Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mì Siêu Cay

Tiểu thuyết gốc · 1651 chữ

Tắm rửa thay một bộ quần áo sạch sẽ sau khi, Diệp Phong làm một con gà, nửa con hầm canh, nửa kia hầm cháo, cuộc sống đạm bạc cứ như vậy hết ngày.

Đêm khuya, nằm trong phòng ngủ Diệp Phong bất chợt nhận được một tin nhắn, xem xét là của Hàn Ấu Vy gửi đến. Bên trong cũng không có gì, chủ yếu là hỏi han ân cần, chúc ngủ ngon loại hình, Diệp Phong cười cười hồi phục, sau đó không có việc gì nằm bất động trên giường.

Hai mắt thất thần nhìn lên nóc phòng, Diệp Phong hồi tưởng lại hai ngày hôm nay trải qua hết thảy. Hắn mới phát hiện cái thế giới này còn quá nhiều điều bí ẩn, nội tâm hắn ẩn ẩn có chút hưng phấn, có chút chờ mong, nhưng xen lẫn trong đó không thiếu nỗi sợ hãi, sợ hãi cái này không biết thế giới. Tuy nhiên hắn đạt được truyền thừa, nhưng phần lớn ký ức đều bị phong ấn chặt, vì lẽ đó hắn cũng không biết quá nhiều, nếu không hắn sẽ không đến nỗi thấp thỏm lo âu như vậy.

Tu tiên?

Lầm bầm một tiếng, Diệp Phong trong lòng đại định, cảm nhận trong cơ thể cường đại lực lượng, hắn đã xác định về sau bản thân con đường.

Sáng sớm hôm sau.

Diệp Phong cùng tiểu muội Diệp Linh đi ra cửa thôn, hai người ngồi chung một chiếc xe đạp mang theo thú rừng ra chợ bán, nông thôn quá hẻo lánh, phải cách một hai cây số mới xuất hiện một hộ gia đình, hai bên đường không gì khác ngoài đồng ruộng và đồi cây ăn trái, đường đi lổm chổm cũng không tốt đẹp gì, phải mất hai tiếng đồng hồ hai người mới ra tới đầu đường.

"Ca, mau nhìn bên kia!" Vừa ra tới nơi, Diệp Linh đột ngột kéo Diệp Phong góc áo, chỉ chỉ bên kia đường. Theo phương hướng nhìn lại, chỉ thấy xung quanh một cái tiệm mì thịt bò vây đầy người, người gì cũng có, già trẻ lớn bé, không biết ở bên trong đang làm cái gì? Trông có vẻ rất náo nhiệt.

"Ồ!"

Diệp Phong ngạc nhiên, nhưng không có ý định đi qua xem náo nhiệt.

"Tiểu Linh, không có gì đáng xem, chúng ta đi qua bên kia!" Dứt lời, Diệp Phong không có ngừng lại, tiếp tục đạp xe đi qua.

"Nha, Diệp Phong! Lần này có cái gì chủng loại, nhiều ít?" Vừa đến nơi, ngồi trước nhà nhàn nhã một thanh niên hai mắt tỏa sáng, vội vàng đứng dậy đi ra mỉm cười hớn hở chào đón, trong miệng nhưng không quên hỏi dò.

"Ha ha Bân ca, không nhiều, chỉ có bấy nhiêu thôi, !" Diệp Phong chỉ chỉ trên xe chiếc lồng sắt.

Ngô Bân đánh giá một phen, vẻ mặt toát ra kinh ngạc.

"Được a Diệp Phong! Tổng cộng chín con, không tệ. Theo như giá cũ, ngươi xem thế nào?"

"Tốt!"

Diệp Phong không thành vấn đề, hai người bắt đầu trao đổi hàng hóa. Quá trình này rất nhanh gọn và dứt khoát, hiển nhiên là khách quen nên mới thế.

Cầm trên tay tám trăm khối, Diệp Phong nở nụ cười vui vẻ. Không có cái nào tiền so được với đồng tiền do chính tự mình kiếm ra, tiêu xài cũng thoải mái hơn nhiều.

Diệp Phong nhét tiền vào trong túi quần, sau đó chuẩn bị cùng tiểu muội rời đi.

"Diệp Phong, đợi một chút!" Bỗng nhiên Ngô Bân gọi lại.

"Bân ca, còn có chuyện gì sao?" Diệp Phong quay đầu lại, một mặt nghi hoặc hỏi dò.

Ngô Bân đi tới vỗ vỗ Diệp Phong bả vai, sau đó chỉ chỉ đối diện tiệm mì lúc nãy.

"Ngươi biết bên kia đang làm gì không?"

Diệp Phong nhìn qua, nhưng không nhìn ra cái gì tới, bởi vì chỗ đó hiện tại quá đông người, không cách nào nhìn vào bên trong.

"Không biết a!" Diệp Phong lắc đầu.

"Hắc hắc, đại ca đây là chỉ cho ngươi một con đường sáng, có thể hay không nắm bắt tới tay là của ngươi bản sự, ta biết trong nhà ngươi khó khăn, đi qua thử xem một chút không tốn bao nhiêu tiền!" Ngô Bân thần thần bí bí nói rằng.

"Nha, vậy cảm ơn Bân ca, ta sẽ thử xem!" Diệp Phong gật gật đầu, dẫn theo tiểu muội đi rồi.

"Ca, chúng ta đi vào sao?" Đứng ngoài cùng đám người, Diệp Linh một mặt kích động hỏi, nàng kích động là bởi vì trong này đang tổ chức một cuộc thi ăn mì cay, phần thưởng cho người chiến thắng chính là mười ngàn khối, phí tham gia cho một người chỉ có một trăm khối mà thôi.

Quy củ là phải ăn hết một tô mì siêu cay khủng lồ trong vòng năm phút đồng hồ, không giới hạn độ tuổi người chơi, số lượng là mười người cùng một chỗ tham gia.

Diệp Phong nao nao, mười ngàn khối, hắn cực khổ ở trong rừng phấn đấu hai ngày mới kiếm được tám trăm khối, cái này vừa ra một khi thắng liền được mười ngàn khối, gấp mười lần số tiền a.

Không thể không nói, đây là đối phương một loại chiêu số rất dễ kiếm tiền, lại không có lỗ, thử nghĩ mà xem, một lượt chơi cần một trăm khối tham gia phí, ở đây hầu như là cả khu dân đều muốn tham gia, một người một trăm khối, hơn nữa cho tới hiện tại vẫn chưa có ai chiến thắng qua, cái này không tốt nhai.

Chậc chậc chậc, đám người này kiếm bộn a. Diệp Phong tặc lưỡi không thôi.

Nhưng đó là đối với những người khác, Diệp Phong là cái ngoại lệ, nếu như là trước kia mà nói, hắn sẽ không thèm để ý đến những này phá sự, nhưng mà hắn hiện tại không giống nhau, Diệp Phong tự tin, mười ngàn khối đã là trong túi hắn đồ vật.

Diệp Phong khoé miệng nhếch lên một đường cong mê người, âm thầm cân nhắc cái gì đó, càng nghĩ càng là vui vẻ.

"Ca, ngươi cười thật bỉ ổi!" Đột nhiên, bên người tiểu muội thốt ra một câu nói như vậy.

Diệp Phong nụ cười cứng nhắc, khoé miệng giật giật cố nén muốn mắng người xúc động.

"Hì hì, ca ngươi đừng sinh khí nha, ta chỉ là lỡ miệng mà thôi!" Diệp Linh biết mình nói sai, vội vàng ôm lấy Diệp Phong cánh tay lắc a lắc.

Diệp Phong sắc mặt đen hơn.

Ngươi muội! Ngươi chỉ là lỡ miệng mà thôi, cái này không phải ý nói ta thật sự là như vậy hay sao! Chỉ là lỡ miệng nói toạc ra a.

Diệp Phong tức giận trừng mắt muội muội một cái, nhưng không có nói cái gì, trong lòng nghĩ vậy nhưng hắn làm sao có thể trách cứ nàng đâu, muội muội là hắn tiểu bảo bối giống nhau, ai đụng ai xui xẻo.

"Thật là tiếc nha! Nếu có thể thắng được cái kia mười ngàn khối thì quá tốt!" Diệp Linh nhỏ giọng nói.

Nàng lúc này hận không thể biến thành một cái siêu nhân như vậy, không sợ cay, không sợ nóng, lại ăn nhiều siêu cấp vô địch thiếu nữ, cái kia nàng sẽ lập tức giúp ca ca thắng được thật nhiều tiền.

Diệp Phong nhạy bén cỡ nào, tiểu muội lời nói tâm tư một tia không sót rơi vào hắn trong mắt.

"Tiểu Linh, đi theo ta!" Diệp Phong mỉm cười, lôi kéo nàng mềm mại bàn tay nhỏ đi qua một bên.

"Ca, chúng ta đi đâu? Còn chưa có xem xong đâu!" Diệp Linh chu lên cái miệng nhỏ nhắn, hiếm khi được ca ca dẫn ra ngoài chơi, nàng không muốn nhanh như vậy thì quay trở về.

"Lát nữa ngươi liền biết!" Diệp Phong hai người nhanh chóng xuyên qua đoàn người, càng về sau, Diệp Linh càng cảm thấy không đúng.

Cái này đâu phải đi trở về a, rõ ràng là đi qua bên này bàn đăng ký có được hay không! Chẳng lẽ!.

Diệp Linh hai mắt trợn thật lớn, vẻ mặt hoài nghi nhìn mình ca ca.

Thấy vậy Diệp Phong cười nhạt, tiện tay nhéo nhéo nàng khuôn mặt nhỏ.

"Ngốc cái gì ngốc, xem ca ca biểu hiện biểu hiện!" Diệp Phong ha ha cười.

"Nha... Bị Diệp Phong như vậy phá, Diệp Linh mới tỉnh lại.

Cái này không phải nói đùa sao? Ca ca khi nào sẽ ăn cay! Còn nhớ lúc nhỏ ca ca chỉ ăn một lần cay liền sợ đến giờ, nàng cảm thấy ca ca là đang hóng chính mình trò đùa, nhưng nếu như là thật đâu...? Nghĩ đến đây, nội tâm nàng ấm áp.

"Ca... Ngươi!" Diệp Linh há miệng, nhưng không biết nói cái gì cho phải. Nước mắt nàng đã bắt đầu đảo quanh, một bộ lã chã chực khóc.

Theo nàng nghĩ, ca ca lại muốn đi liều mạng để kiếm tiền chữa bệnh cho nàng, cũng giống như thường ngày hắn liều mạng làm việc kiếm tiền như thế. Nàng rất cảm động, trong lòng nàng ca ca mới là của nàng tất cả.

"Đứa ngốc, ngươi không tin ta a!" Diệp Phong xoa xoa nàng đầu, mỉm cười nói ra.

Diệp Linh cũng mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu.

"Được, vậy liền ngoan ngoãn ở đây xem ca ngươi thể hiện, hôm nay ca ca sẽ dẫn ngươi đi ăn no!" Nói rồi Diệp Phong trực tiếp đi qua bàn đăng ký.

Bạn đang đọc Cực Hạn Đế Kinh sáng tác bởi phuc95
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phuc95
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.