Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lương tâm lên tiếng

Phiên bản Dịch · 1792 chữ

Chương 28

Lương tâm lên tiếng

Nếu lúc này Bạch Ngọc Cung tự do di chuyển, ả nhất định sẽ giải cứu hồn ma đứa trẻ tội nghiệp bằng mọi giá, nhưng hiện tại còn không thể tự cứu mình, không thể làm gì khác ngoài lo lắng.

Ma nữ áo đen mất khả năng truyền âm của hồn thể, hồn thể đang giãy giụa và vặn vẹo trong tia sáng. Hai tay tuyệt vọng vùng vẫy khua loạn, cố gắng ngăn linh hồn con gái tiếp cận thông qua một động thái như vậy.

Một sợi xích sắt trên mũi tàu đột nhiên duỗi thẳng.

Chu Luyện Thạch nhíu mày, nhanh rút một lá bùa, miệng lẩm bẩm một câu thần chú, hướng kiếm chỉ vào sợi xích sắt, sợi xích bị nhắm đến lập tức trở nên nóng và đỏ, sợi xích đỏ lan xuống dưới, một lượng lớn khói trắng bốc lên khi gặp nước.

Đáy nước tối tăm bị ánh sáng đỏ chiếu rọi, ma nước ở trung tâm đang giãy giụa, hai tay nắm lấy vòng sắt trên cổ, sợi xích sắt đỏ nhanh chóng truyền đến mặt nước truyền tới cổ áo, lá bùa trên cổ áo đỏ rực, ánh sáng xuyên qua cổ linh hồn ma nước như những mũi kim thép tra tấn.

Anh Ninh lao tới mép tia sáng, mái tóc ướt át dường như đột nhiên bị ai đó nắm lấy, hét lên một tiếng, linh hồn gầy yếu bị tia sáng hút vào.

Chu Luyện Thạch kiêu ngạo, hai tay cầm tiêu xương đưa ra sau lưng, trầm giọng niệm chú: "Hắc thủy du hồn đề thảo địa, bạch sơn tân quỷ khóc hồ già. Thập niên lão nhãn trọng ma triết, tọa khán giang đồn xúc lãng hoa."

Ma nữ trong chùm sáng mở rộng vòng tay ôm hồn con gái, hai mẹ con vùng dậy, bông hoa linh hồn trong bầu trời đêm nở ra thật đẹp nhưng cũng thật tàn khốc.

Dưới dòng sông, ma nước Vương Lục Lang đang vùng vẫy bị tra tấn bởi xích sắt nóng bỏng, nhưng linh hồn hắn còn phải chịu dày vò gấp trăm lần thể hồn.

Bùm!

Hiện tại, mặt sông phía dưới tia sáng vọt lên trời như nổ tung, cột nước cao vút lên ánh sáng hoa hồn đang quay cuồng trong hư không, mất đi bảo vệ của nước sông, thể hồn hai mẹ con sắp bị hút vào ánh sáng hoa hồn lại được dòng sông ôm lấy, đôi mắt nhắm nghiền của ma nữ áo đen đột nhiên mở ra, thể hồn đang ôm Anh Ninh liền nắm cơ hội hiếm có để thoát khỏi tia sáng và lao xuống sông Bạch Long, hai bóng hồn biến mất trong tích tắc.

Thất bại!

Chu Luyện Thạch trong lòng bị chấn động dữ dội, ngẩng đầu nhìn không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết cột nước cao vút giúp linh hồn hai mẹ con trốn thoát, nội tâm dâng lên lửa giận không tên.

"Hợp!"

Những cánh hoa của thuyền ánh sáng bảy lá tụ lại lập tức, bao bọc quả cầu lửa quay cuồng ở trung tâm, quả cầu lửa nở ra gấp năm lần, giống như trái cây mùa thu, trung tâm sáng rực, bên ngoài dần dần chuyển từ màu vàng sang màu đỏ, có ngọn lửa đỏ rực ở rìa.

Kiếm chỉ hướng xuống và ngoáy.

"Rơi!"

Quả cầu ánh sáng quay và rơi xuống, tốc độ cực nhanh cọ xát và đốt cháy không khí xung quanh, cầu lửa khổng lồ xuyên qua nước sông và bắn về phía đáy sông như một thiên thạch.

Hai mẹ con thoát chết tuyệt vọng nhìn cầu lửa truy hồn đoạt mạng, người mẹ ôm chặt con gái vào lòng, lấy đôi tay lạnh ngắt che đi đôi mắt hoảng loạn.

Người ta nói ma rất tàn nhẫn, nhưng thứ tàn nhẫn nhất chính là lòng người.

Một bóng cực lớn bao phủ đầu bọn họ, đó là quỷ đăng giao cực lớn. Hai vây không ngừng vỗ đủ để chứng tỏ nó đang căng thẳng. Nó trong làn nước luôn tao nhã và bình tĩnh, nếu không phải Tần Lãng lệnh nó giải cứu hai mẹ con, nguy hiểm như vậy, quỷ đăng giao nhất định chọn rút lui, tuy là yêu quái đạo hạnh không sâu nhưng không có nghĩa nó không thông minh, không phải nó không sợ chết.

Quả cầu lửa màu đỏ nhanh rơi hơn nhiều so với dự kiến của Tần Lãng, nhất là khi vào trong nước, tốc độ tăng gấp mấy lần, nước có thể khắc chế hỏa cầu, nhưng thay vì dập tắt cầu lửa, nước sông lại tăng thêm động lực đốt cháy. Giống sao băng lướt qua bầu trời đêm với tốc độ cao, sao băng này có mục tiêu và phương hướng rõ ràng.

Tần Lãng vốn dĩ muốn dùng tốc độ nhanh như chớp của quỷ đăng giao để giải cứu hai mẹ con trước khi đòn tấn công của Chu Luyện Thạch ập đến, sau khi ra tay, hắn mới nhận ra điều đó là không thể.

Sao băng đuổi gió bắn vào hắn cùng quỷ đăng giao, Tần Lãng cảm giác thân thể quỷ đăng giao run lên sợ hãi, định thân chú vô lực chống lại sao băng, phép thuật cố định bất lực trước sao băng, cả hai hoàn toàn không hề cùng cấp.

Tần Lãng ôm đầu theo bản năng, cố gắng giảm thiểu tổn hại thân thể.

Có lẽ đây là kết thúc.

Ánh sáng chói lóa, luồng sáng từ dưới nước lao thẳng lên bầu trời, mặt sông Bạch Long sáng rực, giống ánh sáng ban ngày đang đến, Chu Luyện Thạch chăm chú nhìn xuống đáy nước thì bị ánh sáng đột ngột tăng vọt buộc phải nhắm mắt.

Mặt nước lại trở nên tối hoàn toàn, sao băng rơi xuống nước dường như đốt cháy hết năng lượng của nó, tức khắc mờ đi.

Vô cùng yên tĩnh!

Im lặng như cái chết.

Ma nữ áo đen kinh ngạc ngẩng đầu, thấy trong nước có tia sáng xanh mờ nhạt nhấp nháy, chính là đèn mê hồn trên đầu quỷ đăng giao, ánh sáng xanh mờ nhạt khiến nàng ý thức được tồn tại chính mình.

Anh Ninh gỡ tay mẹ và thấy tia quỷ đăng giao bay trên đầu như chim, trên lưng rộng lớn là bóng người cao lớn, cánh tay trái người đó lấp lánh ánh sáng đỏ.

Chỉ có Tần Lãng bị sao băng ném trúng người mới biết chuyện gì đang xảy ra, hắn tưởng sao băng rơi xuống nước sẽ giết hắn và quỷ đăng giao, nhưng sao băng bị bút xương trên cẳng tay hút vào sau khi bùng lên ánh sáng rực rỡ, Tần Lãng không thấy quá trình bị hút, nhưng hắn có thể cảm giác cánh tay nóng rực, cái nóng thiêu đốt mất từ lâu, nóng đến mức khiến xương cốt có cảm giác đau nhói.

Tần Lãng mừng phát cuồng vì cảm giác đau đớn này đã mất rất lâu.

Tiếng tiêu ảm đạm vang lên, năm con ma nước không ngừng che đầu trong tiếng sáo, nổi lên những đường gân và đường gân xanh sẫm trên bề mặt cơ thể nhàn nhạt và mờ ảo, giống tấm lưới tối đen.

Quỷ đăng giao đau đớn vùng vẫy, cố gắng lặn xuống vùng nước sâu, nhưng tiếng tiêu có sức lan tỏa, buộc nó phải nổi lên trên.

Lưng rộng lớn nổi lên mặt nước, Tần Lãng đứng trên đó cũng không thể trốn được.

Bạch Ngọc Cung thấy bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt, một luồng điện ấm áp trào lên từ trái tim lạnh giá và tuyệt vọng, bộ xương chết tiệt này, không biết hắn phải trải qua gian khổ gì để đến đây, sống mũi chua xót, muốn khóc cũng không được, không thể nào, sao ta có thể cảm động trước một bộ xương mất mạng từ lâu?

Tần Lãng lệnh quỷ đăng giao tông vào thuyền lần hai. Theo kế hoạch, hắn lật thuyền cho mọi người rơi xuống nước, nhân cơ hội đó đến cứu Bạch Ngọc Cung, dùng tốc độ của quỷ đăng giao để nhanh thoát khỏi đám Chu Luyện Thạch.

Nhưng quỷ đăng giao không đáp lại mệnh lệnh, hẳn là có vấn đề, có cái gì không ổn, thời khắc mấu chốt càng dễ dàng xảy ra vấn đề, đối mặt trấn yêu sư đạt tứ phẩm chu linh cảnh, Tần Lãng không có chút nào nắm chắc phần thắng.

Giơ lòng bàn tay trái và lớn tiếng với Chu Luyện Thạch:

"Định!"

Một giọng nói lớn không nhất thiết phải hữu ích.

Chu Luyện Thạch nắm chắc tiêu xương trong lòng hai bàn tay xoay tròn như cối xay gió, thanh y nho sam đứng trong gió, trông thân hình khổng lồ của quỷ đăng giao nổi trên mặt nước, lạnh lùng nói: "Nghiệt súc! Ngươi dám làm hỏng đại sự của ta! Hôm nay nhất định phế bỏ tu vi của ngươi, ngươi sẽ bị lột da rút gân, đốt cháy thành tro."

Quỷ đăng giao rùng mình một cái, hoàn toàn bị khí thế mạnh mẽ của Chu Luyện Thạch làm choáng váng, chênh lệch quá lớn, lực lượng ngăn cản mạnh mẽ giống tấm lưới, quỷ đăng giao sợ đến không dám nói gì.

Thân là tứ phẩm chu linh giáp cảnh trấn yêu sư, Chu Luyện Thạch hoàn toàn không thèm cho con yêu thú cấp một vào mắt. Để thành trấn yêu sư, trước tiên gã phải có một đôi mắt đánh giá yêu ma. Loại sức mạnh yêu vật cấp thấp này, Chu Luyện Thạch có thể nhìn thấu.

Bạch Ngọc Cung đột nhiên kêu một tiếng: "Mau chạy đi, đừng lo cho ta!"

Tần Lãng sững sờ trước lời nói của ả, thế này không giống phong cách Bạch Ngọc Cung, lúc trước nguy hiểm, Bạch Ngọc Cung dùng hắn làm lá chắn, lương tâm lên tiếng sao? Không thể nào, lẽ nào bị dọa sợ đến ngốc rồi, có điều gì đó không ổn.

Cúi đầu nhìn lòng bàn tay, định thân phù không có tác dụng gì đối với Chu Luyện Thạch.

Bạch Ngọc Cung biết Tần Lãng không thể là đối thủ Chu Luyện Thạch, ở lại cũng chỉ là con đường chết, tuy hắn là bộ xương, nhưng vẫn không muốn thấy hắn bị Chu Luyện Thạch đánh tan rã, chơi đồ chơi thật lâu sẽ có một số cảm tình.

Bạn đang đọc Cốt Thuyền Ký của Bạch Tuộc Đá (石章鱼)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sampatin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.