Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên Cấp Thị Trấn Và Ô Ăn Quan.

Tiểu thuyết gốc · 3106 chữ

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 29: Lên Cấp Thị Trấn Và Ô Ăn Quan.

....................

Cầm tờ giấy đó, Hắc Hoàn đưa cho Diva đọc. Vừa nhìn thấy tờ giấy, Diva có hơi nhăn mặt lại, sau đó đưa tờ giấy cho cậu và hỏi:

- Thiếu gia, đây là chữ viết của ngôn ngữ nào vậy? Tôi không thể đọc được.

Hắc Hoàn nghe vậy muốn té bật ngửa té ra đằng sau, sau đó thì nói:

- À, là do cháu lỡ viết nhầm thôi.

Ngôn ngữ mà cậu viết trên tờ giấy chính là tiếng Việt đây, nhưng cậu cũng không thể nói thẳng toẹt ra là tiếng Việt được, dù sao thì ở đây không có một quốc gia nào tên là Việt Nam cả, thế nên cậu mới trả lời là viết nhầm.

Để tránh Diva nghi ngờ thêm, thế là cậu nói luôn:

- Thôi được, giờ thì cháu sẽ nói tên làng cho chú luôn. À quên nữa, làng này từ đây sẽ được nâng cấp trở thành thị trấn.

Hắc Hoàn liền giải thích:

- Dù sao thì cháu thấy rằng, dân số của làng ở đây cũng đông rồi, nếu cứ gọi là làng thì nó có vẻ hơi kì.

Diva nghe vậy thì cũng gật đầu, rồi hỏi Hắc Hoàn:

- Thế thì thiếu gia định đặt tên gì?

Hắc Hoàn liền nói luôn:

- Làng... à không, thị trấn này sẽ có tên là Cách Tân. Cách là phương pháp, hình thức hành động, còn tân là mới, dựa trên việc ngôi làng mới được thành lập gần đây và những phương pháp vận hành mới lạ mà ngôi làng đã trải qua trong khoảng thời gian gần đây, thì cái tên thị trấn Cách Tân là phù hợp nhất. Với lại cái tên tuy không quá phô trương về mặt ý nghĩa, nhưng cũng đủ khiến cho bất cứ ai nghe thấy thì sẽ làm cho họ trở nên hứng thú và muốn đến đây.

Đây cũng là một trong những kế sách để thu hút dân cư của Hắc Hoàn, dù sao thì thị trấn cũng cần nhân lực để phát triển, nhưng cũng phải đề phòng không được tiếp nhận nhân lực quá nhiều. Đó là do nếu như vậy thì sẽ khó quản lí, dễ gây nên sự hỗn loạn khi mà không có đủ lực lượng trị an, thành phố Hồ Chí Minh là một ví dụ, khi mà dân tứ xứ, dân miền nông thôn dồn lên quá nhiều, thì các tệ nạn xã hội tăng lên một cách chóng mặt, khiến cho bộ mặt một thành phố lớn trở nên lộn xộn, quy hoạch thì như hạch, dân thì lo cắm nhà trước, còn đường xá như thế nào thì hầu như họ không quan tâm. Còn một điều nữa là các thế lực lãnh chúa quý tộc quanh đây, dù sao thì họ cũng cần người dân để ổn định nguồn thu nhập, nếu như mà hút dân của họ quá nhiều, làm ảnh hưởng tới kinh tế của lãnh địa bọn họ, thì họ sẽ nghi ngờ và cho người điều tra, sau đó thì có chuyện gì xảy ra với thị trấn này thì Hắc Hoàn cũng không thể biết được, khi mà cậu đã dành nhiều nguồn lực cho việc quản lý việc gia tăng dân số này rồi, cho nên không có đủ lực lượng để đề phòng chuyện này được.

Khi nghĩ tới đây, Hắc Hoàn liền nghĩ rằng nếu như không đủ lực để quản thì vẫn còn một cách khác, đó chính là mua nô lệ. Về nô lệ, tuy họ vẫn là con người nhưng lại bị tước đi quyền con người, thậm chí là có khi bị cư xử không bằng cả cầm thú. Nhưng đó là đối với mấy tên chủ nô mà thôi, còn Hắc Hoàn thì khác, cậu sẽ cho họ lao động và sẽ được trả tiền công đàng hoàng. Nhưng nếu mua họ thì cũng phải nên lập một danh sách đối tượng ưu tiên để tối ưu hóa nguồn tiền lẫn nguồn nhân lực, dù sao thì cái thị trấn này đã nuốt rất nhiều tiền rồi, mua nhiều quá thì cũng nuôi không nổi.

Với lại thời phong kiến thì cũng nên chơi theo kiểu phong kiến mà thôi. Dù gì năng lực sản xuất của thế giới này là như vậy, không thể bưng y xì từ Địa Cầu sang đây được, với lại Hắc Hoàn cũng không cách biết chế tạo ra cái máy chạy bằng sức nước, thì có mà nằm mơ mà tạo ra xe hơi, máy bay và tàu chiến hơi nước được.

Thế nhưng có một thứ mà có thể bưng từ Địa Cầu sang đây, đó chính là phương thức quản lý và chế độ ăn. Gì chứ mấy cái thứ này Hắc Hoàn đây cực kì rành, dù sao thì kiếp trước cậu bị bệnh tim bẩm sinh, cho nên mấy cái này cậu phải nắm rõ và nghiêm chỉnh làm theo nếu như không muốn bị chết sớm. Dù sao thì lần cậu bị bệnh tim dẫn tới cái chết là do lúc đó vì quá mải mê ôn thi, cho nên mới dẫn đến cớ sự đau lòng như vậy. Vì thế cứ mỗi khi nhớ lại chuyện này, Hắc Hoàn cảm thấy buồn trong lòng khi mà mọi ước mơ hoài bão khi còn ở Trái Đất cậu vẫn chưa thực hiện được.

Nghe xong lời giải thích của tên làng từ miệng Hắc Hoàn, Diva liền khen cậu:

- Tên hay lắm đấy thiếu gia, để tôi cho người viết ra giấy rồi dán khắp nơi trong làng... à không, dán khắp nơi khắp thị trấn này mới được.

Hắc Hoàn nghe vậy thì đáp:

- Vậy thì làm phiền chú rồi.

Nói xong, cậu liền rời đi chỗ khác. Lúc này, cậu liền muốn đi tìm kiếm một nơi yên tĩnh nào đó để làm việc, nhưng phải viết thư trước thông báo cho Ngô Cao Đoàn cái đã, dù sao thì việc đặt tên là một điều quan trọng, cho nên cậu mong rằng khi hẵn ta đọc bức thư đó thì có thể giúp được cho cậu một tay.

Viết thư thông báo về tên làng xong, cậu liền đưa cho tên lính lá thư rồi kêu hắn lẹ tay lẹ chân đi giao. Thấy tên lính lấy cái xe đạp đi khuất tầm mắt thì cậu mới an tâm.

Giờ thì Hắc Hoàn liền cảm thấy bản thân lúc này rảnh rỗi vô cùng, giờ không biết nên làm gì đây. Với lại thì giờ chả có gì làm khiến cho cậu cũng cảm thấy chán nản, công việc thì bị giành gần hết rồi, phương tiện giải trí thì cũng không có nhiều, nếu có thì chỉ ở mấy quán rượu hoặc lầu xanh có kĩ nữ thôi, còn trò chơi dân gian thì phải tới ngày hội mới có. Thế giờ Hắc Hoàn cũng chả biết phải làm gì, lúc này cậu liền nhớ đến cuốn võ thuật mà vị nữ thần tai mèo cho cậu, dù sao thì cậu cũng biết vài môn kiếm thuật và phép thuật ở đây rồi, cho nên học thêm vài môn võ thuật đến từ Địa Cầu nữa cũng không tệ, dù sao thì biết càng nhiều càng tốt. Nếu được thì đem phổ biến với đám lính luôn để gia tăng thực lực chiến đấu.

Về chuyện lính tráng thì để sau đi! Dù sao thì sau này nếu cậu có lực lượng tư binh riêng trong tay mình thì cứ ném hết cho Diva là được, còn Hắc Hoàn thì cảm thấy rằng chỉ cần cho họ ăn uống đầy đủ chất, trang bị giáp khí đầy đủ, chất lượng và một vài đãi ngộ là được rồi, chứ dù sao thì mấy cái huấn luyện binh lính, lãnh binh đánh trận thì cậu mù tịt lắm, nhún tay vào thì chắc chỉ có hỏng thêm mà thôi.

Mà nếu về võ thuật thì cậu có thể giúp một tay được. Thế là, Hắc Hoàn liền đi vào phòng làm việc của cậu, rồi nhờ một vài tên biết vẽ tranh vào để vẽ các động tác võ thuật, còn mấy cái chữ Quốc Ngữ thì được chính cậu dịch sang ngôn ngữ ở thế giới này.

Thế là tới tận trưa ngày hôm sau, bộ sách võ thuật được dịch sang ngôn ngữ của người ngoài hành tinh đã làm xong. Thế là cậu liền cầm lấy cuốn đó và đưa cho Diva, hắn cầm lấy xem và đánh giá:

- Ừm! Trông có vẻ thú vị đấy! Nhất là mấy môn võ đặc công, toàn những tuyệt chiêu nhất kích tất sát.

Nghe vậy thì Hắc Hoàn liền cảm thấy vui trong lòng, dù sao thì cậu vẫn còn lo lắng rằng mấy môn võ này không phù hợp với nơi đây nữa cơ.

Diva lúc này nói tiếp:

- Cảm ơn cậu thiếu gia! Tôi sẽ đem cuốn võ thuật này áp đụng cho đám binh lính ngay lập tức.

Nói xong, Diva liền dùng cái xe đạp chạy về doanh trại và phổ biến cho đám lính. Vừa trở về doanh trại, Diva ngay lập tức lật giở ra xem cái đống và làm thử theo những động tác võ thuật trên. Khi làm theo, hắn cảm thấy hứng thú với những chiêu thức kì lạ nhưng mang đầy tính thực chiến cao này. Thế là những ngày sau đó, trong một doanh trại nhỏ, ba trăm tên lính đều hăng hái tập luyện những môn võ thuật mới này.

Còn Hắc Hoàn, cậu cảm thấy tập một mình thì cũng không ổn, thế là kéo theo Stella và mấy tên lính canh đi tập luôn. Ngoài ra thì hai trăm tên bảo vệ, tiền thân của một đội tư binh sau này của Hắc Hoàn sẽ được cho tập sau.

Lúc này, khi đang tập luyện, Hắc Hoàn thấy những chiếc lá rơi đầy sân, cậu liền nhận ra là mùa thu đã tới rồi. Những chiếc lá trên cành cây đã úa vàng và đang dần rụng xuống. Cảnh tượng này, đã lâu rồi cậu không nhìn thấy, dưới khung cảnh này, ở kiếp trước cậu đã từng tỏ tình với người cậu yêu.

Lúc này, kí ức của cậu đã quay trở lại, lúc đó là vào mùa thu khi cậu đi học lớp mười một. Cậu đã tỏ tình và tung hết lòng cam đảm của bản thân ra. Thế nhưng, cậu chỉ được một câu trả lời là từ chối. Lúc đó, cô ấy nói bản thân bị bệnh tim bẩm sinh giống cậu, thời gian sống không nhiều nữa. Vào một ngày sau khi cậu vừa mới tỏ tình, cô gái mà cậu đã thầm thương trộm nhớ từ lâu đã qua đời... à thì, bỏ qua khúc này thôi! Dù sao thì khúc này khá là buồn.

Stella khi thấy tâm trạng của vị thiếu gia thì liền gọi cậu:

- Thiếu gia à!

Hắc Hoàn lúc này mới tỉnh hồn lại, sau đó thì nhìn Stella. Lúc này, cậu thấy cô hầu gái có nét na ná cô gái ấy, thì liền định gọi tên, nhưng cậu cũng dành thôi. Dù sao thì đó cũng đã là một kí ức buồn rồi, tốt nhất là cứ chôn sâu tận đáy lòng vậy.

Thế là cậu liền nói với Stella:

- Chị Stella, chị có muốn cùng em chơi một trò chơi không?

Stella liền hỏi:

- Thế ta sẽ chơi trò gì đây?

Hắc Hoàn liền nhắm mắt suy nghĩ một chút, sau đó thì nói:

- Vậy thì ta chơi trò ô ăn quan đi!

Stella nghe vậy liền thắc mắc:

- Ô ăn quan là gì vậy thiếu gia?

Hắc Hoàn đáp:

- Cứ giúp em một tay là chị sẽ biết!

Thế là, hai người đều tìm kiếm nguyên liệu, mấy thứ này thì đơn giản thôi, chỉ cần năm mươi hòn đá nhỏ và hai hòn đá to là được. Sau đó thì kiếm đại một nền đất nào đó, rồi dùng mảnh vỡ của gạch nung (đối với nền đất cứng) hoặc là một cái gậy (đối với nền đất mềm) vẽ thành một bàn cờ ô ăn quan là xong.

Sau khi vẽ bàn cờ ô ăn quan xong thì Hắc Hoàn liền lấy mấy viên đá đó đặt vào. Mỗi một ô vuông được đặt năm viên đá nhỏ, riêng hai ô bán nguyệt thì mỗi ô chỉ đặt một viên đá lớn.

Lúc này, Hắc Hoàn liền giải thích cho Stella những viên đá nhỏ là dân, còn những viên đá lớn hơn là quan, ai mà hết quân trước thì được xem là kẻ thua cuộc. Stella nghe vậy thì cũng chưa hiểu lắm, thế là Hắc Hoàn nói với cô hầu gái là chơi luôn cho biết.

Trò chơi ô ăn quan thì sao mà cậu không biết chơi được. Dù sao thì hồi còn là một đứa trẻ trâu, cậu thường chơi với đám bạn và làm trùm trò chơi này cơ mà. Ngoài ra thì còn có mấy trò khác nữa, còn nhiều lắm.

Lúc này, sau khi giải thích xong, cậu liền nhường cho Stella đi trước. Stella gật đầu, rối lấy năm viên đá ở vuông bên đầu tiên tính từ trái sang phải theo góc nhìn của cô hầu gái và di chuyển quân. Cứ thế mà viên đá cuối cùng nằm ở ô bán nguyệt, phe của Stella. Thế là, Stella giữ được một quân.

Sau đó, họ cứ thế mà chơi và người thắng cuộc chính là Hắc Hoàn. Lúc này, Stella liền nói:

- Trò này đúng là thú vị đó thiếu gia. Nếu như người ta đang rảnh rỗi như thế này thì chơi trò này là thích hợp nhất.

Hắc Hoàn nghe vậy thì cười nói:

- Không chỉ có mỗi trò này không đâu. Sau này nếu rảnh rỗi thì em sẽ chỉ cho chị những trò khác thú vị không kém.

Những ngày sau đó, trò chơi ô ăn quan được phổ biến khắp cả thị trấn và những khu vực lân cận, dù sao thì một phương tiện giải trí như thế này rất nhanh chóng phổ biến với dân chúng nơi đây. Ai mà rảnh rỗi không có gì làm thì cứ tìm đến trò này mà chơi, thậm chí là còn có những biến thể khác như phiên bản ba, bốn người chơi, tức là hay vì phải vẽ bàn cờ ô ăn quan như bình thường thì người ta lại biến tấu nó thành hình tam giác và hình vuông.

Lúc này, khi nhìn thấy sự phổ biến của trò chơi nhanh như vậy, thế là cậu liền cười thầm trong lòng:

"Như vậy thì kế hoạch kinh doanh trò chơi của mình xem như là có thể thực hiện một cách ngon lành cành đào rồi."

....................

Tại thủ đô vương quốc, lúc này vị vua của vương quốc sau một hồi thưởng thức cảnh xuân với một cô hầu gái xinh đẹp vào tối qua thì hắn đã tỉnh dậy. Lúc này, có một tên lính chạy lại bảo với hắn:

- Thưa đức vua, ngài bá tước Ngô Cao Đoàn gửi đơn cho ngài xin cho phép công nhận một thị trấn mới được thành lập.

Tên vua nghe vậy thì liền hỏi:

- Thế thư xin phép đâu?

Tên lính nghe vậy thì lấy từ trong người ra một lá thư. Tên vua liền cầm lấy và đọc qua, rồi hắn nói:

- Thôi được, thế hắn có còn đưa thêm thứ gì khác nữa không?

Tên lính nghe vậy liền đáp:

- Vâng, ngài bá tước còn đưa thêm một cái hộp quà, bảo rằng tặng cho ngài như là một món quà cảm ơn khi đã công nhận thị trấn mới đó.

Tên vua nghe vậy liền đáp:

- Vậy thì lấy ra cho ta xem!

Tên lính nghe vậy thì liền mở hộp quà ra. Tên vua liền nhìn thấy trong đó có hai chai rượu vang làm bằng thủy tinh [vì không có một nền công nghiệp khác triển, cho nên việc chế tạo thủy tinh rất khó, vì thế mỗi chai thủy tinh có giá khoảng năm tiền bạc (năm triệu Việt Nam Đồng) trở đi, kết hợp với rượu vang thì đây là một món đồ thượng hạng] thì liền cảm thấy thích thú. Sau đó, hắn nói với tên lính:

- Ngươi chờ ở đây một lát, để ta viết một bức thư chấp nhận rồi đưa cho ngươi sau.

Nói xong, tên vua liền ngồi xuống bàn, sau đó thì viết một bức thư xác nhận, rồi dùng con dấu hoàng gia hình một con chim đại bàng hai đầu đóng mộc một cái. Xong xuôi, hắn lấy sáp nóng chảy của một cây nến phong ấn lá thư xác nhận thị trấn lại. Sau đó, hắn đưa cho tên lính rồi nói:

- Ngươi cầm lấy lá thư xác nhận này rồi dùng con rồng bay về và đưa tận tay cho Ngô Cao Đoàn!

Tên lính là động tác tuân mệnh lệnh một cái, sau đó thì liền đi ra ngoài. Khi tới nơi, tên lính leo lên một con rồng có nét giống con khủng long nhưng có thêm hai cái cánh. Leo lên xong, tên lính cầm lấy cái dây cương và điều khiển con rồng bay đi.

Con rồng nhận được lệnh của chủ nhân thì liền vươn cao đôi cánh của nó lên vỗ phần phật. Đôi cánh khi vỗ đi tạo ra một sự nhiễu động không khí chung quanh, sự nhiều động này khiến cho thân hình của rồng được nâng lên lơ lửng trên mặt đất.

Thấy con rồng đã lơ lửng trên không cách một khoảng trên mặt đất. Trên lính liền cầm lấy dây cương điều khiển rồng. Nhận được lệnh của chủ nhân, con rồng liền bay về thành trấn Hải Đông.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ bảy, ngày 4/12/2021.)

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1. Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Từ chương 13 đến chương 28.

- Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 29: Lên Cấp Thị Trấn Và Ô Ăn Quan.

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. sáng tác bởi Luuhphat
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luuhphat
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.