Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làng Chài Ven Biển Và Sự Thao Túng Của Thương Nhân Về Giá Cả (Phần Hai).

Tiểu thuyết gốc · 3372 chữ

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 21: Làng Chài Ven Biển Và Sự Thao Túng Của Thương Nhân Về Giá Cả (Phần Hai).

....................

Những ngày sau, với uy quyền và uy tính của bản thân mình, Ngô Hắc Hoàn đã ra sắc lệnh chống bán vượt giá. Nhưng không chỉ là một mình cậu, mà còn có Ngô Cao Đoàn cũng chấp thuận lời đề nghị của cậu cũng ban bố sắc lệnh tương tự, đều này khiến cho lãnh địa của vị bá tước này có phần bình ổn giá được phần nào, khiến cho người dân cũng phần nào được thở phào, đồng thời cũng giảm được sự kích động trong dân chúng.

Lúc này, khi Hắc Hoàn xem xét tình hình được báo cáo thì cũng thở dài:

- Hây! Cũng may mà mình nhìn ra sớm, cộng thêm việc lão cha đó cũng vui vẻ đáp ứng những yêu cầu của mình. Cho nên mình mới chặn đứng được, nếu không giải quyết kịp thì không biết hậu quả sẽ như thế nào đây?

Nghĩ đến đây, cậu liền cảm thấy rằng COCC là một thứ gì đó rất là tiện lợi, khi mà mọi việc có thể dễ dàng được giải quyết hơn mọi khi. Thế nhưng, Hắc Hoàn cũng nhận ra rằng phải biết tiết chế lại, không được quá lạm dụng,nếu không thì sẽ dễ bị mang tiếng, mất uy tín mất.

Sau một lúc chăm chỉ giải quyết xong công việc, thì cậu đã tự cho phép bản thân được nghỉ ngơi một chút.

Lúc này, cậu liền xuống ghế và vận động cho khỏe cái gân cốt lại. Lúc này đây, cậu than thở:

- Hây! Kiểu này không chết già thì cũng chết trẻ. Chắc là mình phải nhanh chóng tuyển dụng nhân viên để giải quyết những việc nhỏ nhặt, nếu không thì sau này sẽ giống Gia Cát Lượng, khi mà lực lượng do mình tạo ra không còn sự hiện diện của mình nữa thì sẽ dễ dàng dẫn đến sụp đổ.

Nói đến câu này, cậu cảm thấy sai sai:

- Khoan đã, nếu như mình mà mất rồi, chả phải là nhiệm vụ mà Nữ Thần giao cho sẽ thất bại sao? Khi mà nhiệm vụ thất bại, thì không biết có thể sẽ bị phạt như thế nào đây?

Vừa nghĩ xong, cậu cảm thấy rằng thôi cũng kệ, dù sao thì mục tiêu thì có đó, nhưng không biết thực hiện như thế nào mới đúng. Bởi vì việc này dễ động chạm đến những thế lực bên ngoài, cho nên nếu cậu không đủ lực, thì sẽ bị người khác tìm cách tiêu diệt trước khi trở thành một thế lực đủ lớn để mà uy hiếp đến sự tồn tại giữa các thế lực lại với nhau.

Nghĩ tới đây thì cũng vò đầu bứt tai nói:

- Nghĩ nhiều quá nhức cả cái đầu. Chắc là mình nên đi cùng với Stella ra chợ một chuyến để thay đổi bầu không khí vậy.

Thế là cậu liền đi tới Stella và nói muốn đi chợ cùng cô hầu gái ấy rồi đi theo. Đi bộ từ nhà làng tới chợ cũng chỉ mất khoảng chưa tới mười phút, vì thế cũng không cần đi xe ngựa. Thế nhưng, ngày nào cũng phải vác cái xác để đi chợ thì cũng hơi nản, thế là Hắc Hoàn liền nghĩ đến một loại phương tiện giao thông ở Địa Cầu dễ chế tạo nhất, đó chính là xe đạp.

Thế là cậu liền quay sang hỏi Katze Stella:

- Chị Stella, chị có tin là chỉ cần vận động hai chân và ngồi im một chỗ thì sẽ giúp cho tốc độ di chuyển của chúng ta nhanh hơn gấp bội không?

Stella nghe câu miêu tả nửa vời của cậu thì không hiểu liền lắc đầu:

- Ý cậu nói là gì thiếu gia?

Cậu thấy vậy thì cũng thôi, không giải thích dài dòng nữa:

- Thì, sau này chị sẽ thấy và phải trầm trồ thôi.

Stella nghe vậy thì cũng nghiên cái đầu với đầy dấu hỏi, Hắc Hoàn thấy vậy thì cũng nói rằng cỡ vài ngày sau sẽ thấy được cái phương tiện giao thông này, nó sẽ được cậu làm ra nhanh thôi.

Khi đến chợ rồi thì tình hình có vẻ đỡ hơn so với hôm trước, chỉ có điều giá cá và những món đồ hải sản liên quan chỉ giảm giá được một phần nào đó, nhưng giá cả vẫn còn mắc, khiến cho người mua bị ức chế không làm gì được ngoài chửi rủa, trách móc.

Khi nhìn thấy cảnh tượng này, Hắc Hoàn thấy rằng ở nơi đây có lẽ không có văn hóa trả giá như là ở Việt Nam. Khi mà ở đây người bán với giá nào thì mua với giá đó, trừ khi giá đắt khiến cho người ta không mua mà thôi.

Khi đi chợ và về nhà tắm rửa, trong phòng tắm. Ngô Hắc Hoàn thở dài:

- Hây! Có vẻ như có ra cái luật cũng không ăn thua. Bây giờ thì không biết nên giải quyết thế nào đây?

Và thế là, cậu cứ thế mà ngâm mình trong bồn tắm cho đến khi Stella gọi cậu xuống ăn trưa. Trong lúc dùng bữa trưa, Stella hỏi cậu:

- Thiếu gia, hình như cái luật lệ mà cậu vừa mới đưa ra có lẽ không được nhiều người thực thi cho lắm.

Hắc Hoàn nghe vậy thì cũng gật đầu và nói:

- Thì đấy, không biết ở thành trấn Hải Đông là như thế nào, chứ ở đây thì lực lượng có hơi mỏng, khi mà ở ngôi làng này và những vùng chung quanh chỉ có ngót nghét ba trăm lính, cho nên cũng khó mà kiểm tra hết được.

Stella nghe vậy thì cũng liền đề xuất:

- Thế sao thiếu gia không cho tuyển dụng thêm người?

Ngô Hắc Hoàn liền đáp lại:

- Đúng là em đã từng nghĩ qua. Thế nhưng, chị nhìn vào những dự án gần đây đi! Nếu mà tuyển dụng thêm một lượng người nữa thì sẽ không đủ tiền để duy trì mức lương cho họ. Với lại cũng không thể cứ xin tiền từ cha của em hoài được, bởi vì còn phải lo cho đội tư binh bốn ngàn bảy trăm người còn lại, rồi các hạng mục khác.

Stella nghe vậy thì cũng liền đề xuất thêm một lần nữa:

- Thế chúng ta còn có nô lệ và tù binh thì sao? Ta có thể bắt chúng đi làm những công việc khác để bù lại số nhân lực bị thiếu kia mà.

Hắc Hoàn nghe vậy thì cũng lắc đầu nói:

- Đúng là em đã từng nghĩ qua, nghe thì có vẻ ổn nhưng khi áp dụng thì lại không ổn chút nào. Thứ nhất đa số bọn họ là những thành phần nhất định có một ý nghĩ không tốt về chúng ta, nhất là những tù binh, bọn chúng là những thành phần có tư tưởng không mấy tốt đẹp, còn nô lệ thì họ bị áp bức đủ đều trong cuộc sống rồi, không thể bắt họ đi làm hoài được. Thứ hai là bắt bọn họ làm nhưng cũng phải cho bọn họ ăn mặc, nhưng bây giờ ta lại không còn đủ tiền để chi nữa.

Stella nghe vậy thì cũng gật gù, sau đó thì suy ra:

- Thế thì bây giờ không thể ép bọn họ làm được, mà cần phải thêm một khoảng thời gian. À không, hay vì vậy, ta thà thuê người và đào tạo họ thì sẽ đảm bảo được lâu dài hơn là ép bọn họ làm việc.

Hắc Hoàn nghe vậy cũng gật đầu tán thành và nói:

- Nhưng, nếu trong số những tù binh hoặc nô lệ mà có một số người có kiến thức hoặc thiên phú nhất định, ta có thể tìm cách tận dụng họ.

Nhưng, Hiếu lại lắc đầu và nói tiếp:

- Thôi, việc này để sau đi! Bây giờ trước mắt là đừng để bị lỗ vốn và giải quyết giá cả cái đã, nếu không thì sau này sẽ khó làm những thứ trên mất.

Katze Stella nghe thấy vậy thì liền động viên:

- Thiếu gia vất vả rồi, nhưng dù sao thì với trí thông minh của thiếu gia, thì cậu sẽ sớm vượt qua được thử thách khó nhằn mà thôi.

Và thế là cuộc trò chuyện kết thúc, cả hai người như là hai chị em đều dùng bữa một cách vui vẻ với nhau, không có sự khác biệt với giai cấp.

....................

Tại một cảng cá tại làng chài ven biển, một tên thương lái hỏi giá của một tên thuyền trưởng để mua cá:

- Này, vẫn bán với giá trước chứ?

Tên thuyền trưởng gật đầu và nói:

- Ừ, giá vẫn như trước. Bây giờ thì cậu đưa tiền cho tôi, tôi sẽ kêu đám thuyền viên sẽ giúp cậu vận chuyện cá lên thuyền của cậu.

Tên thương lái có phần hơi béo ú so với người dân nơi đây nghe vậy thì liền xoa tay cười nói:

- Vậy thì làm phiền mọi người rồi!

Tên thương lái vừa nói xong, thì đột nhiên có một bàn tay hùng mãnh áp vào lưng của tên thương lái đó, lực tay này mạnh đến nổi khiến cho một bên vai và tay của hắn không cử động được. Sau đó, một giọng nói phát ra:

- Một là đi theo ta, hoặc là muốn cái bờ vai này bị bẻ nát.

Tên thương lái béo ú này nghe thấy vậy thì liền sợ sệt, mồ hôi nhễ nhại và đôi chân run run nói:

- Cậu kêu tôi đi theo để làm cái... a!

Đột nhiên, dưới tác rộng của Hùng Nhân Tộc Diva, vai của tên kia bị nắm chặt đến mức có thể khiến những cây xương trong đó có thể gãy nát bất cứ lúc nào. Diva thấy vậy thì liền hỏi một câu cuối cùng:

- Có đi hay là không?

Tên thương lái ấy thấy đau quá liền liếc ngang liếc dọc thì thấy những người chung quanh không có ai dám giúp một tay cả, cộng thêm việc đôi vai có thể bị tàn phế bất kì lúc nào, thế là tên kia liền nói:

- Tôi đi theo là được chứ gì!

Diva nghe vậy thì liền buông tay ra và nói:

- Ngươi cứ đi theo là biết.

....................

Vào biểu chiều, trong lúc Hắc Hoàn đang nằm trên võng được treo giữa hai cái cây và đọc sách của thế giới này thì có một tên lính tiến vào thông báo:

- Thưa thiếu gia, Diva xin được gặp cậu.

Ngô Hắc Hoàn nghe vậy thì liền ngồi dậy và lấy tay ra lệnh cho tên binh:

- Cho Diva vào đi!

Tên lính nghe vậy thì liền tuân theo và đi ra ngoài kêu Diva vào. Một lúc sau, Diva đi vào và xách thêm một tên béo ú. Ngô Hắc Hoàn thấy vậy thì liền tò mò, thắc mắc hỏi một câu:

- Chú Diva, tên mập ú này là ai vậy? Sao lại lôi hắn đến đây?

Diva liền quăng tên béo ú bị trói như cái đòn bánh tét này xuống đất một cái bịch, sau đó thì Diva nói tường tận với cậu:

- Thưa thiếu gia, tên béo ú này là một trong những tên thương lái mà tôi vừa mới bắt được vào sáng nay.

Ngô Hắc Hoàn khi nghe thấy thì liền gật gù vì đã hoàn thành đúng kế hoạch thì liền hài lòng gật đầu và nói với Diva:

- Chú Diva làm tốt lắm. Với lại, sẵn tiện đây thì chú vác thêm những tên thương lái và những tên liên quan đến việc giá cả này vào giùm cháu!

Diva nghe vậy thì liền đáp ứng:

- Vâng, tôi sẽ cho người đem vào đây.

Nói xong, Diva liền ra lệnh với một tên lính đứng ở gần đây. Tên lính nghe xong thì liền ra ngoài, một lát sau, vài tên thương lái được đem vào, thậm chí là còn có thêm cả vài tên tiểu thương. Bọn hắn hiện giờ bị trói lại như cái đòn bánh tét, vì thế bọn chúng chỉ nằm đó mà không thể cựa quậy được nhiều. Ngô Hắc Hoàn thấy vậy thì không khác gì cảnh tượng BDSM tập thể cả, cũng may là có thể người ở nơi đây vẫn không biết gì về thể loại trên, nếu không thì... à mà thôi!

Lúc này, cậu tiến tới tên béo ú khi nãy và hỏi han với tông giọng cà khịa:

- Chào chú, chú có thấy thoải mái không ạ?

Tên kia nghe thấy vậy thì liền trách mắn trong lòng:

"Thoải mái cái con khỉ! Nghĩ sao khi bị trói lại như vậy, mà lại gọi là khoải mái hả cái thằng ranh con?"

Tất nhiên, Hắc Hoàn hiểu rõ tên này đang suy nghĩ những gì, hầu hết chắc là chửi rủa trong lòng đây.

Sau đó, cậu quay sang nói với Diva tiếp một câu:

- Diva, tên này chưa thoải mái, vì thế chú trói tên này chặt hơn nữa đi!

Diva liền tuân lệnh, sau đó thì tới lại gần tên kia, sau đó thì cầm lấy sợi dây và quấn chặt thêm một vòng. Vì bị quấn quá chặt, sợi dây thừng làm đứt quần áo và quấn sâu vào trong da, khiến cho da của tên kia từ da vẻ hồng hào đến da bị bầm tím, những vết máu bắt đầu xuất hiện và thấm nhuần một màu đỏ trên y phục của hắn.

Ngô Hắc Hoàn thấy vậy thì cũng hơi quá, cho nên liền ra lệnh cho Diva dừng lại. Sau đó cậu tiến gần đến hắn và nói:

- Này, có biết tại sao lại bị trói gô lại và được đem tới đây không?

Tên kia liền đáp lại với giọng điệu không tôn trọng:

- Xí! Ta có làm gì sai đâu mà lại trói lại cơ chứ? Có vẻ cậu là một đứa nhóc con hay lộng luyền chỉ thích bắt nạt kẻ yếu.

Hắc Hoàn nghe thấy vậy thì cũng hơi có cục tức trên đầu khi mà bản thân mình bị vu oan như vậy, thế là cậu liền lạnh lùng nói với hắn:

- Nếu như đã mang tiếng như vậy, thì sẽ làm tới bến luôn!

Sau đó, cậu quay sang Diva và ra lệnh:

- Diva, chú mau lấy thanh kiếm trong bao ra và chặt đứt hai đốt của một ngón tay út của hắn đi!

Diva nghe vậy thì có hơi sững sờ vì câu từ này được phát ra bởi cậu nhóc chỉ mới mười tuổi. Mặc dù vậy, Diva vẫn không có ý kiến gì bởi vì hắn ở dưới quyền của cậu, cho nên chỉ đành tuân lệnh mà thôi.

Nghe lệnh, Diva liền rút cây kiếm từ trên hông ra và hướng đến tên thương lái béo ú kia, tên kia thấy vậy sợ quá thì liền van xin:

- Thiếu gia à, tôi biết tội rồi. Cậu tha cho tôi đi!

Hắc Hoàn thấy vậy thì không quan tâm (thật ra là đuổi Stella ra ngoài và lấy tay che đi hai con mắt lại vì không giám nhìn), còn Diva thì nhất nhất làm theo lệnh của vị thiếu gia trẻ con(?) này.

Sau một cú xoạt ngang nhẹ nhàng mà không có chút gì gọi là nương tay, thì tên kia liền la hét thảm thiết, lúc này Hắc Hoàn mở mắt và lấy tay mình ra thì thấy cảnh tượng tên này đang gào thét thảm thiết, kết hợp với vết thương đầy mình và hai đốt ngón tay út đang nằm xuống đất. Cảnh tượng tuy hơi "vô nhân đạo" một chút, nhưng đây cũng là cái giá của phải trả của tên thương lái tham lam này. Trong lúc này, cậu hát một bài hát thiếu nhi cho đỡ sợ:

- Bàn tay năm ngón xinh thật là xinh.

Cái anh mập lùn tên anh là ngón cái.

Thứ hai ngón trỏ anh này để làm duyên.

Ai hỏi chỉ liền làm ơn làm phước.

Còn anh kế tiếp ngón giữa đứng thứ ba.

Tính vô tính ra thì là anh cao nhất.

Thứ tư áp út anh này trông dễ thương.

Đeo nhẫn kim cương óng a óng ánh.

Bàn tay xinh xắn là ngón út đây.

Bé thương út lắm vì nhỏ nhoi giống mình.

Những người chung quanh khi nghe thấy vị thiếu gia hát một bài hát như này thì thấy cũng vừa hợp với ngữ cảnh, thế nhưng khi nghĩ kĩ lại thì chả thấy nó hợp tẹo nào, khi mà đây lại là một bài hát thiếu nhi.

Sau khi hát xong, cậu vẫn còn thấy tên kia vẫn đang còn ú ớ vì quá đau, thế là cậu lại gần tên kia, lấy ngón tay bị đứt lìa tống thẳng vào cái miệng đang rên rỉ kêu thét kia.

Vừa nhét xong, Hắc Hoàn liền đe dọa, trút giận vào tên kia:

- Hừ! Mau nuốt đi! Các ngươi có biết là tại các ngươi đây mà ta phải cực nhọc chịu khổ như thế nào không?

Tên thương nhân béo ú kia bị hành hạ tinh thần lẫn thế xác như vậy thì liền nước mắt nước mũi tèm lem, Hắc Hoàn thấy vậy thì liền bồi tiếp một cậu với đám người bị hôm nay:

- Các ngươi nhìn cho rõ, sau này nếu mà vì tham tiền mà gây hại đến đời sống của dân chúng thì kết cục sẽ giống như tên này, thậm chí không chỉ là bị bắt nuốt một ngón tay út thôi đâu, mà có thêm cả những ngón tay, ngón chân còn lại nữa.

Sau đó, thì có vài tên yếu bóng vía đã ngất xỉu, thế là cậu quay sang Diva và nói:

- Chú Diva, khi nào bọn chúng tỉnh táo trở lại thì hãy phạt chúng nó một nữa gia sản.

Diva nghe vậy thì liền ra lệnh đám lính lôi những tên bị tra tấn tinh thần khi nãy đi. Còn cậu thì liền chấp tay và nói:

- Mô phật! Tội lỗi, tội lỗi. Nhưng vì chúng sanh, ta cần đành phải dùng tới cái trò "giết gà dọa khỉ" mà thôi!

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ bảy, ngày 11/9/2021.)

Kỷ niệm 66 năm Ngày thành lập Mặt trận Tổ quốc Việt Nam 10/9/1955-10/9/2021.

Kỷ niệm 91 năm Ngày Xô Viết Nghệ Tĩnh 12/9/1930 - 12/9/2021.

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 13: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Một).

Chương 14: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Hai).

Chương 15: Giá Cá Biển Lạm Phát Và Xây Dựng Đường Xá, Đào Mương Tại Khu Đất Nông Nghiệp Mới Khai Khoang Nằm Ở Phía Đông Của Ngôi Làng Ngụ Cư.

Chương 16: Đánh Nhau Ở Chợ Và Giải Quyết Băng Nhóm Biảo Kê, Bắt Giữ Nhóm Côn Đồ Lưu Manh Lộng Hành Ngang Ngược, Ức Hiếp Dân Lành Ở Làng Ngụ Cư (Phần Một).

Chương 17: Đánh Nhau Ở Chợ Và Giải Quyết Băng Nhóm Bảo Kê, Bắt Giữ Nhóm Côn Đồ Lưu Manh Lộng Hành Ngang Ngược, Ức Hiếp Dân Lành Ở Làng Ngụ Cư (Phần Hai).

Chương 18: Xét Xử Tội Trạng, Vị Bá Tước Đại Nhân Ngô Cao Đoàn Đến Tham Quan Ngôi Làng Và Thăm Con Trai Cưng.

Chương 19: Thành Lập Công Ty Bán Đồ Thủ Công Nghiệp Và Công Xưởng Sản Xuất Tập Trung.

Chương 20: Làng Chài Ven Biển Và Sự Thao Túng Của Thương Nhân Về Giá Cả (Phần Một).

Chương 21: Làng Chài Ven Biển Và Sự Thao Túng Của Thương Nhân Về Giá Cả (Phần Hai).

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. sáng tác bởi Luuhphat
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luuhphat
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.