Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Hai).

Tiểu thuyết gốc · 3007 chữ

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 14: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Hai).

....................

- Ây da! Rát chết đi được. Tại sao bỗng nhiên hôm nay Stella lại mạnh tay với mình một cách độc ác đễn như vậy cơ chứ?

Thế là sau khi bị Katze Stella dùng hết mọi sức lực chà sạch sẽ trên khắp cơ thể cậu. Khiến cho cả người cậu giờ đây đã trở nên sạch sẽ vô cùng và hơn thế nữa, cậu còn được cô hầu gái Miêu Nhân Tộc đây khuyến mãi thêm một làn da của nhân dân da đỏ.

Sau một lúc thì làn da đã không còn rát như trước, cậu bay giờ hiện đang nằm trên chiếc giường và cũng không muốn xuống làm gì. Giờ đây, cậu chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu mà thôi.

Rồi sau đó cậu thổi tắt ngọn nến đang còn cháy ở trên cái bàn, ánh sáng từ ngọn nến tắt đi, căn phòng trở nên tối mịt mù, duy chỉ có ánh sáng từ những ngôi sao trên bầu trời kết hợp với ánh trăng tạo nên một ánh sáng mờ ảo, mang lại cảm giác rất lạ, khiến cậu không biết dùng từ gì để diễn đạt mặc dù cậu đã trải qua cái cảm giác này vài lần ở dị giới này. Rồi sau đó, cậu nhắm đôi mắt lại và chìm vào giấc mộng.

....................

Trong lúc cậu và mọi người còn đang chìm trong giấc nồng, thì ở dưới biển một trận chiến đã xảy ra, nó xảy ra như thế nào thì chỉ có tộc Thủy Nhân Ngư mới biết được. Và đã là chiến tranh thì nó cũng ít nhiều gây ảnh hưởng tới mọi thứ chung quanh.

Lúc này ở trên biển cách làng chài không xa, một con thuyền đánh bắt cá của ngư dân vẫn đang còn đang lênh đênh trên biển. Trên thuyền bây giờ, dưới ánh sáng của những ngọn đuốc kết hợp với ánh sáng của trời sao. Những người ngư dân đang miệt mài kéo lưới một cách hì hục để kéo bầy cá lên hết trên boong tàu. Những con cá từ trong lưới cứ thế mà được kéo lên thành một bầy gần cả ngàn con. Những còn cá bị văng ra ngoài nhảy lạch bạch như đang muốn tìm cách chạy trốn khỏi đây, tìm cho mình một con đường sống. Thế nhưng, ước nguyện lại chẳng thành, những con cá đó lại bị những người ngư dân cầm lấy và ném vào cái bể nước chứa cả bầy cá vừa mới bắt được.

Và thế là, một đợt đánh đầy bội thu. Thuyền trưởng liền vui vẻ ra lệnh cho con thuyền căn buồm trở về bờ. Sau khi di chuyển được một lúc, thì đột nhiên có một tên thuyền viên báo cáo cho thuyền trưởng:

- Thưa thuyền trưởng, tôi nhìn thấy ở phía trước có hai đoàn binh lính thuộc tộc Thủy Nhân Ngư đang xếp thành hai khối phương trận, có vẻ như bọn chúng đang chuẩn bị đánh nhau.

Thuyền trưởng sau khi xác nhận thông tin liền xuống trước mũi tàu, lúc này thì hắn mới nhìn thấy trên mặt biển hai bên đang xếp thành hai khối. Sau khi quan sát được một lúc, thì hắn ngay lập tức nhận ra một điều bất an nào đó sẽ xảy đến và ngay lập tức hối thúc:

- Mau lên, mau chỉnh hướng cánh buồm, bé lái chuyển tàu ra hướng khác. Nếu không thì chúng ta sẽ chết hết đấy!

Những người ngư dân liền nhanh chóng bẻ hướng cho con thuyền, con thuyền đã được nhanh chóng bẻ đi hướng khác. Thế nhưng "trình độ không bằng trời độ", cơn gió đột ngột nhiên không thổi nữa, và cái bánh lái cũng đột nhiên bị hư do vị thuyền trưởng kia quá mạnh tay.

Và thế là, con thuyền đánh cá xui xẻo kia cứ thế tiến thẳng vào đoàn quân kia. Ở trong đoàn quân, một tên tướng thấy vậy, cho rằng đây là quân địch, liền ra lệnh cho binh lính của mình phóng lao đi.

Những tên binh lính liền lập tức tuân lệnh, liền lấy hết sức bình sinh mà phóng những cây lao làm bằng sắt vào chiếc thuyền đánh cá tội nghiệp.

Những cây lao có đầu ngọn cực kì sắt bén ấy cứ thế mà lao vun vút một cách đầy dứt khoát, không mang một chút cảm giác của tình người.

Và cứ thế, những cây lao ấy cắm phập một cách đầy tàn nhẫn nhất có thể vào những người nông dân xui xẻo. Thân thể của họ bị quán tính của cây lao tác động trực tiếp dẫn đến vài ba cái xác dính vào nhau, hoặc là dính vào con thuyền và hoặc là rơi xuống biển làm mồi cho những loài cá ăn thịt. Sau cú ném đó đã khiến cho hai mươi ngư dân đã thiệt mạng, chỉ còn lại mười người còn sống tính cả thuyền trưởng.

Còn trên thân thuyền, những cái lỗ cũng đã xuất hiện khi bị những cây lao đó thọc trúng. Điều đó dẫn đến nước từ bên ngoài biển cứ thể chảy thẳng vào bên trong thuyền, và con thuyền đánh bắt cá ấy cứ thế mà chìm xuống. Còn mười ngư dân thì cũng đang tìm đường sống bằng cách nhảy xuống biển, nhưng chẳng may lại bị cá mập đớp sống.

Thế nhưng, không chỉ còn thuyền đánh cá này bị tấn công khi tiến vào vùng giao chiến, mà còn có cả vài con thuyền đánh cá khác cũng bị tấn công nữa, kết cục có khi lại thảm hơn nhiều.

....................

Sáng hôm sau, bây giờ đang là gần lúc giữa trưa, có một cậu bé vẫn đang nằm trên giường ngủ một cách ngon lành, cậu ngủ sâu đến mức dù trời có sập đi nữa thì cậu vẫn không quan tâm tới sự đời đang diễn ra như thế nào đi chẳng nữa.

Thế nhưng, chẳng ai cả gan dám đánh thức vị thiếu gia Ngô Hắc Hoàn, con trai đức tôn của bá tước đại nhân Ngô Cao Đoàn. Bởi vì họ biết rằng những ngày qua cậu đã lao lực mệt nhọc như thế nào, ngoài ra hiện giờ trong cả cái làng này không có ai có vị trí cao hơn cậu, lại còn thuộc dạng con ông cháu cha, cho nên không có ai dại gì mà đắc tội với cậu để rước họa vào thân cả.

Và rồi chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến. Phàm quân tử dù có mọi đau đớn khổ cực điều có thể chịu đựng, nhưng việc nhịn đi vệ sinh thì lại không. Thế rồi, cái bàng quang của cậu rồi cũng sẽ có lúc chứa đầy nước tiểu, gây ra một áp lực không nhỏ khiến cho nó phải truyền thông tin vào não bộ, khiến cho cậu bị buộc phải thức dậy dù cậu có cố gắng nằm ngủ thêm một chút nữa.

Thế là Hắc Hoàn cũng đành phải thức dậy và đi tiểu. Đi tiểu xong thì cậu tiến đến cái giếng nước trong nhà làng để rửa tay, rửa mặt cho sạch sẽ và ngậm nước. Một lúc sau, cậu cảm thấy đói bụng liền đi tìm Stella.

Một lúc sau, cậu nhìn thấy Katze Stella đang đứng phơi đồ thì cậu tiến đến lại gần Stella chào hỏi:

- Chào buổi sáng, chị Stella.

Stella liền nhanh chóng chào lại cậu:

- Chào buổi sáng, thưa thiếu gia.

Stella chào cậu xong thì cậu định ngờ cô hầu gái làm bữa ăn cho cậu thì đột nhiên cái bụng của cậu kêu ọc ọc khiến cho cậu cảm thấy hơi ngại. Còn Stella sau khi nghe tiếng kêu từ bụng cậu thì cũng hiểu rằng vị thiếu gia đây đang đói bụng. Thế là Stella liền nói:

- Vậy để tôi chuẩn bị bữa trưa cho cậu đây.

Nói xong, Stella liền bỏ đống quần áo đang phơi dở vào trong chậu gỗ rồi chạy vào phòng bếp nấu bữa trưa cho cậu. Còn cậu thì khi nghe thấy Stella nhắc tới hai từ "bữa trưa" thì cũng có hơi ngỡ ngàng đôi chút, sau đó cậu ngước nhìn lên bầu trời thì thấy rằng mặt trời đã gần lên thiên đỉnh, như vậy thì đã bây giờ gần giữa trưa và cũng đồng nghĩa với việc cậu nhận ra rằng bản thân đã dành cả buổi sáng để ngủ nướng.

Sau đó, cậu nhìn thấy đống quần áo đang phơi dở của Stella thì cậu quyết định rằng sẽ phơi giúp cô hầu gái ấy. Thế là cậu tiến đến chậu đồ, sau đó cậu lấy tay mình vào chậu đồ thì thấy một tấm vải không biết dùng để làm gì, khiến cho cậu khắc mắc:

- Không biết tấm vải này dùng để làm gì nhỉ?

Sau đó, cậu cầm tấm vải lên xem kĩ thì mới thấy có một vết ố trông không không khác gì vết máu cả, khiến cho cậu nghi hoặc:

- Chẳng lẽ đây là máu? Mà Stella có bị thương đâu chứ?

Sau đó, cậu chợt nhớ ra tấm vải này có tác dụng dùng để chặn máu kinh của phụ nữ khi mà ở thế giới này chưa có băng vệ sinh. Rồi cậu nhận ra mình đã cầm một thứ không nên cầm, nếu để cho Stella nhìn thấy được thì sẽ là đại thảm họa. Thế là cậu quyết định bỏ tấm vải đó xuống, nhưng chưa kịp bỏ xuống thì đột nhiên cậu cảm thấy lạnh sống lưng, sau đó có một giọng nói phát ra khiến cậu giật mình rồi sau đó run rẩy:

- Thiếu gia, cậu đang làm gì vậy?

Mặc dù sự xuất hiện và giọng nói xuất hiện một cách đầy đột nhột của Stella đã khiến cho cậu giật mình. Mặc dù vậy, cậu không để cho cái sự giật mình ấy giật mất trí khôn. Thế là cậu nhanh chóng nhét cái tấm vải đó vào trong túi quần. Dù sao thì đó cũng là cách tốt nhất có thể khi mà nếu bây giờ cậu ném tấm vải trở lại chậu quần áo thì sẽ nhanh chóng bị Stella nhận ra bởi vết thâm đặc trưng của máu.

Sau khi nhét tấm vải vào túi quần xong, cậu xoay người lại và thấy Stella. Việc Stella có thể tiến lại gần cậu mà khiến cho cậu không thể phát hiện ra được là một trong những đặc trưng của Miêu Nhân Tộc mà cậu biết. Sau đó, cậu nói tiếp:

- Em không có làm gì đâu.

Sau đó, cậu thay đổi chủ đề bằng cách hỏi Stella:

- Chị Stella à, bữa ăn trưa chị đã làm xong rồi đúng không?

Stella nghe xong liền đáp lại:

- Vâng, thiếu gia mau vào dùng bữa, kẻo đồ ăn nguội ạ.

Stella nói xong, cậu nhanh chóng chạy vào nhà ăn một bữa trưa. Bữa trưa hôm nay bao gồm có thịt con thú rừng được đãi từ bữa tiệc hôm qua đang nằm ở bàn ăn của cậu. Đối với cậu, đây là một bữa ăn ngon, dù sao thì thực thú rừng không phải dễ có, với lại nó còn ngon hơn thịt chăn nuôi nhiều.

Sau khi ăn xong, cậu lại ra giếng vệ sinh và sau đó đi thẳng vào phòng làm việc. Cậu vào ngồi ở cái bàn gần cái cửa sổ, gió mát từ ngoài cửa sổ thổi vào khiến cho cậu đây cảm thấy dễ chịu vô cùng.

Sau khi tận hưởng được làng gió mát từ bên ngoài một chút thì Ngô Hắc Hoàn liền hít sâu một hơi cho công việc sắp tới mà bản thân phải làm, đó chính là phải vẽ tấm bản đồ quy hoạch cho khu đất mới khai khoang nằm ở phía đông của ngôi làng này.

Sau khi suy nghĩ một chút về kế hoạch thì cậu liền bắt đầu lấy viết và giấy ra rồi vẽ. Công việc vẽ bản đồ quy hoạch có hơi khó khăn vì dùng bằng bút lông để vẽ, đang vẽ giữa chừng lại phải lấy cây viết chấm vào chén mực, cho nên phải mất một khoảng thời gian cậu mới vẽ xong được cái tấm bản đồ này.

Vẽ bản đồ xong, Hắc Hoàn ra ngoài cửa và nói với tên lính canh kêu tên Diva vào đây bàn với cậu.

Một lúc sau, Diva tiến vào phòng làm việc của cậu và nói:

- Thưa thiếu gia, cậu gọi tôi vào đây có việc gì ư?

Cậu ngay lập tức nói với Diva:

- Chú lại đây xem thì sẽ rõ.

Diva nghe xong thì tiến đến cái bàn mà cậu ngồi. Lúc này Diva thấy trên bàn cậu có bản đồ được vẽ chi tiết đường xá, kênh mương, ao hồ, vườn cây và chuồng nuôi súc vật. Sau khi nhìn xong những chi tiết này thì Diva hiểu ra rằng cái bản đồ này đang vẽ thứ gì thì liền nói:

- Thưa thiếu gia, đây chính là tấm bản đồ về kế hoạch nông nghiệp mà cậu đã nói với mọi người khi trước.

Ngô Hắc Hoàn liền gật đầu xác nhận và nói:

- Đúng vậy, vì mới nghĩ rồi vẽ ra cho nên nó vẫn chưa hoàn hảo cho lắm.

Diva nghe vậy thì liền thắc mắc:

- Còn điều gì thiếu xót ư?

Ngô Hắc Hoàn liền khẳng định:

- Đúng vậy, điều thiếu xót đó chính là không biết là nên chọn giống cây trồng, vật nuôi nào cho phù hợp nhất có thể đây.

Sau đó, cậu nằm dài trên bàng và thở dài nói:

- Hây! Giờ mới nhớ ra cái vấn đề đó là quá muộn rồi. Mình vô dụng quá cơ mà, sao mà quên bén mất chuyện quan trọng như thế này cơ chứ?

Diva nghe vậy liền an nói một lời khuyên bảo cậu:

- Thiếu gia không cần phải tự trách bản thân mình như vậy. Dù sao thì nếu tính từ bây giờ nếu cậu cho đám người đó xây rừng hệ thống đường xá, kênh mênh thì cũng ít nhất mất mười mấy ngày. Cho nên từ bây giờ, nếu cậu bắt đầu chọn lựa giống cây trồng vật nuôi thì vẫn còn kịp.

Ngô Hắc Hoàn nghe vậy thì cũng an tâm được phần nào, dù sao thời gian cũng còn nhiều, cứ từ từ suy nghĩ là được.

Sau đó, cậu cuộn tròn cái bản đồ quy hoạch đưa cho Diva rồi ra lệnh:

- Diva, chú hãy cầm tấm bản đồ này đưa cho mọi người rồi bảo làm theo y chang những gì trong đó vẽ là được.

Rồi cậu nói tiếp:

- Sau khi đưa cho họ rồi thì nói rằng làm đường xá, đào mương trước, rồi sau đó mới làm mấy công trình khác sau.

Diva nghe xong liền tuân lệnh:

- Vâng, tôi sẽ đi ngay.

Diva nói xong thì liền định đi ngay thì Ngô Hắc Hoàn gọi lại:

- Khoan đã! Nhân tiện thì chú kêu những người đầu bếp nấu ăn cho bọn họ đủ ba buổi một ngày, lương thì mỗi sáu ngày đưa cho họ một đồng bạc để cho bọn họ yên tâm làm việc khi thấy chúng ta biết giữ lấy lời.

Sau khi nghe xong hết lời dặn dò của cậu thì Diva rời đi. Thế nhưng, cậu vẫn còn một việc cần phải làm quan trọng không kém, nghĩ đến đây thì cậu liền thở dài một hơi và nói:

- Hây! Xem ra là số tiền thuế thu nhập được của tất cả dân làng vẫn không đủ để trả lương cho dân làm nông rồi. Lần này chắc đành phải "mặt dày" xin thêm một chút tiền từ vị bá tước đây thì mới đủ.

Nói xong, cậu liền lấy bút viết một lá thư xin thêm một khoảng tiền. Viết xong, cậu bỏ vào bao thư và đóng dấu lại bằng con dấu của gia tộc. Sau đó, cậu cầm lá thư này đưa cho Stella và nói:

- Stella, chị cầm lá thư này đưa cho người đưa thư và nói rằng gửi đến lâu đài giùm em.

Stella cầm lấy lá thư cậu mới viết xong rồi đưa cho người đưa thư, cầm được lá thư hắn liền nói:

- Vâng, tôi sẽ đưa thư bây giờ ngay.

Sau đó, hắn thúc ngựa chạy một cách nhanh nhất có thể để đưa tin cho Ngô Cao Đoàn.

Ở trong căn phòng làm việc, sau khi giải quyết xong một ít giấy tờ, cậu xuống dưới sân và bắt đầu luyện tập. Với năng lực của nguyên tố hệ Mộc, cậu có thể dùng chiêu sử dụng dây leo để trói buộc đối phương, khiến cho đối phương không còn đủ sức tấn công lẫn phòng thủ. Thế nhưng, phép này lại khó thực hiện vô cùng, khi mà phải vừa canh chuẩn cho chính xác vừa xem xét hướng chuyển động của đối phương rồi đưa ra những phương án như thế nào, rất là phiền phức.

Thế nên, trong sân tập của cậu có những hình nộm có nhiều tư thế khác nhau. Chỉ những người có năng lực hệ mộc mới hiểu nó dùng để làm gì. Tất nhiên là không gì khác là để tập luyện rồi.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ năm, ngày 10/6/2021.)

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 13: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Một).

Chương 14: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Hai).

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. sáng tác bởi Luuhphat
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luuhphat
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.