Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu hài tử hẳn là nghe chút bi kịch

Phiên bản Dịch · 1881 chữ

Chương 03: Tiểu hài tử hẳn là nghe chút bi kịch

La Hồng ở trong thư phòng trầm tư.

Bàn tay thì khẽ vuốt sổ da người.

Đạt được cái này sổ, là một cái ngoài ý muốn, nhưng đây cũng là cơ duyên thuộc về La Hồng hắn.

Những ngày tiếp theo, La Hồng cảm thấy hẳn là phải thay đổi tư duy, lấy góc độ nhân vật phản diện để cân nhắc vấn đề, nếu muốn làm nhân vật phản diện, vậy liền làm một tên trùm phản diện điển hình.

Đầu năm nay, người tốt khó làm, có lẽ, làm người xấu mới có thể sống càng thoải mái.

Mà làm người xấu, không khó.

"Tình huống hiện tại đã rất rõ ràng."

"Muốn thu hoạch được ban thưởng của ao ban thưởng, thì phải làm nhiều một số hành vi của nhân vật phản diện, điểm càng cao, thì càng phải phản diện, tội ác càng cao, liền càng có cơ hội thu hoạch được ban thưởng phong phú."

"Nếu có thể đạt được ban thưởng hạng nhất trong ao ban thưởng, có được « Thiên Ma Bất Diệt Thể », sợ là cũng có thể xông pha trong thế giới này!"

"Có điều muốn thu hoạch được ban thưởng nhất đẳng hẳn là rất khó, tội ác đạt được phải là một cái con số trên trời, mưu triều soán vị việc này không biết có đủ hay không."

La Hồng trầm tư.

Mưu triều soán vị. . .

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, hắn liền bất thình lình hít vào một hơi, vội vàng im lặng.

Mặc dù đối với lực lượng siêu phàm hắn không hiểu nhiều lắm, nhưng ở thế giới trong truyền thuyết này, ba đại vương triều chí cao vô thượng, có được sự thống trị tuyệt đối, trong triều có vô số tu sĩ cường đại, võ giả cường đại một đao khai sơn, cũng có đại nho quát lớn một tiếng có thể tịnh hóa tà ma, cũng có thuật sĩ thần bí một tay có thể che trời. . .

Hắn ngay cả tu hành cũng không biết, mưu cái rắm.

Nghĩ cũng không dám nghĩ.

"Nhân vật phản diện cũng không phải dễ làm như vậy, ta lại chỉ là một kẻ phàm nhân, nếu quá mức phách lối, trêu chọc người không nên dây vào, có lẽ ngay cả chết như thế nào cũng không biết."

"Bây giờ ta ở trước mặt người tu hành chân chính, thì chỉ giống như giống một con kiến, tuỳ tiện có thể nghiền chết."

La Hồng nhăn mày.

Không có thực lực làm căn cơ, làm nhân vật phản diện cũng phải cẩn thận từng li từng tí.

Hơn nữa, làm nhân vật phản diện cho tới bây giờ đều là không có kết quả tốt, dễ dàng bị đánh chết.

Vạn nhất gặp phải Thiên Mệnh Chi Tử gì, còn dễ dàng trở thành đá lát đường cho người khác.

Cho nên, La Hồng cảm thấy mình nhất định phải bảo trì mười phần cẩn thận cùng ổn trọng.

Coi như làm nhân vật phản diện cũng phải làm một nhân vật phản diện sống lâu trăm tuổi!

"Trước tiên ta có thể tiến hành làm những chuyện phản diện nắm chắc trong tay, chọn quả hồng mềm để bóp, quả hồng mềm không chỉ có xúc cảm tốt, còn không bị thương tổn tay, cho nên đối tượng để lựa chọn ức hiếp rất trọng yếu!"

La Hồng không khỏi nhớ tới lão bản quán tào phớ mặt bôi than đen cùng bùn đất kia.

Nữ nhân khúm núm kia, nhìn qua không có bất kỳ bối cảnh gì, nếu có bối cảnh thì không bày quán bán tào phớ.

Cho nên, nữ nhân này tuyệt đối là đối tượng rất dễ bắt nạt và nhào nặn.

"Bắt nạt một con cừu nhỏ nhổ lông. . . Ta có phải quá xấu rồi hay không?"

La Hồng trong lòng thầm nhủ một câu, lương tâm có chút bất an.

Nhưng mà nghĩ lại, đã quyết định làm nhân vật phản diện, còn muốn lương tâm cái gì chứ!

Cho nên, La Hồng hạ quyết tâm, con đường làm nhân vật phản diện, bắt đầu từ khi dễ bà chủ tào phớ đi!

"Cơm chùa đãnếm qua."

"Vậy kế tiếp nên làm những gì nhỉ??"

La Hồng suy tư một lúc sau, tay lấy ra giấy trắng, chấm mực nước.

Trong cuống họng phát ra "Ha ha" tà ác cười lớn một tiếng, vẩy mực đặt bút.

Múa bút thành văn.

Trên giấy tuyên chỉ màu trắng mực còn đọng chưa khô, hiện ra hai chữ "Đùa giỡn".

Cơm chùa đã nếm qua, tiếp theo là được. . . Đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng.

Chuyện độc ác như thế đủ làm nhân vật phản diện rồi chứ!

. . .

Xong kế hoạch kế tiếp làm nhân vật phản diện, cơn buồn ngủ nặng nề đánh tới.

Từ bãi tha ma chạy về, trên thực tế, tinh thần La Hồng vẫn có chút mỏi mệt và uể oải, nếu không có sổ da người hấp dẫn sự chú ý của hắn, có khả năng hắn đã sớm nằm xuống ngủ say rồi.

Dựa vào ghế, La Hồng nhắm mắt bắt đầu nghỉ ngơi.

Có điều vừa ngủ lim dim, liền có tiếng bước chân vang lên, La Hồng vừa mới ngủ đột nhiên bừng tỉnh.

"Thế nào?"

Nhìn tỳ nữ đi vào trong thư phòng, khuỷu tay La Hồng chống trên bàn viết sách, ngón tay xoa huyệt Thái Dương, hỏi.

"Bẩm công tử, tiểu thư khóc lóc muốn nghe kể chuyện, thế nhưng chuyện kể của bọn nô tỳ tiểu thư đã nghe toàn bộ rồi, các nô tì đã bị tiểu thư móc rỗng. . ."

"Tiểu thư nói, không kể được chuyện mới, thì sẽ đánh gậy chúng nô tì." Tỳ nữ đi vào thư phòng, mang theo vài phần sợ hãi nói.

"Chúng ta đi tìm Trần quản gia, nhưng Trần quản gia cũng không quản được tiểu thư, để nô tỳ tìm đến công tử. . ."

Kể chuyện xưa thì có cái gì khó. . .

Lần này tỳ nữ không quá thông minh á.

La Hồng ngừng động tác day huyệt Thái Dương.

"Mang ta đi nhìn xem."

La Hồng hất trường sam lên, đứng dậy, mở miệng nói.

Vừa vặn, hắn cũng dự định gặp một lần tiểu muội sau này phải sống nương tựa lẫn nhau.

Tỳ nữ nghe vậy lập tức vui mừng, mông eo chập chờn đầy đặn, ở phía trước dẫn đường.

La Hồng liếc mắt, liền bình tĩnh thu hồi ánh mắt.

Vận khí cũng không quá kém.

Đại viện La phủ chiếm diện tích không nhỏ, nuôi mười sáu tỳ nữ nha hoàn, bốn vị nam bộc, chín tên hộ vệ.

Rất nhanh liền tới sân nhỏ muội muội La Tiểu Tiểu.

La Tiểu Tiểu, chính là tiểu nữ nhi lão cha địa chủ của La Hồng lưu lại, 5 tuổi, tiểu tinh quái, thích đùa giỡn, hủy bàn xé thảm, nhảy lên đầu lật ngói, mọi thứ đều làm được, là Tiểu Ma Vương trong lòng các tỳ nữ.

La Hồng hoài nghi nha đầu này có thể là lúc sinh ra đời bà nụ nặn nhầm nên sai giới tính rồi.

Mới vừa vào sân nhỏ, La Hồng liền thấy được nha đầu kia đang ngồi trên ghế nằm, vểnh chân núc ních lên, có tỳ nữ ở một bên bóc bồ đào óng ánh sáng long lanh, đút vào miệng La Tiểu Tiểu.

Sinh hoạt đáng xấu hổ thối nát.

"Ca ca!"

La Tiểu Tiểu nhìn thấy La Hồng, mắt to lập tức sáng lên, ngạc nhiên la lên một câu.

Từ trên ghế xoay người đứng lên, thân thể nhỏ, nhảy nhót chạy tới, ở trước mặt La Hồng dậm chân một cái, ngẩng lên đầu, trong mồm còn nhai bồ đào, trông mong mà nhìn qua hắn.

"Nghe nói ngươi lại hồ nháo?" Có lẽ là nguyên chủ có thói quen quấy phá, La Hồng theo bản năng sờ sờ đầu tiểu bất điểm, mang theo mấy phần cưng chiều.

Tiểu bất điểm cũng không nói chuyện, cũng không lắc đầu.

La Hồng cười cười, liếc mắt các tỳ nữ chung quanh lo sợ bất an, ôm lấy tiểu bất điểm, ngồi xuống ghế.

Tỳ nữ tiếp tục bóc bồ đào, chỉ bất quá lần này là bóc xong đưa tới miệng La Hồng.

La Hồng muốn từ chối, nhưng mồm già ăn bồ đào xong, lại cảm giác cuộc sống xoa hoa cũng không tệ.

Sau đó nói với La Tiểu Tiểu: "Muốn nghe kể chuyện? Ca kể cho ngươi có được hay không?"

Tiểu bất điểm mắt lập tức sáng lên, giòn tan đáp lời: "Được ạ!"

Tỳ nữ chung quanh cũng tò mò nhìn qua La Hồng.

Nghĩ nát óc xong, La Hồng hắng giọng một cái, dùng âm thanh từ tính chầm chậm kể lại.

Hắn kể chính là cố sự tiên hiệp bi thương Hứa Tiên và Bạch Xà.

Tình cảm dạt dào, trầm bồng du dương.

Cố sự kể xong, tỳ nữ chung quanh hai mắt đẫm lệ lưng tròng, ngược lại là tiểu bất điểm trong ngực La Hồng nháy mắt.

"Hài tử của Hứa Tiên cùng Bạch nương tử tại sao là người? Hứa Tiên không có pháp lực, Bạch nương tử lợi hại như vậy, sinh hạ hài tử hẳn là rắn chứ!"

La Tiểu Tiểu giòn tan nghi ngờ nói.

La Hồng: ". . ."

Sự chú ý của nha đầu này không đúng lắm.

Sinh cái búa rắn á!

Nghe cố sự thì nghe cố sự đi, cảm động là xong việc, chất vấn cái gì? !

Tiểu bất điểm há miệng muốn tiếp tục chất vấn.

La Hồng mỉm cười, nhấc tiểu bất điểm, ép trên chân, một bàn tay phát vào mông béo ú của tiểu bất điểm.

Tiểu bất điểm khẽ giật mình, "Oa" đau khóc thành tiếng.

Trên đường tìm kiếm chân lý luôn luôn hiện đầy máu cùng nước mắt.

La Hồng hài lòng gật đầu, "Cảm động muốn khóc, đây mới là cảm tính ở lứa tuổi muội nên tiếp nhận. . ."

"Không khóc, tối nay ca kể cho ngươi nghe thêm cố sự bi thương."

"Tiểu hài tử nghe nhiều truyện bi kịch, có ích cho việc nhận biết hiểm ác và hiện thực trong thế giới này."

La Hồng buông La Tiểu Tiểu xuống.

Hất trường sam lên, xong chuyện phủi áo đi, chỉ lưu trong viện tiếng gào khóc quanh quẩn.

Nguyên lai, đây chính là cảm giác làm nhân vật phản diện.

La Hồng cảm giác mình dần dần thay đổi thành nhân vật phản diện rồi.

Tội ác tốt à, thật là xấu à.

Có lẽ, đây chính là thiên phú.

Làm nhân vật phản diện, đơn giản như vậy.

Rời khỏi sân nhỏ La Tiểu Tiểu, La Hồng cũng không có ý định tiếp tục nghỉ ngơi, điều binh khiển tướng, chọn lựa hai hộ vệ có tướng mạo hung thần ác sát, dự định rời phủ đệ, tiến về quán tào phớ.

Ta, La Hồng, muốn làm đại sự.

Bạn đang đọc Công Tử Thực Sự Quá Chính Nghĩa (Bản Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.