Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên nhân

Phiên bản Dịch · 3085 chữ

Sau khi cùng Du Du trải qua một lúc thảo luận, Dương Hiểu Đồng đã hiểu rõ quá trình sinh trưởng của những ký sinh trùng biến dị cùnh với cách truyền nhiễm.

Thì ra, những ký sinh trùng ấy đầu tiên là xuất hiện ở thức ăn mà dê bò và súc vật dùng, để dê bò ăn sau đó ký sinh từ dê bò truyền sang người, mà người dân Tây Tạng lại có thói quen sau khi giết dê bò sau đó ném thận cho chó mà nhà họ nuôi, cứ như vậy ký sinh trùng đó ở trong cơ thể người, mà mọi người thường không chú ý vệ sinh, sau khi dùng tay vuốt ve chó liền đi ăn cơm vậy dễ dàng đem những ký sinh trùng kia nuốt vào trong bụng, cũng vì vậy mà bị bệnh.

Cái này cùng với bệnh truyền nhiễm cũng tương tự, bất quá những ký sinh trùng chưa biến dị đều ở phần giữa của nội tạng người ký sinh, phát hiện sớm cũng không gây nguy hiểm cho tính mạng, một khi số lượng ký sinh trùng ở trong nội tạng người quá nhiều sẽ đưa tới những cơn đau đến tận tim, cũng bởi vì đau đớn này đến rất nhanh rất khó phát hiện để cứu chữa.

Rất rõ ràng ký sinh trùng biến dị càng ngày càng trở lên mạnh mẽ, bất luận là tốc độ sinh sôi nảy nở hay làm cho con người trở lên đau đớn mau hơn đều cường đại nên quá nhiều.

Tới lúc hai người thảo luận xong cũng đã là nửa đêm, chỉ là Dương Hiểu Đồng cho dù thế nào cũng không ngủ nổi, cô biết hiện tại thời gian rất là trân quý, cô không có thời gian nghỉ ngơi để lãng phí, vội vàng đi tới bệnh viện

Bình thường ở trong bệnh viện, buổi tối cũng chỉ có bác sĩ điều trị và y tá, thế nhưng hiện tại bệnh viện tại Tây Tạng khác với bình thường, rất nhiều bác sĩ đang quan sát và ghi chép tình hình thân thể và động thái của bệnh nhân, phòng thí nghiệm cũng ra ra vào vào rất nhiều người. Lúc này Trần Thuỵ Tinh và các chuyên gia đang trong phòng họp thảo luận các loại khả năng.

Từ lúc từ ký sinh trùng cho ra kết quả, từ trong quốc gia lại có thật nhiều các phương tiện trở các chuyên gia, có thể nói đông đủ các người trong ngành hộ tụ đầy đủ. Thật ra Dương Hiểu Đồng cũng muốn ở chỗ này, thế nhưng lại bị Trần Thuỵ Tinh thuyết phục về nghỉ ngơ, nhưng khi trở về cô cũng không nghỉ ngơi được.

Dương Hiểu Đồng đi vào phòng bệnh, rất nhiều bệnh nhân cũng không có ngủ, áp lực tâm lý về ốm đau dằn vặt, bọn họ cũng không thể ngủ được.

Khi thấy Dương Hiểu Đồng đi tới, rất nhiều bệnh nhân trên mặt đều lộ ra vẻ tươi cười, vị nữ thầy thuốc trẻ tuổi này luôn luôn quan tâm tới bọn họ, để cho bọn họ đối với Dương Hiểu Đồng cũng tràn đầy thiện cảm.

Không chỉ thế, trong bệnh viện dù là thầy thuốc hay y tá bọn họ đều đối với Dương Hiểu Đồng cảm tạ từ đáy lòng, tại đây có rất nhiều người nhiễm bệnh, biết rõ tới gần bọn họ là phải đối mặt với bệnh truyền nhiễm nguy hiểm, mà cô vẫn bất chấp, không ngủ không nghỉ nghĩ cách, bảo sao bọn họ không cảm động cho được?

Dương Hiểu Đồng đi tới gần giường của một bác gái, bác gái tươi cười nhìn Dương Hiểu Đồng, bác là mới bị đưa vào trong bệnh viện, nhìn thấy cô gái nhỏ trước mắt cảm thấy rất yêu thích.

"Bác à, cháu có mấy vấn đề muốn hỏi người" Dương Hiểu Đồng nở một nụ cười nhu hoà hỏi

Bác gái gật đầu, mặc dù động tác gật đầu có vài phần gượng ép, thanh âm của bác có vẻ yếu ớt nói: "Có vấn đề gì cháu cứ hỏi đi, bác mà biết thì sẽ nói cho cháu"

" Bác, nhà ngươi có nuôi bò sao? "

" Đấy là đương nhiên, chúng ta ở đây hầu hết đều nuôi nó" Nói đến dê bò, ánh mắt bác gái trở nên ấm áp mấy phần, tựa hồ nghĩ đến cuộc sống ngày trước, mấy ngày nay bởi vì bị bầu không khí lây nhiễm, tâm tình của bác cũng trở lên đau thương rất nhiều

" Như vậy các người có thói quen đem nội tạng dê bò ném cho chó ăn?"

Bác gái gật đầu: "Đúng vậy, cháu làm sao biết, nhà cháu cũng nuôi?" Bác gái chất phác hỏi

Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng không khỏi cười, lắc lắc đầu nói:" Không phải, nhà cháu ở trong thành phố không có nuôi qua, bất quá cháu có hiếu kỳ, haha"

" Như vậy hả, không biết bao giờ bệnh của bác mới trị hết, khi đó sẽ mời cháy đến chơi, nhưng là sợ không có hy vọng" Càng nói về sau khoé miệng bác gái cũng thêm mấy phần cay đắng

"Bác nhất định không có việc gì! Tin cháu"

Dương Hiểu Đồng nghiêm túc nhìn bác gái, cô tin cô nhất định sẽ tìm ra phương pháp trị liệu cho bọn họ

Trong lòng bác gái cho là không thể nhưng chẳng biết tại sao nhìn bộ dáng nghiêm túc của Dương Hiểu Đồng lại nhịn không được tin vào, nói:" Bác tin cháu"

" Bác, vậy dê bò nhà bác không có phát sinh chuyện tự dưng tử vong sao, cháu không có ý gì, chỉ hiếu kỳ hỏi một chút"

"Không có, chúng ta nuôi đã nhiều năm, về phương diện này cũng đã có kinh nghiệm, sẽ không xuất hiện chuyện như vậy."

Nghe thấy lời bác gái, ánh mắt Dương Hiểu Đồng sáng lên, cô tựa hồ nắm lấy điểm trọng yếu nào đó "Bác, ngài đi nghỉ ngơi trước, cháu đi xem các bệnh nhân khác"

"Được"

Tiếp đó Dương Hiểu Đồng lại hỏi thăm không ít người, cô phát hiện tình hình bọn họ đều như nhau, hơn nữa nhà của bọn họ đều nuôi dưỡng chó, cùng chó có quan hệ rất tốt, thường xuyên tiếp xúc.

Sau khi tổng kết ra các đặc điểm, Dương Hiểu Đồng không có lập tức ra bệnh viên, cô chạy tới gần người thân của các bệnh nhân kia, bởi vì Tây Tạng rộng lớn, cho nên cô cần đi địa phương phi thường xa

Tháng hai khí trời lạnh, Tây Tạng so với phương nam càng lạnh hơn không ít, Dương Hiểu Đồng một mình vội vàng đi, cũng không có kêu Trương Doãn Kiệt, hắn bôn ba qua đây phải nghỉ ngơi cho thật tốt.

Đi trên đường Du Du nói:"Hiểu Đồng, người muốn tìm biện pháp "

" Đúng, nếu ký sinh trùng kia đúng là dựa theo cách chúng ta suy nghĩ mà đến, gây nguy hiểm cho nhân dân, thế nhưng dê bò lại không có ảnh hưởng, vậy chứng minh trên cơ thể dê bò có vật gì đó ngăn cản truyền nhiễm của ký sinh trùng, chỉ cần chúng ta tìm được lời giải đáp, lấy ra đựoc vật đó, nói không chừng có thể cứu chữa các bệnh nhân" Dương Hiểu Đồng càng nói càng kích động, bước chân cũng càng nhanh.

"Hy vọng những thành phần ấy đối với người không gây hại, bất quá chỉ cần tìm được thành phần ấy coi như là một bước tiến lớn" Du Du cười hiểu a, lúc trước nhìn những hành động của Dương Hiểu Đồng dò hỏi bệnh nhân các vấn đề, nàng cũng đã đoán được ý nghĩ của Dương Hiểu Đồng, không thể không thừa nhận, vừa nghe chính mình điều tra tư liệu liền nghĩ đến biện pháp, tốc độ phản ứng của Dương Hiểu Đồng đích xác rất khó lường.

Dương Hiểu Đồng đi tới tìm thử một gia đình, thời gian trôi qua nhanh, bầu trời đã bắt đầu trở lên trắng, điều này làm cho Dương Hiểu Đồng không khỏi cảm khái, khoảng cách không phải xa bình thường, lấy tốc độ của cô đi lâu như vậy mà vẫn chưa tìm thấy

Dương Hiểu Đồng đi tới tìm thử một gia đình, thời gian trôi qua nhanh, bầu trời đã bắt đầu trở lên trắng, điều này làm cho Dương Hiểu Đồng không khỏi cảm khái, khoảng cách không phải xa bình thường, lấy tốc độ của cô đi lâu như vậy mà vẫn chưa tìm thấy

Nhân dân Tây Tạng về nhà tương đối sớm, Dương Hiểu Đồng đi đến cửa nhà đối phương nhưng lại sợ bất tiện nên chưa dám gõ, đúng lúc đó thì cửa nhà đối phương mở

"Vị tiểu thư này, xin hỏi ngươi là? " Một nam nhân thanh niên tuổi khoảng hai mươi bảy hai mươi tám mở miệng hỏi, dựa theo Dương Hiểu Đồng dự đoán hắn hẳn là con trai bác gái kia.

" Xin chào, tôi là bác sĩ bệnh viện" Dương Hiểu Đồng chào nói

Nghe đến thân phận của Dương Hiểu Đồng, thái độ người thanh niên trở nên cung kính rất nhiều, vội vàng hỏi:" mời vào mời vào, không biết mẹ tôi tình hình thế nào, có hy vọng trở nên tốt sao? "

Bởi vì chính phủ phong toả tin tức, cho nên bọn họ cũng không biết rõ ràng rốt cuộc bị bệnh gì hơn nữa bệnh viện cũng không cho phép bọn họ đi vào, nhưng dù cho đã phong toả tin tức, bọn họ cũng không phải loại người không biết suy nghĩ, tuy không nói rõ ràng, thế nhưng trong lòng họ cũng suy nghĩ rõ ràng vài sự tình

Dương Hiểu Đồng nhìn vẻ mặt lo lắng cấp bách của nam thanh niên, trong lòng cũng vì bác gái mà vui vẻ, ít nhất điều này nói rõ người con trai của bác rất hiếu thuận

"Chúng ta đang cố gắng, tin nhất định sẽ không có chuyện gì, tôi lần này tới đây là có việc hy vọng anh giúp"

Nghe nói vậy, nam thanh niên không có do dự chút nào, vội vàng hỏi:"Có cái gì cần tôi giúp tiểu thư cứ nói, có thể làm được tôi nhất định sẽ không từ chối"

"Anh có thể mang tôi đi nhìn nơi nuôi dưỡng dê bò không? "

Người thanh niên đang kỳ quái nghĩ mình có thể giúp gì được cho vị tiểu thư xinh đẹp này, nghe Dương Hiểu Đồng nói lại càng cảm thấy kỳ quái hơn, sự tình phải giúp là đến nhìn dê bò sao

Mặc dù rất là nghi hoặc, nhưng người thanh niên vẫn tươi cười nói :"Được, tiểu thư đi theo tôi đi"

Nhìn đến nam thanh niên dẫn đường, Dương Hiểu Đồng đã nhìn thấy một mảng lớn toàn dê với bò. Nam thanh niên lập tức nhìn Dương Hiểu Đồng cười ha ha nói: "Dê béo không tệ đi, như vậy tiểu thư ngươi lấy một con đi"

Dương Hiểu Đồng hướng về phía nam thanh niên nhìn lại, nghe thấy lời của hắn lập tức hiểu hắn đã hiểu lầm, liền giải thích:" Không cần, tôi chỉ là muốn quan sát một chút cơ thể dê bò có hay không tìm được nguyên nhân bệnh của mẹ anh, anh bận anh có thể đi, tôi ở đây một chút"

"Như vậy a, vậy tiểu thư xem đi, tôi còn có chút việc muốn làm"

Sau khi nam thanh niên đi rồi, Dương Hiểu Đồng liền bắt đầu quan sát dê bò, bởi vì chỉ nhìn thôi không thể phán đoán được cho nên Dương Hiểu Đồng lần đầu tiên giữ chức bác sĩ thú y, cô nắm lấy một cái sừng của nó không cho nó động đậy sau đó bắt đầu dùng nội lực của mình tra xét tình huống thân thể của con dê, nhưng là con dê hoàn toàn khoẻ mạnh một điểm vấn đề cũng không có.

Dương Hiểu Đồng cũng không sốt ruột, tiếp tục tìm kiếm con dê khác, trải qua nỗ lực không ngừng của cô, Dương Hiểu Đồng rốt cuộc tìm được một con dê mà trong cơ thể nó có chứa ký sinh trùng, liền lấy ra ống chích mà đã sớm chuẩn bị mang theo trên người để lấy ra ký sinh trùng mà mẫu giao cho Du Du xét nghiệm, nhìn nhìn có giống nhau hay không, đồng thời ở trên cơ thể con dê làm mộ cái đánh dấu.

Theo nam thanh niên sau khi rời khỏi, Dương Hiểu Đồng lại lần lượt đi theo vài nhà dân, quả nhiên đều phát hiện trong cơ thể có chứa ký sinh trùng của dê bò, cuối cùng Dương Hiểu Đồng mang theo một con dê bị bệnh về tiến hành nghiên cứu.

Lúc Dương Hiểu Đồng đang làm việc thì Du Du ở trong Thiên Hàng Bảo Điển vội vàng xét nghiệm, tình hình so với Dương Hiểu Đồng còn bận hơn.

Trương Doãn Kiệt đã sớm tới tìm Dương Hiểu Đồng lại phát hiện cô đã sớm đi đâu mất, hỏi thăm một phen hình như là đi nghiên cứu, bất quá cũng không ở bệnh viện, anh đơn giản ngồi chờ trước cửa nhà cô, bất tri bất giác đã đến buổi chiều mà Dương Hiểu Đồng vẫn chưa về, Trương Doãn Kiệt nhíu mày, lâu như vậy còn chưa có trở về chắc chắn là chưa có ăn cơm đi.

Khi Trương Doãn Kiệt nhìn thấy Dương Hiểu Đồng bộ dáng rất không thoải mái dắt theo một con dê trở lại, bộ dáng này thực sự là rất quỷ dị a, nhất là nhìn nàng kéo dê đi nhưng nhìn mặt con dê có vẻ rất không tình nguyện, một người một dê bộ dáng tức giận. Anh thật là không dám cười.

Cho tới bây giờ không có chuyện gì có thể làm khó cô, không ngờ cuối cùng lại thua trên tay một con dê, thật sự là quá khôi hài.

Trương Doãn Kiệt nhanh đi tới bên cạnh Dương Hiểu Đồng nói:" Hôm nay đi đâu? Thế nào lại mang theo một con dê trở về? "

Nhìn thấy Trương Doãn Kiệt, Dương Hiểu Đồng như thấy chúa cứu thế, đem dây thừng đưa cho Trương Doãn Kiệt :" Anh giúp em mang nó đi, nó hình như cùng em có mối thù, em dắt nó mà nó không chịu đi" Cũng bởi vì con dê này cho nên cô mới muộn bây giờ mới trở về

Cầm lấy dây thừng, ai biết con dê kia bị Trương Doãn Kiệt dắt lại ngoan ngoãn đi theo, vẻ mặt Dương Hiểu Đồng phiền muộn, nói :"Con dê này nhất định là dê cái! "@@

"Em hôm nay đi đến nhà của các bệnh nhân, anh cũng biết là em hiện tại đang nghiên cứu ký sinh trùng, có một điểm nhỏ phát hiện, trong cơ thể con dê này có ký sinh trùng hẳn là cùng với ký sinh trùng trên người như nhau, thế nhưng ký sinh trùng ở trên người người liền có vấn đề, còn con dê thì không. Cho nên em cho rằng trong cơ thể nó có cái gì đó miễn dịch được vì vậy em liền mang nó về, thế nhưng nó lại không chịu hợp tác

" Vậy em cố gắng lên, anh tin tưởng em nhất định sẽ làm được, đến bây giờ em còn chưa có ăn cơm đi, ăn cơm trước rồi làm việc, nếu như thân thể suy sụp làm sao có thể làm được việc"

Nghe thấy Trương Doãn Kiệt cổ vũ và quan tâm, trong lòng cô ấm áp, cười nói:" Em biết, anh cũng chưa ăn cơm đi, chúng ta cùng đi" Trương Doãn Kiệt vẫn cứ ở cửa chờ cô, dựa theo những gì cô hiểu về anh, anh khẳng định cũng chưa có ăn cơm

Ăn cơm chiều xong, Dương Hiểu Đồng liền địa phương nào cũng không đi mà đi đến trong viện nghiên cứu con dê kia, nguyên bản con dê là không chịu hợp tác, có Trương Doãn Kiệt ở một bên giúp, vấn đề kia liền không tồn tại.

Dương Hiểu Đồng phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái, ký sinh trùng trong cơ thể con dê đã bị một thứ gì khống chế, số lượng trên cơ bản vẫn duy trì như vậy, dinh dưỡng trong thức ăn của dê vẫn trong khả năng dê hấp thụ, cho nên cơ thể con dê một chút việc xấu xảy ra cũng không có.

Ngay lúc Dương Hiểu Đồng chuẩn bị thâm nhập nghiên cứu lại nhận được điện thoại của bệnh viện, làm cho cô phải đi một chuyến

Dương Hiểu Đồng nói với Trương Doãn Kiệt một tiếng, rất nhanh liền đi. Dù sao Trương Doãn Kiệt cũng không phải là bác sĩ nên cũng không đi theo cô.

Dương Hiểu Đồng nhanh chóng đi tới bệnh viện, rất nhanh liền ý thức được không khí trầm trọng xung quanh, đi tới phòng họp, từ trong miệng các bác sĩ nói ra tin tức, nguyên lai có một vị bệnh nhân mất đi nhận thức, mọi người trong lòng rất không dễ chịu

"Dương tiểu thư, chúng ta phát hiện ra một vấn đề kỳ quái, nghĩ muốn hỏi người" Người mở miệng vẫn như cũ là Trần Thuỵ Tinh

Dương Hiểu Đồng gật đầu nói :"Có vấn đề gì cứ hỏi đi"

" Chúng ta làm kiểm tra một thời gian trên người các bệnh nhân, phát hiện bệnh trên người một cô bé chuyển biến xấu so với người giảm đi không ít, cô bé nói bởi vì người thường xuyên giúp cô bé trị liệu, này là xảy ra chuyện gì? " Vẻ kích động trong mắt Trần Thuỵ Tinh chớp động, nếu là Dương Hiểu Đồng thật có thể trị liệu, vậy thì...

Nghe thế, Dương Hiểu Đồng lập tức hiểu ý của Trần Thuỵ Tinh

Editor: tinhtinh/truyen yy

Bạn đang đọc Cực Phẩm Thiên Kiêu ( Dịch) của Mộ Anh Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.