Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Dị Hòa Thượng

Tiểu thuyết gốc · 2510 chữ

Trong một căn phòng tầng thượng của Thanh Hoa Lâu ( thanh lầu lớn nhất nằm ở phía tây Gia Nghiệp thành ) hiện đang có một nam tử tọa vị. Người này mặt ngựa, y phục hắc bào, con mắt láu liên đang híp lại vẻ hưởng thụ. Nam tử này không ai khác chính là một trong tam đại ma đầu lúc trước đã đuổi bắt Lục Minh Hạo. Xung quanh y hiện tại có khoảng mười nữ tử phấn son như hoa, ăn mặc hở hang vây quanh hầu rượu, khung cảnh xuân sắc tràn ngập xung quanh.

- Tiên nhân ....tiên nhân..... thiếp không thể uống thêm được nữa. Hay là để Xuân Mai muội muội uống với chàng đi..

Một nữ tử tỏ ra bộ dáng nũng nịu nói với nam tử mặt ngựa, sau đó hướng chén rượu trên tay về phía một nữ tử khác.

- Ây za, Đường Xuân tỷ tỷ a. Tỷ như vậy là dồn muội đây vào chỗ thất lễ với tiên nhân a. Muội không thể uống được nữa rồi a.

Nữ tử tên Xuân Mai khuôn mặt đã đỏ hồng, ngà ngà say đáp.

Nam Tử mặt ngựa nghe thấy vậy thì mắt càng híp lại cười dâm tà, hai tay vòng qua hai bên eo các nàng kéo lại bên người gã. Không khỏi tiếp theo sau đó là những màn sờ soạn mông eo. Nam tử mặt ngựa mở miệng:

- Rượu tiên của bản tiên nhân đặc chế ra thì làm sao mấy luyện khí kỳ các nàng có thể chịu được hắc hắc. Rượu này bản tiên nhân làm riêng cho Lăng tiên tử, nhưng bất quá mười mấy năm nay không thấy nàng ta tiếp bản tiên nhân lấy một lần.

- Ây za, Lăng tỷ tỷ sức khỏe không tốt a, hiện tại tại hai tỷ muội thiếp nguyện thay Lăng tỷ tỷ bồi tiếp tiên nhân a. Xuân Mai ! Hai tỷ muội chúng ta uống hết chén này. / Nữ tử tên Đường Xuân nói, sau đó cầm lấy chén rượu đang cần trên tay uống một hơn hết sạch.

- Hừ, sức khỏe không tốt cái rắm, căn bản là không có muốn tiếp một tên trúc cơ kỳ như ta. Dạo trước ta còn thấy nàng ta qua lại với một tên kết đan kỳ, Thanh hoa lâu thật sự là không xem bản tiên nhân ra gì mà ! / Nam tử mặt ngựa hung hăng đẩy nữ tử Đường Xuân ra khỏi người, tức giận nói.

Đúng lúc cả căn phòng đang hoang mang trước thái độ tức giận của nam tử mặt ngựa, thì một tiếng ngâm chú ngữ trầm thấp vang lên. Tiếng chú ngữ này chỉ kéo dài trong một thoáng chốc, bồi sau đó là một giọng nói khàn khàn quỷ dị vang vọng ra bốn phía:

- A di đà phật ! Nếu Lăng cô nương nọ sức khỏe không được tốt, bần tăng xin được mạo muội thay nàng bồi tiếp cho thí chủ....

" Vù....... u u u u u ! "

Một trận gió xung kích ập vào trong căn phòng, cách cửa vốn đang đóng chặt bỗng chốc bị trận gió này thổi tạt sang hai bên. Trận gió mang theo một cảm giác rợn người chạt dọc khắp sống lưng, hầu hết nữ tử trong phòng khi vừa tiếp xúc với trận gió kia liền tức khắc ngất xỉu, chỉ có hai nữ tử tên Xuân Mai và Đường Xuân còn tỉnh táo nhưng khuôn mặt cũng lộ ra vẻ trắng bệch.

Nam tử mặt ngựa mở chừng mắt, một bên tay đã nắm lại thành quyền. Lúc trận gió vừa thổi qua, một tầng tím quang bảo hộ đã xuất hiện trên người của gã, tuy vậy cảm giác ghê rợn kia vẫn khiến gã có chút bất an phải rùng mình lấy một cái.

- Là kẻ nào ? Dám đến địa bàn của Hắc bang bọn ta gây chuyện ! / Nam tử mặt ngựa gồng giọng lên quát lớn.

Gã sau khi chứng kiến được một màn quỷ dị vừa rồi cũng biết đối phương có bản sự không hề nhỏ, thầm ước lượng được với thực lực trúc cơ sơ kỳ của gã nếu đối phó với kẻ này e rằng sẽ là một hồi vô cùng chật vật, có khi là mất mạng cũng nên. Tuy trong lòng run sợ là vậy, nhưng trước mặt mĩ nhân nam tử mặt ngựa phần phải tỏ ra uy thế trong lời nói cho xứng với cái danh " Tiên nhân " mà các nàng hay gọi. Hơn nữa địa bàn này là của Hắc bang, là thiên hạ của hắn, dù đối phương có thực lực cỡ nào đi nữa thì không nể mặt sư thì cũng phải nể mặt phật.

Trong lòng thầm trấn an như vậy, lại nhìn thấy hai nữ tử Xuân Mai cùng Đường Xuân kia nấp đằng sau bộ dạng vô cùng sợ hãi. Một bàn tay của nữ tử Đường Xuân khẽ vuốt ve vai của gã, ánh mắt lưu động ý cũng giống như nữ tử tên Xuân Mai kia. Cử chỉ này là cổ vũ tinh thần cho nam tử mặt ngựa vậy. Gã nam tử mặt ngựa chỉ biết hít vào một hơi, lúc này tuy có đôi phần sợ hãi nhưng cũng lộ ra bộ mặt ngang tàng, đoạn chỉ tay về phía cầu thang tiếp tục quát lớn:

- Còn không mau xuất hiện !

Từng tiếng bước chân chậm rãi vang lên, thân ảnh của một trung niên hòa thường dần lộ diện. Y bước từng bước không nhanh không lên thượng lầu này, sau đó lại từng bước hướng tới căn phòng mà nam tử mặt ngựa đang ngồi bên trong.

Hòa thượng kia thoạt nhìn chỉ là một gã hòa thượng bình thường, trang phục vô cùng giản dị, nhưng đôi mắt của y không hề có một chút lòng trắng nào, thay vào đó là một khoảng màu huyết dụ, ám ảnh người ta từ cái nhìn đầu tiên.

Trung niên hòa thượng này đi đến đâu, một luồng khí tức kinh người liền ập tới khiến cho mọi người xung quanh như muốn ngạt thở. Đến khi bước vào phía trong căn phòng y mới dừng lại, nở một nụ cười quỷ dị.

- Ta nghe nói tu tiên giả các người rất coi trong tiểu mệnh của bản thân. Không ngờ lại có một trường hợp ngoại lệ a ! / Hòa thượng dùng đôi mắt quỷ dị nhìn xung quanh căn phòng một cái, sau đó nói.

Nam tử mặt ngựa kia đầu còn uy thế như lúc đầu nữa, luồn khí tức áp bức này cho hắn biết tên hòa thượng ít nhất cũng phải là một tu sĩ kết đan kỳ, lại nghe trong lời nói của y có vài phần sát ý làm một bên tay gã đã phát run lật bật. Nam tử mặt ngựa nuốt một ngụm nước bọt, một chiếc đồng xu phát ra xanh quang từ trong túi trữ vật bay ra bảo hộ phía trước người. Gã đang nhớ lại không biết bản thân đã gây sự với kết đan kỳ tu sĩ từ khi nào mà khiến người này tìm tới tận đây.

Tuy trong lòng đã hoảng sợ đến bảy tám phần, nhưng ba phần còn lại vẫn có chỗ dựa là Hắc bang phía sau, nam tử mặt ngựa nén nỗi sợ hại lại mở miệng nói:

- Tại hạ nhớ rằng chưa từng gặp qua đạo hữu, không biết trước kia tại hạ đã vô tình đắc tội gì với đạo hữu hay chăng ?

- Ha ha ha ha ha, bổn tọa khi giết người không thích nói rõ mục đích nguyên nhân ! Ngươi chỉ cần biết chết là được !

Trung niên hòa thượng nói đến đây, hàn quang trong mắt bắn ra bốn phía. Một tay hóa chảo quyền, huyết quang liền sau đó tuôn ra khắc cơ thể rồi dồn về phía chảo quyền kia.

" haaaaaaaaaaaaaa "

" Ầmmmmmmm"

Huyết quang trên chảo quyền đại thịnh sau tức khắc, một mặt quỷ tạo thành từ huyết quang bắn ra khí thế xé gió tạo thành những tiếng ầm ầm lao thẳng tới nam tử mặt ngựa. Ngay phía sau, trung niên hòa thượng mắt cũng đã nổi sát ý biến thành một luồng ánh sáng lao theo sau. Tất cả cảnh tượng này sảy ra trong thời gian còn chưa tới một khắc !

Mặt quỷ còn chưa lao tới, nhưng khí tức kinh người đã áp tới nguời của nam tử mặt ngựa khiến gã lùi lại phía sau vài bước, tầng bảo hộ màu tím dưới uy thế kia liền biến mất, xanh quang bảo hộ cũng nhạt dần. Trong lòng của nam tử mặt ngựa không khỏi kêu một tiếng " Bất ổn ", gã liền hóa thành một đạo hắc quang phá tường bay khỏi nơi đây.

Huyết quang mặt quỷ thấy vật không hề dừng lại, một tiếng " Ầm ầm " vang lên, nó cùng với trung niên hòa thượng xuyên qua lỗ thủng trên tường do nam tử mặt ngựa để lại lao đi. Căn phòng sau một hồi trấn động cũng yên ắng lại, một lỗ thủng to trên tường, vô số nữ tử hoa phấn đã ngất sỉu nằm la liệt.

Trên bầu trời hắc quang bị hai luồng huyết quang đuổi sát theo sau không ngừng nghỉ, mỗi một khắc khoảng cách giữa hai bên lại rút ngắn đi một chút. Khi hai bên đã đuổi nhau đến một vùng rừng rậm cách đó hơn mười dặm, nam tử mặt ngựa trong hắc quang mới ngoảnh đầu quanh lại thì không khỏi thất sắc.

Mặt quỷ kia không biết từ bao giờ đã đuổi đến ngay sau lưng, chỉ còn cách gã hơn mười trượng. Gã lúc này cũng chỉ kịp than một tiếng thì trên không chung liền xuất hiện một vụ nổ do hai luồng nội lực chân khí va vào nhau.

Từ trong vụ nổ chân khí đủ màu kia thân ảnh của nam tử mặt ngựa xoay mòng mòng bắn về sau hơn vài chục trượng, đến khi gã thúc dụ đồng xu chắn sau lưng thì mới miễn cưỡng dừng lại được, lảo đảo đứng vững trên không chung.

Vụ nổ đã nhanh chóng tan biến đi, trong con mắt sợ hãi của nam tử mặt ngựa đang hiện ra một cái bóng của trung niên hòa thượng, y đang đứng đối diện với nam tử mặt ngựa không có xa.

- Tiền bối có thể ra tay đoạt mạng của vãn bối ngay lúc này, tại sao lại dừng lại ? / Nam tử mặt ngựa nói với giọng đầy sợ hãi.

- Ta nghe nói ngươi còn có hai tên bằng hữu gọi chung lại là tam đại ma đầu ? / Trung niên hòa thượng không trả lời câu hỏi kia của nam tử mặt ngựa, mà mở miệng hỏi ngược lại.

Nghe được lời này của trung niên hòa thượng, nam tử mặt ngựa trong lòng xuất hiện một tia ý nghĩ nghi hoặc.

" Chẳng lẽ kẻ này chỉ là đến đến khua chiêng gõ chống, thực chất không dám có ý niệm sát nhân ? "

Đôi mắt của gã hơi nhíu lại, một bên tay trái lén lút vòng ra sau thi triển một pháp chú gì đó. Một đạo quang hoa màu tím đen từ tay gã bắn đi về phía sau, hành động này đã được thân ảnh của nam tử mặt ngựa che lấp mất. Nhìn thấy hòa thượng kia không có phát giác ra được hành động của mình, trong lòng gã thở ra một hơi, càng chắc chắn suy nghĩ của bản thân là đúng. Gã hạ thêm một tia quyết tâm, hướng về phía trung niên hòa thượng mở miệng:

- Hắc bang chúng ta là một trong tứ đại bang phái danh tiếng của Huyễn quốc, bang chủ thực lực kết đan hậu kỳ, chẳng mấy mà tiến vào nguyên anh. Tiền bối chẳng lẽ lại muốn đắc tội với một tu sĩ nguyên anh kỳ hay sao ?

Trung niên hòa thượng không có nói gì, chỉ mở miệng cười nhàn nhạt. Nhất thời một bên tay lại tiếp tục tạo thành chảo quyền, từ trong lòng bàn tay chui ra một cây phi kiếm nhỏ tỏa ra ánh sáng huyết dụ.

Trong lòng nam tử mặt ngựa thầm than " Không hay " một cái, liền chỉ nghe thấy tiếng gió rít gào, thanh phi kiếm kia đã biến thành một tia huyết quang xé gió mà lao tới chỗ này của gã. Vừa lúc nãy mở miệng đã làm cho nam tử mặt ngựa lỡ đến mấy nhịp rồi, khả năng chạy trốn hiện tại cũng quay về con số không. Chỉ còn cách chống đỡ lấy chiêu thức này của đối phương mà thôi.

Nghĩ đến đây, từng luồng linh khí trong đan điền gã không ngừng tuôn chảy về các huyệt, sau đó nhanh chóng hóa thành các dòng chân khí cuồn cuộn chảy về hai chân. Hai chân nam tử mặt ngựa bỗng chốc phình to ra, những luồng chân khí màu tím đen bao phủ tạo thành một hình thù y như chân sau của một con ngựa.

" Phốc "

" Ầm "

Một chân nam tử mặt ngựa vừa kịp đá lên, liền va chạm với thanh huyết sắc phi kiếm nọ. Tiếng " xoẹt " vô tình cắt da cắt thịt, thanh phi kiếm không tốn một chút sức lực nào đâm sâu vào chân của nam tử mặt ngựa.

" AAAAAAAA "

Tiếng kêu đau đớn của gã truyền ra bốn phía xung quanh, chim cò ở khu rừng phía dưới cũng hoảng sợ mà bay đi mất !. Màu tím đen quang hoa trên chân vừa mới đại thịnh thì sau một màn này liền ảm đạm, cái chân kia như teo lại không còn chút máu nào. Chính là thanh huyết sắc phi kiếm đang không phát sáng hút hết chân khí cũng huyết dịch trên chân của nam tử mặt ngựa.

Trung niên hòa thượng nhếch miệng cười lạnh sau khi chứng kiến được cảnh tượng này. Đột nhiên viên đan màu huyết dụ trong bụng của y cũng tuôn ra vô số luồng huyết khí về các huyệt đạo, các luồng huyết khí này lại nhanh chóng hóa thành các luồng chân khí đỏ đậm cuồn cuộn chảy về hai chân. Hai chân của y nhất thời sảy ra một màn biến đổi kì quái, hình thù chân khí đỏ đậm bao quanh liền biến thành hai chân sau của một con ngựa.

- Cái gì ? Ngươi.......ngươi ....... ngươi..... cũng biết nhất mã cước sao ? Nam tử mặt ngựa vừa đau đớn, vừa lắp bắp kinh hãi.

Bạn đang đọc Công Pháp Của Ta Dùng Để Tét Mông Tiên Tử sáng tác bởi hoangdang151
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.