, từng cơ bắp của Lâm Vận. Lần này, hắn đau đớn thật sự, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu được, dù sao nó vẫn còn nhẹ hơn nhưng trận bạo hành mà hắn từng trải qua.

.

Ở Ma giới Bản nguyên này, có rất nhiều loại thể chất, thể chất đóng vai trò rất quan trọng trong sự phát triển của tu sĩ, có thể chất phàm cấp, cũng có thể chất Đế cấp, Thần Cấp. Nhưng trước mắt, Lâm Vận chỉ là thể chất phàm cấp bình thường, nhưng cường độ về thể chất hiện tại tương đương với tu sĩ Luyện khí tầng 9, thể chất của hắn có thể tăng lên nhờ vào Cổ Mẫu, chưa kể còn có tiềm năng tăng cường về sau này, nếu có thể hắn sẽ có cả thể chất sánh ngang với các thể chất trong truyền thuyết.

"Chủ nhân, ta chỉ có thể giúp ngươi được như vậy, sau này nếu chủ nhân mạnh mẽ hơn, ta sẽ giúp ngươi cường hóa tiếp", Cổ Mẫu có chút hơi mệt nói.

"Được rồi, như vậy là tốt lắm rồi, ta cũng không muốn ngươi chịu khổ. Đa tạ!", Lâm Vận khách sáo nói. Dù sao thì Cổ Mẫu với hắn cũng là lần đầu gặp mặt, cảm ơn một tiếng cũng là việc nên làm, huống hồ con trùng nhỏ này còn có ơn với hắn.

"Chủ nhân, ta chợt nhớ lần đầu tiên gặp ngươi ta có nếm thử trên người của ngươi có mùi vị của giao phối, tinh lực của ngươi rất mạnh nên ta mới chọn ngươi làm chủ", Cổ Mẫu đột nhiên nhớ lại nói

Lâm Vận thầm nghĩ "Mùi vị của giao phối, chẳng lẽ lúc hôn mê ta lại bị lạm dụng tình dục nữa sao" Lâm Vận liên tiếp hốt hoảng "Là xú bà nương hay là tên nam nhân biến thái nào, sao số ta khổ vậy" Lâm Vận hắn liên tiếp vò đầu bức tai

"Chủ nhân, người cũng thật là có phúc, người kia còn là một trinh nữ xinh đẹp, chắc hẳn mùi vị không tệ, chậc chậc" Cổ Mẫu âm thầm cảm thán

"Sao ngươi bết người ta là trinh nữ, ngươi nhìn thấy nàng rồi sao?" Lâm Vận tò mò hỏi

"Ta làm sao biết mặt mũi của nàng, ta nếm được tinh hoa của ngươi còn vươn lại, có chút vị máu hòa lẫn, ta đoán là trinh nữ, còn có mùi thơm của nàng còn lưu lại rất đặc biệt, ta đã từng đi khắp Tiên Ma giới, mùi thơm này chỉ xuất hiện ở những nữ nhân phong hoa tuyệt đại mới có, là mùi hương đặc biệt tự nhiên của cơ thể. Là nữ nhân già hoặc xấu chắc chắn không thể có mùi hương này" Cổ Mẫu tự hào phân tích. Nói thật, hành động nếm tinh hoa của người khác thật sự quá ghê tởm, nhưng vì Cổ Mẫu là trùng, mà trùng thì trong tự nhiên nó làm vậy cũng là bình thường, cũng như loài chó thường hay ngửi bộ phận đó của nhau. Lâm Vận cảm giác mình như kiểu chưa tẩy giun cả chục năm, hắn càng nghĩ càng ớn lạnh.

"Nếu ngươi nhận biết mùi hương của nàng, vậy thì ta đi tìm nàng ngươi có thể giúp ta nhận ra nàng chứ?" Lâm Vận kích động. Hắn không hiểu vì lí do gì, hắn lại được ở cùng nàng, nàng là ai? hắn không biết, nhưng cuộc đời hắn từ lâu đã là một bi kịch, bà lão là người tốt với hắn nhất. Giờ đây lại xuất hiện một nữ nhân xa lạ nhưng dành cho hắn tất cả của nàng, nàng là một người tốt, Lâm Vận hắn nhận định như vậy. Lần này, hắn không thể đánh mất nàng, không thể để một người tốt với hắn lại rời xa hắn. Hắn muốn tìm ra nàng.

"Về cơ bản là vậy thưa chủ nhân, ta có thể cảm nhận được mùi hương của nàng từ cách xa vạn dặm. Trước mắt, nó lờ mờ ẩn hiện ở phía đông" Cổ Mẫu hít một hơi thật sâu nói

"Tốt! Chúng ta xuất phát" Lâm Vận kích động, hắn rất nôn nóng muốn đi tìm nàng. Dù sao, từ lúc tỉnh lại đến giờ hắn cũng không biết thế giới bên ngoài ra sao. Qua lời kể của Cổ Mẫu hắn chỉ nghĩ mọi thứ như là giấc mơ, hắn muốn trải nghiệm, hắn rất tò mò về thế giới này.

"Khoan đã chủ nhân, ta...ta sắp sinh" Cổ Mẫu rung giọng nói

----------------------------------------------------------------------------------

Cực Lạc Tông

Cực Lạc Tông là tông phái bát cấp thế lực, ở phía đông của Ma giới bổn nguyên, bên trong Thanh Ma Trấn. Ngoài Cực Lạc Tông bên trong Thanh Ma Trấn còn có hai cửu cấp thế lực khác, như Đào Hoa Sơn Trang, Hố Ma Đường và một bát cấp thế lực nữa là Phê Cỏ Bang. Cả bốn thế lực này đều là số một số hai tại Thanh Ma Trấn, giang hồ gọi tắt là "Đào Hố Cực Phê". Thực lực của Phê Cỏ Bang gần ngang với Cực Lạc Tông, trong khi Cực Lạc Tông có cường giả Trúc Cơ viên mãn tọa trấn thì bên trong Phê Cỏ bang chỉ có Trúc Cơ hậu kỳ yếu hơn một cảnh giới nhỏ. Còn Hoa gia chỉ là thế lực phụ thuộc của cửu cấp thế lực, hay nói đúng hơn chỉ là tổ hợp của hào môn thế gia bình thường tại Thanh Ma Trấn.

Hằng năm, các thế lực cao tầng của Thanh Ma Trấn sẽ tuyển chọn danh ngạch các đệ tử có tư chất để đưa về trong tông môn rèn luyện. Ngoài Hoa gia còn có Hàn gia, Hoàng gia, Huyền gia, là tứ đại gia tộc chữ "Hờ" được phân phối các danh ngạch. Không những vậy, các bình dân con em nếu có tư chất vẫn có thể đăng kí với các gia tộc để được bổ sung thêm danh sách. Nhà nào có con em được tuyển chọn thì một bước trên trời, được các gia tộc săn đón về làm bình dân lệ thuộc, được đối đãi ngang hàng với các dòng chính trong tộc, tùy theo tu vi mà phân xét. Hoàng Giang thiếu chủ của Cực Lạc Tông không hề xuất thân từ Hoàng gia.

Trong đại sảnh của Cực Lạc Tông, tứ đại thế lực cùng tứ đại thế gia đều đã có mặt đông đủ. Ai cũng vui vẻ chúc mừng, khuôn cảnh rất náo nhiệt.

"Giờ lành sắp hết, tại sao tân nương còn chưa đến?" Hoàng Giang sốt ruột lớn tiếng. Hắn mặc một chiếc áo lang quân màu đỏ, người hắn thô kệch, mặt đầy sẹo rỗ, trước ngực có treo một bông hoa đỏ trông rất buồn cười.

"Chắc trên đường xảy ra chút chuyện, lát nữa tàn tiệc lôi tất cả người khiêng kiệu ra rút hết gân ném cho chó ăn" Một mỹ phụ trên người mặc một bộ sườn xám có họa tiết lòe loẹt đang nói với hộ vệ. Bà là Sương Mai, mẹ ruột của Hoàng Giang là vợ của Hoàng Bị tông chủ của Cực Lạc Tông. Cả gia đình tên ghép lại là "Bị Giang Mai".

"Bẩm báo.. Bẩm báo..... Tân nương đã về! Aaaaaa" Một hộ vệ hớt ha hớt hải chạy vào sảnh bẩm báo. Hắn chưa nói hết câu, đã bị một cỗ lực lượng thần bí hất văng ra ngoài, máu thịt be bét không rõ sống chết.

"Ồn ào! Không biết lớn nhỏ" Sương Mai phẫn nộ tung ra một chưởng. Đại sảnh trở nên tĩnh mịch.

"Con tiện nhân này bây giờ mới chịu về, tưởng nàng bỏ trốn rồi chứ" Hoàng Giang vừa nói vừa liếc xéo Hoa gia chủ cùng đoàn trưởng lão. Hoa gia chủ xiết chặt nắm tay nhẫn nhịn, không biết là đang nhịn Hoa Ngọc Lan làm lỡ việc hay nhịn Hoàng Giang khinh người quá đáng.

Hoa Ngọc Lan xuất hiện bên trong đại sảnh, tất cả mọi người đều thất thố nhìn nàng. Trên người nàng, bụi đất bám đầy, khuôn mặt còn bị lấm lem dơ bẩn, y phục còn có chỗ rách nát, kiệu phu và nha hoàn cũng không thấy lộ diện. Hoàng Giang và mọi người liếc nhìn là biết nàng xảy ra chuyện lớn, hắn cũng chẳng có ý muốn quan tâm, im lặng chờ nàng giải thích.

"Nửa đường gặp phải ma thú tập kích" Hoa Ngọc Lan không mặn không nhạt nói.

"Chát" Một cái tát từ Sương Mai thẳng lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

"Hỗn xược, ăn nói với trưởng bối của ngươi như vậy sao, còn không mau bái đường" Sương Mai giọng rất chanh chua. Bà ta chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Hoa gia chủ tức giận nổ phổi, dù gì Hoa Ngọc Lan cũng là người của Hoa gia, cái tát này nên là hắn tát mới đúng, nào đâu tới lượt bà Mai ra tay. Chỉ trách tu vi không bằng người, bị hung hăng càn quấy nhưng vẫn phải nhịn.

Hoa Ngọc Lan nhẫn nhịn, dù sao trong thâm tâm nàng đã hạ quyết định cho tên Hoàng Giang này đội nón xanh. Bái đường xong, tiệc rượu thâu đêm, Hoàng Giang uống say bí tỉ chia tay khách quan rồi trở về phòng của mình để động phòng. Hoa Ngọc Lan vẫn ngồi ngay ngắn nơi đầu giường, khăn che mặt vẫn chưa tháo xuống chờ phu quân của mình. Hoàng Giang chủ động đến gần, giật phăng chiếc khăn che mặt xuống, hắn đè nàng ra từ từ cởi y phục của nàng. Nói thật, lần này nàng thật sự kinh tởm con người này, hắn thô bỉ và xấu xa kinh khủng, dù sao cũng là vợ của mình, phải có sự yêu thương chứ.

Khi chiếc áo từ từ lộ ra thân hình nàng, Hoàng Giang kinh ngạc phát hiện thủ cung sa trên cánh tay Hoa Ngọc Lan bị mất, điều đó chứng minh nàng đã không còn trong trắng, hắn tức giận cho nàng một cái tát.

"Tiện nhân, sao ngươi dám! Là kẻ nào! Mau nói" Hoàng Giang gào thét trước mặt nàng, khuôn mặt hắn như cái bị thịt bị rỗ, phập phồng phập phồng

Hoa Ngọc Lan nhìn hắn cười lớn, không nói gì cũng không giải thích. Nàng biết lúc này kết cục của mình đã định, chắc chắn sẽ bị tra tấn đến chết, còn ảnh hưởng đến gia tộc, nhưng nàng vẫn vui vẻ vì ít ra nàng đã để hắn mang tiếng là đội nón xanh vương bát đản, sau này sẽ có người cười nhạo hắn.

"Ta sẽ giết cả nhà ngươi, sau đó để cho ngươi chứng kiến tất cả, rồi đem ngươi cho một trăm kẻ thay phiên cưỡi, sau đó phân thây ngươi vạn đoạn ném cho chó ăn! Khốn kiếp!" Hoàng Giang điên cuồng gào to. Lúc này, trong phòng của cha mẹ hắn, mẹ hắn là Sương Mai đang trần như nhộng, ra sức hút ra hút vào thứ sừng sững của cha hắn, khuôn mặt cha hắn đang rất là thoải mái thì bỗng nghe thấy tiếng hét của Hoàng Giang. Hai người vội vàng mặc lại quần áo chạy nhanh sang phòng tân lang xem có chuyện gì?

Bạn đang đọc Cổ Tiên Ma sáng tác bởi hideseok
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hideseok
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 187

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.