Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm nhân vật phản diện, có gì khó chứ?

Phiên bản Dịch · 1771 chữ

"Ăn cơm chùa?"

"Sổ Tay Nhân Vật Phản Diện?"

La Hồng lơ ngơ.

Văn tự bằng máu tươi trên sổ tay da người, sau khi hiển hiện, đại khái qua ba cái hô hấp, liền dần dần biến mất không thấy gì nữa.

Ngược lại làm cho không khí kinh dị, xua tán đi mấy phần.

Trọng yếu nhất chính là, La Hồng nhìn sổ tay này, trong nội tâm không hề sợ hãi như trước đó, ngược lại không hiểu sao lại an tâm.

Ánh mắt xác nhận qua, gặp được đúng bàn tay vàng rồi?

Cũng hoặc là nói. . . Nhận chủ rồi?

Bình tĩnh lại, La Hồng giơ sách lên, sờ lên bề mặt ngoài, vẫn là xúc cảm da thịt thiếu nữ như cũ. . .

Lật trang bìa trắng noãn ra, trang kế tiếp chỉ có một nhóm chữ bằng máu.

« Chuyển lời: Từ hôm nay trở đi, xin mời ngài làm một nhân vật phản diện ưu tú thật tốt »

Thứ đồ chơi gì đây?

Vị tiền bối nhân vật phản diện nào lưu lại lời chuyển giản dị như vậy.

Câu chuyển lời này mang theo mấy phần buồn cười, làm cho La Hồng có cảm giác muốn ói.

Quan sát tỉ mỉ một phen, sau đó La Hồng lật sang trang thứ hai.

Trang thứ hai, hiện ra một bảng nội dung.

Nhân vật: La Hồng

Đẳng cấp: 1

Tội ác: 0

Xưng hào: Tiểu phôi đản

Chủng tộc: Nhân tộc ( phàm nhân )

Công pháp tu hành: Không ( chưa tu hành )

Nhìn trang này, lập tức mắt La Hồng sáng lên, cái này không phải là bảng sao?

Kiếp trước trong một số game online cũng có bảng dạng này.

Hệ thống!

Là ngươi sao? !

Đừng tưởng rằng khoát lên da người là ta không nhận ra được!

Kích động một hồi, ánh mắt La Hồng lướt ngang, rơi vào cột công pháp tu hành.

"Chưa tu hành à?"

La Hồng có mấy phần thất vọng.

Hắn quả nhiên là kẻ ngoại trừ tiền, thì không còn gì khác phàm nhân.

Chầm chậm thở ra một hơi.

Đại nạn không chết, tất có phúc, sổ tay da người này, có lẽ có ít phỏng tay, nhưng là. . . Tất nhiên là một kiện bảo vật.

Thế giới này, lấy thân phận phàm nhân của La Hồng, cũng không hiểu rõ lắm.

Nhưng, hiểu biết duy nhất là, thế giới này rất bao la, vô cùng khổng lồ, mỹ lệ, huyền bí.

Không giống kiếp trước loại phong kiến cổ đại kia, thế giới này tồn tại lực lượng siêu phàm có thể phi thiên độn địa.

Phụ thân của nguyên chủ La Hồng này mất tích bí ẩn, La Hồng suy đoán, có lẽ là có quan hệ với lực lượng siêu phàm.

Thế giới này, La Hồng cũng không biết nên xưng hô như thế nào, trong trí nhớ, thậm chí ngay cả thế giới này lớn bao nhiêu cũng không nhìn rõ.

Nhưng căn cứ ký ức, La Hồng biết được, quốc gia bây giờ hắn đang ở là vương triều Đại Hạ, phủ Giang Lăng, huyện An Bình.

Ngoại trừ vương triều Đại Hạ, thì lờ mờ còn biết được vương triều Đại Chu, vương triều Đại Sở.

Ba cái vương triều này, lấy võ lực cường đại vô địch, nắm giữ và khống chế trật tự phương thế giới này.

Về phần tin tức có liên quan tu hành siêu phàm, La Hồng cũng không rõ ràng.

Dù sao, đó là thuộc về cấp độ người phàm không thể tiếp xúc đến.

"Thế giới này. . . Rất nguy hiểm, so với cổ đại kiếp trước càng nguy hiểm hơn."

"Có lẽ, một ngày nào đó ta cũng sẽ giống như phụ thân của bộ thân thể này, mất tích bí ẩn, ngay cả sinh tử mình cũng không thể khống chế. . ."

"Ta phải học được tu hành."

Ánh mắt hắn lấp lóe.

Ánh mắt La Hồng một lần nữa rơi vào Sổ Tay Nhân Vật Phản Diện.

Thế giới này, phàm nhân phổ thông muốn tiếp với xúc tu hành, quá khó khăn.

Nhưng bây giờ hắn đạt được Sổ Tay Nhân Vật Phản Diện này, mặc dù nhìn qua không giống vật gì tốt, nhưng đây có lẽ là cơ hội duy nhất hắn có thể tiếp xúc tu hành.

Đây có lẽ là chân bảo bảo toàn tính mạng trong thế giới rộng lớn không biết này.

Cho nên, hắn nhất định phải bắt lấy sợi rơm rạ này.

Tiếp tục lật qua.

Trang thứ ba, trống rỗng, ở bên trái góc trên có bốn chữ nhỏ tinh tế màu máu, là « nhật ký nhân vật phản diện ».

La Hồng khẽ giật mình, trong sổ tay còn có hạng mục nhật ký? Đây là để cho mình viết nhật ký sao?

Người đứng đắn ai lại viết nhật ký chứ!

Nhếch miệng, lại lật qua trang khác, đến trang thứ tư.

Mà trang này, hình như bắt đầu tiến vào chính đề, viết đầy đủ.

Ở bên trái góc trên lại có ba chữ nhỏ màu máu, là « ao ban thưởng ».

La Hồng tiếp tục nhìn xuống.

« ao ban thưởng »

Đặc đẳng: Thiên Ma Bất Diệt Thể ( tội ác: +? . . ? Có thể hoán đổi )

Nhất đẳng: Bất Hủ Tà Nguyên Thần ( tội ác: +1000000 có thể hoán đổi )

Nhị đẳng: Bản đầy đủ Thiên giai ma tu công pháp « Ám Dạ Ma Điển » ( tội ác: +10000 có thể hoán đổi )

Tam đẳng: "Thiên Sát Đan" một bình ( tội ác: +100 có thể hoán đổi )

An ủi: Công pháp ma tu thiếu ngẫu nhiên ( tội ác +10/﹣1~﹣? . . ? Có thể hoán đổi )

« Nhắc nhở: Ao ban thưởng ban thưởng, căn cứ vào điểm hành vi tội ác trong ghi chép "Nhật ký nhân vật phản diện" để quyết định, nếu như ban thưởng đã được thu hoạch thì vào khoảng năm ngày sau mới đổi mới, trước khi đổi mới ao ban thưởng không cách nào sử dụng. »

Hô hấp La Hồng dần dần trở nên nặng nề.

Nếu như không phải là thổi phồng, vậy những thứ ban thưởng này. . . Chính là thật ngưu bức.

Cái gì mà Thiên Ma Bất Diệt Thể, Bất Hủ Nguyên Thần, còn có công pháp Thiên giai. . . Nghe tên những phần thưởng này đều làm cho người nghe không hiểu sao đã cảm thấy rất lợi hại rồi.

La Hồng tay nắm lấy sổ tay da người đều đang run lên. . .

Nhắm mắt lại, ép buộc chính mình phải bình tĩnh trở lại.

Hắn biết, đã gặp gỡ được cơ duyên lớn rồi.

"Những phần thưởng này, là căn cứ vào đánh giá hành vi của nhân vật phản diện để định. . ."

"Cho nên, mấu chốt là ở chỗ “hành vị của nhân vật phản diện”, cái gì là hành vi nhân vật phản diện?"

La Hồng suy tư.

Rất nhanh, đôi mắt hắn sáng lên, nhớ tới trước đó trên sổ da người đã nhắc nhở.

"Sở dĩ ta kích hoạt được sổ tay này, không phải là bởi vì hành vi của nhân vật phản diện. . . Ăn cơm chùa sao? !"

La Hồng cảm giác được hình như mình đã bắt được trọng điểm.

"Cho nên, nếu ta muốn mạnh lên, thì nhất định phải làm nhân vật phản diện, đề cao điểm tội ác, càng hỏng càng tốt."

"Đây là bức ta phải trở thành một trùm phản diện quấy gió xuân dập dờn à."

Khép sổ da người lại, La Hồng càng kích động, vô cùng hào hứng.

"Ăn cơm chùa chỉ là cấp thấp thôi!"

"Trắng trợn cướp đoạt dân nữ, khi sư diệt tổ! Thực sự không được thì. . . Mưu triều soán vị? !"

"Đây không phải là đi làm nhân vật phản diện sao? Không phải là muốn tội ác sao?"

"Có cái gì khó chứ?"

. . .

Huyện An Bình, phủ đệ La gia.

Cuối cùng La Hồng cũng tìm được đường về nhà, vừa về tới trong phủ, bọn nha hoàn cả kinh, đi tắm rửa một phen.

Sảng khoái tinh thần, có loại cảm giác như sống lại.

Xua người hầu ra ngoài, La Hồng ngồi trong thư phòng một mình, đóng cửa sổ lại, cẩn thận từng li từng tí lấy sổ da người ra.

Lật đến trang thứ ba, nhìn chằm chằm vào chỗ rỗng trong nhật ký.

"Cái này cần phải tự mình cầm bút viết vào à?"

La Hồng suy tư.

Sau này, dùng bút lông sói chấm vào nghiêng mực đã được tỳ nữ mài xong, nâng bút viết vào sổ da người bóng loáng.

"Đại Hạ lịch, mười ba tháng sáu, ta ra khỏi thành thu tô ở thôn Kê Sơn, gặp mã phỉ, bị giết. . ."

Viết xong câu này, La Hồng ngừng tạm, rơi vào trầm mặc.

Nhấc bút lên, gạch ngang, bôi đen lại.

La Hồng thở dài một hơi.

"La Hồng ta, quả nhiên là người đứng đắn, nhật ký cũng sẽ không viết. . ."

Nghĩ nghĩ, bút lông sói chấm mực, tiếp tục viết vào chỗ trắng trống.

"Đại Hạ lịch, mười ba tháng sáu, hôm nay lần đầu trong nhân sinh của ta, ta đã ăn cơm chùa, ăn hai bát tào phớ, hai cây bánh quẩy, hương vị rất ngon, tiểu tỷ tỷ lão bản người rất ôn nhu, giọng nói lại dễ nghe, chỉ có điều là hơi dơ dáy tí, mặt bôi than đen và bùn đất, nhìn có chút phát ngán, nếu không ta đã có thể ăn ba bát tào phớ, mặt khác, nếu đã kế thừa sổ tay, phải tận lực làm chuyện xấu, cho nên ta cảm thấy, cơm chùa này tiền miễn trả. . . Đi."

Lải nhãi viết rất nhiều, đã lấp đầy trang nhật ký, La Hồng vừa lòng thỏa ý.

Có điều, trên sổ da người kim quang lấp lóe, nội dung nhật ký La Hồng đã viết toàn bộ biến mất không thấy gì nữa, sách nhỏ lại khôi phục lại trắng noãn, khu nhật ký rỗng tuếch.

La Hồng sững sờ, có chút thất vọng mất mát.

"Quả nhiên không được à, việc ăn cơm chùa này dùng để kích hoạt sổ tay, không có khả năng sử dụng lại, cho nên không được tính. . ."

Một lần tiền mà muốn chăm sóc sức khoẻ hai lần, đó là đùa nghịch lưu manh.

"Xem ra cần phải tìm hành vi nhân vật phản diện mới để làm một chút."

Bạn đang đọc Công Tử Thực Sự Quá Chính Nghĩa (Bản Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.